Thơ Xuân Diệu ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất - SCR.VN

Thơ Xuân Diệu ❤️ Tuyển Tập 98+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ SCR.VN Chia Sẻ Đến Bạn Đọc Trọn Bộ Những Áng Thơ Tình, Thơ Cách Mạng Hay Của Ông Hoàng Thơ Tình Xuân Diệu. Bạn Đọc Đừng Bỏ Lỡ Nhé.

NỘI DUNG BÀI VIẾT

Toggle
  • Tập Thơ Của Xuân Diệu
  • Những Bài Thơ Của Nhà Thơ Xuân Diệu
  • Thơ Xuân Diệu Hay
  • Những Bài Thơ Hay Của Xuân Diệu
  • Thơ Xuân Diệu Tình Yêu
  • Những Bài Thơ Tình Của Xuân Diệu
  • Thơ Xuân Diệu Thả Thính
  • Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu
  • Tuyển Tập Thơ Xuân Diệu Buồn
  • Thơ Xuân Diệu Biển
  • Thơ Xuân Diệu Mùa Thu
  • Thơ Xuân Diệu Về Mùa Xuân
  • Thơ Xuân Diệu Tình Trai
  • Thơ Xuân Diệu Về Phụ Nữ
  • Thơ Xuân Diệu Sau Cách Mạng

Xuân Diệu được mệnh danh là “ông hoàng thơ tình yêu Việt Nam”. Đến với trang thơ của Xuân Diệu, người đọc luôn thấy được cái vồ vập cuống quyết của một trái tim luôn khát khao yêu đương cuồng nhiệt.

Tập Thơ Của Xuân Diệu

Tập Thơ Của Xuân Diệu là “vườn mơn trớn”, ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị. Những tập thơ nổi bật của Xuân Diệu:

  • Thơ thơ (1938)
  • Gửi hương cho gió (1945)
  • Ngọn Quốc Kỳ (1945)
  • Dưới sao vàng (1949)
  • Mẹ con (1954)
  • Sáng (1954)
  • Ngôi sao (1955)
  • Cầm tay (1962)
  • Mũi Cà Mau (1962):
  • Riêng chung (1962): tập này được chia làm ba tập thơ con, gồm: » Những bài thơ thời sự » Những kỷ niệm lớn & Những vần xây dựng.
  • Tôi giàu đôi mắt (1970)
  • Mười bài thơ (1974)
  • Thanh ca (1982)

⚡ Ngoài Những Tập Thơ Của Xuân Diệu. Khám Phá Ngay Thơ Hồ Chí Minh ❤️ Những Bài Thơ Của Bác Hồ Hay Nhất

Những Bài Thơ Của Nhà Thơ Xuân Diệu

Đầu tiên, bạn đọc hãy cùng khám phá Những Bài Thơ Của Nhà Thơ Xuân Diệu nổi tiếng nhất.

Anh đã giết em

Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anhTừ đây anh không được yêu em ở trong sự thậtMột cái gì đã qua, một cái gì đã mấtTa nhìn nhau, bốn mắt biết làm sao ?Ôi ! Em mến yêu ! Em vẫn là người anh yêu mến nhất.Cho đến bây giờ ruột anh vẫn thắtTim anh vẫn đập như vấp thời gian,Nhớ bao nhiêu yêu mến nồng nàn,Nhớ đoạn đời hai ta rạng rỡNhớ trời đất em cho anh mở

NhớMuôn thuở thần tiênÔi ! Xa em, anh rơi vào vực không cùngĐời anh không em, lạnh lùng tê buốtNhưng còn anh, còn em, mà đôi ta đã khácTa: hai người xa lạ – phải đâu ta !Anh đã giết em, anh chôn em vào trái tim anhAnh vẫn ước được em tha thứAnh vẫn yêu em như thuở ban đầuThê” mà tại sao ta vẫn xa nhau ?Tại em cố chấpTại anh đã mấtCon đường đi tới trái tim emAnh đã giết em rồi, anh vẫn ngày đêm yêu mếnEm đã giết anh rồi, em vứt xác anh đâu.

Phải Nói

“Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ?“Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.“Anh biết rồi, em đã nói em yêu;“Sao vẫn muốn nhắc một lời đã cũ?”.

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng;Không tỏ hay, yêu mến cũng là không,Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích,Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai,Thì ân ái có bao giờ lại cũ ?

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ,Phải nói yêu, trăm bận đến ngàn lần;Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân,Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.Em phải nói, phải nói, và phải nói:Bằng lời riêng nơi cuối mắt, đầu mày,Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!Cốt nhất là em chớ lạnh như đông,Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng,Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ.

Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.

🌼 Ngoài Những Bài Thơ Của Nhà Thơ Xuân Diệu. Bật Mí Thêm Trọn Bộ Bài Thơ Cảnh Khuya Hồ Chí Minh ❤️ Phân Tích Bài Thơ

Thơ Xuân Diệu Hay

Thơ Xuân Diệu Hay luôn biết cách thể hiện bao cung bậc cảm xúc tình yêu trong những vần thơ.

Viễn KháchTặng Nguyễn Nhược Pháp

Đương lúc hoàng hôn xuống,Là giờ viễn khách đi.Nước đượm màu ly biệt,Trời vương hương biệt ly.

Mây lạc hình xa xôi;Gió than niềm trách móc.Mây ôi và gió ôi!Chớ nên làm họ khóc.

Mắt nghẹn nhìn thâu dạ;Môi khô hết níu lời…Chân rời, tay muốn rã…Kẻ khuất… kẻ trông vời…

Hôm nào như hôm quaMá kề trên gối sánh?Anh đi, đường có hoa…Tôi nằm trong tuổi lạnh.

Buổi chiều ra cửa sổ;Bóng chụp cả trời tôi!– Ôm mặt khóc rưng rức;Ra đi là hết rồi.

Giục giã

Mau lên chứ, vội vàng lên với chứEm, em ơi, tình non đã già rồiCon chim hồng, trái tim nhỏ của tôi,Mau với chứ! thời gian không đứng đợi.Tình thổi gió, màu yêu lên phấp phới;Nhưng đôi ngày, tình mới đã thành xưa.Nắng mọc chưa tin, hoa rụng không ngờ,Tình yêu đến, tình yêu đi, ai biết!Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt;Những vườn xưa, nay đoạn tuyệt dấu hài;Gấp đi em, anh rất sợ ngày mai;Đời trôi chảy, lòng ta không vĩnh viễn.

Vừa xịch gối chăn, mộng vàng tan biến;Dung nhan xê động, sắc đẹp tan tành.Vàng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh,Quay mặt lại: cả lầu chiều đã vỡ.

Vì chút mây đi, theo làn vút gió.Biết thế nào mà chậm rãi, em ơi?Sớm nay sương xê xích cả chân trời,Giục hồng nhạn thiên đi về cõi Bắc.Ai nói trước lòng anh không phản trắc;Mà lòng em, sao lại chắc trơ trơ?

Hái một mùa hoa lá thuở măng tơ,Đốt muôn nến sánh mặt trời chói lói;Thà một phút huy hoàng rồi chợt tối,Còn hơn buồn le lói suốt trăm năm.Em vui đi, răng nở ánh trăng rằm,Anh hút nhuỵ của mỗi giờ tình tự.Mau với chứ! Vội vàng lên với chứ!Em, em ơi! Tình non sắp già rồi

🌼 Ngoài Thơ Xuân Diệu Hay, Chia Sẻ Thêm Phát Biểu Cảm Nghĩ Về Bài Thơ Cảnh Khuya ❤️ Hay Nhất

Những Bài Thơ Hay Của Xuân Diệu

SCR.VN xin chia sẻ đến bạn đọc tuyển chọn Những Bài Thơ Hay Của Xuân Diệu. Những áng thơ lắng đọng tràn đầy cảm xúc dạt dào mỗi khi đọc đến.

Tương Tư Chiều

Bữa nay lạnh, mặt trời đi ngủ sớm;Anh nhớ em, em hỡi! Anh nhớ em.Không gì buồn bằng những buổi chiều êm.Mà ánh sáng đều hoà cùng bóng tối.Gió lướt thướt kéo mình qua cỏ rối;Vài miếng đêm u uất lẩn trong cành;Mây theo chim về dãy núi xa xanhTừng đoàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽKhông gian xám tưởng sắp tan thành lệ.

Thôi hết rồi! Còn chi nữa đâu em!Thôi hết rồi, gió gác với trăng thềm.

Với sương lá rụng trên đầu gần gũi,Thôi đã hết hờn ghen và giận tủi.(Được giận hờn nhau! Sung sướng bao nhiêu!)Anh một mình, nghe tất cả buổi chiềuVào chậm chậm ở trong hồn hiu quạnh.

Anh nhớ tiếng. Anh nhớ hình. Anh nhớ ảnh.Anh nhớ em, anh nhớ lắm! Em ơi!Anh nhớ anh của ngày tháng xa khơi,Nhớ đôi môi đang cười ở phương trời.Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm!Gió bao lần từng trận gió thương đi,– Mà kỷ niệm, ôi, còn gọi ta chi…

Rạo Rực

Tơ liễu dong gần tơ liễu êm;Bướm bay lại sánh bướm bay kèm.Nghìn đôi chim hót, – chàng trai ấyKhông có người yêu để gọi “em”.

Mặt trời vừa mới cưới trời xanh,Duyên đẹp hôm nay sẽ tốt lành.Son sẻ trời như mười sáu tuổi,Má hồng phơn phớt, mắt long lanh.

Có phải chàng tơ đến tuổi rồi…Ra đường, ngỡ được thấy hoa khôi,Uống cho áo mới mừng xuân rộn:Ai đợi chàng đâu! – Chỉ nắng cười.

Ghen tuông nhìn gió thẹn bên cây;Chim lẻo không im, liễu cứ gầy.Và các môi hoa như sắp nói:“Ái tình đẹp tợ chúng em đây!”

Nguyệt Cầm

Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh,Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần.Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.

Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;Lung linh bóng sáng bỗng rung mìnhVì nghe nương tử trong câu hátĐã chết đêm rằm theo nước xanh.

Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi…Long lanh tiếng sỏi vang vang hận:Trăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người…

Bốn bề ánh nhạc: biển pha lê.Chiếc đảo hồn tôi rợn bốn bềSương bạc làm thinh, khuya nín thởNghe sầu âm nhạc đến sao Khuê.

🌻 Ngoài Những Bài Thơ Hay Của Xuân Diệu. Khám Phá Thêm Bài Thơ Không Ngủ Được Của Bác ❤️ Bài Thơ Trong Tù

Thơ Xuân Diệu Tình Yêu

Thơ Xuân Diệu Tình Yêu bao giờ cũng cao thượng như vậy, một khi đã trao đi, là trao trọn vẹn không luyến tiếc.

Yêu

Yêu, là chết ở trong lòng một ít,Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu?Cho rất nhiều, song nhận chẳng bao nhiêu:Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết.

Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt.Tưởng trăng tàn, hoa tạ với hồn tiêu,Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu!– Yêu, là chết ở trong lòng một ít.

Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt,Những người si theo dõi dấu chân yêu;Và cảnh đời là sa mạc cô liêu.Và tình ái là sợi dây vấn vítYêu, là chết ở trong lòng một ít.

Một Tình Yêu

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,Anh cho em, kèm với một lá thư.Em không lấy, và tình anh đã mấtTình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suối đời mộng ảo;Tình thì buồn như tất cả chia ly.Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áo;Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại,Tới bên em, chờ đợi mãi không về.Em đã xé lòng non cùng giấy mới,– Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá.Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã,Anh lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút đầu say hoa bướm thắm,Đã nghìn lần anh bắt được anh mơĐôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm,Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ,Ai có ngờ lòng vỡ đã từ bao!Mắt không ướt, nhưng bao hàng lệ rỏLen tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch;Xuân đầu mùa trong sạch vẻ ban sơ.Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;Sương nguyên tiêu, trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi,Anh chỉ có một tình yêu thứ nhấtAnh cho em, nên anh đã mất rồi!

🌼 Ngoài Thơ Xuân Diệu Tình Yêu. Bỏ Túi Ngay Trọn Bộ Nhật Ký Trong Tù Toàn Tập ❤️ 133 Bài Thơ Hồ Chí Minh

Những Bài Thơ Tình Của Xuân Diệu

Khám phá thêm Những Bài Thơ Tình Của Xuân Diệu. Cái hay của thơ tình Xuân Diệu, thể hiện rất mãnh liệt khát vọng yêu và được yêu. Mà tình yêu đó phải cao thượng và mãnh liệt.

Muộn Màng

Anh biết yêu em đã muộn màng,Nhưng mà ai cưỡng được tình thương!Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạcAnh chỉ xin về một chút hương.

Một chút hương phai của ái tìnhMà em không thể gửi cùng anh;Để lòng ướp với tình phai ấy,Anh tưởng từ đây bớt một mình.

Mắt ướt trông nhau lệ muốn tuôn,Gượng cười anh phải khóc thầm luôn:Em là người của ai ai đấy,Lưu luyến chi nhau để sớt buồn.

Dầu chiếm tay em, anh vẫn hayRằng anh chỉ nắm cánh chim bay;Bao giờ có được người yêu dấu!Chất chứa trong lòng vạn đắng cay.

Anh chỉ như con chim bơ vơLạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa;Qua gần tổ ấm đôi chim bạn,Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ.

Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa,Số anh là khổ, phận anh làSuốt đời nuốt lệ vào trong ngực,Đem ái tình dâng kẻ phụ ta.

Chưa đi mà đã xa cách nhau,Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu?Thôi hãy để anh đi hốt hoảng,Gấp đem thương nhớ khuất mây mù.

Thôi hãy để anh đi thất thơ,Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa toĐánh vào thân thể run như sậy.– Tôi chẳng cần ai thương hại cho.

Thơ Duyên

Chiều mộng hòa thơ trên nhánh duyên,Cây me ríu rít cặp chim chuyền.Đổ trời xanh ngọc qua muôn lá,Thu đến – nơi nơi động tiếng huyền.

Con đường nho nhỏ gió xiêu xiêu,Lả lả cành hoang nắng trở chiều.Buổi ấy lòng ta nghe ý bạn,Lần đầu rung động nỗi thương yêu.

Em bước điềm nhiên không vướng chân,Anh đi lững đững chẳng theo gần.Vô tâm – nhưng giữa bài thơ dịu,Anh với em như một cặp vần.

Mây biếc về đâu bay gấp gấp,Con cò trên ruộng cánh phân vân.Chim nghe trời rộng giang thêm cánh,Hoa lạnh chiều thưa sương xuống dần.

Ai hay tuy lặng bước thu êm,Tuy chẳng băng nhân gạ tỏ niềm.Trông thấy chiều hôm ngơ ngẩn vậy,Lòng anh thôi đã cưới lòng em.

⚡ Ngoài Những Bài Thơ Tình Của Xuân Diệu. Khám Phá Ngay Thơ Lớp 11 Hay Nhất ❤️ Những Bài Thơ Lớp Mười Một

Thơ Xuân Diệu Thả Thính

Mời các bạn cùng tham khảo thêm những bài Thơ Xuân Diệu Thả Thính với những tâm tư tình cảm dành cho nửa kia ngọt ngào, rạo rực nhất

Hôn

Trời ơi, ôm lấy say sưaMặt khao khát mặt, lòng mơ ước lòngHôn em nước mắt chảy ròngEm ơi như ngọn đèn chong vẫn chờ.Em hôn anh suốt một giờ,Anh hôn em mấy cho vừa lòng đauSao mà chia cách giữa xa nhauĐể cho tháng thảm ngày sầu thế em?

Chao ôi mãi mãi mất tìm,Thấy rồi sung sướng ta đem nhau về.Hôn em ngàn thuở chưa xệẤp yêu xương thịt, gắn kết tâm linh.Chiêm bao mà chẳng mơ lòng,Rõ ràng chân thật như trong cuộc đời

Hôn Cái Nhìn

Không phải anh hôn nơi mắtAnh hôn cái nhìn của emMắt em một vừng yêu mếnThắt anh trong lưới êm đềm

Anh nhớ mãi một bến xeĐến đó hai ta từ biệtEm yên lặng – Anh lắng ngheMắt em nghìn vạn tơ se

Từ hôm ấy đôi mắt emLà ảnh cuối cùng anh giữĐi xa anh cứ nhớ hoàiMột trời mắt em tình tự

Xin em cho phép anh hônCái nhìn em, gương tâm hồnCái nhìn em trong không gianTrong hồn anh giữa chứa chan ….

🍁 Ngoài Thơ Xuân Diệu Thả Thính, Tặng Bạn Tuyển Tập Thơ Lớp 9 Hay Nhất ❤️ Tuyển Tập Bài Thơ Lớp Chín

Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu

Bài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu là tiếng nói con tim của một kẻ đang say mê trong tình yêu với những cung bậc cảm xúc khác nhau.

Tôi muốn tắt nắng điCho màu đừng nhạt mất;Tôi muốn buộc gió lạiCho hương đừng bay đi.

Của ong bướm này đây tuần trăng mật;Này đây hoa của đồng nội xanh rì;Này đây lá của cành tơ phơ phất;Của yến anh này đây khúc tình si.Và này đây ánh sáng chớp hàng mi;Mỗi sáng sớm, thần vui hằng gõ cửa;Tháng giêng ngon như một cặp môi gần;Tôi sung sướng. Nhưng vội vàng một nửa:Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân.Xuân đang tới, nghĩa là xuân đang qua,Xuân còn non, nghĩa là xuân sẽ già,Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.Lòng tôi rộng, nhưng lượng trời cứ chật,Không cho dài thời trẻ của nhân gian,

Nói làm chi rằng xuân vẫn tuần hoàn,Nếu đến nữa không phải rằng gặp lại.Còn trời đất, nhưng chẳng còn tôi mãi,Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời;Mùi tháng, năm đều rớm vị chia phôi,Khắp sông, núi vẫn than thầm tiễn biệt…Cơn gió xinh thì thào trong lá biếc,Phải chăng hờn vì nỗi phải bay đi?Chim rộn ràng bỗng đứt tiếng reo thi,Phải chăng sợ độ phai tàn sắp sửa?Chẳng bao giờ, ôi! Chẳng bao giờ nữa…

Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,Ta muốn ômCả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiềuVà non nước, và cây, và cỏ rạng,Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sángCho no nê thanh sắc của thời tươi;– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!

⚡ Ngoài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu. Chia Sẻ Thêm Phân Tích Vội Vàng ❤️ Bài Thơ Vội Vàng Của Xuân Diệu

Tuyển Tập Thơ Xuân Diệu Buồn

Cùng đến với những áng thơ tình buồn bã và tâm trạng nhất của Xuân Diệu thông qua Tuyển Tập Thơ Xuân Diệu Buồn dưới đây.

Buồn Trăng

Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;Thương ai không biết, đứng buồn trăng.Huy hoàng trăng rộng, nguy nga gió,Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng.

Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,Bao giờ viễn vọng đến bây giờ.Sao vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;Đêm ngọc tê ngời men với tơ…

Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,Mắt tìm thêm rợn ánh khơi vơi.Trăng ngà lặng lẽ như buông tuyết,Trong suốt không gian, tịch mịch đời.

Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,Thêm đem sương lạnh xuống đầm đìa.Ngẩng đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,Hoa bưởi thơm rồi: đêm đã khuya.

ChiềuTặng Nguyễn Khắc Hiếu

Hôm nay, trời nhẹ lên cao,Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn…Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.Phất phơ hồn của bông hường,Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.Nghe chừng gió nhớ qua sông,E bên lau lách thuyền không vắng bờ.– Không gian như có dây tơ,Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn…

Biệt Ly Êm ÁiTặng Nguyễn Xuân Khoát

Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu.

Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút.Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút…

Người lặng im, và tôi nói bâng quơ,Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ.

Một bài thơ mênh mông như vũ trụ,Đầy khói hương xưa, tràn ân ái cũ.

Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,Tay trong tay, đầu tựa sát bên đầu.

Tình yêu bảo: “Thôi các ngươi đừng khóc,Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc!”

Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau,Hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim đau.

🌼 Ngoài Tuyển Tập Thơ Xuân Diệu Buồn. Bỏ Túi Ngay Trọn BộThơ Buồn Mùa Thu ❤️️ Nỗi Khắc Khoải Khi Mùa Thu Trở Về

Thơ Xuân Diệu Biển

Thơ Xuân Diệu Biển là một trong những bài thơ tình nổi tiếng nhất của Xuân Diệu, mượn hình ảnh của biển xanh để nói về tình yêu của mình. Một tình yêu được định nghĩa bằng sự hi sinh, đầy sự cao thượng và đẹp đẽ.

Anh không xứng là biển xanhNhưng anh muốn em là bờ cát trắngBờ cát dài phẳng lặngSoi ánh nắng pha lê …

Bờ đẹp đẽ cát vàngThoai thoải hàng thông đứngNhư lặng lẽ mơ màngSuốt ngàn năm bên sóng …

Anh xin làm sóng biếcHôn mãi cát vàng emHôn thật khẽ, thật êmHôn êm đềm mãi mãi

Đã hôn rồi, hôn lạiCho đến mãi muôn đờiĐến tan cả đất trờiAnh mới thôi dào dạt …

Cũng có khi ào ạtNhư nghiến nát bờ emLà lúc triều yêu mếnNgập bến của ngày đêm

Anh không xứng là biển xanhNhưng cũng xin làm bể biếcĐể hát mãi bên gànhMột tình chung không hết,

Để những khi bọt tung trắng xóaVà gió về bay tỏa nơi nơiNhư hôn mãi ngàn năm không thỏa,Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi !

🍁 Ngoài Thơ Xuân Diệu Biển, Tặng Bạn Tuyển Tập Thơ Về Biển Ngắn Hay Nổi Tiếng ❤️️1001 Bài Thơ Biển Đảo

Thơ Xuân Diệu Mùa Thu

Tiếp theo đây, SCR.VN xin gửi đến các bạn chùm Thơ Xuân Diệu Mùa Thu. Cùng thưởng thức những vần thơ mùa thu buồn lãng mạn và tâm trạng dưới đây bạn nhé.

Đây Mùa Thu TớiTặng Nhất Linh

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;Đây mùa thu tới – mùa thu tớiVới áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cànhTrong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;Những luồng run rẩy rung rinh lá…Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ…Non xa khởi sự nhạt sương mờ…Đã nghe rét mướt luồn trong gió…Đã vắng người sang những chuyến đò…

Mây vẩn từng không, chim bay đi,Khí trời u uất hận chia ly.Ít nhiều thiếu nữ buồn không nóiTựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Ý ThuTặng Nguyễn Lương Ngọc

Những chút hồ buồn trong lá rụngBị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.

Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve,Thế mà ve đã tắt theo hè.Chắc rằng gió cũng đau thương chứ;Gió vỡ ngoài kia, thu có nghe?

Hôm nay tôi đã chết theo ngườiXưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi;Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ,Cách xa chôn hết nhớ thương rồi.

Yêu vui xây dựng bởi nguôi quên.Muốn bước trong đời, phải dậm trênMuôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng.Nhưng hoa có thể cứ lâu bền.

Ờ nhỉ! Sao hoa lại phải rơi?Đã xa, sao lại hứa yêu hoài?Thực là dị quá – Mà tôi nữa!Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?

Chiều Đầu Thu

Chiều đầu thu ôi hương hoàng lanNgạt ngào nhào trộn cả không gianMới còn nắng gắt hôm qua thếMà bỗng trên trời mây nhẹ tan…Chưa tàn cuối hạ đã sang thuNgây ngất hôm nay một ánh mờ…Mai hẳn lại về trong nắng hạÔ hay bàng bạc thực cùng mơ…Chỉ biết di lăng hoa đã thơmCánh vàng hương lại chín vàng hơnCây cao lá thẫm đung đưa nhánhNhịp điệu mùa thu ngàn vạn năm…

Thu

Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu;Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì.Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;Cành biếc run run chân ý nhi.Gió thầm, mây lặng, dáng thu xa,Mới tạnh mưa trưa, chiều đã tà.Buồn ở sông xanh nghe đã lại,Mơ hồ trong một tiếng chim qua.Bên cửa ngừng kim thêu bức gấm,Hây hây thục nữ mắt như thuyền.Gió thu hoa cúc vàng lưng giậu,Sắc mạnh huy hoàng áo trạng nguyên.

💐 Ngoài Thơ Xuân Diệu Mùa Thu, Chia Sẻ Thêm 1001 Thơ Về Mùa Thu Lá Vàng Rơi Hay ❤️️ Sắc Thu Đẹp Nhất

Thơ Xuân Diệu Về Mùa Xuân

Mời các bạn cùng xem qua những áng Thơ Xuân Diệu Về Mùa Xuân rất hay về một tình yêu rất mãnh liệt và vô cùng lãng mạn ngay dưới đây

Thơ Tình Mùa Xuân

Mùa xuân về trong tiếng ca chim,Trên nước xanh sông, trong liễu rèm.Chưa hái được hoa mang tặng emNên một cành thơ em tạm đem.

Ánh xuân mỗi sớm hồng tươi mướt,Những ống khói cao bèn nhận trước.Ruộng xanh đã cấy đến chân trờiLóng lánh mạ soi mình xuống nước.

Chưa hái được hoa mang tặng emNên một cành thơ anh tạm đem.Cây trồng – ta chẳng trồng nêu tết –Những lá đầu tiên vừa nhú biếc.

Người đi chợ búa tiếng chân ran,Quần láng mới thâm còn sột soạt.Chưa hái được hoa mang tặng emNên một cành thơ anh tạm đem.

Trên cảnh đồng quê thấy xếp hàngChạy dài như tận cuối không gianNhững dàn sắt dựng như ren sắtDẫn điện chuyền đi xây hạnh phúc…

Chưa hái được hoa mang tặng emNên một cành thơ anh tạm đem.Anh muốn mời em bước xuống thuyền,Thuyền của đôi ta vào hiện thực

Dựa thế đêm tan, ngày sáng rực,Thuyền ta đi dựng lấy thần tiên…Đây một cành thơ anh tạm đemNhư nước xanh sông, như liễu rèm…

Xuân rụng

Sắc tàn, hương nhạt, mùa xuân rụng!Những mặt hồng chia rẽ hết cười.Đỡ lấy đài xiêu, nưng lấy nhị,Hồn ơi, phong cảnh cũng là ngươi!

Duyên mỏng bay theo đỡ sắc buồn,Cho mình hoa rụng cứ xinh luôn.Phút giây hoá bướm lìa cây dạo,Đến đất không nghe một tiếng hờn.

Gió tuy nhiu nhíu chỉ đưa hơi,Sương dẫu chưa buông lệ ám trời;Nhưng bóng chiều mau sa nặng lắm,Mà hoa thì nhẹ: cánh rơi… rơi…

Trên đồng lỏng lẻo khói giờ cơm,Ấy lúc sao êm hiện mấy chòm.Thần chết thướt tha nương bóng héo,Bắt đầu đi nhặt những hồn thơm.

Nụ Cười Xuân

Giữa vườn inh ỏi tiếng chim vuiThiếu nữ nhìn sương chói mặt trờiSao buổi đầu xuân êm ái thế!Cánh hồng kết những nụ cười tươiÁnh sáng ôm trùm những ngọn caoCây vàng rung nắng lá xôn xaoGió thơm phơ phất bay vô ýĐem đụng cành mai sát nhánh đàoTóc liễu buông xanh quá mỹ miềuBên màu hoa mới thắm như kêuNỗi gì âu yếm qua không khíNhư thoảng đưa mùi hương mến yêuNày lượt đầu tiên thiếu nữ ngheNhạc thầm lên tiếng hát say mêMùa xuân chín ửng trên đôi máXui khiến lòng ai thấy nặng nề…Thiếu nữ bâng khuâng đợi một ngườiChưa từng hẹn đến – giữa xuân tươiCùng chàng trai trẻ xa xôi ấyThiếu nữ làm duyên, đứng mỉm cười

🌻 Ngoài Thơ Xuân Diệu Về Mùa Xuân. Khám Phá Thêm 1001 Bài Thơ Mưa Xuân Hay ❤️️ Tuyển Tập Chùm Thơ Bất Hủ

Thơ Xuân Diệu Tình Trai

Thơ Xuân Diệu Tình Trai là một thi phẩm của ông hoàng thơ tình. Bài thơ là lời tâm tình của ông với cuộc tình đồng giới. Đó là lời khẳng định dứt khoát về quyền được sống, được yêu của mọi người cho dù là Đồng tính

Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine,Hai chàng thi sĩ choáng hơi men,Say thơ xa lạ, mê tình bạn,Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên.

Những bước song song xéo dặm trườngĐôi hồn tươi đậm ngát hoa hương,Họ đi, tay yếu trong tay mạnh,Nghe hát ân tình giữa gió sương.

Kể chi chuyện trước với ngày sau;Quên gió môi son với áo màu;Thây kệ thiên đường và địa ngục!Không hề mặc cả, họ yêu nhau.

Thơ Xuân Diệu Về Phụ Nữ

Khám phá thêm tuyển chọn những chùm Thơ Xuân Diệu Về Phụ Nữ vô cùng hay và ý nghĩa bên dưới nhé.

Thân Em

Đôi tay anh khẽ ôm mìnhLòng anh toả ấp thân hình sáng trong;Tay em ôm ấp bên lòngThân em, nghìn tía muôn hồng cũng thuaKhông nền, sao dựng lầu thơ ?Không thân thể, chỉ bâng quơ cái hồn.

– Nhưng thân mới chỉ là nguồnĐục trong, dòng nước hãy còn tuỳ sau.Thân em, anh quí như châuHình em anh có dám đâu soi thường;

Trong thân, anh đã thấy hồnTinh hoa ánh mắt, xinh giòn cánh tayAnh ôm khe khẽ mình đâyÔi thân yêu quí, chứa say tâm tình!

Có Em

Có em tồn tại trên đờiCho anh còn được có người để yêu,Thế thôi, thôi thế cũng nhiềuEm ơi! Quấn quít mai chiều được đâu.

Những gì cao đẹp thẳm sâuAnh cho em hết, lòng đau còn gì.Chỉ còn cái bóng anh đi.Cái gan cái ruột tình si khoét rồi!

Có em trên cõi đời nàyCòn là hạnh phúc vui vầy cho anh.Em ơi! Khoẻ mạnh tốt lànhẤm êm, vui đẹp, cho anh khỏi buồn.

🌼 Ngoài Thơ Xuân Diệu Về Phụ Nữ. Bật Mí Thêm 1001 Thơ Về Tuổi 30, 35 Hay Nhất ❤️ Phụ Nữ, Con Gái, Đàn Ông

Thơ Xuân Diệu Sau Cách Mạng

Từ một ông hoàng thơ tình lãng mạn, nhà thơ Xuân Diệu trở thành nhà thơ lãng mạn cách mạng hào sảng.

Hồn Cách Mạng

I

Đội binh văn sĩ với người thơNghe thổi trong kèn lòng cứu nước,Rúc lên từ những ngực tròn xoeNhững tiếng căm hờn không nén được;Nghe dồn mặt đất, chuyển không gianSúng khạc ngang thù, dao thét ngược:Luống run trong dạ những giây đờnTê tái những ngày than cô đơn.

II

Run vì tủi hổ những ngày quaLeo mãi cầu thang của tháp ngà.Chưa đủ cao sang, xây mãi nóc;Trèo lên lưng quỷ, trốn người ta.

Bởi chưng cơn rét ngàn năm đếnTrên chiếc thuyền “Tôi” trôi lạc bến,Khóc rơi nước mắt tựa sao mờBuồn toả hương xa như gió quyện.

III

Đau thương mòn mỏi kiếp chơi vơi,Thiếu cả màu xanh, thiếu ánh trời.Thiếu cửa vô cùng trên sự sống,Tái teo da thịt, bút tàn hơi.Năm ba họp đến cười vênh váo,Mây khói tràn đi hút ngậm ngùi,Hồn bóng bọt theo mây bóng bọt,Uổng công xanh đỏ tạo đồ chơi!

IV

Bỗng từ ruộng lúa rừng cây nổiMột ý cang cường như bão tới.Những trang áo rách bọng ve sầuVác chí anh hùng ra chấp chới.

Ra đi mở hội của giang san,Khổ với phong sương, họp với đàn;Hứa gặp cuộc đời trên chót đỉnh,Đánh cho đêm cũ bóng lìa tan.

V

Búa đe, cày cuốc những lo chung,Cây bút kiêu căng hoá ngượng ngùng.Người thật anh hùng, cười giản dị,Ta sao làm bộ giữa hoàng cung?

Cung vàng cũng phá ra dân chúng,Huống nữa bài văn đóng bịt bùng?Sự sống vẫn còn hơn cả chữ,Máu xương hơn cả những lời trong!

VI

Đội binh văn sĩ với người thơMới giật mình run trong ảo tưởng:Mũ thiên tử giả, áo hoa vờ,Tiên nữ sương mờ, tri kỷ gượng…

Tháp ngà lạnh lẽo tựa mồ chôn,Xuống vội, ra đường tìm ánh sáng!Bấy lâu khuyên nhủ vẫn đêm hồn,Một phút tỉnh bừng vì Cách mạng!

VII

Nghe triều mới biết bể nhân gianSông phải về theo, suối phải hàng.Đổ giốc trăm nguồn về sự sống,Ánh vui lên mãi vượt thời gian.Ta đi, mặc kệ những người rơi.Nghe tiếng gà kêu, họ chết rồi!Thơ ẩm mùi men, văn ngạt thuốc,Họ tàn, – Ta cứ bước lên thôi!

VIII

Bút ta mong được đầy hơi sống,Hơi của muôn nghìn, hơi đại chúng.Đầy niềm trở dạ của thời nayMang nặng tương lai, hứa đến ngày…

Đầy rẫy hoa xuân nhân loại mới,Đầy thêm mật ngọt bướm vàng bay.Và đầy những cánh mừng phơi phớiKhi chuyển ngàn thân, quân tiến tới…

IX

Chữ nằm trong trận tựa muôn binh,Câu sắp theo câu họp biểu tình,Ra lệnh cho vần không được dỡn,Theo còi, nhằm tới đích xa xanh.Huyết quản là giòng mực láng lai,Đội binh văn sĩ của ngày maiHướng đôi cánh mũi theo hơi súngVác bút lên đàng, bước: “một! hai!”.Tháng Tám 1946

Hòa Bình

Hoà bình của chúng taLà đập lên đầu chúng nó,Là nghiến chân trên sọBọn ăn thịt loài người;Lũ hút máu cuộc đời,Giết cả loài chúng nó!

Hoà bình xanh biếc và son đỏ,Nước ngọt với trời trong;Nhà máy mới dựng xong,Lúa vừa đóng sữa ngọt;Mẹ hiền ru thánh thót,Vợ trẻ ngực sinh sôi,Chồng khoẻ mạnh cày vui,

Trẻ tươi cười mắt thỏ;Vừng trăng sáng tỏ,Dưới lá xanh ta nhỏ lời tình,Bao nhiêu hạnh phúc hoà bình,Vượt gian khổ chúng mình xây dựng.

Máu chúng ta tưới nhiều.Đất hãy còn run rẩy;Mồ hôi ta suối chảy,Lúa phải nảy mầm lên;Ngực chúng ta đập rền,Giặc phải đền tội ác;Hoà bình! Hoà bình trên lưỡi mácAnh xung kích Việt Nam,

Tay ta đắp, ta làmNhững ngày mai ca hát.Đứng tiền đồn Châu Á,Triều Tiên với Việt NamDưới một trời khói lửaTiếng bồ câu bay hứa Hoà bình.

Sáng ngôi sao từ điện Kem linhMỗi tia ấm vòng quanh thế giới.Tháng 8-1951

🌼 Bên Cạnh Thơ Xuân Diệu Sau Cách Mạng, Bỏ Túi Ngay Thơ Nhớ Nhà Hay ❤️️ Tuyển Tập 1001 Bài Cho Người Xa Quê

Từ khóa » Câu Thơ Hay Xuân Diệu