[Tầm Trảo Tiền Thế Chi Lữ: Luôn ở Phía Sau] Chương 1

Chương 1: Xuyên không

Author: Xích Liên Nhi

Đã hơn tám trăm năm nàng đã không xuất hiện, điều này làm cho hắn lạnh nhạt hơn qua từng ngày, hắn trở nên ít nói ít cười không một người bằng hữu cho tới khi hắn một người đang truy sát, người đó là thái tử tiên giới. Không hiểu vì lí do gì mà thúc giục hắn ra tay cứu giúp người đó, cũng từ đó Tát Na Đặc Tư và Tư Âm trở thành bằng hữu tri kỉ.

Ở phía xa có một ngọn núi, ngọn núi này không người ở, chỉ có hàng vạn cây xanh và những bụi hoa rừng hoa, những thác nước trong veo ‘tí tách’ chảy xuống, những con sông trong veo với những cú cá bơi lượn trong dong nước, những con thú nhỏ đi lang thang kiếm ăn trong cánh rừng, những chú chim bay lượn trên khoảng trời xanh, đôi khi sẽ có tiếng rống gầm gừ của các tiên thú, nơi đây trở thành khu săn bắt hay nơi dành cho các tình lữ hẹn hò, nhưng ở trên ngọn núi có một bóng người đơn bạc ngồi một mình tạo cho người khác cảm thấy cô đơn, làm cho những các tiên bay qua phải ngoái đầu lại nhìn.

“Tư huynh có gì ưu sầu sao mà ngồi đây thẫn thờ thế?” Tư Âm đi lại ngồi xuông kế bên Tát Na Đặc Tư.

“Huynh có cách nào can ngăn hôn sự không?” Tát Na Đặc Tư thờ ơ nói.

“Huynh lại bá mẫu thúc giục hôn sự nữa à?” Tư Âm ngước mặt lên nhìn bầu trong xanh, cười khẽ nói: “Sao huynh không kiếm đại một nữ tu* nào đó đi?”

*Khụ… ý ta là nữ tu ma, nếu như cả hai đều là người của tiên giới thì tốt quá, vậy có thể kêu tiên nữ nhưng ma giới thì kêu ma nữ @@ à, tài năng ngu dốt ta thành để nữ tu.

“Hủy đi nhân duyên của kẻ khác?” Tát Na Đặc Tư liếc nhìn Tư Âm, lạnh lùng nói: “Thứ cho kẻ bất tài, không thể.”

“Vậy dùng cách này đi.” Nói rồi, Tư Âm đưa tay ra móc thẳng vào một bên xương sườn ra, trong miệng lầm bầm nói, đưa khúc xương sườn lên, khúc xương sườn ấy bị bao phủ một luồng ánh sáng bạc, khúc xương bay ra khỏi tay Tư Âm, luồng ánh sáng bạc càng lúc càng chói, cho tới khi ánh sáng bạc tản đi khúc xương hóa thành một thiếu nữ mặc y phụ vàng cuộn người ngủ say.

“Đây là?” Tát Na Đặc Tư nhíu mày nói.

“Dùng cái này làm thế thân tạm thời đi, tới khi huynh tìm thấy được người huynh yêu thì ta sẽ thu hồi lại.” Tư Âm nhướng mi cười nhìn Tát Na Đặc Tư.

Tát Na Đặc Tư nhíu mi suy tư nhìn thiếu nữ đang ngủ say, qua một lúc hắn mới gật đầu đồng ý. Nhưng đâu hề biết chuyện này xảy ra một hiểu lầm lớn, một cuộc chiến giữa hai giới.

****

Hắn bế thiếu nữ đó về cung điện của hắn, tự đặt tên nàng là Diệp Ẩn, nói với mẫu hậu đây là trắc phi hắn chọn, mỗi ngày hắn đều đến dạy nàng học chữ dạy nàng học pháp thuật và dạy nàng học lễ nghi, người ta nói mưa dầm thấm đất, lâu ngày sinh tình.

Không ngờ Diệp Ẩn từ khúc xương sườn của Thái tử Tiên giới nảy sinh tình cảm với với Tát Na Đặc Tư.

Diệp Ẩn dùng mọi cách để khiến thái tử nhìn mình nhiều hơn, dù mỗi khi học chữ, nàng cố gắng viết thật đẹp, chỉ mong hắn nhìn nàng nhiều hơn một, dù hắn ngồi một bên đọc sách để một cung nữ dạy nàng viết chữ. Mỗi khi học phép thuật, nàng cố gắng để những câu phép thuật nàng học có hiệu quả tốt nhất, dù người đó là hộ vệ hắn dạy nàng, hắn ngồi một bên thưởng trà trầm ngâm nhìn ra xa.

Cho đến khi Diệp Ẩn biết nàng sẽ trở thành trắc phi của hắn, nàng càng cố học tập lễ nghi thật tốt nhưng nàng ngóng trông ngày nàng và hắn thành thân, một trăm năm, hai trăm năm, ba trăm năm, nhưng hắn chưa bao giờ đề cập đến chuyện thành thân dù vương hậu nhiều lần thúc giục.

Cho đến một ngày, Diệp Ẩn phát hiện Thái tử Tiên giới đem lòng yêu thích nàng, lại trùng hợp nàng thấy một bức họa vẽ một bóng lưng màu lam nhạt, dù chỉ là một bóng lưng nhưng nàng nhận ra đó là một nữ nhân. Hôm đó nàng khóc rất nhiều, nàng cắn chặt răng chấp nhận làm người thay thế, nàng thay đổi y phục vàng nhạt sang y phục lam nhạt, đổi kiểu búi tóc, trang điểm trở nên dịu dàng hơn và… Tát Na Đặc Tư, hắn đã chút ý đến nàng, dù không tới mức thâm tình nhưng sẽ không từ bỏ nàng.

Nhưng không ngờ Thái tử Tiên giới Tư Âm kéo binh đến bắt nàng về nhưng vui mừng nhất là Tát Na Đặc Tư hắn dẫn binh đến cứu nàng, rồi một cuộc chiến giữa Tiên Ma xảy ra.

Diệp Ẩn lại không biết lí do Thái tử Ma giới Tát Na Đặc Tư dẫn binh đến là vì bóng lưng Diệp Ẩn giống một người mà hắn luôn tưởng nhớ nên hắn mới giữ Diệp Ẩn lại, để giúp hắn vơ đi bớt nỗi nhớ. Chỉ là hắn không ngờ bằng hữu duy nhất muốn đem Diệp Ẩn đi. Mẫu hậu hắn muốn hắn dẫn binh đem nàng về vì đây là nữ nhân duy nhất hắn chịu gần gũi, cũng vì một phần Diệp Ẩn là công cụ để hắn vơ đi nỗi nhớ ‘nàng’, đúng vậy, chỉ là một công cụ, có lẽ hắn rất ích kĩ.

Thái tử Tiên giới Tư Âm lại không ngờ lại vì một nữ nhân từ khúc sườn của mình hóa thành mà xảy ra cuộc chiên Tiên Ma. Từng ngày hắn thấy Diệp Ẩn cố gắng để Tát Na Đặc Tư chú ý đến mình, dù bị thương Diệp Ẩn chỉ cắn chặt răng cố gắng hơn lần trước để hoàn thành các bài học một cách hoàn mĩ nhất để đổi lại một cái nhìn của Tát Na Đặc Tư, ngày qua ngày hắn sinh ra lòng thương xót với Diệp Ẩn nhưng không biết từ khi nào nó trở thành tình yêu nam nữ dù hắn biết Diệp Ẩn không bao lâu nữa sẽ trở thành trắc phi của Tát Na Đặc Tư.

Cho tới khi hắn thấy kết quả mà Diệp Ẩn đáng để nhận lấy, Tát Na Đặc Tư đã từ từ chú ý đến Diệp Ẩn, nhưng không hiểu sao tim hắn nhói lên khi thấy hai người họ bên nhau. Hắn lẽ ra lên chúc mừng mới phải nhưng hắn kiềm lòng không được bắt nàng trở về Tiên giới, để rồi cuộc chiến Tiên Ma xảy ra.

Hai vị Vương của hai giới đã đưa ra quyết định đưa ba người đi đầu thai chuyển kiếp cũng như cơ hội để xem ai được tình yêu. Cũng từ đây họ tình ra tình yêu đích thật dành riêng cho mình.

*******

Tát Na Đặc Tư đầu thai thành Á Long, một vương tử ma cà rồng, chủng tộc đang bị Người Sói săn giết, hiện tại chỉ còn lại hai người Á Long và Á Lan* và mất đi trí nhớ kiếp trước

*Ta xem phim thấy nhưng không biết tên gì nên đặt bừa, ta nhớ trong phần Tô Bái Nhã, Tô Đắt Kỷ ý, không nhớ trong truyện có không nhưng ta vẫn viết dựa vào phim :)

Tư Âm bị đầy xuống trần gian, mất đi tiên cốt nhưng vẫn giữ được trí nhớ và tìm được Diệp Ẩn, hắn trở thành Chiêm Tinh Sư, chủ nhân của một quán trà, chuyên đi tìm kiếp trước để thay đổi kiếp này cũng như nguyên vọng và bi kịch của kiếp trước, qua những lần Chiêm Tinh hắn nhận thù lao là một giọt lệ của những người khách, những giọt lệ đó giúp hắn lại tiên cốt và trở về Tiên giới.

Diệp Ẩn đầu thai thành một đứa bé được Tư Âm nhận nuôi và được Tư Âm dạy phép thuật và mất trí nhớ kiếp trước nhưng không thể trói bỏ tình yêu kiếp trước, qua những cuộc tìm kiếm kiếp đã nảy sinh tình cảm với Á Long và không may đến phần thứ hai đã bị ta, tác giả bóp chết từ từ qua bàn tay nữ chính.

Phi Điểu, đứa trẻ mồ côi mà Tư Âm nhận nuôi và giúp rất nhiều cho Tư Âm lấy những giọt lệ, tận trung với Tư Âm và rất thương Diệp Ẩn.

**********************************

“A… đau quá… đau đầu quá… nhưng ai đang trên người mình?” Vấn Ân Nhạc nằm trên mặt rên rỉ đau đớn, nhíu chặt đôi mày lá liễu, cảm giác ai đó đang nằm trên người mình, gặm cắn cái cổ của mình. Không phải nàng đang ngủ trong phòng sao? Sao giờ lại đau còn vô cùng choáng váng đến mức không mở mắt nổi? Hay nàng gặp trộm? Nhưng đóng khóa cửa rất kỹ mà? Rốt cục chuyện gì đang xảy ra? Bởi vì người nàng đang trở nên nóng dần…

______________________________________ P/s: Truyện không có lịch post cố định, chỉ tùy cảm hứng mà viết, thông cảm cho ta nhá ^:)^ :bighug:

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Diệp ẩn Và Tát Na đặc Tư