Thưởng Thức Các Bài Thơ Hay Về Hương Sắc Hoa Quỳnh

Thơ và truyện

Hoa quỳnh tinh khôi thế mà tuyệt nhiên chỉ nở vào đêm khuya, có lẽ vì thế mà hoa quỳnh tự nhiên đã trở thành thi hứng của rất nhiều thi sĩ.

Hoa quỳnh tượng trưng cho cái “vẻ đẹp chung thủy”, vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm. Thưởng thức hoa quỳnh là một thú vui tao nhã của các cụ ngày xưa mỗi lần biết hoa sắp nở.

Sắc trắng tinh khôi, hương nồng dào dạt, ấy thế mà tuyệt nhiên chỉ nở vào đêm khuya, có lẽ vì thế mà hoa quỳnh tự nhiên đã trở thành thi hứng của rất nhiều thi sĩ.

Bạch quỳnh

Thơ: Lãng Du Khách

Bạch quỳnh nở trắng trong đêm Chị Hằng vành khuyết bên thềm ngắm hoa Vốn do trời đất sinh ra Sao em lại chỉ mặn mà về đêm

Hương sắc em tỏa dịu êm Hương trà nồng ấm bên thềm anh say Nhẹ nhàng mềm mại cánh tay Hằng Nga tố nữ anh say tựa vào

Bầu trời chẳng một ánh sao Say vầng trăng khuyết dọi vào quỳnh hoa Trắng hoa tinh khiết đậm đà Hương hoa hay chính ngọc ngà hương em

Chỉ biết anh uống say mèm Chỉ biết quỳnh nở anh xem uống trà Cũng là thưởng thức nở hoa Mà sao thú lạ thanh tao vô thường

Đành rằng quỳnh nở ngát hương Sao quỳnh chỉ tỏa sắc hương đêm buồn Để ta trà uống thức luôn Để em phải khổ phải buồn cô đơn

Để em trách móc dỗi hờn Còn ta mải ngắm bông lơn hoa quỳnh!

Màu trắng hoa quỳnh

Thơ: Huỳnh Minh Nhật

Dào dạt hương nồng trong gió trong Thanh tao sắc trắng chẳng đỏ hồng Nửa đêm chờ đợi vầng trăng sáng Cùng nguyệt tự tình giữa đêm không

Thờ ơ sắc bướm đẹp mơ màng Chẳng hề vương vấn lũ ong hoang Giữ trọn trong tim hồn tinh khiết Khép áo quay đầu nắng vàng loang

Quỳnh yêu đêm tối tự bao giờ Mà người thi sĩ phải làm thơ? Quỳnh gói tâm tư nào xa lắm Nên lòng thi sĩ vẫn hoài mơ!

Kiếp Hoa

Thơ: Nguyễn Đỗ Lưu

Hoa quỳnh, sao nở giữa đêm ? Phải vì e thẹn hay duyên bẽ bàng ? Chung quanh đêm tôi giăng màn, Là khi ong mật bướm vàng nghỉ ngơi.

Trời làm khắc nghiệp chi trời ? Để ai khôn đến trả lời cho nhau. Xót hoa thầm nở đêm sầu, Mới khoe trinh bạch đã đau héo tàn!

Đem theo cả cái hồng nhan, Không nghe ai chạnh thở than nỗi mình.

Hương vỡ

Thơ: Huỳnh Minh Nhật

Đêm xuống đợi trăng, chờ Quỳnh nở Thâu canh lặng lẽ gác mái buồn Đông phong gờn gợn lòng viễn xứ Đùa cợt vai gầy với gió tuôn

Đêm nay thức trắng đợi hương Quỳnh Hoa lòng một đóa vỡ trong tôi Khói thuốc canh tàn rơi lả tả Một chút tình vương trên mắt môi

Mưa đêm phố vắng đèn vàng nhạt Lất phất đông sang rét buốt sầu Đợi vầng trăng tới, tình cô quạnh Hoa đã đơm chưa? Nguyệt khuất đầu!

Đêm nay chắc lẽ chẳng có Quỳnh Mưa rơi nhiều quá phố thêm sâu Gác nhỏ không trăng, hồn hoa lạnh Đã vỡ tan tành buổi biệt nhau…

Hoa Quỳnh Nở

Thơ: Thanh Trắc Nguyễn Văn

Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai

Em về lấp lánh sương mai Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh!

Ngắm Hoa Quỳnh Nở

Thơ: Hoàng Lê Nguyên

Tiếng sáo đâu đây lại vọng về Giữa trời vằng vặc mảnh trăng quê Ngọt ngào hương bưởi vườn ai đó Lóng lánh sương buồn nặng cánh lê Ta thức cùng trăng đón đợi hoa Từng cánh tinh khôi lụa nõn nà Hương nhẹ thoáng bay ta cứ ngỡ Lối cũ vườn xưa bước ai qua Có lẽ đêm nay chỉ một mình Ta ngồi chờ đợi nụ hoa xinh “Nguyệt hạ mỹ nhân” đêm nay nở Thoáng chốc lại tàn quá mỏng manh Chỉ nở về đêm sáng lại tàn Bừng hương diễm tuyệt dưới trời trăng Đón ánh bình minh hoa héo rũ Gục đầu, khép cánh, nhụy hoa phong Lại một đêm trăng nữa qua rồi Ngắm hoa quỳnh nở một lần thôi Sao ở trong ta buồn đến thế Nhìn nụ hoa tàn như lệ rơi Ta hỏi cùng ai được một lần Ngắm hoa Quỳnh nở giữa đêm trăng Có nghe ray rức và thương tiếc Có đọng trong lòng chút vấn vương

Hoa Nở Theo Trăng

Thơ: Tế Hanh

Trước hiên một đóa hoa quỳnh Chờ trăng sắp nở, rung rinh búp đầy. Ngoài hiên lấp loáng sau cây Mảnh trăng mười chín hé mây hiện dần.

Thời gian như sơi chỉ giăng Không gian như bản nhạc dâng hài hòa Bỗng từng cao trăng hiện ra Cũng là vừa lúc đóa hoa nở bừng.

Trên hoa trăng sáng một vùng Dưới trăng hoa nở bừng bừng nhụy bông Hoa là trăng đậu cành cong Trăng là hoa ngự trời trong ngời ngời.

Hoa trăng với lại hồn tôi Phút giây hư thực đất trời trôi qua. Đến khi thức dậy nhìn ra Ánh trăng vừa tắc, sắc hoa vừa tàn.

Tình Ta Kết Bằng Hoa Quỳnh

Thơ: Đông Hòa

Hoa Quỳnh nở khi lòng thương nhớ Một ngày xưa tuổi mộng dại khờ Trong nửa giấc chiêm bao mơ dáng Một người yêu trầm mặc ngây thơ

Ngày ấy là khi hoa ươm nụ Chưa toả hương đọng nét ngọc thu Những trong trắng tâm hồn thiếu nữ Đang theo từng tiếng vọng tình ru

Hoa Quỳnh nở như tình vừa chín Nụ hôn xinh gửi lại cho em Và một đời ta tròn ước nguyện Mãi từ nay sẽ được ấm êm

Một buổi sớm sương vờn trước cửa Bình minh mang kiệu cưới đẫm sương Kết Hoa Quỳnh nghìn nụ thơm hương Khúc nhạc tấu hân hoan lễ rước

Trên lối cũ dáng Quỳnh đón trước Chúc mừng em và chúc cho ta Hẹn ước xa xưa thành sự thật Và tình sẽ đẹp mãi nghìn hoa

Xem thêm

  • Thơ hay tuổi học trò cùng hoa phượng vĩ những ngày hè
  • Ngâm thơ cùng hoa Tigon
  • Thơ hay về hoa anh đào

sellHoa quỳnh sellHoa quỳnh đẹp sellThơ về hoa sellThơ về hoa quỳnh

Từ khóa » Bài Thơ Hoa Nở Về đêm