Thượng Bất Chính, Hạ Tắc Loạn Thể Hiện đức Tình Gì

Thượng bất chính, hạ tắc loạn thể hiện đức tình gì

60 điểm

Nội dung chính Show
  • Câu hỏi hay nhất cùng chủ đề
  • Tham khảo giải bài tập hay nhất
  • Loạt bài Lớp 9 hay nhất

NguyenChiHieu

câu. ca dao tục ngữ nào thể hiện phẩm chất "Chí công vô tư"? A. "Quân pháp bất vị thân". B. "Tha kẻ gian, oan người ngay". C. "Thượng bất chính, hạ tắc loạn".

D. "Bề trên ở chẳng kỉ cương/Cho nên kẻ dưới lập đường mây mưa".

Tổng hợp câu trả lời (1)

Đáp án: A Lời giải: Câu tục ngữ "Quân pháp bất vị thân" đã thể hiện phẩm chất chí công vô tư. "Quân pháp bất vị thân" được hiểu là luật pháp được áp dụng nghiêm đối với tất cả mọi người, không có ngoại lệ hay thiên vị cho bất kì ai.

Câu hỏi hay nhất cùng chủ đề

  • Các biểu hiện không thể hiện năng suất, chất lượng, hiệu quả ? A. Nhờ vả mọi người làm việc hộ. B. Lười làm, ham chơi. C. Làm việc cần người khác nhắc nhở. D. Cả A,B,C
  • Hành động nào sau đây thể hiện tính kế thừa và phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc? A. Yêu mến các làng nghề truyền thống. B. Tìm hiểu lịch sử đấu tranh chống giặc ngoại xâm. C. Giới thiệu với du khách nước ngoài về các lễ hội nổi tiếng. D. Cả A,B,C.
  • Để dễ học môn tiếng Anh, P đưa ra phương pháp học tiếng anh: học từ mới, học bài cũ, đọc trước bài mới, học tiếng anh thông qua bài hát và các bộ phim. Việc làm đó thể hiện? A. Việc làm năng suất, chất lượng và hiệu quả. B. Việc làm chất lượng, hiệu quả. C. Việc làm hiệu quả, năng suất. D. Việc làm năng suất, khoa học.
  • Nhà nước đưa ra trách nhiệm pháp lý là nhằm : A. Phạt tiền người vi phạm. B. Buộc chủ thể vi phạm chấm dứt hành vi trái pháp luật, phải chịu những thiệt hại nhất định; giáo dục răn đe những người khác. C. Lập lại trật tự xã hội. D. Ngăn chặn người vi phạm có thể có vi phạm mới.
  • Khi còn sống, Người là cha, thầy học, đồng chí và cố vấn của chúng ta. Ngày nay, Người là ngôi sao sáng chỉ đường cho chúng ta đi tới cuộc cách mạng xã hội”. Đây là một đoạn trong bài viết của Hồ Chủ tịch. Bác muốn nói về ai? a. Lênin b. Ănghen c. Các Mác d. Mác và Ănghen
  • Để giao lưu, học hỏi với các nước trên thế giới, các nước đã sử dụng thứ tiếng chung nào để giao tiếp ? A. Tiếng Pháp. B. Tiếng Trung. C. Tiếng Việt. D. Tiếng Anh.
  • Vai trò của lao động đối với sự tồn tại và phát triển của nhân loại là? A. Nhân tố quyết định. B. Là điều kiện. C. Là tiền đề. D. Là động lực.
  • Để rèn luyện tính tự chủ chúng ta cần phải làm gì? A. Tập suy nghĩ kỹ trước khi hành động. B. Xem xét lại thái độ, lời nói, hành động và rút kinh nghiệm cho lần sau. C. Không cần rèn luyện vì tự chủ là bản năng tự có. D. Cả A và B.
  • Có ý kiến cho rằng : “Quyền lợi cá nhân sẽ bị ảnh hưởng khi giải quyết công việc xuất phát từ lợi ích chung”. Em hãy bày tỏ suy nghĩ của mình về ý kiến đó.
  • Nhận định nào sau đây sai? A. Vợ chồng phải có trách nhiệm với nhau trong công việc gia đình B. Chỉ có cha mẹ mới có quyền dạy dỗ con cái C. Cha mẹ nuôi phải có trách nhiệm nuôi dạy con cái như con ruột. D. Ông bà, người thân có trách nhiệm nuôi dạy con cháu cho đến khi trưởng thành nếu mồ côi cha mẹ.

Tham khảo giải bài tập hay nhất

Loạt bài Lớp 9 hay nhất

xem thêm

Dưới đây là những mẫu câu có chứa từ "thượng bất chính, hạ tắc loạn", trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt. Chúng ta có thể tham khảo những mẫu câu này để đặt câu trong tình huống cần đặt câu với từ thượng bất chính, hạ tắc loạn, hoặc tham khảo ngữ cảnh sử dụng từ thượng bất chính, hạ tắc loạn trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt

1. Thượng hạ tiếm loạn chi tượng: trên dưới lôi thôi.

2. Thượng hạ tướng cảm, mạc bất tẫn lực.

3. Anh yêu và ủng hộ Anne vì sự nổi loạn và thái độ bất quy tắc của cô.

4. Bỏ phiếu bất tín nhiệm Chính phủ tại Hạ viện.

5. Chính sách đãi ngộ của thượng nghị sĩ tương đương hạ nghị sĩ.

6. Xấu xa, bất chính; bất tuân những điều giáo lệnh của Thượng Đế.

7. Bọn môn hạ hoảng hốt, rối loạn.

8. Bất-luận người hạ-lưu hay là thượng-lưu, người giàu-có cũng như người nghèo-nàn.

9. * Xem thêm Bất Chính, Bất Công; Bước Đi, Bước Đi với Thượng Đế; Giáo Lệnh của Thượng Đế, Các; Thanh Liêm; Xứng Đáng

10. Trên một cấp độ chính trị, có mong muốn về mở rộng chính phủ trách nhiệm và loại trừ bế tắc lập pháp giữa Thượng và Hạ Canada, và thay thế bằng những nghị viện cấp tỉnh trong một liên bang.

11. Một nguyên tắc ngay chính là ta không thể nâng mình lên bằng cách hạ những người khác xuống.

12. Ngụy thư, quyển 4, thượng, hạ.

13. Thượng đẳng đối đầu Hạ đẳng!!

14. Thôn An Hạ – xã An Thượng.

15. Hạ sĩ quan phân 3 cấp: Thượng sĩ, Trung sĩ, Hạ sĩ.

16. Thuộc hạ bất tài.

17. Bây giờ thiên hạ loạn lạc Sinh linh lầm than

18. Ori có một nguyên tắc bất di bất dịch.

19. Hòa là chuẩn tắc phổ biến nhất trong thiên hạ.

20. Chính xác hơn, ông được tuyên bố là hoàng đế của quân độ ở Hạ Germania và thượng Germania.

21. Dự luật phải được thông qua cả hạ viện lẫn thượng viện trước khi trở thành luật chính thức.

22. Nay thiên hạ loạn lạc, là lúc phải trả cơ nghiệp.

23. Sự bất chính được giải quyết bằng cách sống theo các nguyên tắc và giá trị đúng.

24. Sư thưa: "Tạm từ Hoà thượng hạ sơn."

25. Thượng nghị viện Argentina Hạ nghị viện Argentina

Tin tứcTu họcĐời sốngTuổi trẻDiễn đànNgười thời nayThời đạiVăn hóaVăn họcPhật giáo Việt NamNghiên cứuQuốc tếThư viện

Thượng bất chính, hạ tắc loạn thể hiện đức tình gì

Tin TứcTu họcPhổ thôngNgười sống có đạo đức biết ‘tri hành hiệp nhất’, lời nói đi đôi với hành động, đặc biệt là những người có địa vị và chức tước. Chức tước và địa vị càng cao thì phải sống cho trung thực và đạo đức chừng nấy. Vì nếu sống không trung thực, ngay thẳng thì một khi bị phát hiện, phơi bày, tất cả những công phu bồi đắp địa vị của mình suốt cuộc đời sẽ tan ra mây khói. Còn tệ hại hơn, không những mình đã chìm xuống hố sâu mà, đôi khi, cả một hệ thống lệ thuộc vào mình cũng tan hoang, hỗn loạn. Cho nên, sự quan trọng của một người lãnh đạo biết dừng lại đúng lúc, biết khi nào phải từ bỏ chức tước và quyền lợi nếu thấy mình không còn xứng đáng.

Bạn đang xem: Thượng bất chính hạ tắc loạn

Thượng bất chính, hạ tắc loạn thể hiện đức tình gì

Từ điển Thành ngữ và Tục ngữ Việt Namcủa Vũ Dung, Vũ Thúy Anh, Vũ Quang Hào (Nxb Văn Hóa, Hà Nội, 1995) đã giải nghĩa “Thượng bất chính, hạ tắc loạn” như sau: “Thượng: trên, hạ: dưới, bất chính: không ngay thẳng, tắc: thì, loạn: lộn xộn - Người trên mà làm bậy thì cấp dưới không thể nghiêm chỉnh được”. Một câu nói ngắn gọn và đơn giản nhưng chứa đựng một giá trị đạo đức quan trọng và căn bản trong thuật lãnh đạo.

Linh hồn của câu: “Thượng bất chính, hạ tắc loạn” là ở chữ Chính.Hán Việt tự điểncủa Thiều Chửu (1997) có chỉ ra hai âm đọc, một là ‘Chính’ và hai là ‘Chánh’, và có tới 16 ngữ nghĩa khác nhau. Nhưng dù ở ngữ nghĩa nào, ghép với từ ngữ, văn cảnh nào thì chữ Chính vẫn là cốt lõi, vẫn mang một giá trị nội dung cao đẹp về sự ngay thẳng, đúng đắn, chân chính.

Vậy ngay thẳng, chân chính là đạo đức, là kim chỉ nam để duy trì ổn định trong xã hội. Nhưng gần đây lại có quá nhiều những quy tắc đạo đức căn bản bị vi phạm, từ việc không đếm xỉa gì đến cháu bé bị xe đụng ngay giữa đường cho đến việc bỏ những chất độc hại trong thực phẩm để buôn bán kiếm lời nhiều. Cũng như việc làm ô nhiễm môi sinh trầm trọng vì nguồn lợi tức cho công ty, ảnh hưởng đến đời sống của mọi người. Nhưng điều đáng nói nhất là sự thờ ơ của đại đa số dân chúng trong xã hội. Có vẻ như là tiền tài, danh lợi đang vượt thắng lương tâm, đạo đức căn bản làm người. Nhân tâm nhân loại đang mất dần giá trị và ích kỷ cá nhân cũng như lợi lộc về kinh tế trở thành tiêu chuẩn thiết yếu, một mốt sống của con người hiện đại.

Sự phục hồi lại nhân tâm và đạo đức là trách nhiệm của mọi người nhưng chủ yếu nằm trong tay của các vị chính phủ đương quyền, các tổ chức giáo dục và nhiệm vụ của các đoàn thể tôn giáo. Riêng đối với Phật giáo, đây là một đề tài cấp bách cần phải được khuyến cáo thường xuyên. Nhắc nhở mọi người về năm giới Phật đã dạy, trongNghi thức tụng Năm giới,Sư ông Làng Mai viết: “Đại chúng! Năm giới là những nguyên tắc hướng dẫn chúng ta về hướng an lạc, giải thoát và giác ngộ. Năm giới là nền tảng của hạnh phúc cá nhân, hạnh phúc của gia đình và của xã hội. Học hỏi và thực hành theo Năm giới, ta sẽ đi đúng con đường Chánh pháp, ta sẽ tránh được lỗi lầm, khổ đau, sợ hãi và thất vọng, ta sẽ xây dựng được an lạc hạnh phúc cho ta, cho gia đình ta và đóng góp vào phẩm chất an lạc và hòa bình của xã hội”.

Trong kinhMi Tiên vấn đáp(HT.Giới Nghiêm soạn dịch), nói về sự liên quan chặt chẽ và mật thiết về đức hạnh của một bậc Sa-môn và cách sống, pháp môn tu tập (pháp hành) của người đó: “Tâu, cái kèn sở dĩ được phát ra thành tiếng, thành âm thanh trầm bổng là tùy thuộc vào hơi gió của người thổi. Nói cách khác, cái kèn không thể tách rời hơi gió thổi, hơi gió thổi không thể tách rời cái kèn. Phàm Sa-môn tu hành giải thoát cũng y như thế, hạnh Sa-môn phải được dính chặt, không được buông lơi pháp hành. Nói cách khác, vị Tỳ-khưu là pháp hành, pháp hành là vị Tỳ-khưu. Cái kèn không thể rời hơi gió, rời hơi gió thì cái kèn không có âm thanh. Sa-môn hạnh mà rời pháp hành thì không thể gọi là Sa-môn”.

Xem thêm: #Cfs10545 "Cfs Ném Đá Fan Hồ Ngọc Hà Thiên Lộn Là Gì, Vè Về Hà Thiên Lộn

Cũng vậy, vai trò của một người gắn liền với hành động sống của người đó. Một người nông phu phải biết chăm sóc mảnh ruộng của mình vì mảnh ruộng là mạng sống của họ. Nếu người nông phu mà không biết chăm sóc ruộng nương thì không thể gọi là nông phu được. Một tu sĩ, một nhà lãnh đạo, một quân nhân v.v… đều phải sống trung thực theo vai trò của mình. Tuy nhiên, vai trò càng lớn thì trách nhiệm và giá trị càng cao vì sức ảnh hưởng của mình lên những người phụ thuộc. Cho nên, hễ ngôi vị càng cao thì càng phải thận trọng trong lời ăn, tiếng nói, cách hành xử và phong cách sống. Một khi chúng ta lạm dụng vai trò của mình mà sống theo một phong cách sai lầm, xấu xa thì chúng ta đã đánh mất giá trị và danh nghĩa mà mình đang sống.

Ý thức được trách nhiệm và bổn phận của một con người trong xã hội, dù mình là người không chức tước quyền hành, chúng ta phải hiểu rằng mình có quyền được chọn lựa sống theo một nguyên tắc căn bản đạo đức nào đó cho cá nhân mình. Dù mình chưa phải hoàn toàn trong sạch, nhưng nếu chúng ta biết nhận thức được tư cách sống của mình và ‘cho mình’, biết mình cần phải làm gì khi nằm trong một tình huống thách đố hay thử thách cái căn bản đạo đức do mình tự tạo để sống theo, như hành động biến những loại thịt bẩn thành tốt, hay tưới rau bằng những hóa chất độc hại rồi đem bán để kiếm lời.

Người sống có đạo đức biết ‘tri hành hiệp nhất’, lời nói đi đôi với hành động, đặc biệt là những người có địa vị và chức tước. Chức tước và địa vị càng cao thì phải sống cho trung thực và đạo đức chừng nấy. Vì nếu sống không trung thực, ngay thẳng thì một khi bị phát hiện, phơi bày, tất cả những công phu bồi đắp địa vị của mình suốt cuộc đời sẽ tan ra mây khói. Còn tệ hại hơn, không những mình đã chìm xuống hố sâu mà, đôi khi, cả một hệ thống lệ thuộc vào mình cũng tan hoang, hỗn loạn. Cho nên, sự quan trọng của một người lãnh đạo biết dừng lại đúng lúc, biết khi nào phải từ bỏ chức tước và quyền lợi nếu thấy mình không còn xứng đáng.

Như chúng ta biết tất cả các nhà lãnh đạo trên thế giới, dù họ là con người trần tục, cũng phải sống theo một nguyên tắc đạo đức căn bản. Nếu họ vi phạm thì họ không còn xứng đáng với trách nhiệm của một nhà lãnh đạo. Cho nên, khi những vị lãnh đạo này phạm phải những sai lầm đạo đức căn bản nào đó, họ liền từ chức, nhìn nhận mình không xứng đáng, và cũng để tránh tình trạng “thượng bất chính, hạ tắc loạn”. Nói chi đến chuyện người lãnh đạo lại là một bậc tu hành, đại diện cho đạo đức trong xã hội, quốc gia.

Giới luật Phật dạy không phải là một sự răn đe, dọa dẫm, mà là một hàng rào nhắc nhở chúng ta mỗi khi mình bước ra ngoài cái rào cản đó là mình đang đánh mất đạo đức, lương tâm của chính mình. Mình đang bôi bẩn lấy mình! Sống theo tinh thần Giới luật giúp ta vượt qua những cám dỗ, những khó khăn trong đời sống. Là con người “nhân vô thập toàn” nên, đôi khi, chúng ta cũng bị cám dỗ và phạm những sai lầm. Cho nên, việc sám hối là thể hiện tinh thần tự giác, biết mình làm sai nên tự hối quá. Đức Phật đã dạy: Có hai hạng người tốt nhất. Một là người không bao giờ phạm lỗi. Hai là người phạm lỗi mà biết hối quá, ăn năn, chừa bỏ.

Theo tư tưởng Đại thừa, trì giới là không chỉ giữ cho mình mà còn dùng giới như là một nguyên tắc sống để giúp người, giúp đời. Các kinh của Đại thừa dạy về ba nhóm tịnh giới (Tam tụ tịnh giới). Một là Nhiếp luật nghi giới, là giữ gìn giới pháp cho bản thân. Hai là Nhiếp thiện pháp giới, là nguyện làm các hạnh lành, không chỉ cho mình mà cho cả những người khác. Trong kinhÚc-già trưởng giả,Sư ông Làng Mai giải thích hai giới này như sau: “Ví dụ khi không sát sanh, mình chỉ giữ được Nhiếp luật nghi giới. Nếu khi có thể cứu được người mà mình không cứu thì mình phạm Nhiếp thiện pháp giới. Một vị Tỳ-kheo có thể nói rằng tôi không giết cho nên tôi không phạm giới, tuy nhiên đối với một vị Bồ-tát thì nếu có cơ hội cứu người mà mình không cứu tức là mình phạm giới”. Ba là Nhiêu ích hữu tình giới, là nguyện làm lợi ích cho tất cả các loài hữu tình. Giới đầu là giới dành cho tu tập tự thân. Hai giới sau là giới dành cho các vị phát tâm tu hạnh Bồ-tát. “Tóm lại giữ giới Bồ-tát là chẳng những không làm những điều ác, mà còn phải làm những điều lành, và trong tâm luôn luôn có ý nguyện thực hiện những điều có an lạc, có hạnh phúc cho tất cả các loài hữu tình. Tất cả những giới điều của Bồ-tát đều được căn cứ trên ba nhóm giới đó, gọi là Tam tụ tịnh giới. Tịnh giới chỉ có nghĩa là giới, vì trong bản chất, giới đã là thanh tịnh. Tam tụ tức là ba trung tâm, ba nhóm giới: Nhóm Nhiếp luật nghi, nhóm Nhiếp thiện pháp, và nhóm Nhiêu ích hữu tình”(KinhÚc-già trưởng giả- Sư ông Làng Mai).

Từ khóa » Tắc Loạn