Thơ Mạc Mạc: Thưa Anh, Em ốm!

Em ốm rồi! Anh có biết không? Họng đau, người mỏi, thế là xong! Giường đơn, gối chiếc ôm một xó Ngõ nhỏ, đường xa, chẳng dám mong…

Em bệnh rồi! Anh có hiểu không? Căn nguyên khởi phát tự trong lòng Lội ba con suối hồn vẫn khát Vạt chín ngọn đèo dạ vẫn mong

Em “nhọc” rồi! Anh có đến không? Hay vẫn mải mê cái lòng vòng Xoa xoa dán dán miền xa vắng Cọ cọ tô tô chẳng thể xong

Em mệt rồi! Anh có thăm không? Có ghé vào trông, lúc trống lòng? Gụ văng hết lượt thời yên lặng Đời vắng tiếng em có vui không?

Em “tạch” rồi, anh có viếng không? Hay vẫn ngồi trơ với cánh đồng Vẫn tìm, vẫn kiếm màu hoa dại Vẫn gài, vẫn hái cái mông lung

Em “héo” rồi, anh có tưới không? Hoa tàn, bình cạn có thay lòng? Có trồng cây dại màu hoa cũ? Hay lại tìm đi với bóng hồng?

Em “đi” rồi, anh có níu không? Có dám cùng em tới cầu vồng Ô thước chờ nhau mùa ngâu đến Ngân hà thuyền cập bến yêu thương

Em nghĩ rằng em cũng dị thường Vương tơ vướng nguyệt giữa dở ương Mùng giăng đã gỡ, bao mùa vắng Giờ lại đem chăng, nhện có lường?

Chia sẻ:

  • Facebook
  • X
Thích Đang tải...

Bài viết liên quan

Điều hướng bài viết Tiến sĩ là gì? (TS. Nguyễn Văn Tuấn) Một số khái niệm trong Nghiên cứu khoa học

Bình luận về bài viết này Hủy trả lời

Δ

Trang này sử dụng cookie. Tìm hiểu cách kiểm soát ở trong: Chính Sách Cookie
  • Bình luận
  • Đăng lại
  • Theo dõi Đã theo dõi
    • Blog của Lê Văn Luật
    • Đã có 43 người theo dõi Theo dõi ngay
    • Đã có tài khoản WordPress.com? Đăng nhập.
    • Blog của Lê Văn Luật
    • Theo dõi Đã theo dõi
    • Đăng ký
    • Đăng nhập
    • URL rút gọn
    • Báo cáo nội dung
    • Xem toàn bộ bài viết
    • Quản lý theo dõi
    • Ẩn menu
%d Tạo trang giống vầy với WordPress.comHãy bắt đầu

Từ khóa » Thơ Em ốm Rồi