Thơ Về Trà - Ngọc Trà Quán

1. Bốn bề tĩnh lặng chiều hôm
Lâng lâng một chén trà thơm cuối ngày.
Một cành hồng bóng lay lay
Cảnh thiền gió thoảng hương bay dịu dàng

Đêm nay bên ấm trà Long Tỉnh Ngan ngát hương thu Nguyệt Quế Hoa Nhấp chén trà thơm trong tịch tĩnh, Hương trời khí đất toả lòng ta.

Thục Vân

_____________

Đêm thanh rửa ấm để pha trà Độc ẩm mình ta với lại ta Nước non ai dốc bầu tâm sự Nghiêng chén lung linh bóng trăng ngà

_____________

Trà đã pha xong vẫn đợi chờ Mong người tri kỷ khách làng thơ Hương sen man mác xua miền tục Ngây ngất hồn như tới suối mơ

Khách đến rồi đây bên cạnh ta Tươi cười thanh lịch vẻ hào hoa chuyện vui quên cả trăng soi cửa Thế sự vòng quanh một ấm trà _____________

Ta pha một ấm trà tình Rót ra hai chén cho mình với ta Chè thì thơm ngát hương hoa Mà sao vẫn thấy lòng ta lạnh lùng

_____________

Quán nhỏ xưa nay chẳng đợi chờ Biết ai là rượu, biết ai thơ Người qua chẳng thiếu câu dung tục Kẻ lại dư thừa chuyện ước mơ

Nào hãy vào đây ta với ta Kể gì bình dị với hào hoa Nàng thơ nếu có đi qua cửa Xin hãy vào vui một

_____________

Trà thượng lưu có khách thượng lưu Uống trà thượng lưu là thượng khách Luôn có khách có trà luân lưu Trà với khách liu tiu cả ngày

_____________

Quán nước liêu xiêu một bóng già Đâu cầu nhung lụa chẳng cầu hoa Hương trà quấn quít người khuya sớm Một thoáng qua thôi cũng đậm đà

_____________

Ta pha một ấm trà tình Rót ra hai chén cho mình với ta Chè thì thơm ngát hương hoa Mà sao vẫn thấy lòng ta lạnh lùng

_____________

Một trà, một rượu, một đàn bà

Ba cái lăng nhăng, nó quấy ta (Tễ Xương)

Trà đêm

Posted on Tháng hai 16, 2014 by Việt Phan Hồng in Blog, Thơ và trà

Trà Đêm Đưa tay nâng lấy cốc trà, Nhấp môi một ngụm đậm đà mùi hương. Đêm này lòng thấy vấn vương Nên ta thức cả đêm trường nhớ ai.  Thien Son tra quan Bốn bề giờ đã ngủ say Trà đây cũng đã vừa thay nước nhì. Chăm vừa đâu để tràn ly Đưa tay nâng cốc nhăm nhi giọt sầu. Hết đêm nay trọn đêm đầu Cũng là trọn một đêm thâu nhớ người. Mỉm môi nở nụ cười tươi Buồn cho cái tuổi đôi mươi yêu thầm. Ấm tay cốc nước đang cầm Nâng lên ta uống rồi chăm lại đầy. Một đêm thao thức hao gầy Yêu chi cho lắm buồn thay phận mình. Một đêm cho một mối tình Yêu chi cho lắm phận mình buồn thay. Nhớ trà

…Thèm bấy lâu nay một ngụm trà

Ngóng người tri kỷ tận nơi xa

Hương trà xứ ấy lòng còn lắng

Dẫu có bao xuân vị chẳng nhoà …

Trà khách

Bài thơ: Trà khách

đàm trà

Nhặt chút hương tĩnh lặng

Hãm chung trà vô vi

Cùng cảo thơm thi bút

Mời bằng hữu cố tri

Vô thường Trà

Chén trà nhẹ tỏa làn hương

Mình ta độc ẩm… Phố phường lặng yên Hương trà đưa lối cõi tiên Hồn theo sắc nước vào miền lãng du…

Vô thường trà

Mong manh vương chút sương mù Thoáng nghe gió lạnh vi vu trở mình Cuộc đời một giấc ba sinh Trầm luân tụ lại lung linh sắc trà…

Đời phong ba… Kiếp phong ba… Phất tay rũ bỏ… Đời ta vô thường…

Chén trà trong thu sớm

Mây bạc long trời, sông khói sương Trong nhà phảng phất tỏa trà hương Bập bùng ngọn lửa trong lò ấm Nâng chén trà yêu đẹp khác thường

Một hớp trà dư tỉnh cả người, Bạn bên chậu cúc hé môi tươi Giọt trong hổ phách xinh như ngọc, Sợi khói vờn trên chén gọi mời

Chợt thấy năm nào không thấy xa, Hầu trà bên án với cha già, Người vui kiều lẩy trong thu chớm Nâng chén trà lên lại nhớ nhà..

Nhấp chén trà pha với ánh trăng Lâng lâng như tưởng ở cung Hằng Kim ngân thơm thoảng hương mùi ngọt Say thú trà trăng không nói năng

Thơ: Lê Ngọc Hồ

Partager :

  • X
  • Facebook
正在加载……

Từ khóa » Thơ Về Hoa Hồng Trà