Thơ Hay Về ĐÀ LẠT Mộng Mơ & Tình Yêu Quê Hương (tuyển Tập)

Skip to contentThơ hay về ĐÀ LẠT mộng mơ & tình yêu quê hương (tuyển tập)

Tuyển tập những bài thơ hay viết về Đà Lạt (Lâm Đồng) đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.

Thơ Hay Viết Về Đà Lạt

Thơ ca ngợi vẻ đẹp của Đà Lạt; Thơ nói lên nỗi nhớ về Đà Lạt mộng mơ; Thơ tình Đà Lạt và tình yêu đôi lứa với những kỷ niệm khó quên;.v.v.

Những bài thơ tự sáng tác mới hơn về thành phố buồn mù sương, đầy mộng mơ này sẽ được ThiHuu.Com cập nhật sớm nhất!..

Bài Thơ: NHỚ NHAU HOÀI (Tác giả: Bảo Châu)

NHỚ NHAU HOÀI Thơ: Bảo Châu

Bao năm rồi ta chẳng ghé thăm em Hình bóng xưa đan xen vào giấc ngủ Lòng thổn thức cứ theo nhau vần vũ Mờ sương giăng cũng đủ nhớ nhau hoài

Thả tâm tư bình minh sáng sớm mai Những tia nắng nối hai đầu thương nhớ Như dòng sông bên cứ bồi, bên lở Tình chúng mình mãi mãi ở trong tim

Nay ta về bàn chân bước kiếm tìm Hình bóng cũ như còn in đâu đó Chẳng đồi thông, không còn trên đồng cỏ Như hồi nào ai đó ngóng trông nhau

Sương giăng giăng huyền ảo toả muôn màu Ta đã đi như con tàu rời bến Để hôm nay trở về bàn chân đếm Ngược thời gian, người yêu mến đâu rồi!!!

Đà Lạt ơi, lòng ta quá bồi hồi Chênh chao lắm, giờ ngồi ôm kỷ niệm Nay trở về, nâng vần thơ ta viết Gởi cho em, biết nỗi nhớ đang về

Ta yêu em… Yêu lắm… đến tràn trề…

Bảo Châu 11.05.20

Bài Thơ: THU ĐÀ LẠT (Tác giả: Thanh Hùng)

THU ĐÀ LẠT Thơ: Thanh Hùng

Em thấy không Đà Lạt đón thu này Nơi phố núi nhìn mây bay lãng đãng Này hoa cỏ ngậm sương vào buổi sáng Gió giao hòa làm lai láng tâm tư

Đà Lạt thu trời mát dịu hiền từ Hạt mưa bụi vương tóc như sợi nhớ Đưa ta đến bên cầu hồ Than Thở Nước gợn buồn nhắc nhở một tình yêu

Em có nghe hơi lạnh đến từng chiều Người đi dạo trong hiu hiu gió thổi Cà phê quán nơi ta ngồi mỗi tối Hồ Xuân Hương bao niềm nỗi đợi chờ

Em hãy về Đà Lạt xứ mộng mơ Hàng thông đứng mập mờ quanh lối nhỏ Lá vàng rụng dưới chân người đứng đó Bâng khuâng chiều nghe gió lộng từ xa

Đà Lạt thu nghe trời đất giao hòa Nơi phố núi ngắm ngàn hoa đua nở Một lần đến để rồi vương nỗi nhớ Đà Lạt ơi muôn thuở vẫn thanh bình.

P T H 2019

Bài Thơ: MỜI ANH VỀ THĂM PHỐ NÚI (Tác giả: Mạc Phương)

MỜI ANH VỀ THĂM PHỐ NÚI Thơ: Mạc Phương

Mời anh về thăm phố núi bình yên Đón bình minh cánh chim chuyền ríu rít Sương long lanh rơi đầu cành chi chít Mây bồng bềnh phủ kín khắp nơi nơi.

Người phố núi cũng mộc mạc anh ơi Ít khéo léo nói những lời đường mật Chân lấm tay bùn cuộc đời chân chất. Nên vô tư sống rất thật ở đời.

Anh hãy đến hòa chung những nụ cười Bên bếp lửa cùng khơi tình bạn hữu Vít rượu cần trong men say dìu dịu Mà đất Mường gửi trong tỉu ngô khoai

Anh cứ về phố núi buổi sớm mai Sẽ thích thú với đường dài hoa dại Kém sắc hương nhưng ngọt ngào nếm trải Chia tay rồi còn nhớ mãi không quên.

MP 9/5/2019 Ảnh internet

Bài Thơ: THÀNH PHỐ NGÀN HOA (Tác giả: Mạc Phương)

THÀNH PHỐ NGÀN HOA Thơ: Mạc Phương

Đã bao ngày em mong tới nơi đây Được nắm tay anh dạo quanh Đà Lạt Ngắm thành phố mộng mơ tiết trời trong mát Nghe rì rào rừng thông hát mê say.

Em chỉ ước gặp anh ở nơi đây Cùng trải nghiệm thác bay theo tàu lượn Thăm hồ Xuân (Hương) bốn mùa xanh mướt Tỏa hương hoa trong suốt tự bao giờ.

Thành phố ngàn hoa đẹp tựa tranh thơ Du khách ngẩn ngơ bên hoa đua sắc Đồi mộng mơ mang vẻ ngoài trầm mặc Mà muôn người tâm đắc bấy lâu nay.

Thung lũng tình yêu vẻ đẹp ngất ngây Làm đắm say bao tâm hồn lữ khách Giữa mê cung nghe lòng mình quặn thắt Em đến Xứ Hoa Đào mà chẳng thể gặp anh.

MP 29/4/2019 Ảnh internet

Bài Thơ: GÓI NHỚ VÀO THƠ (Tác giả: Bảo Châu)

GÓI NHỚ VÀO THƠ Thơ: Bảo Châu

Ta lại về cao nguyên xứ mộng mơ Để nhặt lại vần thơ bên dốc đá Hồ Than Thở chèo thuyền quen thuộc quá Ta về rồi mang cả mối tình xưa

Tím bằng lăng theo ngọn gió đong đưa Như mời gọi ai kia vừa chợt đến Đây đồi thông đôi tình nhân đan quện Níu chân người yêu mến xứ mù sương

Ta về rồi sao lòng quá vấn vương Bao năm ấy vẫn thường chung nhịp bước Hạt mưa bay đếm thời gian trôi ngược Mộng mơ ơi ta ước được sánh đôi

Nay trở về Đà Lạt thấy đơn côi Chiều sương lam chẳng mồ hôi muối mặn Tím hoàng hôn rủ nhau giờ đã lặn Nhường lại đây dằn dặt gió se lòng

Tháng năm trôi ta vẫn cứ thầm mong Được trở về trong vòng ôm xiết chặt Mỗi giấc mơ thì thầm như thầm nhắc Người thương ơi đừng bỏ mặc em chờ

Nay ta về lưu luyến ngập bến bờ Quen thuộc quá những vần thơ dang dở Dạ bồi hồi trong ta lòng cứ ngỡ Em kề bên mừng rỡ nở nụ cười

Ngắm bước chân nhộn nhịp của bao người Bên Hồ Điệp vàng tươi như mời gọi Em hỡi em con tim đang thầm nói Đà Lạt ơi!!! hãy gói nhớ… vào thơ…

Bảo Châu 22.4.19

CHỈ CÒN KỶ NIỆM Thơ: Hoàng Anh

Nghe tâm sự nỗi lòng thương phố núi Khẽ một lần gió giụi mắt cay thêm Mưa lay phay rớt giọt nhẹ bên thềm Hồ Tuyền Lâm khóc cùng đêm đẫm lệ

Đà Lạt buồn qua từng câu chuyện kể Hồ Than Thở nghe tê tái trong lòng Không có anh hoa chẳng chịu nở bông Cứ lạnh căm mùa đông lùa gió bấc

Phố vắng hoe có một người đi lạc Nơi cuối đường thác lệ trắng bờ thương Tiếng dương cầm hiu hắt dưới màn sương Chỉ mình em gọi vô thường nhung nhớ

Ừ có lẽ tại hàng đêm trăn trở Muốn một lần nương làn gió bay bay Em sẽ tới Đà Lạt để tìm say Cho nhung nhớ thôi đoạ đày nhung nhớ

Bản nhạc buồn ai đàn cung "Tình lỡ" Nhói ngực mình .. anh còn đó .. đâu xa Cố nhân bước phố xưa trắng lệ nhoà Cao nguyên ơi chỉ còn ta …. kỷ niệm

Hoàng Anh 25/11/18

P/s :Ảnh k liên quan thơ

Bài Thơ: ĐÀ LẠT TRONG TÔI VÀ NỖI NHỚ (Tác giả: Hoàng Lan)

ĐÀ LẠT TRONG TÔI VÀ NỖI NHỚ Thơ: Hoàng Lan

Tạm biệt nhé hàng thông reo vi vút Xuân Hương ơi ai soi bóng năm nào Than Thở vẫn như ngày nao than thở Ôi! Đồi Cù chiều gió nhẹ lao xao

Hòa Bình vui trước phố thắm hoa đào Màu áo len ươm hồng tươi đôi má Em gái cao nguyên bước chân không vội vã Tiếng chuông ngân từ đỉnh tháp Con Gà

Xuôi dốc mờ sương thác Prenn thấp thoáng Để lại sau lưng niềm thương nhớ diết da Ngọn đèo cao đã bao độ ta qua Mà xao xuyến, mà nghe lòng quyến luyến

Đà lạt ơi trong tôi bao kỷ niệm Dốc quanh co hun hút ủ sương chiều Xa Đà Lạt biết bao điều muốn nói Nhớ vô cùng.Ôi! Đà lạt thân yêu .

Bài Thơ: TÌNH CA (Tác giả: Hoàng Lan)

TÌNH CA Thơ: Hoàng Lan

Gửi trái tim em vào Tuyệt Tình Cốc Anh bảo rằng: đừng ngốc vậy nha cưng Nơi hoang vu xa vắng của núi rừng Buồn hiu quạnh em ơi thôi đừng đến

Anh biết không? Nơi khung trời xa biệt Trái tim còn da diết nhớ người ta Đâu tuyệt tình và đâu dễ phôi pha Khoảng trời riêng bóng ai qua thấp thoáng

Chỉ riêng anh làm nhịp tim bấn loạn Dẫu biết rằng em đã chọn ra đi Không tìm quên, ôm tuổi mộng xuân thì Cất vào lòng những gì còn vương đọng

Ngược thời gian bao lần tim bật khóc Có lẽ nào Tuyệt Tình Cốc rời xa? Giữa đại ngàn khúc hát mãi ngân nga Gió vi vu bản tình ca muôn thuở.

Bài Thơ: THƯƠNG VỀ ĐÀ LẠT (Tác giả: Hoàng Lan)

THƯƠNG VỀ ĐÀ LẠT Thơ: Hoàng Lan

Nhớ Đà Lạt một chiều thông reo nắng Thác Cam ly chảy mãi những ưu tư Than Thở ơi phảng phất lớp sương mờ Xuân Hương đọng những lời thương xứ lạnh

Con dốc dài hút xa trong chiều vắng Len rừng cây nẻo đồi núi chập chùng Hoa dã quỳ nở muộn úa chiều đông Như anh đấy héo lòng thương Đà Lạt

Người em gái tay đan len thoăn thoắt Dệt bao tình ủ ấm gửi cho ai Em khe khẽ rung lên từng câu hát Thành phố Buồn, thương cuộc tình phôi phai

Anh vẫn nhớ con đường về Trại Mát Xuôi con đèo về thăm lại Đơn Dương Ngả ba Phi Nôm ai chờ ai đứng đợi Áo len choàng có đủ ấm chiều buông

Đà Lạt ơi! Tạ từ rồi nhớ lắm Chuông nhà thờ vang vọng mãi trong anh Chiều về xuôi mây trắng lắm giăng thành Phía sau ấy một bông hoa…anh nhớ.

ĐÀ LẠT

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Anh đến thăm… em ơi Đà Lạt Chiều bâng khuâng lác đác sương mờ Có cơn mưa vừa qua ngơ ngác Để bên chiều anh đứng làm thơ!

Anh đã yêu mộng mơ Đà Lạt! Đồi thông xanh khẽ hát du dương Muôn hoa cỏ khoe màu xanh mát Đắm say tình Hồ nước Xuân Hương!

Anh ngồi ngắm phố phường bình lặng Giọt caphe chầm chậm thơm lừng Hương sắc Thu hòa trong màu nắng Khúc Trịnh buồn xao động người dưng!

Đã bao lần dừng chân Đà Lạt Là mỗi lần cảm xúc khác nhau Yêu mảnh đất, con người Đà Lạt Gói vào thơ nguyên vẹn buổi đầu!

Ngày 02. 09. 2018

Điều hướng bài viết1 2 4 Trang sau Scroll to Top

Từ khóa » Câu Thơ Hay Nói Về đà Lạt