Thế Nào Là Người Bạn đời Phù Hợp?

Hôm nay tình cờ đọc bài viết trong mục tâm sự ở Vnexpress.net có ông chồng phàn nàn về chuyện vợ ngoại tình, không phải 1 lần mà là 5 lần...

Đây là 1 đoạn trong bài đó: “Tôi hỏi vợ tôi rằng từ lúc cưới nhau về tôi đã làm sai điều gì. Đánh đập? Không. Nghèo? Không. Tình dục? Tôi rất khỏe vì em cũng thú nhận như thế. Tôi ngoại tình? 100% là không. Tôi bạo hành? Tất cả đều không vì tôi rất yêu vợ con mình.”

Vậy thì cái gì đã gây ra chuyện ngoại tình của người vợ này? Xin trả lời, đó là do tính nết của người vợ đó. Sinh ra người vợ đó đã có tính lăng nhăng, ham thích tình dục vào máu rồi. Đó chính là số phận. Người vợ không muốn thế nhưng tính của chị ta là vậy và cũng không biết trách ai. Chẳng nhẽ trách ông trời sinh một người có tính nết như vậy?

Điều này càng khẳng định lập luận của tôi rằng sớm hay muộn con người cũng sẽ trở về với bản chất thật của mình. Mà thường là con người sẽ trở về bản chất thật của mình bắt đầu từ tuổi 30 đến 36. Vì khi đó con người ta đã trưởng thành, chín chắn và dám sống thật với con người mình. Con người thật của mình chính là con người được phản ánh ở cung Thân trong tử vi.

Có thể kết luận không ngoa rằng con người chỉ hạnh phúc khi được sống thật là mình. Nghĩa là sao? Nghĩa là một người có tính lăng nhăng thì chỉ khi lăng nhăng họ mới cảm thấy hạnh phúc. Nếu không được lăng nhăng họ sẽ cảm thấy rất bứt rứt đau khổ. Nghe nản lòng quá phải không, nhưng sự thực đúng là vậy.

Cần phải gạt chuyện luân lý đạo đức ra khỏi chuyện này. Người đời có thể trách chị vợ này khốn nạn, nhưng người ta đâu có biết rằng chị đâu muốn thế. Sinh ra chị, chị đã có những tố chất về tình dục mạnh, dâm đãng, trăng hoa... Mà suy cho cùng thì những chuyện đó không có gì xấu ở góc độ cá nhân, chỉ xấu ở góc độ xã hội. Nhưng theo tôi không nên bàn chuyện đúng sai, xấu tốt ở đây.

Vậy thì ai có lỗi trong chuyện này? Có lỗi trong chuyện này là người chồng đã không nhận ra tính nết của người vợ như vậy để không nên kết hôn với người vợ đó.

Nhưng thử hỏi có phải ai cũng biết nhìn nhận một cách sâu xa về tính cách con người? Ở với nhau lâu rồi nhiều người còn chả biết về tính nết người bạn đời huống hồ là đi uống nước hẹn hò, tán tỉnh nhau vài tháng. Có người bạn thân nói với tôi rằng ở với vợ đã 6 năm rồi mà chẳng hiểu gì về vợ. Có phải ai cũng biết về tử vi đâu. Có phải ai cũng biết dùng tử vi để soi rọi con người thật của người khác.

Huống hồ là khi yêu nhau, khi con trẻ con người ta chưa bộc lộ con người thật của mình. Đúng là nhiều cái người ta cố tình che dấu khi đang yêu nhau. Nhưng nhiều cái người ta chẳng che dấu gì vì đa số độ tuổi kết hôn nằm ở độ tuổi 22-30. Khi đó nhiều khi tính nết của người phụ nữ chưa định hình một cách rõ ràng và người phụ nữ vì nhiều lý do (muốn lấy chồng, mải chăm con...) nên chưa dám sống với con người thật của mình.

Nhưng sau 36 tuổi mọi chuyện sẽ đổi khác. Sau 36 tuổi người phụ nữ nào không hài lòng về chồng sẽ thể hiện ra mặt. Sau 36 tuổi, người phu nữ nào muốn bặt nạt chồng sẽ giành lại quyền điều khiển chồng từ đây. Có thể do hoàn cảnh chồng bất tài quá nên vợ phải đứng ra lo toan cho con cái.

Như tôi đã nói, nhiều người không thay đổi từ nhỏ đến già nhưng nhiều người bước sang tuổi 36 là bước sang một giai đoạn sống khác hẳn với con người trước đó. Ai nghiên cứu về tử vi hẳn đều biết: Những người không thay đổi mấy về tính nết là những người có Thân cư Mệnh.

Thân cư Tài và Thân cư Quan thì có thay đổi tính cách đôi chút (vì lúc đó sẽ chịu ảnh hưởng thêm của cung Phúc trong trường hợp Thân cư Tài và ảnh hưởng thêm của cung Phu trong trường hợp Thân cư Quan)

Còn lại 3 trường hợp (chiếm 50%), Thân cư Di, Thân cư Phu Thê và Thân cư Phúc thì sau 36 tuổi sẽ bước sang giai đoạn tính cách tương đối khác so với giai đoạn trước đó. Từ 36 tuổi người đó sẽ dám sống thật với tính cách sâu thẳm của con người mình. Và con người này thường có nhiều điểm khác so với con người trước đó. Ai hư đốn, cờ bạc, trai gái... cũng sẽ bắt đầu từ lứa tuổi này.

Tại sao tử vi lại khám phá ra được điều này? Thật đáng khâm phục. Nó rất đúng với thực tế của đời sống.

Đừng nói là anh có nhiều tiền, đẹp trai, có tài... vợ sẽ yêu thương anh suốt đời. Quên cái chuyện đó đi cho khẩn trương. Người vợ có yêu thương anh hay không là do tính nết của người vợ đó: đó là lòng biết ơn, sự thủy chung son sắt, biết trước bước sau, biết nhún nhường, nhường nhịn... Tất cả những điều này là do tính nết của cô ta (được phản ánh trong lá số) quyết định.

Cũng đừng nói là anh càng yêu vợ nhiều thì vợ cũng sẽ càng yêu anh nhiều. Nó đúng cho nhiều trường hợp, nhưng với một số người thì cũng quên cái chuyện đó đi cho khẩn trương. Thiếu gì người vợ (người chồng) yêu thương bạn đời của mình hết lòng mà người bạn đời vẫn lăng nhăng bồ bịch. Nếu tính của người vợ là vô ơn thì cho dù anh có yêu thương cô ta bao nhiêu thì cô ta cũng vẫn vô ơn. Còn nếu có lòng biết ơn thì anh giúp một chuyện nhỏ người ta cũng có lòng biết ơn và nhớ mãi. Một lần nữa chuyện này chứng mình rằng cư xử với mình thế nào là do tính cách của người bạn đời mình quyết định.

Tóm lại, nếu tính nết của người vợ là lăng nhăng, đành hanh, bắt nạt chồng... thì cho dù anh có nhiều tiền bao nhiêu, đẹp trai bao nhiêu, có tài bao nhiêu thì sớm hay muộn người vợ cũng sẽ bộc lộ ra những tính nết này. Đừng nói là anh có tài, nhiều tiền người vợ sẽ khác. Thậm chí anh có làm một cái ơn là cứu mạng người đó thì sớm hay muộn người đó cũng sẽ trở về với con người thật của mình.

Trong một dịp khác tôi sẽ phân tích những sai lầm tai hại trước khi đi đến quyết định kết hôn, đó là:

1. Mơ mộng nhiều về sự lãng mạn thơ mộng của tình yêu2. Mong muốn (tưởng tượng) những tính cách mà đối phương không có3. Hy vọng rằng sẽ dạy được đối phương4. Không biết tính nết, con người thật của đối phương (may ra chỉ có ai rành về nhìn người và rành về tử vi mới làm được điều này)5. Cả 2 kết hôn khi còn trẻ, chưa trưởng thành và chín muồi về nhân cách (chẳng hiểu mình thực sự muốn gì và đối phương thực sự muốn gì)

...còn rất nhiều yếu tố khác như: lợi ích, sự thiển cận của người trong cuộc và người ngoài tác động vào. Chán vãi.

Trong một bài viết khác tôi sẽ bàn về những tính xấu của đàn ông. Suy cho cùng đàn ông khoái các cảm giác đem lại cho mình cảm giác phê: cờ bạc, rượu chè, trai gái, lô đề...

Bổ sung thêm ý "Vợ chồng là do duyên nợ":

Vợ chồng là do duyên nợ. Nếu lá số của anh có cung Phu Thê tốt thì anh sẽ lấy được người vợ tốt.

Nếu cung đó xấu thì anh lấy phải người vợ xấu, cho dù anh có gặp được người con gái rõ tốt nhưng anh lại không lấy, mà đưa đẩy thế nào anh lại lấy phải người vợ không ra gì. Nó phản ánh rất đúng rằng lấy được người vợ tốt hay không 50% là do cái phúc của người đàn ông. Điều này cũng được phản ánh luôn ở trong tử vi: Cung Phúc Đức chiếu vào cung Phu Thê và ảnh hưởng đến cung Phu Thê.

Qua đây ta thấy một điều hài hước là nhiều người rõ tốt (cung Mệnh, Tài Bạch, Quan Lộc tốt), nhưng lấy phải người bạn đời không ra gì (do cung Phúc, Di và Phu Thê xấu) và ngược lại nhiều người rõ xấu mà lấy được người vợ/chồng tử tế.

Nhưng cứ từ từ, muốn biết bạn đời tốt hay xấu cứ đợi đến sau 36 tuổi mới biết được vì khi đó người bạn đời mới thực sự trở về với con người thật của mình. Câu nói bình dân là: cờ bạc ăn nhau lúc gà gáy!

Thế nên điều này giải thích vì sao khi kết hôn càng lớn tuổi thì hôn nhân càng có khả năng bền vững. Đơn giản thôi vì lúc đó người ta đã có kinh nghiệm sống, biết rõ mình muốn gì, biết chập nhận nhau và khi đó (sau 36) họ là con người thật của họ rồi, sau này không thay đổi nữa.

Thế nào là người bạn đời phù hợp?

Chắc ai trong chúng ta cũng đã từng đề ra các tiêu chuẩn này nọ về người bạn đời lý tưởng của mình. Chắc hẳn sau những chuỗi ngày tìm kiếm gian nan và mệt mỏi, mọi người đều thống nhất 1 điều: Chúng ta không phải là hoàn hảo và như vậy khái niệm đi tìm 1 người bạn đời hoàn hảo (hay lý tưởng) là điều không thực tế. Nếu may mắn, chúng ta tìm được 1 người bạn đời phù hợp với mình, thế cũng là hạnh phúc lắm rồi!

Vậy thế nào là người bạn đời phù hợp? Tôi tạm định nghĩa thế này: Người bạn đời phù hợp là người bạn đời: (1) Bổ sung cho những khiếm khuyết để cùng vun đắp một gia đình hạnh phúc và (2) Chia sẻ những điểm tương đồng về 1 vài sở thích, về quan điểm sống và quan điểm hạnh phúc gia đình.

Dưới đây, tôi sẽ phân tích 2 yếu tố này.

1. Bổ sung cho nhau những khiếm khuyết

Theo tôi, người vợ và người chồng phải như 2 bánh xe răng cưa được lắp ráp vào nhau để cỗ máy hôn nhân được vận hành trơn tru. Mình khiếm khuyết ở điểm nào thì có người kia bổ sung cho mình về điểm đó.

Ví dụ: Mình là người lười làm việc nhà và không thích thú làm các công việc nội trợ thì nên tìm được 1 người bạn đời yêu thích những công việc nội trợ để bổ sung cho mình. Nếu mình là người luộm thuộm bề bộn, chuyên vứt các thứ lung tung thì nên tìm một người bạn đời thích đi dọn các đồ luộm thuộm do mình vứt ra.

Mình là người nóng tính thì nên tìm một người bạn đời dịu tính, biết nhường nhịn. Mình là người thỉnh thoảng nói năng ngẫu hứng (do dí dủm, hài hước hoặc do ruột để ngoài da) thì nên tìm một người bạn đời không để bụng, không chấp nhau từng câu nói. Mình là người lơ đãng, hay quên thì nên tìm một người bạn đời chu đáo, cẩn thận. Mình đôi khi bất cần (tức là muốn phá thì phá cho tan tành) thì nên tìm một người bạn đời "rất cần". Nếu cả 2 cùng bất cần cả, e sẽ có lúc hạnh phúc gia đình bên bờ vực của sự sup đổ.

Nếu mình là người thích làm các công việc ngoài xã hội, thích giao du bạn bè và tiếp xúc với mọi người thì nên lấy 1 người hướng nội và thích chăm lo cho tổ ấm gia đình. Nếu cả 2 vợ chồng đều thích các công việc ngoài xã hội mà bỏ bê gia đình tôi e hạnh phúc gia đình khó mà bền vững được. Ở thái cực ngược lại, nếu cả hai đều thích việc nội trợ, giặt giũ, chăm sóc gia đình tôi e cũng khó hạnh phúc.

Tôi đã từng chứng kiến 1 gia đình mà người chồng cũng thích nấu ăn và người vợ cũng biết nấu. Mỗi khi người vợ làm món gì người chồng lại nhảy vào bếp và dạy: “Em phải làm thế này, thế này...” và người vợ khó chịu ra mặt.

Theo tôi trong gia đình nên có sự phân công rõ ràng và người này không nên “xía” vào công việc của người kia. Ví dụ người vợ đảm nhận phần nội trợ thì người chồng không nên “soi” công việc nội trợ của vợ. Nếu người chồng đảm đương công việc kiếm tiền, người vợ không nên can thiệp vào việc kiếm tiền của chồng.

2. Chia sẻ những điểm tương đồng về 1 vài sở thích, về quan điểm sống và quan điểm hạnh phúc gia đình

Cuộc sống gia đình không phải là 2 người chỉ ngồi ôm nhau, mà nó là sự chịu đựng và nhường nhịn nhau về muôn vàn điều nhỏ nhặt trong cuộc sống: Người thì thích bật nhạc to, người thì thích nghe nhạc nhỏ. Người thì thích phòng ngủ tối om, người thì thích phòng ngủ có đèn mờ mờ. Người thì thích bật điều hòa dưới 24 độ, người thì thích trên 25 độ một tý. Người thì thích nghe nhạc cổ điển, nhạc thính phòng. Người thì thích nghe cải lương. (Mà mỗi lần bật cải lương lên thì người kia không chịu nổi ). Người thì thích thức khuya chơi game hay xem bóng đá (hay chat chít), người thì thích 2 vợ chồng ôm nhau ngủ. Người thì thích nhậu nhẹt, sau giờ làm đi uống vài vại bia với bạn bè. Người thì thích vợ chồng con cái cùng có mặt để ăn bữa cơm chiều.

Tôi nhớ có một tác giả của một quyển sách có nói rằng mỗi sự khác nhau (về những điều nhỏ nhặt đề cập ở trên) là một gánh nợ cho 2 vợ chồng. Và mỗi sự giống nhau (về những điều đề cập ở trên) là 1 ân phúc mà 2 người được hưởng.

Chia sẻ được với nhau về 1 vài sở thích cũng là điều quan trọng. Nếu mình thích chơi lô thì nên tìm 1 người bạn đời cũng khoái chơi đề . Để 2 người cùng nhau ngồi khom lưng tính toán các con đề có thể về vào ngày mai.

Một trong những điều quan trọng trong hạnh phúc gia đình là sự chia sẻ những tâm tư tình cảm, những suy nghĩ, những sở thích của từng người. Giả sử ông chồng khoái nói về bóng đá mà mình không tiêu hóa nổi các vấn đề về bóng đá thì người vợ cũng nên thỉnh thoảng tỏ ra biết nghe và cũng biết “chém” vài câu (Nếu không “chém” được vài câu về bóng đá, thì cũng nên để cho “ổng” đi tán gẫu với bạn bè về bóng đá). Giả sử người vợ khoái bàn các chuyện trong tạp chí “Hạnh phúc gia đình” hay trong các phim Hàn Quốc "tình cảm lê thê dài dòng sướt mướt" thì người chồng cũng cố tỏ ra gật gù, gà gật mà lắng nghe.

Hợp nhau về quan điểm sống cũng quan trọng. Có người coi hạnh phúc là kiếm được thật nhiều tiền và hưởng thụ cuộc sống. Có người lại tìm thấy niềm vui trong việc giúp đỡ và mang lại hạnh phúc cho mọi người. Quan điểm sống của mỗi người là khác nhau và nó chi phối mạnh mẽ hành vi và cách ứng xử của mỗi người.

Để cuộc sống gia đình mang lại hạnh phúc một cách lâu dài, vợ chồng cần phải hợp nhau hay ít ra tìm được tiếng nói chung trong các quan điểm về hạnh phúc, về cách cư xử với mọi người, về cách nuôi dạy con cái...

3. Ba trường hợp chung sống:

Có 3 trường hợp chung sống vợ chồng:

1. Phu xướng phụ tùy, vợ tôn thờ chồng: chồng là người chủ gia đình, vợ nghe theo. => Đây là trường hợp hạnh phúc nhất, nhưng cũng khó kiếm nhất. Kiếm đâu ra người đàn ông vừa giỏi về kiếm tiền lại vừa biết đường ăn ở, cư xử để cho vợ phục (lại không dây vào cờ bạc, rượu chè, gái gẩm...) bi giờ?

2. Vợ là chủ, chồng nghe theo: vợ kiểm soát về tài chính, lại kiêm luôn chân đối nội đối ngoại, dạy dỗ con cái, lo toan nhà cửa..., chồng chỉ việc hàng tháng nộp đủ tiền lương và thỉnh thoảng được vợ cho phép đi nhậu nhẹt với bạn bè, xem bóng đá (tất nhiên vợ sẽ kiểm soát điện thoại, email)... Trường hợp này là phổ biến, chiếm tỷ lệ khá cao trong các cặp vợ chồng. Tuy không hạnh phúc bằng trường hợp 1 và gia đình cũng ngầm chứa 1 số nhân tố bất ổn (đặc biệt là khi chồng thèm của lạ hay dở chứng bật lại vợ ), nhưng nói chung là vẫn OK.

3. Các trường hợp còn lại: 2 vợ chồng có cán cân quyền lực ngang bằng nhau. Trường hợp này đôi lúc êm ả, đôi lúc khá vật vã, giằng co vì không ai chịu ai. Có người nói, trường hợp này sẽ OK nếu kiếm được người bạn đời biết điều, biết lúc cương, lúc nhu... Về lý thuyết là như vậy, nhưng e kiếm được người biết điều, biết lúc cương, lúc nhu không phải là chuyện dễ và ranh giới giữa "biết điều" và "đi quá đà" là khá mong manh.

Anh em ai cũng thích trường hợp 1, nhưng thời gian trôi qua... mải chơi lại khám phá ra vợ có tài, đảm đang tháo vát nên dần bị trôi giạt sang trường hợp 2 (vợ lên làm chủ gia đình) và trường hợp 3 (giằng co, vật vã với vợ ).

Chị em trong sâu thẳm tâm hồn ai cũng thích trường hợp 1, nhưng thời gian trôi qua, do hoàn cảnh xô đẩy (thương con mà chồng bất tài quá, ham chơi quá...) nên chuyển dần sang trường hợp 2 (làm chủ gia đình) lúc nào không hay.

Nếu vợ chồng bổ sung được cho nhau, không chồng chéo, lấn sân về vai trò của nhau trong gia đình thì trong trường hợp 2 vợ chồng "ngang tài ngang sức" theo mình vẫn hạnh phúc. Thậm chí hạnh phúc này còn khá bền vững.

Có lẽ lý tưởng nhất và mang tính khả thi nhất là 2 vợ chồng có cả 3 trường hợp trong bài viết trên của mình.

Tức là (1) vợ tôn thờ chồng ở những việc mình không làm được, (2) chồng kính trọng và biết ơn vợ vì những điều vợ làm được mà mình không làm được, và (3) vợ chồng coi nhau như những người bạn tri kỷ có thể tâm sự được mọi điều (tức là về mặt nào đó có sự ngang hàng của 2 người bạn).

Từ khóa » Bạn đời Có Nghĩa Là