Thơ Hay Về Cha Mẹ - Cảm động Và Trĩu Nặng Công ơn! - Dean2020
Có thể bạn quan tâm
Cha mẹ là người đã có công sinh thành ra ta, không quản gian lao, vất vả nuôi chúng ta khôn lớn, trưởng thành. Công lao của cha mẹ mênh mông biển trời,không gì có thể đong đếm được. Cũng chính vì lẽ đó viết về cha mẹ, về công lao, sinh thành dưỡng dục không chỉ có những nhà thơ, nhà văn mà còn có cả các nhạc sĩ,họa sĩ, nhà điêu khắc ….Bài viết dưới đây chúng tôi xin gửi đến các bạn những câu thơ hay về cha mẹ để các bạn có thể thấu hiểu hơn những công ơn biển trời của cha và mẹ.
Thơ hay viết về Cha Mẹ, công ơn cha mẹ đã yêu thương, nuôi dưỡng con cái trưởng thành
Cầu mong cha mẹ bình an
Xa nhà đã mấy năm nay Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào Hai dòng nước mắt nghen ngào Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày
Cho con cuộc sống hôm nay Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già
Thương cha mẹ chốn quê nhà Thức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màng Bao nhiêu cực khổ lầm than Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời
Phương xa con viết mấy lời Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa Giờ này con ở nơi xa Cầu mong cha mẹ quê nhà bình yên
Phương xa con giữ lời nguyền Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày Những lời răn dạy xưa nay Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời Xa quê con gửi mấy lời Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà
Cầu Cho Cha Mẹ Suốt Đời Bên Con
Quê hương là “gì đó Mẹ ơi” Mà sau nhớ mãi trong đời. Mong về đất Mẹ một nơi yên bình.
Bàn chân bước trên vinh xuống nhục. Những muộn phiền cảm xúc thiết tha. Gió đưa tiếng Mẹ ơi à ! Trời xanh biển rộng bao la ru hời… !
Nay cách biệt sầu vơi hờ hững. Nhớ dáng gầy Mẹ đứng trông con. Mắt cay dòng lệ cuộn tròn. Chỉ mong báo đáp công ơn phần nào.
Hoài năm tháng dạ thao thức mãi. Ký ức đầy trong trái tuổi thơ. Mẹ ơi! Con vẫn mong chờ. Lắng nghe khúc nhạt “ầu ơ dí dầu”.
Đời viễn xứ thường khâu mộng ảo. Mặc vào thân chiếc áo đoạn trường. Gợi lòng nhung nhớ Quê Hương. Nhuốm màu nước mắt trên đường tri âm.
Thương Mẹ mãi lặng thầm gánh nặng. Cõng bốn mùa mưa nắng sương mai. Sống trên cõi thế an bày. Một mình nuôi đứa con trai trưởng thành.
Chưa đền đáp mà nhanh bước vội. Giữa biển người mắt dõi sang sông. Hai tay ôm ấp đoá hồng. Con xin gửi mẹ ấm nồng nghĩa nhân.
Qua năm tháng chịu phần khổ cực. Kiếp mưu sinh tìm thức xa vời. Trên trời có ánh sao rơi. Cầu cho Cha Mẹ suốt đời bên con!…
Cầu cho cha mẹ
Tháng bảy trời nhỏ hạt ngâu Mẹ tôi nhỏ giọt sầu đâu má đào Chân trần bước thấp bước cao Gánh gồng cả nỗi gian lao kiếp người
Ít khi được thấy mẹ cười Cơm ngày hai bữa bón đời đàn con Mồ hôi cha cũng hao mòn Vắt không kịp ráo lớn khôn tuổi hồng
Mẹ cha mòn mỏi đợi trông Thời gian thấm thoát trong lòng khát khao Con bước đừng có làm sao Con đi đừng giẫm gai đau nhói lòng
Công danh con hãy thong dong Đừng như cha mẹ lòng vòng áo cơm Con ăn trắng con mặc thơm Công ơn cha mẹ sớm hôm đắp đầy
Vu lan con khấn nguyện đây Mẹ cha như chuối chín cây từng ngày Chưa dâng được chén nước đầy Bát cơm thịt cá dạ này nao nao
Nhớ cha thương mẹ thì đau Biển Đông núi Thái không sao sánh bằng À ơi gió rụng lá vàng Khẽ thôi kẻo chạm dặm ngàn thiên thu.
Điều con muốn nói
Ơn Cha núi chất trời tây
Láng lai nghĩa Mẹ nước đầy biển đông
Ơn Cha trọng lắm ai ơi
Nghĩa Mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ!
Hiếu
Ơn nghĩa sinh thành tựa núi non
Mẹ cha là Thánh của đời con
Dù đi xa cách muôn phương ấy
Chữ hiếu con đây mãi giữ tròn.
Công Cha Nghĩa Mẹ
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
Cha tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh.
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Mẹ
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết
Ơn mẹ đời này con khắc ghi.
Ơn nghĩa sinh thành
Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh trường sơn
Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.
Ơn cha mẹ
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
Tổng hợp những câu thơ hay về cha mẹ ý nghĩa nhất
Mẹ
Tôi muốn dệt những vần thơ về mẹ Ðể đọc lên cho nước mắt trào rơi Vì có gì đẹp đẽ nhất trên đời Thiêng liêng nhất phải chăng là tình mẹ.
Những kỷ niệm xa xưa còn lưu dấu Chiếc nôi êm tôi ngủ mẹ ngồi đưa Hồn ca dao phảng phất giấc ban trưa Mẹ tôi đã ru tôi vào sông núi.
Những miếng khoai tôi ăn tranh phần mẹ Ðói năm nào … khổ cực quá mẹ ơi Mẹ cho con, mẹ nhịn, mẹ vẫn vui Giờ nghĩ đến tôi buồn khôn xiết kể.
Nay dâng mẹ mấy vần thơ sầu muộn Mẹ đi rồi … kỷ niệm vẫn trong con Trên thiên đàng con biết chắc mẹ còn Theo sát bước chân con nơi trần thế
Cha Ơi
Con rất sợ mai kia vĩnh biệt Bóng cha già thân thiết rời con Cha đi hình dáng không còn Mình con ở lại héo con tim nầy!
Con mãi ước không ngày biệt cách Thời gian ơi, đừng tách thâm tình! Cha đi về cõi siêu hình Bỏ con ở lại một mình chơi vơi…
Công Cha Nghĩa Mẹ
Tình cha biển cả bao la Mẹ dòng sông lớn giao thoa ngọt ngào Con như suối nhỏ quyện vào Hòa chung dòng chảy một màu xanh trong
Điểm tô mái ấm đượm nồng Êm đềm hạnh phúc thỏa lòng ước mơ Chứa chan tựa những vần thơ Ơn cha nghĩa mẹ bến bờ nào hơn
Cao như ngọn núi Thái sơn Sinh thành dưỡng dục để con nên người Bước đi vững chắc vào đời Mẹ cha là cả bầu trời chở che.
Cha Yêu
Đôi dòng chữ nhỏ viết về Cha Cảm xúc trào dâng chực vỡ òa Mãi mãi Người luôn là bóng cả Che đàn trẻ nhỏ trước phong ba.
Trở ngược thời gian tuổi đến trường Cha dồn tất cả mọi tình thương Uốn từng nét chữ, rèn nhân cách Truyền lại niềm tin, chí tự cường.
Xã hội muôn màu, lắm thị phi Quyền cao, chức trọng có là gì Vì con, Người chọn đời bình dị Quyết chỉ con mình : Gắng bước đi.
Ấm áp tình Cha tựa Thái Dương Sáng như Bắc Đẩu giữa đêm trường Con nguyền khắc mãi lời Cha dạy Người vẫn bên con mọi nẻo đường.
Nghĩa Cha Con
Thâm tình phụ tử nghĩa hoài thương Dãi nắng dầm mưa cực khổ tường Tuổi mẹ cha già bay cõi hướng Xuân thời tóc bạc điểm ngàn phương
Quằn vai nặng gánh đời con hưởng Trĩu phận dài hơi nẻo cháu nhường Dẫu lắm phong trần tươi đỏ phượng Cho dù bão gió rạng ngời sương
Bình Yên Cha Nhé
Lâu lắm rồi con chẳng viết về cha Bởi mỗi lần viết ra con lại khóc Nhưng chẳng thể đưa vần thơ…người đọc Chỉ ước mong gánh khó nhọc thay cha
Nhìn cảnh đời…con bỗng thấy xót xa Bưng chén cơm chan hòa cùng nước mắt Cứ nghĩ đến lòng lại đau quặn thắt Bởi khó khăn cứ chồng chất vai người
Cũng lâu rồi con chẳng thấy nụ cười Vẫn luôn nở trên bờ môi…mặn đắng Mà chỉ thấy những đêm dài thức trắng Cha một mình…mang gánh nặng gạo tiền
Giá như con có thể xóa ưu phiền Để cha được…chút bình yên…cuộc sống
Nhớ Về Cha Mẹ
Mưa ngâu tháng Bảy cô hồn Buồn trông nhang khói cô đơn lạnh lòng Mẹ Cha ở cõi hư không Bồng Lai nơi ấy mênh mông chốn nào?
Thương Cha, nhớ Mẹ cồn cào Mẹ Cha về với trăng sao cuối trời Đêm buồn tí tách mưa rơi Ngỡ như nước mắt của Trời khóc than!
Con thương Cha Mẹ vô vàn Nỗi buồn xa vắng lệ tràn đẫm mi Từ ngày Cha Mẹ ra đi Về nơi cực lạc Từ bi cõi thiền.
Mẹ Cha về với Tổ tiên Công ơn Cha Mẹ vạn niên con thờ. “Đi khắp thế gian không ai sánh bằng Mẹ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ hơn Cha”.
Điều con muốn nói
Ơn Cha núi chất trời tây
Láng lai nghĩa Mẹ nước đầy biển đông
Ơn Cha trọng lắm ai ơi
Nghĩa Mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau
Lên non mới biết non cao
Nuôi con mới biết công lao mẫu từ!
Hiếu
Ơn nghĩa sinh thành tựa núi non
Mẹ cha là Thánh của đời con
Dù đi xa cách muôn phương ấy
Chữ hiếu con đây mãi giữ tròn.
Bài thơ: Công Cha Nghĩa Mẹ
Phong Đại
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng
Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con
Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn
Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở
Lại nhiều con vay nợ chất chồng
Cơm chẳng đủ, áo cũng không
Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc
Chủ tới nhà thúc giục nợ nần
Từ bậu cửa, tới giữa sân
Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ
Vì các con vẫn cố gượng mình
Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh
Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng
Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan
Luôn kính trọng, biết kết đoàn
Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản
Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài
Dù kiệu cổ, rước trên vai
Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
Cha tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm
Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi
Những đêm đông lờ lững mây trôi
Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh.
Dáng lom khom gánh bó củi tròn
Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn
Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn
Chén canh rau cha nuôi nấng đời con
Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn
Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư
Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi
Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi
Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton
Đến bây giờ con sức dài vai rộng
Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả
Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Mẹ
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ
Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng
Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ
Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ
Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ
Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn
Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn
Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn
Mái tóc pha sương màu đã ngả
Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng
Lưu vong đất khách chẳng cạnh người
Vì ai đời mẹ bao gánh nặng
Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ
Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì
Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết
Ơn mẹ đời này con khắc ghi.
Bài thơ: Ơn nghĩa sinh thành
Trần Quân
Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn
Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn
Mẹ vốn so như lòng biển cả
Cha thời sánh với đỉnh trường sơn
Làm con trách nhiệm thời tôn kính
Chớ để nhân gian phải oán hờn
Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy
Muôn đời phúc đức vững bền hơn.
Ơn cha mẹ
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi
Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau
Dù cực khổ, chẳng u sầu
Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Tâm cảm phục tình thương cha mẹ
Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời
Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi
Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
Ơn sâu, nghĩa nặng
Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay.
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người
Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao.
Biển xanh sóng vỗ lao xao,
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?
Thương Cha
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!
Chùm thơ về cha mẹ hay nhất, nặng trĩu nỗi lòng
Ơn sâu, nghĩa nặng
Mẹ già một nắng, hai sương!
Cho con đến được giảng đường ngày nay.
Cha già chai sạn đôi tay!
Cho con cầm bút vui say cùng người
Thầy cô tận tụy suốt đời!
Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao.
Biển xanh sóng vỗ lao xao,
Đố ai đong được biết bao nhiêu là?
Thương Cha
Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành
Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che
Cha là chiếc võng trưa hè
Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào
Cho con uống mát biết bao nhiêu lần
Giờ đây con đã lớn khôn
Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!
Tình Cha Mẹ
Chưa một lần con viết thơ về Mẹ
Cũng chưa từng đặt bút nghĩ về Cha
Bởi lời thơ dù sâu lắng mượt mà
Cũng không thể tả đầy ân nghĩa được
Hãy ví cha như những nguồn sống nước
Và coi mẹ là không khí trời xanh
Gửi cho con tất cả những ngọt lành
Mong con ấu mau trưởng thành khôn lớn
Tình cha lắm chưa một lần sóng gợn
Nghĩa mẹ đầy cũng chẳng chút mưa gào
Ân nghĩa nặng tận biển thẳm trời cao
Mà không thể bút nào ghi thấu nổi.
Vai mẹ gầy mồ hôi còn thấm gối
Tóc cha già vẫn phủ nắng màu sương
Chỉ mong con luôn vẹn lối êm đường
Không lạc bước giữa phong trần góc bể
Tình cha đó cao vời vợi là thế
Nghĩa mẹ đây sao có thể sâu bằng?
Như biển thẳm không thể thấu trời xanh
Mà ngòi bút tả thành “chân lý” được?
Đã là con đừng để mi mẹ ướt
Cũng chớ làm tổn hại đến lòng cha
Rồi mai đây ai cũng sẽ tuổi già
Tình cha mẹ vẫn mãi là “vĩnh cửu”!
Mẹ là tất cả
Mẹ là cơn gió mùa thu
Cho con mát mẻ lời ru năm nào
Mẹ là đêm sáng trăng sao
Soi đường chỉ lối con vào bến mơ
Mẹ luôn mong mỏi đợi chờ
Cho con thành tựu được nhờ tấm thân
Mẹ thường âu yếm ân cần
Bảo ban chỉ dạy những lần con sai
Mẹ là tia nắng ban mai
Sưởi con ấm lại đêm dài giá băng
Lòng con vui sướng nào bằng
Mẹ luôn bênh cạnh …nhọc nhằn trôi đi
Mẹ ơi con chẳng ước gì
Chỉ mong có Mẹ chuyện gì cũng qua
Vui nào bằng có Mẹ Cha
Tình thâm máu mủ ruột rà yêu thương
Cho con dòng sữa ngọt đường
Mẹ là ánh sáng vầng dương dịu kỳ
Xua đêm tăm tối qua đi
Mang mùa xuân đến thầm thì bên con.
Công ơn cha mẹ
Tác giả: Ngạo Thiên
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàng mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dải dầu sớm trưa
Thương con không quảng nắng mưa
Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng
Gian lao khổ cực nào than
Cho con no đủ, hiên ngang với đời
Con đây chẳng nói nên lời
Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển, đời đời không quên.
Thương cha, nhớ mẹ
Ơn đời con đã sinh ra
Biển khơi là mẹ, cha là núi non
Bao nhiêu vất vả gầy mòn
Mẹ cha đánh đổi cho con nụ cười.
Mẹ là tia nắng vàng tươi
Thắp lên ánh sáng trong người của con
Mẹ ơi hãy mãi cười giòn
Con yêu mẹ lắm dáng thon gầy gò.
Cha cho những bát cơm no
Mẹ cho câu hát điệu hò lời ru
Tóc con mọc tốt đầu xù
Bố ngồi cắt tỉa chỉnh chu mượt mà.
Bây giờ con lớn đi xa
Thương cha nhớ mẹ tuổi già đơn côi
Lòng con thấp thỏm bồi hồi
Nhớ về nơi ấy sục sôi trong lòng.
Lòng mẹ
Mẹ là tia nắng đời con
Đêm ngày khổ cực héo mòn sắc xuân
Bấy lâu mẹ đã thấm nhuần
Những lo gạo mắm đổi luân ở đời.
Lo từng giấc ngủ à ơi
Mảnh quần vải áo những lời hát ru
Nhiều hôm gió bão mịt mù
Mái tranh dột nước phải thu lại gần.
Nhọc nhằn mẹ chẳng tiếc thân
Gánh đời mẹ quẩy vai trần vẫn mang
Những đêm lệ ướt hai hàng
Giàu no ít đủ nghèo sang mẹ buồn
Dẫu trời nắng đổ mưa tuôn
Chẳng làm cho mẹ phải luồn cúi đâu
Là con đừng để mẹ sầu
Thương cha nhớ mẹ tháng ngâu tìm về.
Vì con
Vì con quên cả thân mình
Mẹ tôi tựa cánh lục bình nổi trôi
Đồng xa ướt áo mồ hôi
Tấm lưng gày mẹ mang phơi giữa chiều
Vì con tóc bạc thêm nhiều
Cha tôi khua vội mái chèo ngược sông
Những ngày nước lũ mênh mông
Dáng cha lẫn giữa cơn dông vội vàng
Còng lưng gánh những lo toan
Mẹ về tất tưởi đường càng thêm xa
Tinh mơ cho tới chiều tà
Luống cày những dấu chân cha còn hằn
Ruộng đồng,chợ búa quanh năm
Mẹ tôi vầng trán nếp nhăn thêm dày
Cha tôi chai sạm đôi tay
Chèo thuyền qua những tháng ngày long đong
Những đêm kéo vó trên sông
Mẹ ngồi đổ ánh trăng cong lên thuyền
Mái chèo cha rẽ màn đêm
Con thuyền trôi ngược hướng lên thăng trầm.
Cha Tôi
Tác giả: Đặng Minh Mai
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Củ khoai củ sắn trên đồng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Mẹ Tôi
Một người vất vả đau thương
Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người
Đó là hình ảnh mẹ tôi
Tình thương bát ngát bao la bằng trời
Mẹ tôi da đã sạm rồi
Bàn tay có nếp áo thì bạc phai
Thế mà sớm buổi chiều hôm
Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng
Cho con bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!
Mẹ là tất cả cuộc đời của con.
Công Cha Nghĩa Mẹ
Mang con chín tháng mười ngày
Bao nhiêu vất vả hôm nay đã tròn
Tương lai của mẹ là con
Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân.
Lo từng mảnh áo cái quần
Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày
Những hôm tiền hết gạo vay
Cha con lại phải đi cày suốt trưa.
Cuộc đời biết mấy cho vừa
Thương con bố mẹ trời mưa vẫn dầm
Muốn cho đủ bát đủ mâm
Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong.
Con ơi hãy nhớ trong lòng
Công cha nghĩa mẹ chẳng đong vơi đầy
Mai này con lớn dựng xây
Sinh con sẽ biết công thầy mẹ cha.
Bàn tay của cha
Bàn tay Cha, nắm tay con
Dìu qua tất cả những cơn bão đời
Khi con mái tóc xanh ngời
Tóc Cha bạc trắng mây trời kém xa
Bàn tay nhỏ, trong tay Cha
Con bình yên cả trong mơ vẫn cười
Nuôi con khôn lớn nên người
Tay Cha run rẫy, trở trời lại đau
Con như chim lạc phương nào
Đủ lông cứng cáp bay vào trời xanh
Nhớ, quên công đức sinh thành
Bởi còn toan tính lợi danh cho mình
Chiều nay ngơ ngẩn đứng nhìn
Trên con phố nhỏ có hình bóng ai
Nắm tay con trẻ bước dài
Trong làn mưa mỏng trên vai ướt mèm
Tự nhiên con bỗng dưng thèm
Bàn tay bé xíu nhỏ mềm như xưa
Để Cha nắm lại cho vừa
Dắt con qua những lọc lừa thế gian
Tự nhiên nước mắt tuôn tràn
Kiếp phù sinh ngắn hơi tàn mấy khi
Bôn ba rồi chẳng được gì
Cha ơi đợi nhé con về chiều nay.
Đôi mắt mẹ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Yêu sao đôi mắt mẹ hiền
Giàu lòng nhân ái rộng miền bao dung
Đời nghèo vật chất mông lung
Lạc quan mẹ sống hoà chung tiếng cười
Tình thương sánh tựa biển trời
Có trong mắt mẹ một đời hy sinh
Cho con cho nghĩa cho tình
Quên đi vất vả thân mình sớm hôm
Vòng tay ấm áp mẹ ôm
Ru con giấc ngủ đêm hôm mỏi mòn
Lời ru da diết lòng con
Khắc sâu trong dạ sắt son không mờ
Những ngày thơ ấu dại khờ
Mẹ yêu mẹ nựng vô bờ vì con
Giờ đây bé bỏng chẳng còn
Vẫn lo vẫn ngóng trông con sớm chiều
Mẹ ơi! thương quá thật nhiều
Giản đơn dung dị mỗi chiều bên con
Mong mẹ ăn tốt ngủ ngon
Để con nương tựa để con cậy nhờ
Cuộc đời sóng gió đợi chờ
Gập ghềnh khúc khuỷu ai ngờ ai hay
Sểnh chân lỡ chệch vòng quay
Nhìn vào mắt mẹ thấy ngay đường về.
Những bài thơ cầu cha mẹ bình an hay nhất
Công Ơn Cha Mẹ
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Nhìn về cha mẹ, lệ cay nghẹn ngào
Hôm nay nước mắt tuôn trào
Nhớ ơn cha mẹ, cả đời cưu mang
Cho con cuộc sống vinh quang
Tương lai tươi sáng, muôn vàn mai sau
Tóc nay mẹ đã bạc màu
Vì bao khổ cực, dãi dầu sớm trưa
Thương con không quản nắng mưa
Thức khuya dậy sớm, mưa giông không màng
Gian lao khổ cực nào than
Cho con no đủ, hiên ngang với đời
Con đây chẳng nói nên lời
Nghẹn ngào nước mắt, lòng này khắc ghi
Lạy cha lạy mẹ con quỳ
Công ơn trời biển, đời đời không quên.
Cha Tôi
Cả đời lo lắng cho con
Tuổi già sức yếu lưng khòm chân đau
Ngày xưa mưa nắng dãi dầu
Gian nan cơ cực cha đâu nản lòng
Chắt chiu nhặt nhạnh gánh gồng nuôi con
Cha mong bữa đói không còn
Để con no bụng ngủ ngon giấc nồng
Một đời áo vải nhà nông
Phủ đầy sương gió ướt ròng mồ hôi
Sớm khuya đồng ruộng giữa trời
Tay cha cầy cuốc cho đời con xanh
Tóc cha mây trắng phủ giăng
Con mong cha mãi an lành bên con
Đáp đền dưỡng dục công ơn
Mong cha vui khoẻ nhiều hơn con mừng.
Mẹ Tôi
Một người vất vả đau thương
Sớm hôm làm lụng nuôi con thành người
Đó là hình ảnh mẹ tôi
Tình thương bát ngát bao la bằng trời
Mẹ tôi da đã sạm rồi
Bàn tay có nếp áo thì bạc phai
Thế mà sớm buổi chiều hôm
Buổi trưa nắng chói vẫn ra ruộng đồng
Cho con bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần
Thương nhiều thương lắm mẹ ơi!
Mẹ là tất cả cuộc đời của con.
Công Cha Nghĩa Mẹ
Mang con chín tháng mười ngày
Bao nhiêu vất vả hôm nay đã tròn
Tương lai của mẹ là con
Dưỡng con khôn lớn héo mòn tuổi xuân.
Lo từng mảnh áo cái quần
Bát cơm đạm bạc đổi luân mỗi ngày
Những hôm tiền hết gạo vay
Cha con lại phải đi cày suốt trưa.
Cuộc đời biết mấy cho vừa
Thương con bố mẹ trời mưa vẫn dầm
Muốn cho đủ bát đủ mâm
Vẫn là mục đích cha thầm mẹ mong.
Công cha nghĩa mẹ chẳng đong vơi đầy
Mai này con lớn dựng xây
Sinh con sẽ biết công thầy mẹ cha.
Ngày Xưa Có Mẹ
Khi con biết đòi ăn
Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
Khi con biết đòi ngủ bằng tiết tấu
Mẹ là người thức hát ru con
Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn
Là khi tóc Mẹ ngày thêm sợi bạc
Mẹ đã thành hiển nhiên như trời đất
Như cuộc đời – không thể thiếu trong con
Nếu có đi một vòng quả đất tròn
Người mong con mỏi mòn
Chắc không ai ngoài mẹ
Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
Mẹ là người đặt cho con cái tên riêng
Trước cả khi con biết bật nên tiếng Mẹ…
Nhớ Mẹ
Mưa rơi thánh thót giọt buồn Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non Mẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mòn Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à
Mẹ đi về phía trời xa Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con Con đi về phía hoàng hôn Chon von từ thuở chân son vào đời
Miên man về đến cửa người Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi
Giờ đây sóng gió cuộc đời Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan Đoạn lìa… con bước sang trang Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn
Xin Lỗi Cha
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương Con vô tâm không biết những đêm trường Mùa nắng hạn… Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương Cho vụ mùa xanh tốt…
Con vô tình ước những điều ngu dốt Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng…
Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh Lo cho con mà quên mất thân mình Con lại bận với mối tình dang dở…
Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi Con dại khờ với mơ mộng xa xôi Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh
Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi ! Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha Khi biển sâu và trời rộng bao la Chẳng đo được công lao cha vun đắp…
Thơ 5 Chữ Về Mẹ
Từ ngày con thơ bé Đến bây giờ lớn khôn Tiếng ru hời khe khẽ Vẫn thấm đượm trong hồn
Qua những ngày nắng cháy Chân mẹ đã khô cằn Mùa lũ về nước chảy Mẹ dãi dầu vai xương
Này dáng mẹ thon thon Này bàn tay nhỏ nhắn Ủa đâu rồi mẹ nhỉ? Sao nhiều quá nếp nhăn?
Một đời mẹ trở trăn Lo những ngày con ốm Mẹ trăm bề thấp thỏm Cho con giấc ngủ lành
Mẹ cắt bớt tuổi xanh Bao nhiêu mẹ cũng đành Người hanh hao gầy guộc Con biền biệt trời xa
Mẹ ơi tháng năm qua Con bây giờ đã lớn Mười mấy năm xa nhà Nhớ mẹ! Lòng đau đớn!
Con cứ hẹn xuân về Sẽ thăm lại vườn quê Mà bao mùa mai nở Vẫn riêng mình thỏa thuê!
Cha Tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi Những đêm đông lờ lững mây trôi Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh
Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh Dáng lom khom gánh bó củi tròn Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn
Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn Chén canh rau cha nuôi nấng đời con Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn Chút tài mọn con chưa làm nên sự
Cha đã già con vẫn đứa con hư Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi Cha vẫn là người dẫn lối đời con
Con còn nhớ thuở bé lon ton Đến bây giờ con sức dài vai rộng Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Mẹ!
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ Quê mình đã hết đợt đông phong?
Bỗng nhớ những ngày con bé thơ Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ
Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn Mái tóc pha sương màu đã ngả Vì con, bao đêm mẹ trở trăn
Hôm nay bên bờ sông vắng lặng Lưu vong đất khách chẳng cạnh người Vì ai đời mẹ bao gánh nặng Người con xa xứ nhớ khôn nguôi
Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết Ơn mẹ đời này con khắc ghi
Mẹ Tôi
Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn
Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa Mẹ yên lòng vì con đang say giấc..
Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy
Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi
Thương Cha
Thương cha nhiều lắm cha ơi Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha Đồng gần rồi tới ruộng xa Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời Vai cha mái ấm bầu trời tình thương Dìu con từng bước từng đường Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che Cha là chiếc võng trưa hè Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào
Cha là những hạt mưa rào Cho con uống mát biết bao nhiêu lần Giờ đây con đã lớn khôn Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
Thơ hay về cha mẹ trong đạo phật
Trong đạo Phật, lễ nghĩa luôn đặt lên hàng đầu. Báo hiếu công sinh thành là một việc làm tất yếu của mỗi người con. Hằng năm thường có lễ Vu Lan nhằm báo ơn cha mẹ. Phật dạy, cách báo hiếu cha mẹ tốt nhất chẳng gì bằng sự khôn lớn, trưởng thành và trở thành người có ích cho xã hội. Cùng đọc những bài thơ hay về mẹ, về cha trong sau đây để cảm nhận sâu sắc hơn công ơn dưỡng dục của đấng sinh thành.
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người Tiếng ai như tiếng lá thu rơi Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê Mười năm tóc mẹ màu tang trắng Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Con đi góp lá ngàn phương Đốt lên cho đời tan khói sương Con đi xin mẹ hãy chờ Ngậm ngùi con dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá Hơi ấm con tìm trong giấc mơ Con đi xin mẹ hãy chờ Ngậm ngùi con dấu trong thơ
Nghe tiếng me như tiếng nghẹn ngào Tiếng người hay chỉ tiếng chiêm bao Mẹ xa xôi quá làm sao với Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Nghe tiếng me ơi bỗng lặng người Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi Ví mà con đổi thời gian được Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Bông Hồng Vàng
Vu lan về con cài lên ngực Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà Của những đứa con nhớ về cha mẹ
Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương Dù bao năm dù có hoá vô thường Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất
Cả cuộc đời mẹ cha tất bật Cho chúng con lẽ sống tình yêu Đại dương bao la đâu đã là nhiều Với chúng con cha mẹ là tất cả
Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã Những đô hội thị thành Những phương trời lạ Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha
Nhớ Mẹ
Mưa rơi thánh thót giọt buồn Nhớ lời ru mẹ đêm trường nỉ non Mẹ ơi ! Ngày tháng mỏi mòn Mắt môi giờ đã nhạt son mẹ à Mẹ đi về phía trời xa Ầu ơ mẹ vẫn mượt mà trong con Con đi về phía hoàng hôn Chon von từ thuở chân son vào đời Miên man về đến cửa người Bao năm xuôi ngược khóc cười ngả nghiêng Ngỡ trời đoái phận thuyền quyên Nào hay vương mãi lụy phiền mẹ ơi Giờ đây sóng gió cuộc đời Cho con hiểu kiếp làm người đa đoan Đoạn lìa… con bước sang trang Lời thơ từ ấy sầu loang tím buồn
Xin Lỗi Cha
Cha ơi ! Con đã nhiều đêm thức trắng Viết những bài thơ sâu lắng yêu đương Con vô tâm không biết những đêm trường Mùa nắng hạn… Cha nai lưng kéo nước… mặc gió sương Cho vụ mùa xanh tốt… Con vô tình ước những điều ngu dốt Rằng thời gian hãy không ngớt trôi nhanh Đâu biết rằng cha đã quá tuổi xanh Tóc muối tiêu đời tô thành bạc trắng… Vai quần quật trong nắng trưa thầm lặng Đôi chân gầy bước nặng gánh mưu sinh Lo cho con mà quên mất thân mình Con lại bận với mối tình dang dở… Con đã buồn khi người yêu hờn dỗi Con dại khờ với mơ mộng xa xôi Mùi đất – khét nắng – giọt mồ hôi Mùi thân thương đã làm con chợt tỉnh Ơi cha ơi ! Biết bao giờ cha hỡi ! Con đáp đền được ơn nghĩa đời cha Khi biển sâu và trời rộng bao la Chẳng đo được công lao cha vun đắp…
Thơ 5 Chữ Về Mẹ
Từ ngày con thơ bé Đến bây giờ lớn khôn Tiếng ru hời khe khẽ Vẫn thấm đượm trong hồn Qua những ngày nắng cháy Chân mẹ đã khô cằn Mùa lũ về nước chảy Mẹ dãi dầu vai xương Này dáng mẹ thon thon Này bàn tay nhỏ nhắn Ủa đâu rồi mẹ nhỉ? Sao nhiều quá nếp nhăn? Một đời mẹ trở trăn Lo những ngày con ốm Mẹ trăm bề thấp thỏm Cho con giấc ngủ lành Mẹ cắt bớt tuổi xanh Bao nhiêu mẹ cũng đành Người hanh hao gầy guộc Con biền biệt trời xa Mẹ ơi tháng năm qua Con bây giờ đã lớn Mười mấy năm xa nhà Nhớ mẹ! Lòng đau đớn! Con cứ hẹn xuân về Sẽ thăm lại vườn quê Mà bao mùa mai nở Vẫn riêng mình thỏa thuê!
Cha Tôi
Đời cha khó nhọc gian truân lắm Bốn mùa mưa nắng tắm mồ hôi Những đêm đông lờ lững mây trôi Giấc ngủ không đầy thương con thơ lạnh Bao ngày rã ròng mưa không chịu tạnh Dáng lom khom gánh bó củi tròn Mái tóc hằn màu sương gió mỏi mòn Đôi chân gầy cũng không còn lành lặn Bát cơm không đầy chấm thìa muối mặn Chén canh rau cha nuôi nấng đời con Xin lỗi cha con chữ hiếu chưa tròn Chút tài mọn con chưa làm nên sự Cha đã già con vẫn đứa con hư Đã bao lần con hứa mình sẽ đổi Chưa hiểu đời con mắc nhiều lầm lỗi Cha vẫn là người dẫn lối đời con Con còn nhớ thuở bé lon ton Đến bây giờ con sức dài vai rộng Cha khổ cực – ân cần – lo toan – vất vả Con tự dặn mình không vấp ngã đâu cha.
Mẹ!
Mẹ ơi hôm nay ngày của mẹ Viết tặng bài thơ thỏa nỗi lòng Nơi con xứ khách trời nắng nhẹ Quê mình đã hết đợt đông phong? Bỗng nhớ những ngày con bé thơ Vòng tay, tiếng hát, nhịp ầu ơ Chạnh lòng con muốn mình đừng lớn Thời gian hờ hững chẳng đợi chờ Rồi khuôn mặt mẹ lắm vết hằn Bàn tay gầy guộc mấy nếp nhăn Mái tóc pha sương màu đã ngả Vì con, bao đêm mẹ trở trăn Hôm nay bên bờ sông vắng lặng Lưu vong đất khách chẳng cạnh người Vì ai đời mẹ bao gánh nặng Người con xa xứ nhớ khôn nguôi Mẹ ơi! Hôm nay ngày của mẹ Chẳng đỡ đần chi, chẳng giúp gì Chỉ có nỗi lòng thương khôn xiết Ơn mẹ đời này con khắc ghi
Mẹ Tôi
Trời mưa chẳng ngại – chân mẹ bước Tần tảo sớm khuya chẳng kể nhọc nhằn Bàn tay gầy ốm – đôi mắt sâu hằn Chỉ muốn cho con được bằng chúng bạn
Rồi xuân qua – Rồi tới mùa nắng hạn Giọt mồ hôi thấm mặn bát cơm trưa Ngó trong nhà – kẽo kẹt – võng đưa Mẹ yên lòng vì con đang say giấc.. Rồi hạ qua – rồi tới mùa gió bấc Tấm lưng còng chắn gió rét đêm đông Miếng cá miếng canh – mẹ nhịn – mẹ gồng Con no bụng mẹ ấm lòng biết mấy Cả cuộc đời mẹ không cần con thấy Mẹ chỉ muốn nhìn con sống cảnh yên vui Biết tự lo thân… không mãi phải sống vùi Là mẹ đã thỏa lòng mong đợi
Thương Cha
Thương cha nhiều lắm cha ơi Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha Đồng gần rồi tới ruộng xa Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi Nếp nhăn vầng trán bên đời Vai cha mái ấm bầu trời tình thương Dìu con từng bước từng đường Lo toan vất vả đêm trường năm canh Bàn tay khô, cứng, sỏi, sành Ôm con mưa, nắng, dỗ dành, chở che Cha là chiếc võng trưa hè Ru con ngon giấc tuổi thơ ngọt ngào Cha là những hạt mưa rào Cho con uống mát biết bao nhiêu lần Giờ đây con đã lớn khôn Công cha như núi Thái Sơn trong lòng!!!
Nỗi Nhớ Mẹ Cha
Bao năm trôi dạt xứ người . Chỉ mong sớm được yên vui bên nhà. Ân tình sâu lặng bao la Tình thương cha mẹ hơn là biển khơi Đêm nay nước mắt con rơi Vì thương cha mẹ một đời khổ mang Chỉ mong con được vinh quang Tương lai tươi sáng muôn vàn ngày sau Mẹ cha tóc đã bạc màu Một đời lầm lũi dãi dầu nắng mưa Tháng ngày vất vả sớm trưa Gió sương dầm dãi bốn mùa gian chuân Mẹ là hương sắcmùa xuân Cha mang hơi ấm ủ từng giấc đông Cho con giấc ngủ ấm lòng Tình thương cha mẹ biển dâng sóng trào Ân tình hơn ngọn núi cao Tình thương cha mẹ dạt dào tim con Cả đời khắc dạ sắc son Đời đời ghi nhớ công ơn đạo đồng
Cầu Mong Cha Mẹ Bình An
Xa nhà đã mấy năm nay Nhìn về quê mẹ, lệ cay dâng trào Hai dòng nước mắt nghen ngào Nhớ ơn cha mẹ, lao đao tháng ngày Cho concuộc sốnghôm nay Tương lai tươi sáng, tháng ngày yên vui Nhớ thương cha mẹ ngậm ngùi Chỉ mong cha mẹ yên vui tuổi già Thương cha mẹ chốn quê nhà Thức khuya dậy sớm, mưa xa chẳng màng Bao nhiêu cực khổ lầm than Chỉ mong con trẻ, hiên ngang với đời Phương xa con viết mấy lời Gửi về cha mẹ, mà rơi lệ nhòa Giờ này con ở nơi xa Cầu mong cha mẹ quê nhàbình yên Phương xa con giữ lời nguyền Bao lời cha mẹ nhủ, khuyên tháng ngày Những lời răn dạy xưa nay Khắc sâu tâm trí, đời này con ghi Lạy cha lạy mẹ con quỳ Công ơn trời biển khắc ghi muôn đời Xa quê con gửi mấy lời Tỏ lòng hiếu kính về nơi quê nhà
CÔNG CHA NGHĨA MẸ
Ơn trời biển tấm lòng muôn trượng Mẹ cùng Cha sinh dưỡng chúng con Năm khắc khoải, tháng mỏi mòn Sớm khuya tần tảo héo hon một đời
Xưa nghèo túng chẳng nơi để ở Lại nhiều con vay nợ chất chồng Cơm chẳng đủ, áo cũng không Xót Cha thương Mẹ giữa đồng tắm mưa
Xong mùa vụ cũng vừa là lúc Chủ tới nhà thúc giục nợ nần Từ bậu cửa, tới giữa sân Kẻ đong người chở thóc dần…vơi đi
Cứ như vậy kiên trì gian khổ Vì các con vẫn cố gượng mình Cha chịu khổ, Mẹ hy sinh Nhịn cơm nhường áo thân hình xác xơ
Qua bĩ cực bây giờ phương trưởng Tuy chúng con chẳng tướng, chẳng quan Luôn kính trọng, biết kết đoàn Anh, em nhường nhịn cháu ngoan nghe lời
Đã tới lúc nghỉ ngơi thanh thản Cầu Mẹ Cha bầu bạn lâu dài Dù kiệu cổ, rước trên vai Xin được miệt mài phụng dưỡng Mẹ Cha.
NHỚ MẸ CHA YÊU
Đông sang rồi và mẹ đã đi xa Cũng chín năm trời cha không còn nữa Gần thập kỷ tưởng chừng như mấy bữa Đông sang rồi mẹ cha giữa hoang vu!
Trời đông kia sương gió với mây mù Chắc vẫn lạnh cho dù sâu lớp đất Đã chín năm kể từ khi cha mất Mẹ không còn leo lắt trái tim con!
Nhớ năm xưa khi cha mẹ vẫn còn Ba mấy tuổi mà ngỡ con nhỏ bé Chỉ đến khi đã xa rời cha mẹ Mới biết mình có còn trẻ chi đâu?
Nhớ ngày xưa khi mỗi lúc con đau Mẹ và cha thay nhau bồng với bế Chỉ có mẹ thương con nhiều đến thế Chỉ có cha luôn bảo vệ cho con!
Đến hôm nay cha mẹ chẳng ai còn Đông đã đến lòng con thương nhiều lắm Con mong sao trời đông kia dần ấm Để không còn ướt đẫm trái tim con…!!!
ƠN CHA CHƯA TRẢ, NGHĨA MẸ CHƯA ĐỀN!
Cuộc đời này biết lấy gì con trả Công mẹ cha nuôi dưỡng sinh thành Bao vất vả mẹ cha dành nhận lấy Để cho con được thấy ánh mặt trời.
Tình của người rộng lớn như biển khơi Công nuôi dưỡng cao hơn là núi thái. Đưa con đi hết những quãng đường dài Để đời con luôn tươi màu thắm mãi.
Rồi lại bao vất vả gánh trên vai Không có ai để cho người san sẻ Các con thơ vẫn đang còn nhỏ bé Đành âm thầm lặng lẽ giấu niềm đau
Đời chúng con biết phải sống làm sao? Nếu một mai mẹ cha già khuất bóng Các con thơ lại âm thầm lẳng lặng Nhớ thương người nơi núi vắng rừng sâu!!!
ƠN NGHĨA SINH THÀNH
Sinh thành dưỡng dục mãi mang ơn Khắc cốt ghi tâm chẳng thể sờn Mẹ vốn so như lòng biển cả Cha thời sánh với đỉnh trường sơn Làm con trách nhiệm thời tôn kính Chớ để nhân gian phải oán hờn Hãy nhớ bao lời kinh phật dạy Muôn đời phúc đức vững bền hơn.
CHÍN THÁNG CHỜ MONG
Chín tháng cha mẹ mong chờ, Thai nhi phát triển từng giờ lớn nhanh. Từ khi con được hình thành, Ông bà, cha mẹ mong lành cho con.
Hôm nay con đã vuông tròn, Chào đời, tiếng khóc của con đầu đời. Và nay cha được ru hời, Mong con khôn lớn cho đời đẹp xinh.
Con ơi ! Hãy nhớ cho mình, Hết lòng chăm sóc là tình mẹ cha. Ấy là trọn nghĩa bao la, Tặng con tất cả cũng là mẹ cha…
KÍNH DÂNG CHA MẸ
Vu lan mùa lễ đã về Đôi hồng xinh thắm cận kệ trên tay Lòng thành con trẻ ở đây Kính dâng Cha Mẹ vui vầy nơi xa
Từ khi Mẹ mất còn Cha Bao nhiêu khổ nhọc thân già phải lo Liêu xiêu một bóng gầy gò Để đàn con nhỏ được no ấm lòng
Một chiều trời đổ cơn giông Mây giăng khắp lối trên dòng suối mơ Cảnh thiên như đã đợi chờ Để Cha thôi hết bơ vơ cõi trần
Con thời ở lại tủi thân Nhớ Cha thương Mẹ ôm phần mồ côi Cuộc đời sóng gió nổi trôi Cay bùi ngọt đắng khổ rồi cũng qua.
THƯƠNG CHA
Thương Cha mưa nắng dãi dầu Quanh năm vất vả đồng sâu tối ngày Sớm hôm mãi miết cấy cày Tuổi già sức yếu hao gầy xác thân.
Vì con Cha phải nhọc nhằn Từng đêm sẻ gối nhường chăn con mình Vì lo cuộc sống gia đình Mà Cha đã phải hy sinh suốt đời.
Công Cha như núi ngất trời Tình Cha như nước biển khơi dạt dào Một đời phải chịu khổ đau Công Cha con nguyện khắc sâu trong lòng.
Thắp hương khấn Phật con mong Cha luôn mạnh khỏe như Rồng đại dương Dắt con đi khắp nẻo đường Cha là thần tượng làm gương soi vào.
Đời này cho đến về sau Sinh thành nuôi dưỡng tâm đầu con ghi Con chưa báo đáp được gì Chỉ cần Cha khỏe con thì được vui.
Bao nhiêu vàng ngọc trên đời Cũng không bằng được nụ cười phụ thân.
ƠN CHA MẸ
Cha nhẫn nhục trăm điều mệt mỏi Mẹ khiêm nhường vạn nỗi buồn đau Dù cực khổ, chẳng u sầu Dâng trào tình cảm, thấm sâu dặm trường
Tâm cảm phục tình thương cha mẹ Dạ thầm ơn hiếu lễ biển trời Lòng khắc khoải, bụng đầy vơi Tròn câu trung nghĩa, vẹn lời đức nhân.
TÌNH CHA NGHĨA MẸ (NGŨ ĐỘ THANH)
Khó nhọc trăm bề vẫn tỏa bông Tình Cha nghĩa Mẹ kết duyên hồng Lời răn lúc nhỏ bền tâm giữ Ý trải khi già vẹn chỗ trông Ủ thiện vào trung mầm xấu giũ Tìm chân mở hiếu hạt xinh trồng Bao ngày chỉ dạy còn lưu dấu Gọt giũa nên người chẳng tính công
ƠN SÂU, NGHĨA NẶNG
Mẹ già một nắng, hai sương! Cho con đến được giảng đường ngày nay. Cha già chai sạn đôi tay! Cho con cầm bút vui say cùng người
Thầy cô tận tụy suốt đời! Cho con nhìn tận… bầu trời xanh cao. Biển xanh sóng vỗ lao xao, Đố ai đong được biết bao nhiêu là???
TÌNH CHA MẸ
Chưa một lần con viết thơ về Mẹ Cũng chưa từng đặt bút nghĩ về Cha Bởi lời thơ dù sâu lắng mượt mà Cũng không thể tả đầy ân nghĩa được
Hãy ví cha như những nguồn sống nước Và coi mẹ là không khí trời xanh Gửi cho con tất cả những ngọt lành Mong con ấu mau trưởng thành khôn lớn
Tình cha lắm chưa một lần sóng gợn Nghĩa mẹ đầy cũng chẳng chút mưa gào Ân nghĩa nặng tận biển thẳm trời cao Mà không thể bút nào ghi thấu nổi.
Vai mẹ gầy mồ hôi còn thấm gối Tóc cha già vẫn phủ nắng màu sương Chỉ mong con luôn vẹn lối êm đường Không lạc bước giữa phong trần góc bể
Tình cha đó cao vời vợi là thế Nghĩa mẹ đây sao có thể sâu bằng? Như biển thẳm không thể thấu trời xanh Mà ngòi bút tả thành “chân lý” được?
Đã là con đừng để mi mẹ ướt Cũng chớ làm tổn hại đến lòng cha Rồi mai đây ai cũng sẽ tuổi già Tình cha mẹ vẫn mãi là “vĩnh cửu”!
Trên đây là những bài thơ hau nhất về cha mẹ do dean2020.edu.vn tổng hợp và chia sẻ đến các bạn. Công Cha như núi Thái Sơn, nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra” là câu ca dao đã được lưu truyền từ ngàn đời xưa đến nay, công lao trời biển của cha mẹ to lớn ngất trời. Phận làm con, những ai còn cha mẹ hãy dành hết tình yêu thương của mình cho họ, vì họ đã giành cả đời để yêu thương và nuôi dưỡng ta nên người. Những bài thơ về công ơn cha mẹ mang ý nghĩa sâu sắc và luôn được đề cao, hãy trao tặng cha mẹ mình những dòng thơ đẹp nhất.
Xem thêm:- Ngành thiết kế thời trang – Học ngành thiết kế thời trang ra trường làm được những gì ?
- 5 Lợi Ích Của Máy Chạy Bộ Tại Nhà
- 69+ Bức tranh treo tường 3D tuyệt đẹp bạn không nên bỏ lỡ!
- Bật mí cách thông cống nghẹt tại nhà đơn giản nhất
- Stt Vui nhộn Hài Hước nhất ngắn gọn của giới trẻ
Từ khóa » Bài Thơ Công ơn Của Mẹ
-
Bài Thơ: “Công ơn Của Mẹ” (Xuân Miền - Thi Viện
-
Chùm Thơ Về Mẹ Hay Và Ý Nghĩa Viết Về Công Ơn Sinh Thành ...
-
Thơ Về Cha Mẹ, Thơ Về Công ơn Cha Mẹ Hay Và ý Nghĩa
-
Chùm Thơ Hay Về Công ơn Cha Mẹ - Trường THCS Việt Ân
-
Bài Thơ Công Cha Nghĩa Mẹ Hay ❤️️ Những Bài Bất Hủ Nhất
-
Lời Bài Thơ Công Ơn Cha Mẹ (Lê Sáng) - TKaraoke
-
+ 499 Bài Thơ Nhớ Về Công Ơn Cha Mẹ Trong Ngày Lễ Vu Lang
-
1001 Bài Thơ Viết Về Cha Mẹ, Công Cha Nghĩa Mẹ Hay Nhất | IINI Blog
-
Thơ Công ơn Cha Mẹ
-
Những Câu Thơ ý Nghĩa Sâu Sắc Về Công ơn Sinh Thành Của Cha Mẹ
-
Những Bài Thơ Về Mẹ ý Nghĩa Nhất Chạm đến Trái Tim Người đọc - Vntrip
-
Những Bài Thơ Cha Mẹ Hay Và Công ơn Sinh Thành
-
Bài Thơ: CÔNG ƠN CHA MẸ (Tác Giả: Bảo Châu) - THI HỮU
-
12 Bài Thơ Về Mẹ Hay Và ý Nghĩa Chạm Tới Trái Tim Người đọc