Sự Dịu Dàng Chết Tiệt – Hốt Nhiên Chi Gian - Hoa Ban

Lại một truyện nữa của Hốt Nhiên Chi Gian, vẫn là kiểu lãng mạn nhẹ nhàng, từ ngữ đơn giản tạo tổ hợp mượt mà, lời văn thanh thanh mà chất chứa những suy tư, nổi niềm của nhân vật. Đây là một trong số ít cây bút có thể khiến Hoa Ban theo dõi tất cả các truyện đã sáng tác cũng như giữ được phong độ, bút lực đều đặn từ đầu tới cuối.

Mặc dù phong cách viết rất khác Diệp Lạc Vô Tâm nhưng Hốt Nhiên Chi Gian giống chị Tâm ở chỗ mọi câu truyện đều đọc được. Tức là nó không quá nổi bật, không phải cái nào cũng hay tuyệt vời nhưng có sự thống nhất trong phong cách, khiến người đọc tin tưởng mỗi khi cầm quyển sách mang tên tác giả thì sẽ có được những phút giây thoải mái thả hồn cùng câu chuyện. Bao giờ cũng vậy, nhà văn nào cũng vậy, họ có nhiều tác phẩm nhưng chỉ làm nên tên tuổi ở một số tác phẩm tiêu biểu thôi. Đâu có ai toàn năng mà mỗi nét bút là một kiệt tác. Một nhà văn giỏi ngoài phong độ còn phải có đẳng cấp và đẳng cấp không bị suy suyễn hoặc mất đi dù là trong tác phẩm lớn hay nhỏ. Chính điều này khiến các sáng tác sớm hay muộn, trước hay sau cũng không tạo ra sự chênh lệch quá lớn về trình độ. Mà khả năng ấy ngay cả Hoa Ban đang cố gắng lắm nhưng cũng chưa đạt được ^^

Sự dịu dàng chết tiệt gây chú ý cho mình từ tựa đề. Có cảm giác một người đang vùng vẫy cố thoát khỏi “phạm vi dịu dàng” của ai đó. Là dịu dàng nhưng thật chết tiệt vì nó khiến người ta say, khiến người ta yêu mà không sao xua đi ý nghĩ phải chiếm đoạt. Tựa đề này không chỉ mang tính câu khách mà thực chất bộc lộ cái thần bên trong câu chuyện. Có nhiều quyển sách lấy nhan đề không ăn nhập vào đâu, nghe thì tò mò hấp dẫn nhưng đọc thấy chẳng liên quan. Sự dịu dàng chệt tiệt lại là một cái tên rất hay, rất kích thích mà không xa rời nội dung.

Câu chuyện mở đầu với những gợn sóng lăn tăn trong trái tim chàng trai trẻ. Anh là Lục Vũ Minh, một người đàn ông mang nét đẹp nữ tính của con gái, cộng thêm tính tình hướng nội khép kín khiến bản thân hóa thành một biểu tượng thần bí. Vì thế lại càng thu hút phái nữ. Anh còn trẻ lắm, chỉ vừa bước vào tuổi 22. Anh quen với sự đeo bám của con gái nhưng chưa thử yêu ai bao giờ. Trái tim cũng như con người – thờ ơ với nhịp đập của riêng nó, vững vàng không chậm trễ 1 giây. Nhưng rồi cũng có lúc sự lạnh lùng phải dao động

Trong 7 tỉ người sống trên thế giới, có ai đoán trước người cùng mình bước đi tới cuối con đường? Có thể ta đã từng lướt qua nhau nhưng vì cơ duyên chưa đến, thời thế chưa đúng, mà không thấy vương vấn điều gì. Nhưng một số người – tựa như Vũ Minh sẽ có thứ giác quan thứ 6 để cảm nhận duyên phận, tính toán định mệnh.

Và anh chú ý đến cô gái đó.

Một tuần đều đặn 3 lần, cô sẽ đến tiệm game, đổi vài chục tệ tiền xu rồi ngồi giết thì giờ bên trò rắc xu nhàm chán.

Một đồng xu bỏ vào khe, có thể bị trộn lẫn vào núi xu bên dưới, cũng có thể là nhân tố khiến nhiều đồng xu khác bị đẩy rơi ra. Cô ấy chỉ ngồi cái máy đó, chơi duy nhất trò đó và chưa từng thay đổi. Cô thích dùng tay chống cằm, tự mỉm cười, tự hài lòng, giống như máy rắc xu là thế giới tí hon để khám phá, để cô dành trọn một buổi tối cô đơn…

Vũ Minh cảm nhận được sự đặc biệt từ con người đó, giống như một linh tính báo cho anh biết cô ấy rồi sẽ bên anh cả đời. Và cuộc sống đơn điệu của chàng trai bắt đầu xuất hiện những sắc màu mới lạ. Anh thầm lặng đếm ngày, chờ những buổi tối cô đến chơi, anh chậm chạp đếm xu, đếm tiền để giữ cô đứng bên quầy lâu một tí. Anh bí mật dõi theo những cử chỉ vô tình, có khi đáng yêu, có khi ngốc ngếch. Và anh nhận ra cô ấy là người con gái dịu dàng nhất. Cô có bạn trai, anh chàng nọ cũng tới chơi ít lần. Nhưng hắn không có sự kiên nhẫn tuyệt với của bạn gái, hắn chơi một lát đã thấy chán. Trong khi cô ấy thì luôn dùng cặp mắt yêu thương mà nhìn, rút khăn lau mồ hôi cho gã, đi mua nước cho gã, nhỏ nhẹ an ủi khi gã hậm hực, mỉm cười khuyến khích, tỉ mỉ giảng giáo về mánh khóe để xu rơi nhiều hơn. Cô bảo vệ và lo lắng như bà mẹ và hắn ta đón nhận tình cảm như lẽ hiển nhiên.

Vũ Minh thật tức giận.

Anh cũng không hiểu mình vì cái gì mà giận.

Chỉ biết cô ấy quá ngốc, người ngoài cũng nhìn ra tình cảm đến từ một chiều mà cô gái kia thì luôn sẵn sàng cho đi, không đòi đáp lại. Sự dịu dàng của cô không dành cho anh, thật là chết tiệt!

Một ngày anh nghe người ta gọi cô là An An, may quá, vậy là biết tên rồi. Cô gái An An dạo này khá trầm tư, hình như bạn trai đi xa mãi không thấy về. Anh nghe lén họ gọi điện thoại. Chẳng biết bên kia nói gì nhưng An An luôn nhỏ nhẹ trả lời, dịu dàng nhắc nhở chuyện ăn uống, nét mặt triều mến, đôi mắt hiền hòa long lanh. Sự dịu dàng An An không dành cho anh, thật là chết tiệt!

Vũ Minh bị mắc kẹt trong thứ cảm xúc buồn bực khó hiểu. Người con gái không rõ tên tuổi, không rõ lai lịch, không chút liên quan, chưa từng trò chuyện… họ vốn dĩ là kẻ qua đường nhưng ai ngờ lại làm anh mất ngủ, làm anh suy nghĩ và lo âu. Sự dịu dàng của cô hướng tới một kẻ tầm thường, không biết quý trọng, không biết hồi đáp. Thật là chết tiệt!

Và cái ngày trông đợi cũng tới, đó là cột mốc khiến con đường của Vũ Minh và An An tìm ra một điểm giao. Trong con hẻm tối cô bị ba tên côn đồ bắt nạt. Anh im lặng đóng vai người qua đường rồi nhanh như chớp kéo cô bỏ chạy.

Bàn tay anh mạnh mẽ kéo cô đi, cũng như sự dứt khoát đem cô bước vào đời mình và từ đó bánh xe duyên phận đã bắt đầu quay…

Nấp trong góc tối chật hẹp, Vũ Minh thỏa mãn ước vọng được ôm lấy cô, được ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người cô. Ông trời đã dàn dựng một tình huống để An An không có lựa chọn khác ngoài chấp nhận vòng tay của anh. Đêm đó, anh đưa cô gái ngốc về nhà, lần đầu trong đời sự dịu dàng kia dành cho Vũ Minh. Nó là thứ thuốc phiện mà anh thấp thoáng nghe mùi từ xa, thèm khát từ lâu và bây giờ được thử. Một khi đã dùng qua, đã trãi nghiệm thì không cách nào cai được, cho nên mới nói: đó là sự dịu dàng chết tiệt!

Hóa ra cô ấy đã 28 tuổi rồi, lớn mà vẫn khờ như vậy. Thua kém 6 tuổi, thì có sao? Vũ Minh đã xác định phải có An An thì bằng mọi giá phải đoạt được!

Và họ bắt đầu bằng quan hệ chị – em. Cậu em Vũ Minh mỗi sáng gọi điện đánh thức An An, mỗi trưa đều hỏi cô đã ăn cơm chưa, buổi tối nhắc cô đi nghỉ sớm. Anh sợ cô bỏ chạy nên quyết định sẽ đi từng chút, từng chút một bước vào trái tim. Họ giống hai kẻ cô đơn dựa vào nhau giữa dòng đời…

An An kể Vũ Minh nghe câu chuyện tình 6 năm mỏi mệt và bế tắc. Từng có một cô gái yêu người đàn ông nhỏ hơn cô ta 2 tuổi – Viên Thư Minh. Cô ấy bất chấp tất cả, rời xa nhà đến thành phố này. Cô muốn lấy sự chân thành đổi tình yêu của hắn. Hắn là tên con trai ham chơi, gia đình khá giả, cô từng nghĩ đợi thêm vài năm khi hắn trưởng thành, chính chắn thì sẽ biết cách yêu thương và quý trọng cô hơn. Nay đã 6 năm rồi, cô đã nhẫn nhịn thành thói quen. Một tháng anh ta về mấy lần nhưng bạn bè là ưu tiên số một. Những đêm tụ họp chơi bời tựa như vô tận, hắn không nhớ ở nhà còn có một cô gái luôn trông chờ mình, còn có một sự dịu dàng mà hắn xem thường nhưng có người lại khao khát…

6 năm, tuổi xuân của An An sắp bước qua hàng ba rồi, cô vẫn chờ và tiếp tục thất vọng… Người ta nói con gái khi yêu rất dại. Trong mắt chỉ nhìn thấy người yêu, biến tình yêu cuồng nhiệt thành nguồn sống, nghĩ rằng có nó là có tất cả. Gia đình Thư Vũ chê cô già, xấu xí và gia cảnh kém. Bố mẹ cô lo lắng con gái sao chưa lấy chồng. An An đang đứng cạnh vực thẳm mà không dám quay đầu, thấy khổ đau phía trước mà chỉ biết tự lừa dối, nói rằng cô đang hạnh phúc, tin rằng sẽ có một ngày Thư Minh yêu cô nhiều hơn.

Chẳng qua cô thiếu sự can đảm để quyết định dứt khoát. Chia tay rồi cô sẽ về đâu? Sáu năm thanh xuân không trở lại, An An phải bắt đầu phí tiếp bao năm nữa?

Rồi Lục Vũ Minh xuất hiện. Người này lại kém cô 6 tuổi, anh nói yêu cô và muốn đuổi theo cô. An An không dám lần nữa đi trên con đường mòn. Hình như cô chỉ có duyên với đàn ông nhỏ hơn mình.

Nhưng An An lầm rồi. Tuổi tác chỉ là một đại lượng tương đối. Giống như Thư Minh dù lên 30 thì vẫn là tên đàn ông ham chơi, bất cẩn mà thôi. Lục Vũ Minh 22 tuổi, chàng trai non trẻ bước vào đời nhưng anh có sự già dặn trong tâm hồn. Gia đình lạnh lẽo đã dạy anh cách cô độc, cách tự lập, cách chính chắn hơn người. Nó khiến anh nhìn mọi vật ở một cấp độ khác và anh nhìn thấy vẻ đẹp của An An, khiến anh yêu sự dịu dàng chết tiệt kia và khiến anh quyết tâm giành cô về phía mình.

Con gái ai không khao khát yêu và được yêu? Nhất là đối với một An An bán mạng cho tình yêu 6 năm qua, hiểu rõ cái tuyệt vọng và cô đơn khi yêu một người như Viên Thư Minh. Cô chẳng chống cự nổi với một Vũ Minh vì cô điên cuồng như thế. Tuổi trẻ của anh làm tình yêu của cô trẻ lại, khiến cô nhớ ra cái gọi là mong ngóng nhớ nhung, khiến cô cảm thấy sự nâng niu bảo vệ mà từ rất lâu, rất lâu rồi, An An không được nhận. Tất cả phụ nữ trên đời ơi, hãy luôn nhớ rằng dù bạn xấu hay đẹp, dù bạn tài năng hay bình thường thì bạn luôn có quyền được quan tâm và ỷ lại. Xin đừng mù quáng vì một mối tình tuyệt vọng, xin đừng tự cho mình là cao cả vĩ đại, phái đẹp phải được yêu thương, chẳng có gì tội lỗi nếu bạn xa rời một gã tầm thường để ngã vào vòng tay một người có thể cho bạn hạnh phúc.

An An trong câu truyện đã mất một thời gian dài mới hiểu ra chân lý đó. Cô bị cái cảm giác phản bội dày vò, cô nghĩ mình yêu Vũ Minh là có tội với Thư Minh. Nhưng rồi cô nhìn thấy sự thờ ơ tàn nhẫn của bạn trai cũ, sự bạt bẽo của gia đình anh ta. Cô gói gém đồ đạc về bên Vũ Minh, tạm biệt 6 năm lãng phí cho một người, cô đi tìm hạnh phúc mới, chân trời mới. Mặc ai chê cười dị nghị, mặc ai soi mói đánh giá, ta cứ đi con đường mình chọn vì mưu cầu hạnh phúc là quyền sống của mỗi người!

Vũ Minh trong câu chuyện chắc chắn sẽ khiến bạn cảm động. Anh là tuýp người liều lĩnh và lì lợm. Anh mê tốc độ, điên cuồng vì nó, giống như yêu An An, điên dại vì cô. Vũ Minh là người một khi xác định mình YÊU, thì sẽ yêu tới cùng, sẽ vì nó mà sống, mà đấu tranh. Anh là người đến sau, cũng là kẻ thứ 3 trong những chuyện tình tam giác nhưng Vũ Minh dùng chân tình để đổi chân tình. Hơi thở tuổi trẻ mang theo nổi nhớ vô biên, trái tim nhiệt thành khao khát như tìm nước trong xa mạc. Anh nhớ An An, muốn gần An An, muốn đến nổi tất cả phương tiện truyền thông đều không thỏa mãn. Cô đi nơi nào anh cũng muốn đuổi theo. Vũ Minh tựa một biển mật làm cô gái không thể vùng vẫy, không thể chối từ.

Khi anh cách cô không gian địa lý, anh sẽ gọi điện và lập đi lập lại: “Anh rất nhớ em!” Bao nhiêu chữ “nhớ” mới đủ bằng nỗi nhớ này?

Khi anh ghen tuông, anh sẽ khổ sở nói với cô rằng: “Tôi đã phải giành lấy em từ một thằng đàn ông khác, nếu như phải làm việc này thêm một lần nữa tôi sẽ phát điên mất!”

Ừ, không chỉ Vũ Minh phát điên mà Hoa Ban cũng điên luôn! Chị An này thật là rắc rối, sao không nhào vô luôn, còn phân vân do dự gì nữa? Bỏ lỡ Vũ Minh thì đời chị đừng mong tìm ra người đàn ông thứ 2 như anh!

Câu chuyện khép lại với một cuộc sống hứa hẹn của đôi trai gái. Họ nhẹ nhàng vượt qua ráo cản gia đình. Nhờ An An, Vũ Minh tìm lại những tình yêu mà ông bà Lục bấy lâu chưa để lộ.

Cảm ơn trời vì đã đem An An đến cho anh, để anh được sống trong thế giới ngọt ngào và hy vọng.

Cũng cảm ơn trời vì đã đem Vũ Minh đến cho cô, để cô thoát khỏi vũng lầy và tìm ra hạnh phúc đích thực.

Cả hai đều còn trẻ lắm, tình yêu chỉ mới bắt đầu… Tháng ngày phía trước tuy không vô tận nhưng còn rất dài…

Tóm lại, đây là một câu chuyện nhẹ nhàng, vui vẻ. Đọc rất thư thái mà cũng nghiền ngẫm. Truyện đặc sệt mùi vị Hốt Nhiên Chi Gian, thanh thanh như kẹo bạc hà mà chính giữa là ruột socola ngọt lịm ^^

Mua sách trên Tiki

Mua sách trên Lazada

Ebook bản quyền: http://alezaa.com/me/view.php?id=MGLTZssqQox

Bài liên quan: REVIEW TỔNG HỢP

Chia sẻ:

  • Facebook
  • Twitter
  • Tumblr
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Sự Dịu Dàng Chết Tiệt Review