[THTT] Sấp Hay Ngửa? Ngửa. Nếu Vậy Lật Cho Nó Thành Sấp

Nghe buồn cười quá phải không? Nhưng đó là câu mà tôi vẫn nói mỗi khi chơi trò tung đồng xu sấp ngửa. Tôi nhớ đã từng coi một bộ phim, không rõ phim nào nhưng chi tiết đó cứ làm tôi ám ảnh mãi. Chi tiết người đàn ông tung đồng xu có quyết định nên đánh hay không khi đứng trước một đối thủ quá mạnh. Kết quả là anh nhận được mặt ngửa, quân đội nên rút lui theo ý định ban đầu. Nhưng không, anh quyết định lật ngược đồng xu lại thành mặt sấp để có thể chủ động tiến công đánh chiếm quân khu địch. Chiến dịch quyết định sự sống còn của một đất nước dù cho tỉ lệ thắng là rất mong manh. Anh không để yếu tố may mắn hay tâm lí ảnh hưởng tới cuộc tiến công lần này, anh phải thắng bất có đối thủ có mạnh thế nào. Buồn cười thay là hay thắng thật. Yếu tố ngoại cảnh hay áp lực quân số chẳng là gì khi mà ta đã có một quyết tâm vững vàng và chiến lược cụ thể.

Thật, dễ nhìn thấy ngày nay hoàn cảnh là cái cớ hoàn hảo cho người trẻ đầu hàng và từ bỏ giấc mơ của cuộc đời mình. Họ nói gia đình mình không có điều kiện? Họ nói bản thân mình không có thời gian, không có năng lực trong khi tay vẫn mãi miết với những phím game, những thú vui vô bổ. Họ sống an phận và kết thúc đời eo hẹp của bản thân mình trong những cái cớ, những lời biện minh ngớ ngẩn.

Tỉnh lại đi. Tài năng, thành tựu và những thành tích người khác đạt được không tự nhiên mà có đâu. Và họ cũng không hề may mắn, không hề sinh ra với cái tài năng có sẵn như chúng ta vẫn nghĩ đâu. Chỉ là họ không nói, không thể hiện ra bên ngoài hay suốt ngày ca thán rồi chẳng làm gì như phần đông những người trẻ thôi. Họ cũng là người trần mắt thịt, cũng có khó khăn, trắc trở nhưng họ chọn cách vượt qua, đối diện và theo đuổi thứ mình muốn bất chấp những rào cản xung quanh.

@Pommiina

May mắn lớn nhất của tôi là có thể tiếp xúc với những người thành công và nổi tiếng ngay từ khi còn rất trẻ. Tôi là một nhà báo, hoặc một người đang cố gắng trở thành nhà báo đúng nghĩa nên ít nhiều cũng có cơ hội được đi đây, đi đó được gặp gỡ người này, người kia. Tôi biết nhiều câu chuyện, nhiều góc khuất trong cuộc sống những người thành công mà báo chí ít khi nào dám phanh phui. Chúng tăm tối và nghẹt thở hơn những gì bạn có thể tưởng tượng gấp trăm ngàn lần. Ấy thế mà họ vẫn sống, vẫn thành công và tỏa sáng được như ngày hôm nay vì lí do gì? Để tôi kể bạn nghe những gì mà lũ sinh viên báo chí bọn tôi tổng hợp được khi phỏng vấn qua không ít người nhé.

Điểm đến:

Có điểm đến là có được một nữa chặng đường. Biết chắc mình là ai và muốn trở thành người như thế nào gần như là một tấm vé bảo đảm cho chiến thắng.

Họ thi vào trường chuyên, chú tâm vào một khối ngành ngay từ khi còn quá trẻ. Bạn thi vào trường thường, bạn cho rằng quá sớm để xác định một khối ngành lúc này, cứ đợi cuối cấp ba. Họ đậu đại học hàng đầu cả nươc, bạn đậu một trường mười mấy điểm trong vùng. Bạn cho rằng còn quá sớm để bàn tình chuyện tương lai, cứ đợi đến khi tốt nghiệp ra trường. Họ đi làm tất bật sớm tối, chạy dự án này, dự án kia trong khi bạn mãi mê tám chuyện với lũ bạn cùng phòng. Bốn năm đại học còn dài lắm, cứ từ từ đi lúc nào cố gắng mà chẳng được. Ra trường, họ trở thành người này, người kia đạt được thành tích này, thành tích nọ trong khi bạn còn mãi quay cuồng với những câu hỏi tôi là ai, tôi muốn gì. Những thứ đó họ đã trả lời được ngay từ khi mười bốn, mười lăm tuổi rồi.

Thật ra không phải ai cũng may mắn biết được điểm đến và ước mơ của cuộc đời mình ngay từ khi còn trẻ. Có những người phải đến chặng cuối của tuổi đôi mươi, trải qua không ít chuyện mới vở lẽ, mới biết được bản thân mình muốn gì. Chỉ là họ nhận thức rõ hơn bạn. Họ hiểu rõ tầm quan trong của tương lai mà chú tâm quan sát, lắng nghe tiếng nói của bản thân mình, lắng nghe mình thích điều gì, muốn trở thành ai và cần phải làm gì. Đa phần chúng ta còn bận tâm đến chuyện đó, chúng ta với những thú vui, những cuộc chơi tuổi trẻ mà quan mất bản chất của tuổi trẻ nghĩa là gì.

Tuổi trẻ là để đi, để sống là một điểm đến rõ ràng sẽ tránh được cho ta những khoảng thời gian vô bổ không cần thiết.

Học tập:

Tôi biết những bạn rất siêng làm, siêng đến nổi bỏ luôn cả việc học để đi làm thêm. Họ cần tiền, điều đó thì ai chẳng biết và một (nhiều) công việc làm thêm sẽ giúp họ đạt được điều đó ngay lúc này. Họ không tính đến chuyện tương lai, làm việc cho họ lợi ích và vật chất nhưng không mang lại kiến thức hay những giá trị tích lũy cho tương lai sau này. Nhưng khổ thay đó lại là những thứ quan trọng nhất, thứ quyết định thành bại của cuộc sống sau này.

Chẳng có một người tài năng nào mà không cần phải học. Không học trường nghề cũng là trường đời hay bất cứ thứ gì có thể cung cấp cho họ kiến thức. Tôi biết Hoàng Sơn, chàng sinh viên trường Tôn Đức Thắng qua một cuộc thi trên mạng. Cậu là một tài năng đúng nghĩa, ước chừng cũng dăm ba chục huy chương giải thưởng các loại. Cậu biết tiếng Anh, tiếng nhật, biết kiếm được số tiền trăm triệu ngay từ tuổi hai mươi. Ấy thế mà cậu vẫn đi học, tôi hỏi tại sao cậu chỉ trả lời bằng một câu ngắn ngủn. “Không học thì sống như vậy cả đời sao?”

Thật, quá rõ ràng việc làm thêm sẽ khiến ta có vẻ giàu so với lũ bạn cùng trang lứa. Nhưng đóng băng, không tiến cũng không lùi. Việc học có thể chậm, có thể nhây, có thể mất thời gian hay hàng tá phiền phức mà ta vẫn bảo. Nhưng đó là cách duy nhất bạn có thể tiến thân. Học để nâng cao nhận thức, khả năng, tầm nhìn và nhiều thứ khác mà bạn không tài nào ngờ tới được.

Nếu không tin, cứ để thời gian trả lời một đứa bạn làm nhân viên phục vụ nhà hàng Tây lương mười triệu mỗi tháng và đứa chú tâm và học hành cả kĩ năng lẫn giao tiếp mười năm sau đứa nào hơn.

Hành động và sự kiên trì:

Nếu điểm đến là bàn đạp còn học tập là một sự chuẩn bị thì hành động và sự kiên trì là sự sống còn. Không hành động, không kiên trì nghĩa là không có gì cả. Muốn trở thành một nhà văn? Muốn trở thành một phóng viên truyền hình? Kiến thức đã có, mục tiêu đã rõ nhưng không viết, không làm việc thì mọi thứ cũng trở về con số không.

Tôi từng gặp nữ nhà văn Minh Moon trong một cuộc họp báo ở Sài Gòn. Tôi muốn trở thành nhà văn, đã trải qua huấn luyện viết lách cụ thể nhưng vẫn sợ, không biết phải bắt đầu như thế nào. Cũng như Sơn, cô ấy trả lời bằng một câu gãy gọn trước khi quay mình bỏ đi “Nếu em sợ thì em đừng viết”. Vậy đấy nếu không hành động, không bắt đầu thì cũng chẳng có thành tựu hay điều gì diệu nào xảy ra.

Đã hành động rồi còn cần phải kiên trì, phải nổ lực theo đuổi bền bỉ với thứ mình đã chọn. Chẳng có thành công nào rơi từ trên trời rơi xuống, chẳng có ca sĩ hay diễn viên nào đùng một phát là nổi tiếng ngay. Mà có chăng cũng chóng tàn, chóng lụi như cách mà nó sinh ra. Thứ gì được đầu tư bằng tâm huyết và nổ lực thứ đó mới bền lâu.

#demiidiva

May Mắn:

Một thành phần quan trọng không kém là may mắn. Nhớ có người đạo diễn nói rằng “Trong showbiz Việt tài năng, nhan sắc, hay sự nổ lực không phải là của hiếm, những thứ đó thời đại này không thiếu gì”. Nghe có vẻ hơi buồn cười, nhưng may mắn mới là điều quan trọng nhất. May mắn bạn mới được biết tới, may mắn bạn mới lọt vào mắt xanh của một nhà sản xuất phim truyề hình.

Nhưng may mắn có thực sự là may mắn như đúng tên gọi của nó? Tôi thì cho rằng không.

Trong quá trình cố gắng nổ lực, cố tạo quan hệ một chút với người này, người kia để họ giúp mình khi cần thiết tôi gọi đó là may mắn. Cố gắng hoàn thiện và nổ lực từng chút một xây dựng hình ảnh của bản thân để lọt vào mắt xanh của nhà đài nào đó tôi gọi đó là may mắn. Để ý lời nói, hành động của bản thân mình để mà gây thiện cảm tốt với công chúng, để nhà báo người ta lăng xê cho mấy bài tôi gọi đó là may mắn.

May mắn có chăng cũng chỉ là cách gọi khác của sự tinh tế và thông minh, một yếu tố quan trọng chẳng kém cạnh những thứ tôi vừa kể trên.

Thế đấy, đó là những gì mà bọn sinh viên báo chí chúng tôi tổng hợp được qua không ít lần phỏng vấn. Chủ quan nhưng trùng hợp lại là điểm chung của những người thành đạt. Họ bỏ qua ngoại cảnh, kiên trì học tập, rèn luyện bản thân để tiến vào đời. Như người đàn ông tung xúc xắc trong phim nọ. Không phải anh ta không cân nhắc tới ngoại cảnh, ở đây là sự tương quan lực lượng hai bên. Mà anh biết rõ, chiến thắng này quan trọng với đất nước ra sao, điểm đến này sống chết ra sao để mà chiến đấu.

Và sự học tập, ở đây có thể ví luyện tập võ nghệ ngày đêm của quân đội đó ra làm sự tương đồng. Họ sẽ chẳng chiến thắng nếu không dày công khổ luyện, nếu xông thẳng vào đồn địch mà chẳng chuẩn bị bất cứ điều gì. Sự chuẩn bị của họ, tin tôi đi bạn chẳng tưởng tượng nổi đâu. Và thêm nữa, đây cũng không phải trận chiến vài phút hay một giờ, đây là trận chiến sinh tử kéo dài một tuần liền nên sự kiên trì và hành động của họ có lẽ không cần phải bàn cãi. Sự may mắn trong câu chuyện này có lẽ tạm bỏ qua vậy, vì đồng xu mặt ngửa cũng là thần may mắn nói không với họ rồi. Ấy thế mà họ vẩn thắng, vẫn thành công bất chấp những rào cản mà khuất mắt quanh mình.

Nguyên nhân họ chiến thắng ấy hả? Bạn biết mà phải không? Nói tôi nghe bạn thấy gì ở bản thân mình nào. Cùng tung đồng xu nhé.

Sấp hay ngửa? Ngửa. Vậy lật cho nó thành sấp.

Tác giả: Thiên Anh, người viết tự do

Kết bạn và theo dõi facebook của tác giả tại link:https://www.facebook.com/vuthienanh.98

--------------------------------

Bạn đam mê viết lách, nhận giải thưởng (1 triệu VNĐ / tháng, sách, chứng nhận Social Impact Awards) và muốn được tạo thương hiệu cá nhân tới hàng triệu người trong cộng đồng của YBOX.VN? Xem chi tiết tại link: http://bit.ly/TrietHocTuoiTre-Info

(*) Bản quyền bài viết thuộc về Cuộc thi Triết học Tuổi trẻ do Ybox đồng sáng lập và tổ chức. Khi chia sẻ, cần phải trích dẫn nguồn đầy đủ tên tác giả và nguồn là ""Tên tác giả - Nguồn: Triết Học Tuổi Trẻ"". Các bài viết trích nguồn không đầy đủ cú pháp đều không được chấp nhận và phải gỡ bỏ.

Từ khóa » Hình đồng Xu Sấp Ngửa