Ta Nợ Người Một Món Nợ ân Tình (Du Phong - Nguyễn Tuấn Trung)
Có thể bạn quan tâm
- Tên tác giả/dịch giả
- Tên bài thơ @Tên tác giả
- Nội dung bài thơ @Tên tác giả
- Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
- Tên chủ đề diễn đàn
- Tìm với Google
- Tác giả
- Danh sách tác giả
- Tác giả Việt Nam
- Tác giả Trung Quốc
- Tác giả Nga
- Danh sách nước
- Danh sách nhóm bài thơ
- Thêm tác giả...
- Thơ
- Các chuyên mục
- Tìm thơ...
- Thơ Việt Nam
- Cổ thi Việt Nam
- Thơ Việt Nam hiện đại
- Thơ Trung Quốc
- Đường thi
- Thơ Đường luật
- Tống từ
- Thêm bài thơ...
- Tham gia
- Diễn đàn
- Các chủ đề mới
- Các chủ đề có bài mới
- Tìm bài viết...
- Thơ thành viên
- Danh sách nhóm
- Danh sách thơ
- Khác
- Chính sách bảo mật thông tin
- Thống kê
- Danh sách thành viên
- Từ điển Hán Việt trực tuyến
- Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập
Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký ☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nàoThể thơ: Tản vănThời kỳ: Hiện đại- Chia sẻ trên Facebook
- Trả lời
- In bài thơ
Một số bài cùng tác giả
- Chia tay (I)- Cô đơn (I)- Thư gửi người yêu cũ đi lấy vợ- Hạnh phúc đến thế này thì biết phải làm sao?- Với emMột số bài cùng nguồn tham khảo
- Tha thứ cho một người (Du Phong)- Từ xa nhìn lại (Du Phong)- Những cô nàng lọ lem (Du Phong)- Yêu chính bản thân mình (Du Phong)- Chia tay (II) (Du Phong)Đăng bởi tôn tiền tử vào 06/05/2018 20:34
Trong tất cả những loại nợ nần thì “nợ ân tình” là món nợ khiến người ta khổ tâm nhất! Bởi lẽ hầu hết những người “cho vay” thứ nợ này đều không mong được trả, và những người muốn trả cũng không thể trả được!Người cứ ở bên ta, quan tâm ta, lo lắng và chúc phúc cho ta, nhưng ta không thể đáp lại tình cảm của người, chỉ đơn giản là ta không thể nào đối với người theo cách người đối với ta như vậy. Ta biết ơn người nhiều lắm, thương người nhiều lắm, nhưng ta không muốn người vì ta mà buồn khổ. Ta cũng muốn người có được hạnh phúc cho riêng bản thân mình lắm chứ, nhưng thực tế, người mang lại hạnh phúc đó không thể là ta, mãi không để là ta!Nhiều khi, ta ước người có thể lạnh lùng, mạnh mẽ mà từ bỏ ta, có thể đối xử với ta lạnh nhạt cũng được, bỏ mặc ta cũng được, miễn là người có thể thảnh thơi mà tìm niềm vui cho mình và thôi hướng về ta bằng trái tim đầy ắp niềm tin và hy vọng. Nhưng người không làm được.Nhiều khi, ta ước ta có thể vô tâm với người, mặc kệ sự quan tâm của người, để không bận lòng nữa, không biến tình cảm ta dành cho người thành sự thương hại nữa, để người từ đó có dũng khí mà rời xa ta. Nhưng ta cũng làm không được.Và cứ thế, món “Nợ ân tình” của ta chồng chất thêm, khiến cho sự day dứt và ái náy trong ta cũng theo đó đầy dâng đầy lên mãi. Ta biết, người cho đi là không mong nhận lại. Nhưng có ai trên đời đủ nhẫn tâm mà nhận mãi của người ta trong khi chẳng đem lại cho họ chút gì ngoài những hụt hẫng chênh vênh và những hy vọng mong manh chẳng bao giờ thành sự thực?Ta trách bản thân mình nhiều lắm! Rằng tại sao ta không thể rung động trước những gì người dành cho ta, tại sao ta không thể hướng trái tim mình về phía người, không thể ngã vào vòng tay của người? Ta biết, nếu thuộc về người, ta sẽ là kẻ hạnh phúc lắm, ta sẽ được thương yêu và an toàn lắm. Nhưng ta không thể, trái tim ta không thể, định mệnh của ta không thể gắn với người...“Nợ ân tình” là món nợ mà người ta chẳng thiết tha đòi, nhưng mình thì tha thiết muốn trả! Trả để thấy lòng thanh thản bình yên hơn, để thôi không tự dằn vặt vì mình đã từ chối món quà ngọt ngào nhất mà số phận đã trao tặng cho. Nhưng nghịch cảnh lá, nếu có thể thì ngay từ đầu ta đã chẳng phải vay. Và giờ đây, nếu ép mình phải trả lại cho người một điều gì đó, thì đó hẳn phải là một thứ khác chứ chẳng phải là “ân tình”. Và người, thì không nhận thứ đó, cũng không đáng phải những thứ đó.Người không thể từ bỏ, ta cũng chẳng đành từ chối. Vậy mới nói “Nợ ân tình” là món nợ lớn nhất trong đời, vì nó không bao giờ vơi, chẳng bao giờ cạn. Ta cũng chẳng còn biết cách làm gì khác ngoài chấp nhận, và thầm cầu mong kiếp này ai đó có thể bù đắp lại cho người một món “Nợ ân tình” đủ lớn, để người không quá thiệt thòi khi cứ mãi cho ta vay.Còn món nợ của ta và người, ta xin đành để dành cho kiếp khác...
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]© 2004-2024 VanachiRSS
Từ khóa » Bài Thơ Hay Về Nợ ân Tình
-
Bài Thơ: MÓN NỢ ÂN TÌNH (Tác Giả: Mạc Phương) - THI HỮU
-
Món Nợ ân Tình - Mạc Phương - Thư Viện Thơ Hay
-
THƠ: NỢ ÂN TÌNH
-
Tìm Bài Thơ "ân Tình" (kiếm được 200 Bài) - Trang 5 - TKaraoke
-
Chùm Thơ Hay Nói Về Duyên Nợ Trong Tình Yêu | KyUc.Net
-
Bài Thơ Xóa Nợ – Nhà Thơ Nguyễn Đình Huân
-
20+ Bài Thơ Về Tiền Bạc Với Tình Bạn, Tình Yêu Và Cuộc Sống
-
Thơ Duyên Nợ Hay Nhất ❤️️ 65+ Bài Thơ Phật Về Duyên Nợ
-
Thơ Tình Cuối Mùa Thu - NHỮNG MÓN NỢ TRONG CUỘC ĐỜI ...
-
"Món Nợ" ân Tình - Đại Học Văn Hiến
-
TOP Những Bài Thơ Cảm ơn Cuộc đời Hay, Sâu Lắng Nhất - Elead
-
Top 10 Bài Thơ Về Tình Yêu Dang Dở, Chia Lìa Hay Nhất - Mobitool
-
1001 Bài Thơ Kết Thúc Cuộc Tình Buồn, Duyên Nợ đôi Ta Nay đã Tận