Sông Bé (tỉnh) – Wikipedia Tiếng Việt

Đối với các định nghĩa khác, xem Sông Bé (định hướng).
Sông Bé
Tỉnh
Tỉnh Sông Bé trên bản đồ hành chính Việt Nam năm 1976
Hành chính
Quốc gia Việt Nam
VùngĐông Nam Bộ
Trung tâm hành chínhThị xã Thủ Dầu Một
Phân chia hành chính1 thị xã, 8 huyện
Thành lập27 tháng 12 năm 1975
Giải thể6 tháng 11 năm 1996
Địa lý
Diện tích9.532,72 km²
Dân số (1995)
Tổng cộng1.177.875 người
Mật độ123 người/km²
  • x
  • t
  • s

Sông Bé là một tỉnh cũ thuộc vùng Đông Nam Bộ, Việt Nam. Tồn tại từ ngày 27 tháng 12 năm 1975 đến ngày 6 tháng 11 năm 1996. Nay là một phần của thành phố Hồ Chí Minh và Đồng Nai.

Vị trí địa lý

[sửa | sửa mã nguồn]

Tỉnh Sông Bé có vị trí địa lý:

  • Phía Bắc giáp Campuchia.
  • Phía Tây giáp tỉnh Tây Ninh
  • Phía Nam giáp Thành phố Hồ Chí Minh
  • Phía Đông giáp các tỉnh Đắk Lắk, Đồng Nai, Lâm Đồng

Sông Bé là tỉnh có diện tích lớn nhất Nam Bộ thời bấy giờ.

Lịch sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 27 tháng 12 năm 1975, ba tỉnh Thủ Dầu Một, Bình Long, Phước Long và ba xã An Bình, Bình An, Đông Hòa của huyện Thủ Đức, Thành phố Hồ Chí Minh hợp nhất thành tỉnh Sông Bé. Khi hợp nhất, tỉnh gồm thị xã Thủ Dầu Một (tỉnh lỵ) và 14 huyện: Bến Cát, Bù Đăng, Bù Đốp, Châu Thành, Chơn Thành, Dầu Tiếng, Dĩ An, Đồng Xoài, Hớn Quản, Lái Thiêu, Lộc Ninh, Phú Giáo, Phước Bình, Tân Uyên.

Ngày 5 tháng 7 năm 1977, hợp nhất một số huyện thuộc tỉnh Sông Bé:[1]

  • Hợp nhất ba huyện Lộc Ninh, Hớn Quản, Chơn Thành thành huyện Bình Long.
  • Hợp nhất ba huyện Bù Đốp, Phước Bình, Bù Đăng thành huyện Phước Long.
  • Hợp nhất hai huyện Đồng Xoài và Phú Giáo thành huyện Đồng Phú.
  • Sáp nhập huyện Dầu Tiếng vào huyện Bến Cát.
  • Sáp nhập 4 xã của huyện Phú Giáo: Bình Mỹ, Tân Bình, Phước Hòa, Tân Hưng và 3 xã của huyện Châu Thành: Tân Phước Khánh, Tân Phú Hiệp (nay là các phường Phú Chánh, Vĩnh Tân) và Tân Vĩnh Hiệp vào huyện Tân Uyên.
  • Sáp nhập 5 xã của huyện Châu Thành: Phú Hòa (nay là phường Phú Hòa và phường Phú Lợi), Phú Mỹ, Định Hòa, Tương Bình Hiệp và Tân An (nay là các phường Tân An và phường Hiệp An) vào thị xã Thủ Dầu Một.
  • Hợp nhất hai huyện Lái Thiêu và Dĩ An thành huyện Thuận An.

Ngày 27 tháng 12 năm 1978, tái lập huyện Lộc Ninh từ một số xã của 2 huyện Bình Long và Phước Long.[2]

Ngày 4 tháng 7 năm 1988, tái lập huyện Bù Đăng từ một số xã của huyện Phước Long.[3]

Đến năm 1996, tỉnh Sông Bé gồm thị xã Thủ Dầu Một (tỉnh lỵ) và 8 huyện: Bến Cát, Bình Long, Bù Đăng, Đồng Phú, Lộc Ninh, Phước Long, Tân Uyên, Thuận An.

Ngày 6 tháng 11 năm 1996, chia tỉnh Sông Bé để thành lập hai tỉnh Bình Dương và Bình Phước:

  • Tỉnh Bình Dương gồm thị xã Thủ Dầu Một và 3 huyện: Bến Cát, Tân Uyên, Thuận An (ngày nay bao gồm 5 thành phố Thủ Dầu Một, Dĩ An, Thuận An, Tân Uyên, Bến Cát và 4 huyện Bàu Bàng, Bắc Tân Uyên, Phú Giáo, Dầu Tiếng). Tỉnh lỵ đặt tại thị xã Thủ Dầu Một.
  • Tỉnh Bình Phước gồm 5 huyện: Bình Long, Bù Đăng, Đồng Phú, Lộc Ninh, Phước Long (ngày nay bao gồm thành phố Đồng Xoài, 3 thị xã Bình Long, Phước Long, Chơn Thành và 8 huyện Bù Đăng, Bù Đốp, Bù Gia Mập, Đồng Phú, Hớn Quản, Lộc Ninh, Phú Riềng). Tỉnh lỵ đặt tại thành phố Đồng Xoài tỉnh Bình Phước

Địa giới hành chính tỉnh tương ứng với hai tỉnh Bình Dương cũ (Thủ Dầu Một) sau khi sáp nhập vào Thành phố Hồ Chí Minh và tỉnh Bình Phước cũ (Bình Long, Phước Long) sau khi sáp nhập vào tỉnh Đồng Nai.

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Quyết định 55-CP năm 1977 hợp nhất một số huyện thuộc tỉnh Sông Bé
  2. ^ Quyết định 34-CP năm 1978 tái lập huyện Lộc Ninh
  3. ^ Quyết định 112-HĐBT năm 1988 tái lập huyện Bù Đăng

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]

Bài viết về Thành phố Hồ Chí Minh này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.

  • x
  • t
  • s

Bài viết tỉnh Đồng Nai, Việt Nam này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.

  • x
  • t
  • s

Từ khóa » Tỉnh Sông Bé