Tập Thơ Về Quê Hương đất Nước Cực Hay,đong đầy Cảm Xúc
Có thể bạn quan tâm
Thơ về quê hương đất nước là những bài thơ đong đầy cảm xúc. Mỗi bài thơ như một bức tranh thu nhỏ về nơi “chôn nhau,cắt rốn”yêu bình. Đây là tiếng lòng,là tình yêu thiết tha của nhân vật trữ tình dành cho quê hương yêu dấu.
Quê hương đất nước là đề tài rộng lớn cho thi ca nhạc họa.Đã có biết bao kiệt tác bất hủ về quê hương.Mỗi tác phẩm là mỗi bức tranh phác họa nhỏ về mảnh đất “chôn nhau cắt rốn” của mình. Chúng ta sẽ tìm thấy đâu đây mảnh đất quê hương yêu dấu qua tập thơ về quê hương đất nước cực hay sau đây.
Thơ về quê hương đất nước cực hay
Quê hương nuôi ta lớn, quê hương gắn liền với tuổi thơ từ mỗi mái nhà, cây cỏ, con đường. Dù đi khắp nẻo nhưng bạn chỉ có một quê hương để trở về. “Quê hương mỗi người chỉ một, như là chỉ một mẹ thôi”. Quê hương là nguồn cảm hứng cho các nghệ sĩ từ bài hát, văn chương và cả các bài thơ. Sau đây upanh123.com xin gửi tới các bạn chùm thơ về quê hương đất nước cực hay.
Quê Hương
Tác Giả: Giang Nam
Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trườngYêu quê hương qua từng trang sách nhỏ“Ai bảo chăn trâu là khổ”Tôi mơ màng nghe chim hót trên caoCó những ngày trốn họcĐuổi bướm cạnh bờ aoMẹ bắt được …Chưa đánh roi nào tôi đã khóc!Có cô bé nhà bênNhìn tôi cười khúc khích …Cách mạng bùng lênRồi kháng chiến trường kỳQuê tôi đầy bóng giặcTừ biệt mẹ, tôi điCô bé nhà bên có ai ngờ!Cũng vào du kíchHôm gặp tôi vẫn cười khúc khíchMắt đen tròn thương thương quá đi thôi!Giữa cuộc hành quân không nói được một lờiĐơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lạiMưa đầy trời mà lòng tôi ấm mãi …Hòa bình tôi trở về đâyVới mái trường xưa, bãi mía, luống càyTôi lại gặp emThẹn thùng nép sau cánh cửaVẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏChuyện chồng con khó nói lắm anh ơi!Tôi nắm bàn tay nhỏ nhắn ngậm ngùiEm vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng …Rồi hôm nay nhận được tin emKhông tin được dù đó là sự thậtGiặc bắn em rồi, quăng mất xácChỉ vì em là du kích, em ơi!Đau xé lòng anh, chết nửa con người!Xưa yêu quê hương vì có chim, có bướmCó những ngày trốn học bị đòn roiNay yêu quê hương vì trong từng nắm đấtCó một phần xương thịt của em tôi.
Đất Nước
Tác giả: Nguyễn Đình Thi
Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy.Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù saNước chúng taNước những người chưa bao giờ khuấtÐêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi ngày xưa vọng nói về!Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.Từ những năm đau thương chiến đấuÐã ngời lên nét mặt quê hươngTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuÐã bật lên những tiếng căm hờnBát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtÐứa đè cổ, đứa lột da …Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà!Khói nhà máy cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm đất nước những người áo vảiÐã đứng lên thành những anh hùng.Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước hy sinhTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh.Súng nổ rung trời giận dữNgười lên như nước vỡ bờNước Việt Nam từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà.
Tràng Giang
Tác Giả: Huy Cận
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,Con thuyền xuôi mái nước song song.Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;Củi một cành khô lạc mấy dòng.Lơ thơ cồn nhỏ gió đìu hiu,Đâu tiếng làng xa vãn chợ chiềuNắng xuống, trời lên sâu chót vót;Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;Mênh mông không một chuyến đò ngang.Không cầu gợi chút niềm thân mật,Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.Lớp lớp mây cao đùn núi bạc,Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.Lòng quê dợn dợn vời con nước,Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.
Quê Hương
Tác giả: Nguyễn Hưng
Ai cũng có một quê hương để nhớVết thời gian không thể xóa bao giờThương tuổi thơ những trưa cùng đám bạnBắt cá đòng…hỉ hả với bùn dơ
Gió bấc về…cuối vụ…lúa vàng mơĐòng cong vút gọi mời mùa thu hoạchRuộng khô hạn trơ mình con cá chạchCố vẫy vùng tìm đường lách về sông
Quê hương ta mộc mạc những cánh đồngNgọt phù sa thượng nguồn…đông vàm cỏNơi chở che cả một thời gian khóMồ hôi cha…nước mắt mẹ…chát phèn
Cả cuộc đời làm bạn với bùn đenCha mỉm cười khi nức mầm hạt thócĐôi vai mẹ nặng quằng bao khó nhọcLệ mừng rơi khi khoai bắp xanh màu
Con cá đòng mộc mạc chẳng thanh caoMãi thủy chung bên nồi cơm gạo mớiSao cứ nhớ cứ thèm nơi đầu lưỡiCó lẽ nào…đó…mùi vị quê hương
Nhớ bồi hồi những kỷ niệm yêu thươngBiết tìm đâu bữa cơm nghèo thuở nhỏBỗng chiều nay nghe mắt mình rát đỏXa lắm rồi ngày xưa đó…Quê ơi.
Dáng Đứng Việt Nam
Tác Giả: Lê Anh Xuân
Anh ngã xuống đường băng Tân Sơn NhứtNhưng Anh gượng đứng lên tì súng trên xác trực thăngVà Anh chết trong khi đang đứng bắnMáu Anh phun theo lửa đạn cầu vồng.Chợt thấy anh, giặc hốt hoảng xin hàngCó thằng sụp xuống chân Anh tránh đạnBởi Anh chết rồi nhưng lòng dũng cảmVẫn đứng đàng hoàng nổ súng tiến côngAnh tên gì hỡi Anh yêu quýAnh vẫn đứng lặng im như bức thành đồngNhư đôi dép dưới chân Anh giẫm lên bao xác MỹMà vẫn một màu bình dị, sáng trongKhông một tấm hình, không một dòng địa chỉAnh chẳng để lại gì cho riêng Anh trước lúc lên đườngChỉ để lại cái dáng-đứng-Việt-Nam tạc vào thế kỷ:Anh là chiến sỹ Giải phóng quân.Tên Anh đã thành tên đất nướcÔi anh Giải phóng quân!Từ dáng đứng của Anh giữa đường băng Tân Sơn NhứtTổ quốc bay lên bát ngát mùa xuân
Hồn Quê
Tác giả: Hảo Trần
Ta về nương gió đồng xanhNghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..
Lắng nghe đất thở bộn bềLẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nànTiếng đêm âm hưởng đồng hoangCuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..
Lấm lem chân mẹ lội bùnTrĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồngTạc vào giữa chốn mênh môngHao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu
Ta về tìm thủa dấu yêuBến sông bờ bãi những chiều xa xưaCánh diều no gió tuổi thơLưng trâu cõng những ước mơ thủa nào
Đêm trăng lòng dạ nôn naoCâu hò vang vọng cồn cào nhớ nhungĐâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..
Bao nhiêu năm sống thị thànhHồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!
Quê Hương
Tác giả: Tế Hanh
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lướiNước bao vây, cách biển nửa ngày sôngKhi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mãPhăng mái chèo, mạnh mẽ vượt trùng giang.Cánh buồm giương to như mảnh hồn làngDướn thân trắng bao la thâu góp gió…
Ngày hôm sau, ồn ào trên bến đỗKhắp dân làng tấp nập đón ghe về”Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe”Những con cá tươi ngon thân bạc trắng
Dân chài lưới, làn da ngăm rám nắngCả thân hình nồng thở vị xa xămChiếc thuyền im bến mỏi trở về nằmNghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớMàu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôiThoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơiTôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
Việt Nam Quê Hương Ta
Tác giả: Nguyễn Đình Thi
Việt Nam đất nước ta ơiMênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơnCánh cò bay lả rập rờnMây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiềuQuê hương biết mấy thân yêuBao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đauMặt người vất vả in sâuGái trai cũng một áo nâu nhuộm bùnĐất nghèo nuôi những anh hùngChìm trong máu lửa lại vùng đứng lênĐạp quân thù xuống đất đenSúng gươm vứt bỏ lại hiền như xưaViệt Nam đất nắng chan hoàHoa thơm quả ngọt bốn mùa trời xanhMắt đen cô gái long lanhYêu ai yêu trọn tấm tình thuỷ chungĐất trăm nghề của trăm vùngKhách phương xa tới lạ lùng tìm xemTay người như có phép tiênTrên tre lá cũng dệt nghìn bài thơNước bâng khuâng những chuyến đòĐêm đêm còn vọng câu hò Trương ChiĐói nghèo nên phải chia lyXót xa lòng kẻ rời quê lên đườngTa đi ta nhớ núi rừngTa đi ta nhớ dòng sông vỗ bờNhớ đồng ruộng, nhớ khoai ngôBũa cơm rau muống quả cà giòn tan …
Nhớ Con Sông Quê Hương
Tác giả: Tế Hanh
Quê hương tôi có con sông xanh biếcNước gương trong soi tóc những hàng treTâm hồn tôi là 1 buổi trưa hèTỏa nắng xuống dòng sông lấp loáng
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ thángGiữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôiHỡi con sông đã tắm cả đời tôiTôi giữ mãi mối tình mới mẻ
Sông của quê hương sông của tuổi trẻSông của miền Nam đất việt thân yêuKhi bờ tre ríu rít tiếng chim kêuKhi mặt nước dập dềnh con cá nhảy
Bạn bè tôi túm 5 tụm 7Bầy chim non bơi lội trên sôngTôi giang tay ôm nước vào lòngSông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngảKẻ sớm hôm chài lưới bên sôngKẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồnTôi cầm súng xa nhà đi kháng chiếnNhưng lòng tôi như mưa nguồn gió biểnVẫn trở về lưu luyến bên sông
Tôi hôm nay sống trong lòng miền BắcSờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắcHai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền NamTôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàngTôi quên sao được sắc trời xanh biếcTôi nhớ cả những người không quen biếtCó những trưa tôi đứng dưới hàng câyBỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầyHình ảnh con sông quê mát rượLai láng chảy lòng tôi như suối tướiQuê hương ơi! Lòng tôi cũng như sôngTình Bắc Nam chung chảy một dòngKhông ghềnh thác nào ngăn cản đượcTôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ướcTôi sẽ về sông nước của quê hươngTôi sẽ về sông nước của tình thương.
Thơ về quê hương đất nước tự sáng tác
Quê hương luôn là đề tài hấp dẫn cho các văn nghệ sĩ nói chung, nhà thơ nói riêng. Thơ về quê hương dễ đi vào lòng người bởi tính phổ quát của nó.Thơ về quê hương đất nước luôn ngọt ngào, êm đềm dạt dào cảm xúc như tình mẹ. Cùng xem những bài thơ về quê hương đất nước tự sáng tác để gợi nhớ về nơi ta đã sinh ra.
Quê Hương
Tác Giả: Thế Vinh
Quê hương trăm nhớ ngàn thươngDù xa đâu vẫn vấn vương đại ngànMình về quê mẹ Lục NamCó đi xin đợi để em theo cùng
Đưa em thăm thác thăm rừngĐắm say mặn ngọt ta từng sẻ chiaĐền thiêng thề chẳng chia lìaMột vùng non nước còn kia lời nguyền
Dòng sông in bóng con thuyềnNghiêng nghiêng bóng ngả núi Huyền chiều hômHội quê chân mải bước dồnRừng xuân hoa gạo tâm hồn thắm tươi
Lòng xuân rộn rã tiếng cườiCâu ca lưu luyến tình người LỤC NAM
Vị Ngọt Quê Hương
Chiều nay hoa lá đong đưaBên dòng sông vắng gió vừa lượn quaLụa tơ xanh thắm mượt màCỏ non vẫy gọi bên tà áo em.
Suối mây hương tỏa duyên thêmQuyện cùng sóng lượn nhịp mềm bờ vaiMắt huyền mơ mộng ngõ dàiGửi từng sợi nhớ tình ai đợi chờ.
Long lanh… ánh nắng tỏa vềVị nồng…dịu ngọt…hương quê…đậm đà…
Hương Quê
Sắc hương thanh nhã bốn bềNon xanh nước biếc đi về tự nhiênNụ cười ánh mắt dịu hiềnNhư là tịnh cảnh giữa miền sắc không
Đôi tay thay gánh phiêu bồngGió mây lướt nhẹ thong rong đất trờiThịnh suy tựa hạt sương rơiBỏ ngoài vạn dặm rong chơi nhẹ lòng
Một Góc Quê Hương
Cánh cò bay giữa trời xanhĐàn bê rong ruổi, long lanh mắt nhìnQuê hương thắm thiết ân tìnhIn dòng chữ S, dáng hình Việt Nam
Dòng sông với lũy tre làngGắn cùng đất mẹ, thênh thang sớm chiềuQuê hương cảnh đẹp mến yêuLòng con lại nhớ, cô liêu … Mỏi mòn
Thiên nhiên tạo dựng nước nonCon người hiền hậu, dáng son, mắt huyềnĐàn thuyền nhộn nhịp trao duyênChở bao nguyện ước, xây tên nguyện cầu
Non xanh nước biếc dài lâuBến bờ hạnh phúc, năm châu vui vầyCảnh , tình đẹp tựa chân mâyĐể bao lãng tử ngất ngây với đời
Mai đây xa cách phương trờiGóc quê hương ấy một thời trong ta !…
Êm Đềm Tuổi Thơ
Quê hương hai tiếng thân thươngNhớ ngày thơ ấu vẫn thường dong chơiChiều hè rộn rã tiếng cườiTrên con sông nhỏ cùng vui tắm truồng
Từng bầy lớn nhỏ tồng ngồngNgụp lặn vui cả khúc sông quê mìnhTối đến trống rộn sân đìnhGọi nhau tíu tít đi sinh hoạt hè
Dưới ánh điện đỏ lập loèTừng đôi , từng cặp múa bài xoè hoaLại còn tập hát quốc caĐợi đến cắm trại cùng ra thi tài
Cùng nhau duyệt đội ” mốt hai ”Y như bộ đội chẳng sai tẹo nào
Khói Rơm Từ Bếp Quê Nghèo
Nhà nghèo Mẹ vẫn đun rơmThương quê từ ngọn khói thơm những ngàyPhố không có khói chiều bayKhói xe cũng đủ làm cay mắt người
Đường xa phố thị chiều nayNhớ quê nhớ ngọn khói bay những chiềuMẹ già dáng mỏng liêu xiêuBếp nghèo những sợi rơm nhiều khói cay
Quê hương đồng rạ mà sayNghe như tiếng sáo những ngày xa xưaNhập nhoè ngọn khói đồng trưaMẹ ơi cơn gió như vừa mới khơi
Phố xa con vẫn chơi vơiMẹ ngồi đun bếp rơm phơi ướt chiềuNhớ quê ngọn khói thơm rêuMẹ ơi sao mắt lại nhiều xót xa
Quê hương ngọn khói chiều quaNồng thơm con thấy như là đâu đây!….
Vũ Điệu Quê Hương
Vũ điệu sảy gạo bằng tayĐể cho ai nhớ gạo này quê hươngVùng cao mây trắng vẩn vươngGhi đời vũ ấy vô thường trời nam
Vũ này chỉ đứng để làmLưng ong thắt đáy bóng nàng dễ thươngMây trời khói toả ngàn phươngTay em giữ chắc không vương hạt nào
Nhìn em điệu vũ đẹp saoThóc đi đàng thóc gạo nào lẫn sangChân tay thân thể nhịp nhàngKỳ quan sảy gạo tiếng vang một thời!
Tổ quốc nơi đầu sóng
Thêm một ngày trên quần đảo Trường SaBiển tĩnh lặng mà lòng người rất độngSắp bão giông không còn cơn gió lộngCơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.
Thêm một ngày trên vùng biển của taThềm lục địa lại oằn lên đau nhóiNgàn năm xưa ông cha đi mở cõiPhía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.
Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng maLoài lang sói đói mồi nên thèm khátBao cơn sóng dập dồn xô Đá LátSong Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.
Có đất nước nào như Tổ Quốc taLịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuấtTrong gian khó vẫn gồng lên giữ đấtĐất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.
Các con mẹ vật lộn giữa biển khơiNgăn sóng dữ đè lên thềm lục địaCon quái vật khổng lồ kia sắp sửaHút máu người trên thân mẹ Việt Nam.
Từ Cà Mau liền dải tới Nam QuanMẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụĐứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.
Một ngày buồn sao thấy dài lê thêBiển tĩnh lặng mà lòng người rất độngĐã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộngTrong lòng người từng đợt sóng trào dâng.
Tổ quốc nhìn từ biển
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biểnCó một phần máu thịt ở Hoàng SaNgàn năm trước con theo cha xuống biểnMẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường SaĐất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặcCác con nằm thao thức phía Trường SơnBiển Tổ quốc chưa một ngày yên ảBiển cần lao như áo mẹ bạc sờnNếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biểnMẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòngSóng lớp lớp đè lên thềm lục địaTrong hồn người có ngọn sóng nào khôngMinh họa: Văn NguyễnNếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảoLạc Long cha nay chưa thấy trở vềLời cha dặn phải giữ từng thước đấtMáu xương này con cháu vẫn nhớ ghiĐêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bểThương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mùThương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữThương Hòn Mê bão tố phía âm uNếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tíchNhững đau thương trận mạc đã qua rồiBao dáng núi còn mang hình góa phụVọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôiNếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họaĐã mười lần giặc đến tự biển ĐôngNhững ngọn sóng hóa Bạch Đằng cảm tửLũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồngThương đất nước trên ba ngàn hòn đảoSuốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờnMáu đã đổ ở Trường Sa ngày ấyBạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thânNếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cảNhững chàng trai ra đảo đã quên mìnhMột sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước (*)Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninhNếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mátMáu xương kia dằng dặc suốt ngàn đờiHồn dân tộc ngàn năm không chịu khuấtDáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
Tổ quốc ở Trường Sa
Các con đứng như tượng đài quyết tửThêm một lần Tổ quốc được sinh raDòng máu Việt chảy trong hồn người ViệtĐang bồn chồn thao thức với Trường SaKhi hy sinh ở đảo đá Gạc MaHọ đã lấy ngực mình làm lá chắnĐể một lần Tổ quốc được sinh raMáu của họ thấm vào lòng biển thẳmCờ Tổ quốc phất lên trong mưa đạnPhút cuối cùng đảo đá hóa biên cươngHọ đã lấy thân mình làm cột mốcChặn quân thù trên biển đảo quê hươngHọ đã hóa cánh chim muôn dặm sóngHướng về nơi đất mẹ vẫn mong chờNếu mẹ gặp cánh chim về từ biểnCon đấy mà, mẹ đã nhận ra chưa!Có nơi nào như Đất nước chúng taViết bằng máu cả ngàn chương sử đỏKhi giặc đến vạn người con quyết tửCho một lần Tổ quốc được sinh raBiển mùa này sóng dữ phía Hoàng SaCác con mẹ vẫn ngày đêm bám biểnMẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên taNhư máu ấm trong màu cờ nước ViệtBiển Tổ quốc đang cần người giữ biểnMáu ngư dân trên sóng lại chan hòaMáu của họ ngân bài ca giữ nướcĐể một lần Tổ quốc được sinh raViệt Nam ơi! dưới bão táp mưa saNgười thắp sáng một niềm tin bền bỉNhững giếng dầu trụ vững giữa khơi xaDầu là máu thắp trên thềm lục địaSớm mai này nắng ấm ở Trường SaTiếng gà gáy bình yên trên ngực đảoTiếng trẻ nhỏ đến trường nơi sóng bãoThêm một lần Tổ quốc được sinh ra
Trên đây upanh123.com đã tổng hợp tập thơ về quê hương đất nước cực hay,đong đầy cảm xúc cho bạn đọc . Mong rằng các tác phẩm sẽ giúp cho hình ảnh quê hương, đất nước Viêt Nam ngày càng tươi đẹp hơn.
Blog, Thơ Hay - Tags: những bài thơ hay, thơ hay về cuộc sốngTập thơ về quê hương đất nước cực hay,đong đầy cảm xúc
Những bài thơ 8 chữ về tình yêu, quê hương đất nước ý nghĩa nhất
Tập thơ về tình yêu quê hương đất nước đong đầy cảm xúc
99+ bài thơ thả thính hài hước, bá đạo có “độ dính” không nhỏ
Tuyển tập thơ chế độc Hot nhất, thu hút hàng triệu người xem
TẬP thơ tình Xuân Quỳnh hay nhất, “sống” mãi cùng thời gian
Chọn lọc 99+ bài thơ về ông bà hay, ý nghĩa tình cảm dạt dào
[Chia Sẻ] 100+ bài thơ lục bát chế bựa cực hài hước hiện nay
[Mách nhỏ bạn] cách”cưa đổ”chàng trai khó tính nhanh nhất
Chùm thơ lục bát về thầy cô hay, ý nghĩa, dạt dào xúc cảm
Thơ về thầy cô-chùm thơ hay tri ân công lao người đưa đò
TOP 101+ bài thơ tình yêu 4 câu ngắn gọn, súc tích, lãng mạn
Tập thơ tình lãng mạn thay lời trái tim yêu gửi người thương
Điểm danh những bài thơ tình yêu chế 2 câu khá độc đáo
Từ khóa » Bài Thơ Hay Về Quê Hương đất Nước
-
Những Vần Thơ Hay Về Quê Hương, đất Nước - VnExpress Giải Trí
-
Những Bài Thơ Hay Về Quê Hương đất Nước, Tổ Quốc Con Người Việt ...
-
Những Bài Thơ Về Quê Hương đất Nước Hay Ngắn
-
Top Bài Thơ Hay Về Quê Hương đất Nước Và Con Người Việt Nam
-
Thơ Về Quê Hương, đất Nước Hay Nhất được Nhiều độc Giả Yêu Thích
-
+ 500 Bài Thơ Về Tình Yêu Quê Hương Đất Nước Con Người
-
Top 23 Bài Thơ Hay Mừng Quê Hương đất Nước đổi Mới
-
Tuyển Chọn Những Bài Thơ Về Quê Hương đưa Bạn Về Với Miền Ký ức ...
-
Tặng Bạn Chùm Thơ Lục Bát Về Tình Yêu Quê Hương đất Nước Hay Nhất
-
Những Bài Thơ Hay Về Tình Yêu Quê Hương, đất Nước - Tâm Hồn Xanh
-
Những Bài Thơ Về Quê Hương đất Nước Hay Ngắn
-
Những Bài Thơ Hay Về Quê Hương đất Nước Con Người
-
10+ Bài Thơ Về Cảnh đẹp Quê Hương Trên Các Miền đất Nước Hay Nhất
-
NHỮNG BÀI THƠ HAY VỀ QUÊ HƯƠNG, ĐẤT NƯỚC