Thùy Dương - Phần 3 - Wattpad

Đêm đó, Thùy Dương nằm áp mặt lên ngực Tuyên, lắng nghe hơi thở đều đều của cậu bé. Nàng không ngủ được, tay xoay xoay chiếc name card của gã đó ném lại. Nàng xuy nghĩ, liên kết các sự kiện và những lời gã đó nói. Nàng có thể kết luận đây là một vụ trả thù cá nhân, nhưng nàng không thể đoán ra từ nguyên nhân nào. Hầu như nàng không quen ai tại Hà Nội, nàng ra đây để cứu Thế Toàn. Hay là liên quan đến anh, kẻ đó muốn hành hạ nàng để trả thù Thế Toàn.

Thùy Dương chợt nhớ đến một người, nàng khẽ ngồi dậy với tay lấy chiếc ví tay của mình. Nàng lấy ra điện thoại của mình và một chiếc name card, đi vào toilet, đóng cửa lại.Chuông điện thoại reo hai tiếng, đầu dây bên kia vang lên giọng ồm ồm của một người đàn ông.– Alô. – giọng ông Cương vang lên.– Tôi vừa bị cài bẫy, tôi.. tôi .. Hắn bắt tôi trưa mai phải đến Khách sạn Hồng Hà... – Thùy Dương lúng túng không biết nên giải thích thế nào.– Tôi không hiểu. Cô bình tĩnh giải thích rõ ràng đi! Chúng là ai? Chuyện gì xảy ra? Uy hiếp cô thế nào? – ông Cương trấn an nàng.– Tôi.. Tôi.. – Thùy Dương bối rối không biết nên kể từ đâu, chuyện này quả thật làm cho nàng xấu hổ chết thôi.

Nàng hít một hơi thật sâu, giọng nàng run run, bắt đầu kể lại sự việc một cách tường tận, chi tiết.

Khi nàng kể xong, đầu dây bên kia vẫn yên lặng, nàng nghe hơi thở của ông Cương, ông ta vẫn nghe máy nhưng không nói gì.

– Ông Cương, ông giúp tôi chứ? – Thùy Dương nói nhỏ.

– Haizz... Cô gái trẻ ah cô gái trẻ. Cô đúng là đa tình đó nha! – giọng ông ta trêu chọc.

– Ông... Ông làm ơn giúp tôi đi! Tôi lo lắng lắm! – Thùy Dương nói như van xin.

– Thôi được rồi, tôi giúp cô. Nhưng sau đó cô phải hứa không gây thêm phiền phức kiểu này nữa. Tôi muốn kế hoạch của mình được suông sẻ, cô hiểu chứ?! – giọng ông thật cứng.

– Tôi biết rồi. Mục đích duy nhất của tôi là cứu anh Toàn, ông biết mà.

– Tốt. Ngày mai cứ y hẹn cô lên đó. Sẽ có người của tôi theo sát cô. Sẽ bắt chúng khi chứng cứ uy hiếp xuất hiện. – ông Cương nói.

– Nhưng.. – Thùy Dương ngần ngừ.

Thùy Dương nghe tiếng tút đầu dây bên kia.

Sáng hôm sau, Thùy Dương rất lo lắng về cuộc hẹn trưa nay, nàng cảm thấy bồn chồn khó chịu. Nàng gọi hai phần ăn sáng lên phòng cho Tuyên và mình, nhưng nàng chỉ ăn được một chút, nhường luôn phần mình cho Tuyên, chỉ ngồi đó xem Tuyên ăn. Cảm thấy như Thùy Dương có chuyện lo lắng, Tuyên cũng không hỏi, cậu chỉ im lặng không quấy rầy suy nghĩ của nàng. Tuyên đã hỏi Thùy Dương về gã đàn ông xuất hiện tối qua, nàng chỉ giải thích đơn giản là gã muốn tiền, nhưng chưa kịp lấy thì có tiếng bảo vệ đến nên gã chạy mất.

Tuyên không tin lý do đơn giản đó, nhưng cậu tin Thùy Dương không nói vì nàng có lý do riêng. Cậu đã xuống tra cứu thông tin khách sạn đăng ký tại tầng đó, có một vị khách ở đối diện phòng Thùy Dương đi ra tối hôm qua chưa về, giấy tờ của ông ta rất cũ mờ nhạt, không thấy rõ mặt, có lẽ là giấy tờ giả. Cậu đành dừng lại tại điểm đó, dù muốn giúp Thùy Dương nhiều hơn, cậu cũng không biết tiếp tục như thế nào....

Từ khóa » Thuỳ Dương Wattpad