Tề Lỗ (Vĩnh Phúc): Độc đáo Làng Nghề Mổ Xe Lớn Nhất Miền Bắc ...

 Nếu như ở làng Quan Độ (Yên Phong, Bắc Ninh) người dân

mua đồng nát về rồi “xẻ thịt” thành phế liệu

để bán lại cho các nhà máy thì ở Tề Lỗ (Yên Lạc, Vĩnh Phúc) lại đi theo một hướng khác. Họ cũng chuyên đi mua lại các loại ôtô, máy móc dưới dạng thanh lý, song chủ yếu mang về tháo ra bán phụ tùng, hoặc “mông” lại rồi bán dưới dạng “second hand” (hàng đã qua sử dụng). Và nếu so về quy mô giữa hai làng thì chưa biết “mèo nào cắn mỉu nào”.

1. Nhiều năm nay, dân chuyên “đánh” phụ tùng ôtô ở Hà Nội và nhiều tỉnh, thành ở miền Bắc thường kháo nhau, nếu cần những thứ “hiếm có, khó tìm” thì cứ về Tề Lỗ. Với vai là khách cần mua đồ cho con xe Kia cà tàng, tôi có mặt tại Tề Lỗ vào một buổi chiều mùa đông mà nắng chói chang.

Đúng là “trăm nghe không bằng một thấy”, chỉ cần từ con đường chính rẽ vào xã, qua một vài quán cà phê có cái tên rất Tây như “Phong cách mới”, “Điểm hẹn”… chúng tôi thật sự “ngợp” trước quy mô của làng “mổ” xe nức tiếng miền Bắc.

Bạn đang đọc: Tề Lỗ (Vĩnh Phúc): Độc đáo làng nghề mổ xe lớn nhất miền Bắc (Làng tỷ phú Tề Lỗ) – Hà Bảo Châu BĐS

Bãi “ mổ ” xe nào cũng ngồn ngộn sắt thép, hai bên đường chất đống bộn bề ôtô, xe máy, máy xúc, máy ủi những loại … Cả ngàn chiếc xe mang đủ biển số từ Bắc chí Nam … có cả những chiếc xe mang biển xanh, biển đỏ nằm la liệt chờ “ mổ ” .Trên con đường bê tông rộng 30-40 mét là hàng loạt những biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang cao tầng liền kề, những công ty Trách Nhiệm Hữu Hạn nằm san sát nhau. Trước cửa, trong sân nào cũng vô số những loại xe ôtô cũ, máy xúc máy ủi đã qua sử dụng cùng những loại phụ tùng như : trục, bánh xích, lốp … của máy xúc, máy ủi. Được biết Tề Lỗ có khoảng chừng 300 – 400 bãi “ mổ ” ôtô, xe máy lớn nhỏ, có nhà có tới 2 – 3 bãi xe .Bãi xe Chiến Linh là một trong số ít những bãi ở Tề Lỗ chuyên “ mổ ” xe ôtô cũ nát để lấy phụ tùng. Ông chủ Nguyễn Văn Chiến năm nay trạc 50 tuổi, có phong thái ăn mặc và chuyện trò khá “ hoành tráng ”. Đầu đội mũ cối, khoác áo da, đôi bàn tay lấm lem dầu mỡ, những ngón tay mập mạp. Tuy suốt ngày dính với máy móc, tuy nhiên ông vẫn “ nuôi ” được bộ móng tay rất dài .Sau khi nghe ý kiến đề nghị của tôi, muốn khám phá về lịch sử dân tộc làng nghề, ông Chiến cười hề hề : “ Thế thì chú mày hỏi đúng địa chỉ rồi đấy. Anh là một trong số 3 hộ tiên phong của xã làm cái nghề “ mổ ” xe ôtô ở Tề Lỗ. Nhưng có gì thì hỏi nhanh nhanh lên, anh còn chạy sang Thái ( chắc là Tỉnh Thái Bình, hoặc Thái Nguyên ) để “ đấu ” ( đấu thầu ) một lô xe bãi ” .Theo lời ông Chiến, cách đây chừng 20 năm người dân trong xã hầu hết làm nghề thu gom phế liệu và sản xuất, ấp trứng vịt hay gọi nôm na là “ buôn đồng nát ” và “ chăn vịt ”. Ông Chiến cũng khởi nghiệp từ món buôn đồng nát. Khoảng những năm 1992 – 1993, ông cùng với mấy người trong thôn được gạ mua một mẻ ôtô thanh lý .Nhận thấy những chiếc xe tuy cũ nát tuy nhiên còn nhiều đồ còn dùng tốt như củ đề, đầu CD, gương, đèn, càng, nhíp … nhóm thợ gật đầu chấp thuận đồng ý. Sau khi chuyển về Tề Lỗ, hàng tuần lễ nhóm của ông cắm đầu cắm cổ vào tháo, cắt những bộ phận để bán riêng. Vụ này nhóm thợ chia nhau mỗi người cả chục triệu đồng .Vài năm sau có sống lưng vốn, ông Chiến nhảy ra thầu một bãi đất tại thôn để làm ăn riêng. Thuê chừng 4-5 thợ cùng “ mổ xe ” với mình, sau chục năm thì bãi phụ tùng của ông ngày một tăng trưởng. Cứ nghe phong thanh ở đâu bán hoặc thanh lý xe cũ nát là ông Chiến xuất hiện . Trung bình hiện tại mỗi tháng bãi mổ chừng 10-15 xe ôtô. Thường là những xe đời 80 hoặc 90, được thanh lý với giá xấp xỉ 10 triệu đồng. Cũng có những xe còn khá “ mới ” thì phải mua tầm 30-50 triệu, thậm chí còn có xe lên đến 80 triệu đồng .Ông Chiến bảo, nghề nào cũng cần kinh nghiệm tay nghề và suôn sẻ. Ông kể có lần “ tăm ” được lô xe Kia Pride, Toyota Crown đời 92 đến 96 máy móc còn ngon. Xuống tiền khuân về bãi, và sau khi “ mông ” lại số xe này ông đã bán được với giá gấp đôi lúc mua về .Ông tự hào khoe với chúng tôi : “ Mấy tay buôn ở Chợ Giời ( Thành Phố Hà Nội ) cứ thiếu đồ gì là lại gọi điện lên nhờ tôi gửi xe khách về cho. Có lúc nhiều tay còn cất công lên tận nơi để tăm đồ độc cho khách ” .

2. Mang danh là làng mổ xe phế thải, song vào thời điểm hiện tại không ít người dân Tề Lỗ chuyển sang ngành “mông” các loại máy xúc, máy ủi để bán cho các cơ quan xí nghiệp hay chủ thầu xây dựng.

Khác với thợ “ mổ ” xe ôtô ở bãi Chiến Linh, dân kinh doanh thương mại máy xúc tỏ ra khá “ kín tiếng lặng thầm ” trong việc kể về nghề nghiệp của họ. Phải lân la vài ngày ở Tề Lỗ, qua 1 số ít “ thổ địa ” thì chúng tôi mới khám phá được phần nào về thâm cung bí sử của nghề .Khởi nghiệp từ nghề “ mổ xe ”, nay ông chủ bãi xe S.V trở thành một trong số những doanh nghiệp lớn nhất ở Tề Lỗ. Do không được học tập gì mấy, sau khi lấy vợ thì V. được cha mẹ cho vài trăm con vịt làm vốn. Chăn vịt mãi chẳng ăn thua, V. xin vào một xưởng “ mổ ” xe để học việc. Sau khi tích cóp được ít vốn, V. liền nhảy vào thị trường hàng thanh lý .Ban đầu V. hay “ đánh ” máy xúc dạng thanh lý từ những tỉnh phía Nam ra Bắc. Lần đầu V. “ xuống tiền ” mua 3 chiếc với giá gần 200 triệu đồng một chiếc. V. tăm trước được một chiếc còn khá tốt, chỉ hỏng một vài bộ phận nhỏ .Từ 3 chiếc máy này, V. “ mông ” lại được một chiếc hoàn hảo, và bán sang tay luôn được hơn 600 triệu đồng. Như vậy là huề vốn. Còn hai chiếc kia V. cùng đám thợ tháo dỡ ra bán linh phụ kiện. Những thứ còn tốt như buồng lái, động cơ, bộ đề, bánh xích … được tách riêng. Những thứ không còn sử dụng được thì đem bán sắt vụn. Vụ ấy V. lãi tương đối. Dần dà, V. ôm nhiều “ quả ” đậm hơn. Sau gần 20 năm thì V. dựng được cơ nghiệp như lúc bấy giờ .V. bật mý. Đối với những con xe còn ngon khi mua về sẽ được tân trang lại ngay, thay thế sửa chữa phụ tùng rồi xuất ngược lên vùng sâu, vùng xa. Nếu gặp được mối hàng hời mà hoàn toàn có thể mông má tân trang lại rồi bán luôn thì coi như trúng số độc đắc bởi lãi tối thiểu cũng 30 %. Cần nhất là phải không thiếu sách vở .Cũng theo V., nghề mổ xe ở đây manh nha từ năm 1993 nhưng thực sự bùng nổ vào những năm 1999 – 2000. Thấy làm ăn được, đồng đội họ hàng rủ nhau chuyển nghề hết. Hiện tại, làng “ mổ ” xe đã được quy hoạch riêng hàng chục hecta thuộc thôn Giã Bàng. Mỗi ngày ước tính có hàng nghìn xe ôtô, xe máy, máy ủi, máy xúc, … được đưa vào lò “ mổ ”, hàng nghìn công nhân thao tác bất kể ngày đêm .Những doanh nghiệp lớn có vốn chừng chục tỉ đến trăm tỉ ở Tề Lỗ hiện hoàn toàn có thể kể đến H.Tr, K.N, H.T, Đ.B …Nghề gì cũng có công nghệ tiên tiến, mánh khóe riêng của nó. Theo V., giờ đây việc khó nhất không còn là mổ hay “ mông ” xe nữa mà làm thế nào để hoàn toàn có thể kiếm được những hợp đồng béo bở về cho công ty của mình. Thợ trong làng phải đi khắp trong Nam ngoài Bắc để thám thính xem nơi nào sẵn sàng chuẩn bị thanh lý xe cộ thì lập tức báo về cho những chủ doanh nghiệp sẵn sàng chuẩn bị .Chủ bãi xe Chiến Linh có lần về tận TP TP. Hải Phòng để tham gia đấu thầu một lô khoảng chừng 30 chiếc xe máy. Do có kinh nghiệm tay nghề, nên ông Chiến không khó để trúng thầu. Tuy nhiên, khi định mang xe về Tề Lỗ thì gặp một đám giang hồ đất Cảng đến “ gây khó dễ ”. Để việc được xuôi chèo mát mái, ông đành phải chi thêm 5 % / mỗi chiếc xe .Thợ trong làng còn kể mãi về vụ giám đốc Công ty N.M phải “ hoạt động hiên chạy ” hàng nửa năm trời để kiếm được một hợp đồng thanh lý vài chục chiếc máy xúc từ một tổng công ty thiết kế xây dựng Nhà nước .Thông qua 1 số ít mối quan hệ, N. tìm gặp bằng được chỉ huy của tổng công ty này. Sau đó phải mời cơm, rồi nhiều lúc giữa đêm khuya lại bị “ dựng dậy ” để đi … trả tiền hát karaoke cho vị này .Đỉnh điểm là có lần N. phải chạy xe máy suốt đêm xuống Thành Phố Hà Nội, đổi bằng được 2000 USD để đi “ lót tay ”, vì người ta quyết không chịu nhận tiền Việt .Sau 4 tháng Giao hàng, tưởng rằng hợp đồng đã sắp đến tay rồi thì tay chỉ huy Tổng công ty kia tự nhiên … giở mặt. Ông ta bảo chỉ đồng ý chấp thuận cho N. mua 50% trong số mấy chục chiếc máy xúc kia mà thôi . N. uất quá sáng hôm sau liền xông đến tận phòng của tay tổng giám đốc, đè nghiến ra và dọa … giết ! Ông ta sợ quá vội gật đầu lia lịa là sẽ chỉ thanh lý cho N. mà thôi. Giờ nghĩ lại N vẫn thấy sợ. Cũng may mà mới chỉ dọa thôi chứ nếu liều lĩnh làm thật thì hậu quả sẽ khôn lường .Cũng không hiếm những lần doanh nghiệp trong làng phải xuất ngoại để tìm nguồn hàng. Từ Lào, Campuchia cho đến Trung Quốc, hễ phát hiện được nơi nào sắp thanh lý xe cộ là thợ của làng tìm đến .

3.Có thể nói mấy chục năm làm nghề đã giúp dân làng Tề Lỗ khá lên trông thấy. Ngoài việc có tiền xây nhà, mua sắm các vật dụng trong gia đình… người dân Tề Lỗ còn có điều kiện cho con học hành, mua nhà dưới Thủ đô.

Một chỉ huy xã Tề Lỗ cho biết, trước kia khi làng nghề mới tăng trưởng con đường độc đạo vào xã lồi lõm đi lại rất khổ sở. Vào mùa mưa cả đoạn gần 5 cây số khi nào cũng đặc quánh lại vì bùn .Nhưng lúc bấy giờ hầu hết những con đường đều đã được bê tông hóa bền vững và kiên cố. Xe tải những loại chạy rầm rập suốt ngày đêm mà không hề hấn gì. Các khoản góp phần cho xã đều được người dân triển khai xong sớm, thậm chí còn có hộ hào phóng còn góp phần gấp cả chục lần .Tuy nhiên, nghề “ mổ ” xe cũng có lắm rủi ro đáng tiếc. Đầu tiên là cánh thợ không tay nghề cao sẽ dễ dẫn đến tai nạn thương tâm lao động. Hầu như những thợ đều là nông dân, cứ chuyền tay nhau mà vác búa, cưa, hàn xì để tháo dỡ những loại máy khu công trình .Có công nhân như anh P.V.H. ( thôn Nhân Trai ) đã bị cưa máy làm cụt mất nửa bàn tay. Lại có anh khác trèo lên tháo dỡ bị ngã gãy tay gãy chân …Cũng theo ông Nguyễn Văn Chiến, những trường hợp do thiếu kinh nghiệm tay nghề dẫn đến ăn phải “ quả đắng ” trong nghề cũng không phải là hiếm .

Có cậu mới tập “mổ” xe, mua phải lô hàng độc (hàng đã ngừng sản xuất), phụ tùng không có để thay thế, vậy là nằm đắp chiếu hàng tháng trời, bán lỗ gần trăm triệu. Thậm chí còn có thợ bị khuynh gia bại sản, tan nát gia cảnh chỉ vì bị bạn hàng lừa…

Xem thêm: Bộ phụ kiện đa năng dremel 4000 gồm những gì? |

Làng triệu phú Tề Lỗ : Nhà nào cũng một bãi xe hơi

20 tuổi có nhà lầu xe hơi, sở hữu công xưởng với hàng trăm đầu máy, những người trẻ ở làng “mổ xe”, xã Tề Lỗ, huyện Yên Lạc, Vĩnh Phúc khiến không ít người ngưỡng mộ.

Giám đốc tuổi 20

8 g sáng, cả xã Tề Lỗ sầm uất như một đại công trường thi công khổng lồ. Những chiếc xe xe hơi cũ kỹ mang đủ biển số từ Nghệ An, Thanh Hóa, đến Tỉnh Lào Cai, Quảng Ninh … lần lượt nối đuôi nhau kéo về làng .Tiếng chát chúa, xoèn xoẹt của máy móc lẫn tiếng người kì kèo bán mua tạo thành không khí ồn ào, sinh động lê dài từ sáng sớm đến tận đêm khuya. Đi từ đầu đến cuối làng, hai bên đường chất bộn bề từ sắt vụn, linh phụ kiện hỏng đến xe máy, xe hơi. Trong những bãi “ mổ xe ” của những triệu phú làng nghề này cũng ngồn ngộn đầy máy xúc, máy ủi …Theo ước tính của người dân nơi đây, lúc bấy giờ, làng Tề Lỗ có khoảng chừng 600 – 700 bãi “ mổ xe ” lớn nhỏ khác nhau. Năm 2007, Tề Lỗ được quy hoạch thành cụm làng nghề “ mổ xe ” với diện tích quy hoạnh gần 20 ha đến nay quy mô ngày càng được lan rộng ra .Vừa “ chế ” thành công xuất sắc chiếc Huyndai 7 tấn “ ngon lành ”, Thắng – một chủ xưởng nức tiếng làng Tề Lỗ mừng ra mặt trình làng với người mua : “ Chiếc xe này anh vừa mua lại từ ông anh rể, chưa hỏng gì nhiều, máy móc vẫn xịn chán. Nếu em ưng thì anh để lại với giá hữu nghị, 1 tỷ đồng. Giá này là quá rẻ, ngày hôm nay em suôn sẻ mới mua được chiếc xe đẹp như thế này chứ thông thường ở công xưởng bọn anh toàn xe cũ hơn mà giá thành vẫn thế thôi ”. Trong khi đó, Ng. V. M, một nhân viên cấp dưới trong công xưởng của Thắng tâm sự với người mua : “ Ở làng “ mổ xe ”, những shop đa phần là mua xe cũ, xe hỏng không chạy được nữa .Mỗi khi có hàng về, chủ xưởng giao thợ thay thế sửa chữa, thay mới, sơn lại màu. Linh kiện thay hoàn toàn có thể lấy từ xe này lắp sang xe kia hoặc mua mới, cái nào nát quá thì “ mổ xác ” lấy từng bộ phận rồi bán dần cho khách .Trung bình mỗi chiếc xe tính trừ ngân sách thuê người kéo về, lắp ráp, sửa chữa thay thế phụ tùng, con nào lời nhất được 200 – 300 triệu đồng, con nào ít thì được 100 triệu đồng. Nói chung, kinh doanh ở đây chẳng khi nào sợ lỗ ” .Ở đại công trường thi công “ mổ xe ” Tề Lỗ, Thắng không phải là một triệu phú giàu nhất nhì thế nhưng ở cái tuổi đời còn rất trẻ, gần 30 tuổi đã có nhà lầu xe hơi riêng như Thắng khiến nhiều người nể phục. Thắng tâm sự : “ Trước đây làng nghề này vẫn chỉ đơn thuần là buôn sắt vụn, mãi đến năm 2000, cả làng mới mở màn chuyển sang nghề “ mổ xe ” .Lúc đó, thấy mọi người đua nhau xây nhà tầng, mình cũng lân la đến những xưởng làm thuê để học nghề. Đến năm 20 tuổi, mình mạnh dạn vay vốn ngân hàng đầu tư mở xưởng rồi xây dựng công ty .Hiện nay, xưởng của mình có gần 100 máy cẩu, xe hơi, xe máy những loại từ hàng hỏng vừa nhập đến hàng sắp xuất xưởng, ước tính cũng khoảng chừng gần 10 tỷ đồng. Chỉ vào công xưởng chất đầy xe của mình, Thắng tự hào nói : “ Mình làm nghề này cũng được gần chục năm rồi, việc làm tuy khó khăn vất vả nhưng thu nhập cũng cao. Tháng trước vừa nhập được một lô xe tải to về, trừ ngân sách, lãi thu về cũng được mấy trăm triệu .Ở làng này người trẻ tuổi đi học cũng có nhưng rất ít, đa phần ở nhà làm “ giám đốc ” cho cha mẹ. Hầu hết 20 tuổi ai cũng có nhà lầu, đi xe riêng rồi, không tin cứ ra đường mà xem, toàn người trẻ tuổi trẻ mà xe hơi của họ hết đấy ”, Thắng hồ hởi nói. Cùng với sự tăng trưởng như vũ bão, làng “ mổ xe ” Tề Lỗ nổi lên những “ ngôi sao 5 cánh ” khét tiếng như : Nhung, Thu Rẽ, Sơn Thành, Tuấn, Lan Khích … với những bãi đỗ xe khổng lồ lên đến hàng tỷ đồng .

“Rác rưởi cũng biến thành vàng”

30 tuổi nhưng Mai Văn Đỗ được nhìn nhận là một trong những ông chủ thành công xuất sắc nhất trong giới “ mổ xe ” thôn Giã Bàng, xã Tề Lỗ. Nhà nghèo, Đỗ sớm nghỉ học để bươn chải với đời sống mưu sinh. Từ đi mua sắt vụn, xách xô vác xi đến chạy bàn …, Đỗ bảo chẳng thiếu nghề gì là anh không làm được. Năm 20 tuổi, với số vốn rất ít tích cóp được trong suốt tháng ngày tha phương cầu thực làm thuê, Đỗ quay trở lại nhà mở xưởng “ mổ xe ” .Suốt 10 năm gắn bó, đeo đuổi nếm đủ vị đắng và vị ngọt của nghề này, Đỗ không giấu giếm : “ Để kiếm được những hợp đồng béo bở chúng tôi đã phải đi khắp nơi từ Nam ra Bắc, phải thiết lập mối quan hệ. Thậm chí, chúng tôi sang tận Lào, Campuchia, Trung Quốc để tìm đầu mối nhập xe. Có những chuyến đi, chúng tôi mất hàng tháng trời, vượt hàng trăm cây số mới bắt được mối xe. Sau đó, tiền thuê người chở xe về cũng mất cả hàng chục triệu đồng ” .Đến khi mua được xe rồi thì lại chất ở bãi hàng tháng trời không bán được chiếc nào trong khi tiền lãi ngân hàng nhà nước vẫn phải trả đều đặn. Tâm trạng tôi khi nào cũng như ngồi trên đống lửa, sợ không bán được hàng rồi vỡ nợ … ”. Trải qua bao khó khăn vất vả, khó khăn vất vả cũng đến ngày gặt thành quả, Đỗ cho biết, lúc bấy giờ, bãi xe của nhà anh chất hàng chục chiếc xe với trọng tải từ 5 đến 10 tấn. Trung bình mỗi chiếc xe có giá từ 1 tỷ trở lên, chiếc nào lãi nhiều được 100 – 200 triệu đồng, lãi ít từ 50 – 100 triệu đồng .“ Làm nghề này phải biết cách, ví dụ như phải chờ thời gian nhiều người mua xe nhất là trước và sau Tết, lúc đó họ dồn tiền làm ăn thì mình bán được nhiều. Đến giữa năm ít người mua, mình chỉ tập trung chuyên sâu nhập xe về và sửa chữa thay thế .Trung bình mấy tháng đầu năm bán được 10 xe / tháng, với lãi từ 100 – 200 triệu đồng còn mấy tháng giữa năm chỉ bán được một hai xe. Tuy nhiên, không khi nào lỗ vì xe này bù vào xe kia. Xe nhà mình chọn mua cũng toàn xe còn “ xịn ” nên người mua mua chạy được họ trình làng cho nhau. Giờ mình ít phải đi vì có mối quan hệ rồi, khách muốn bán thì họ gọi cho mình, khách muốn mua thì tìm đến tận xưởng ”, Đỗ san sẻ .Cũng giống như Đỗ, trải qua nhiều thời hạn trong nghề, Mạnh giờ đây trở thành ông chủ của một bãi xe ở Tề Lỗ mặc dầu mới ở độ tuổi ngoài 20. Mạnh cho hay, ở xưởng của Mạnh giờ có hai dòng xe chính : một là mông má sơn sửa lại rồi xuất đi luôn, hai là thuê thợ về “ mổ xe ” bóc tách từng bộ phận rồi bán .Không ngần ngại, Mạnh bật mý : “ Chẳng giấu gì em, xe nào ngon vừa mua về anh cho thợ tân trang lại ngay, sửa chữa thay thế phụ tùng rồi chạy lên tỉnh Tỉnh Lào Cai, Thành Phố Lạng Sơn bán. Hôm nào may gặp được khách bán luôn thì coi như trúng số độc đắc vì lãi tối thiểu cũng được 30 – 40 % rồi. Con nào “ bi đát ” quá thì cho thợ tháo ra từng bộ phận như động cơ, hộp số … để bán cho những chủ buôn còn lại tùy vào mục tiêu sử dụng hoặc đem bán sắt vụn. Nói chung, ở đây rác rưởi cũng biến thành vàng hết ” .Theo Mạnh, muốn trở thành triệu phú làng “ mổ xe ” thì phải có kỹ năng và kiến thức và có con mắt nhìn thực tiễn không được vội vã hoặc ham rẻ … “ Người bán xe hầu hết là xe cũ, họ cần bán để đổi xe khác làm ăn, nếu mình hấp tấp vội vàng mua ngay sẽ bị giá “ chát ”. Phải biết cách làm hàng, phủ nhận mua cho họ chèo kéo rồi hạ thấp giá xuống đôi ba chục triệu là vừa ”, Mạnh nói .Đối với anh triệu phú trẻ này thì 5 năm vẫn còn quá ngắn để tường tận mọi ngõ ngách về nghề. Nhiều lần, vì không hiểu biết nên anh nhìn nhận sai, ham rẻ mà thua lỗ cả tỷ đồng. Nói về triển vọng của nghề, Mạnh bảo : “ Làng Tề Lỗ trước đây nổi tiếng là làng chứa rác nhưng giờ đây giới buôn xe khắp cả nước đều biết đến. Hàng ngày, lượng xe thải loại dồn về đây rất nhiều, có ngày lên đến hàng trăm chiếc xe nằm chờ đậu bãi, chẳng khi nào sợ hết việc làm ” .Anh Trần Xuân Lộc – Bí Thư Đoàn xã Tề Lỗ cho biết : “ Ở Tề Lỗ có khoảng chừng 1.500 hộ dân và hơn 1/3 trong số đó làm nghề thu mua xe khu công trình. Đa số trong độ tuổi người trẻ tuổi và nếu tính theo mức gia tài từ 10 tỷ đồng trở xuống thì Tề Lỗ có hơn 75 người. Đặc biệt có nhiều chủ bãi tuổi đời mới chỉ 17, 18 tuổi. Họ thường là những cậu ấm con những chủ bãi làm lâu năm, được góp vốn đầu tư dạy nghề và mở một bãi mổ riêng ” .Anh Lộc nhẩm tính : “ Tề Lỗ có lẽ rằng là xã có tỷ lệ xe hơi tính trên số hộ dân thuộc vào diện cao nhất cả nước. Dân ở đây toàn chơi xe đẹp và độc. Xe Camry 2.4, BMW có khoảng chừng vài chục cái, còn những dòng xe rẻ tiền hơn thì phải tính bằng 3 số lượng ” .Ông Bùi Đức Hoa, quản trị xã Tề Lỗ cho biết, hiện xã không nắm được nguồn gốc, nguồn gốc, số hộ kinh doanh thương mại vì làng nghề hiện tại được Ban quản trị cụm công nghiệp – TT công nghiệp xã Tề Lỗ và Đội Quản lý thị trường H.Yên Lạc quản trị .( Theo Tri thức trẻ )

Xem thêm:

Xem thêm: PHỤ KIỆN MÁY XÂY DỰNG

Từ khóa » Bãi Máy Tề Lỗ