Thơ Hay Về NỤ HÔN Ngập Tràn Cảm Xúc & Lãng Mạn (tuyển Tập)

Skip to contentThơ hay về NỤ HÔN ngập tràn cảm xúc & lãng mạn (tuyển tập)

Tuyển tập những bài thơ hay viết về Nụ Hôn đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.

Thơ Hay Viết Về Nụ Hôn

Những bài thơ tình yêu viết về Nụ Hôn (hôn gió, hôn môi xa,.v.v.) với nhiều tâm trạng và cảm xúc; Thơ viết về nụ hôn lãng mạn, đắm đuối mà đôi lứa dành cho nhau;.v.v.

Nụ Hôn

NỤ HÔN Thơ: Phú Sĩ

. …… Nụ hôn nào anh ơi! Cũng ngọt lời yêu mến Tình yêu rồi sẽ đến Thuyền có bến đi về

Nụ hôn rồi si mê Bao lời thề duyên nợ Người đời luôn cứ ngỡ Tình yêu chỉ mộng mơ

Nụ hôn buồn vu vơ Khi cuộc đời nếm trải Đâu chỉ là yêu mãi Còn lắm trái lỡ làng

Nụ hôn chẳng huy hoàng Cũng chẳng là cay đắng Nụ hôn là tấm mẵn Khi trân trọng tình nhau

Nụ hôn lắm ngọt ngào Đi sâu vào nỗi nhớ Nụ hôn làm tan vỡ Cánh cửa mở tim ta.

Nụ Hôn Chưa Gửi

NỤ HÔN CHƯA GỬI Thơ: Trúc Thanh

Ừ thôi thì anh giữ lại dùm em Nụ hôn nóng nơi khát thèm hoang dại Đừng nung nấu cho khối tình tan chảy Đừng vượt rào ngang trái đến bên nhau

Môi dẫu mềm nhưng làm trái tim đau Nụ hôn đó ngọt ngào nhưng đắng dạ Nợ tình ái kiếp này chưa thể trả Cách biệt nào buốt giá một con tim

Tiếng thở dài não nuột vọng về đêm Khi nỗi nhớ dịu êm như gió khẽ Chút buồn tủi len vào hồn rất nhẹ Giữ muôn đời góc khóe của yêu thương

Bởi cuộc đời anh là kẻ phong sương Kiếp Lãng Tử say đường trần du mục Gửi đắng cay nơi tuyệt vời cảm xúc Rồi trở về phủ phục giữa đơn côi

Nụ hôn nồng cất lại ở bờ môi Theo ngày tháng dần trôi vào quên lãng Khi tình cảm bị thời gian uống cạn Hãy xem nhau như dĩ vãng cuộc đời

Rồi mai này khép lại chuyến rong chơi Anh giam hãm cuộc đời nơi đáy huyệt Ở đoạn cuối thơ tình chưa thể viết Nụ hôn còn chưa biết gửi về ai

Đêm đông buồn sương xuống lạnh bờ vai Cơn gió lạc lăn dài trên ngọn cỏ Em mơ tưởng một điều không thể có Mình đâu là khách trọ của đời nhau.

Nụ Hôn Đầu Đời

NỤ HÔN ĐẦU ĐỜI Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh kể tôi nghe về nụ hôn đầu Ở chiến trường nơi rừng sâu ngày ấy Không có hoa rừng suối reo nước chảy Chỉ có bom thù khét cháy đau thương

Em gái xung phong nằm ở ven đường Dính mảnh bom với vết thương rất nặng Nét thơ ngây em vẫn còn trinh trắng Như bông hoa rừng vương nắng chiều hoang

Mười bảy tuổi ngày ấy mắt mơ màng Mong hết chiến tranh về làng đi học tiếp Ra chiến trường em còn chưa tốt nghiệp Nhưng đến giờ này không kịp nữa đâu

Hãy hôn em đi một nụ hôn đầu Em thì thào nói một câu nho nhỏ Hôn cô gái bằng con tim thắm đỏ Gửi cho em vào trong đó tình anh

Em mỉm cười ở lại với rừng xanh Mang theo nụ hôn chân thành mãn nguyện Nụ hôn đầu sao cả đời lưu luyến Anh mang theo về miền biển quê hương

Chiến tranh qua đi anh mãi vấn vương Nụ hôn đầu nơi chiến trường bỏng cháy Vẫn nhớ khi xưa lúc em mười bẩy Nụ hôn ngọt ngào ngày ấy không quên

Người con gái anh chưa kịp biết tên Hãy ngủ ngon và bình yên em nhé Có một nụ hôn đầu đời như thế Của một thời thế hệ mãi hai mươi.

Day Dứt Một Nụ Hôn

DAY DỨT MỘT NỤ HÔN Thơ: Mạc Phương

Em trở về… mang nỗi buồn ấp ủ. Dọc thời gian tìm lại bóng hình anh. Nụ hôn xưa bên con sóng chòng chành. Vẫn dịu ngọt đắm say và vụng dại.

Em trở về gửi gió chiều nhắn lại. Dẫu cách xa nhưng mãi mãi yêu anh. Bụi thời gian phủ mái tóc xuân xanh. Đứng trước biển em vẫn là cô bé.

Đã gục đầu trên vai anh thỏ thẻ. Thương anh nhiều đừng xa nhé người yêu ! Vậy mà anh bỏ lại áng mây chiều. Để con sóng đơn côi nơi biển cả.

Em và anh hình như giờ xa lạ. Phố biển xưa lưu giữ nét yêu kiều. Vết chân son em dạo bước liêu xiêu. Dòng kí ức chạy dài theo bờ cát.

Văng vẳng nghe sóng đại dương ca hát. Mà ngỡ như anh đang dạo cung đàn. Bản tình ca ngọt lịm dải quan san. Trên sóng biển nụ hôn còn day dứt.

Nụ Hôn Gió

NỤ HÔN GIÓ Thơ: Lê Hoàng

Em gửi đi ! Tha thiết những ân tình Tia nắng sớm lúc bình minh tươi đẹp Hôn môi ấm …xuyên qua màn khép nép Ngọt ngào hương …thoảng gió ép vào lòng !

Dậy anh à ! Đời tươi sáng chờ mong . Gom hạnh phúc …em trao dòng tuôn chảy Tình ấp ủ ..mộng đêm qua rực cháy Mơ đôi mình …luôn mãi mãi gần nhau

Có đôi khi ! Con tim cứ thét gào Mong nhịp đập …hòa kết nhau thành một Ước được hiểu…bao nỗi niềm chua xót Để gần hơn …đong đếm giọt vui buồn !

Anh ngập ngừng …em trao vội chiếc hôn ! Thật ấm lạ. ..khiến cho hồn chếnh choáng Ta cách trở …hôn nồng như gió thoảng Tim rộn ràng .. bối rối loạn nhịp đi.

Em khẽ cười …hỏi anh? …nghĩ làm gì ! Làm mắc cỡ …đôi bờ mi chấp chới Làm má đỏ …thẹn thùng tình diệu vợi Rồi nhắn thầm …chúc ngày mới vui nha.!

Em gửi anh ! …chỉ như gió thoảng qua Nhưng hơi thở … đã chan hòa rồi đó Chung nỗi nhớ …hãy nhìn ra trước ngõ Đón ngọt ngào …nụ hôn gió nồng say.

Khi có em …hạnh phúc đến từng ngày Lúc thấp thỏm …khi ngất ngây đến lạ Bởi vì thế …tuy còn xa cách trở Hương ngọt lành …nắng sớm… nhớ về em !

Huế 8/8.

Nụ Hôn Của Gió

NỤ HÔN CỦA GIÓ Thơ: Lê Hoàng

Cho anh gửi… nụ hôn trong gió Đến bên người ..bày tỏ khát khao Đính kèm lời nói ngọt ngào Nồng nàn tháng bảy mưa rào mát tươi

Gió hôn môi…. hé cười của nhỏ Thật đậm đà.. hoa cỏ hờn ghen Hôn khi phố cũ lên đèn Để nàng đỡ tủi trong đêm lạnh lùng

Gió hôn nhẹ …cho lòng bối rối Kề má yêu ..lúc dỗi lúc hờn Xua màng đêm tối cô đơn Lau khô dòng lệ từng cơn ngậm ngùi

Gió chạm khẽ…bờ vai bé bỏng Thổi tan mưa …ướt đọng tóc mềm Cho bao nỗi nhớ không tên Nhỏ xinh sẽ biết.. Ta bên ấy mà.

Xin gió hãy…thiết tha nồng ấm Hôn giấc lành ..duyên thắm vào mơ Cho em đỡ khỏi bất ngờ Ta ru em ngủ …vần thơ ngọt ngào.

Scroll to Top

Từ khóa » Bài Thơ Nụ Hôn Của Mẹ