Thi Thiên/Chương 73 – Wikisource Tiếng Việt

Bước tới nội dung
  • Văn kiện
  • Nguồn
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn văn kiện này
  • Tạo URL rút gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tải về bản in
  • Tải về EPUB
  • Tải về MOBI
  • Tải về PDF
  • Định dạng khác
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Tải về Văn thư lưu trữ mở Wikisource < Thi thiên(Đổi hướng từ Thi Thiên/Chương 73) ←72 Thi thiên của không rõ, do Phan Khôi dịchĐoạn 7374→ 12548Thi thiên — Đoạn 73Phan Khôikhông rõ

QUYỂN THỨ BA

So-sánh sự cuối-cùng của kẻ ác và của người công-bình Thơ A-sáp làm

73Đức Chúa Trời thật đãi Y-sơ-ra-ên cách tốt-lành, Tức là những người có lòng trong-sạch. Còn về phần tôi, chơn tôi đã gần vấp, Xuýt chút buớc tôi phải trợt. Vì khi tôi thấy sự hưng-thạnh của kẻ ác, Thì có lòng ganh-ghét kẻ kiêu-ngạo. Vì trong cơn chết chúng nó chẳng bị đau-đớn; Sức-lực của chúng nó vẫn đầy-đủ. Chúng nó chẳng bị nạn-khổ như người khác, Cũng không bị tai-họa như người đời. Bởi cớ ấy sự kiêu-ngạo làm cây kiền cho cổ chúng nó; Sự hung-bạo bao-phủ chúng nó như cái áo. Mắt chúng nó lộ ra trong mỡ; Tư-tưởng lòng chúng nó tuôn tràn ra. Chúng nó nhạo-báng, nói về sự hà-hiếp cách hung-ác: Chúng nó nói cách cao-kỳ. Miệng thì nói hành thiên-thượng, Còn lưỡi lại phao-vu thế-gian. 10 Vì cớ ấy dân-sự Ngài xây về hướng đó, Và chúng nó uống nước cạn chén. 11 Chúng nó rằng: Làm sao Đức Chúa Trời biết được? Há có sự trí-thức nơi Đấng Chí-Cao sao? 12 Kìa là những kẻ ác, Chúng nó bình-an vô-sự luôn luôn, nên của-cải chúng nó thêm lên. 13 Tôi đã làm cho lòng tôi tinh-sạch, Và rửa tay tôi trong sự vô-tội, việc ấy thật lấy làm luống-công; 14 Vì hằng ngày tôi phải gian-nan, Mỗi buổi mai tôi bị sửa-phạt. 15 Nếu tôi có nói rằng: Ta sẽ nói như vậy; Ắt tôi đã phạm bất-trung cùng dòng-dõi con-cái Chúa. 16 Khi tôi suy-gẫm để hiểu-biết đều ấy, Bèn thấy là việc cực-nhọc quá cho tôi, 17 Cho đến khi tôi vào nơi thánh của Đức Chúa Trời, Suy-lượng về sự cuối-cùng của chúng nó. 18 Chúa thật đặt chúng nó tại nơi trơn-trợt, Khiến cho chúng nó hư-nát. 19 Uả kìa, chúng nó bị hủy-diệt trong một lát! Chúng nó vì kinh-khiếp mà phải tiêu-hao hết trọi. 20 Hỡi Chúa, người ta khinh-dể chiêm-bao khi tỉnh-thức thể nào, Chúa khi tỉnh-thức cũng sẽ khinh-dể hình-dạng chúng nó thể ấy. 21 Khi lòng tôi chua-xót, Và dạ tôi xôn-xao, 22 Thì bấy giờ tôi ở ngu-muội, chẳng hiểu-biết gì; Trước mặt Chúa tôi ở khác nào một thú-vật vậy. 23 Song tôi cứ ở cùng Chúa luôn luôn: Chúa đã nắm lấy tay hữu tôi. 24 Chúa sẽ dùng sự khuyên-dạy mà dẫn-dắt tôi, Rồi sau tiếp-rước tôi trong sự vinh-hiển. 25 Ở trên trời tôi có ai trừ ra Chúa? Còn dưới đất tôi chẳng ước-ao người nào khác hơn Chúa. 26 Thịt và lòng tôi bị tiêu-hao; Nhưng Đức Chúa Trời là sức-lực của lòng tôi, và là phần tôi đến đời đời.

27 Vì, kìa, những kẻ xa Chúa sẽ hư-mất; Chúa sẽ hủy-diệt hết thảy kẻ nào thông-dâm, xây-bỏ Chúa. 28 Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời; Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương-náu mình, Đặng thuật lại hết thảy các công-việc Ngài.

Lấy từ “https://vi.wikisource.org/w/index.php?title=Thi_thiên/73&oldid=187674” Thể loại:
  • Văn kiện vô danh
Thể loại ẩn:
  • Trang con
Tìm kiếm Tìm kiếm Thi thiên/73 Thêm ngôn ngữ Thêm đề tài

Từ khóa » Chương 73