Thùy Ngôn Vô Dụng | 王 小 君 Tiểu Quân
Có thể bạn quan tâm
Thùy ngôn vô dụng -谁言无用(父子) Tác giả:Hạ chi thanh nguyệt 夏之青月
Lần đầu viết review cho 1 truyện 😀 ( do hớn là 9 =)) )
Phải nói đây đúng là 1 truyện lấy đi bik bao nước mắt nước mũi của mềnh T.T . Nửa đêm đọc mà *hóc* ướt cả gối . Thiệt là xót xa mà ( thề từ nay ko đọc ngược luyến tàn tâm nữa , đúng là tàn tâm kinh khủng khíp T.T )
Mặc dù mai fai thi Corel mà lại rất có tinh thần luyện đam mỹ =)) , ko có tinh thần ôn bài ( do bik trc là có ôn cũng chả ích j chăng ?? =)) ) nhưng lại cực kì có tinh thần đọc truyện :”> Sau khi chiến xong Phong Lưu Quyển . Ôi zời fai noi là xót Hòa Phong kinh khủng T.T trong PLQ thik nhất Phong ca * trấm nước mắt* , tại sao người đẹp zai ko bao h có dc hạnh phúc ?? Why ? T.T *gào thét tức tưởi* , ah mà suyt lạc đề , chính là em đây đang bàn về Thùy ngôn vô dụng *cười cười* way lại chủ để chính :”>
Đây thật sự là 1 câu chuyện buồn , từ đầu tới cuối mang 1 vẻ j đó vừa thản nhiên vừa đạm bạc , câu chuyện cứ lẳng lặng trôi như một áng mây ( có cảm giác hơi giống khi đọc Tọa khán vân khởi thì , but cái kết của Tọa khán làm cho mình khá thỏa mãn , còn cái kết … mặc dù là HE nhưng thật làm người ta có cảm giác hẫng )
Có cảm giác t/y của Tiểu Thất với Thu là một thứ j đó như ngộ nhận … tình cảm của Thái tử thật làm mình cảm thấy chua xót , nhớ mãi câu ” Rõ ràng là ta yêu trước … Dựa vào cái gì … Dựa vào cái gì … hắn muốn đem ngươi đi .. liền đem ngươi đi … ” , ” Cầu người gọi tên ta … đừng gọi tên hắn nữa …. cầu ngươi … “ Từ đầu tới cuối , nhân vật chính dường như muốn tránh né tất cả , thản nhiên … đạm bạc … cố vờ như không thấy , ko nhận ra hay có khi vô tâm ko nhìn đến tình cảm của người khác . Có cảm giác tình cảm của Tiểu Thất với Y … với người của tiền kiếp .. có cảm giác thật hơn tất cả … Với Y , tình cảm đó không biết nên gọi là gì , tình thân , người yêu ? Thật sự là ko diễn tả dc cảm giác .
Cái chết của Thủy Thủy đầu truyện làm mình nghẹn ngào , hình ảnh cái xác lủng lẳng treo trên cành cây , như 1 thứ tình thân gia đình đối với Tiểu Thất , bổng chốc biến mất , như tan vào hư không
” Nhánh cây treo Thủy Thủy thật sự là rất mảnh mai, mảnh mai đến mức Vô Dụng vừa bước lên một bước, nó đã oằn cả xuống.
Thủy Thủy cũng lung lay theo cành cây, bắt đầu trái phải đong đưa.”
Vô Dụng rơi xuống, nó sống chết ôm Thủy Thủy, nhìn thấy bầu trời càng ngày càng lùi xa, trong lòng dâng lên một cảm giác quái dị.
Bỗng nhiên liền hy vọng con đường rơi xuống không kết thúc, ánh mặt trời sẽ không lụi tàn, thời gian cũng vĩnh hằng. Có lẽ, cứ như vậy dần dần biến mất cũng không sao. “
Nó nhìn Thủy Thủy trong lòng, phát hiện sự thật tóm lại vẫn là sự thật, vĩnh viễn cũng không thể nào biến thành thần thoại.
Thủy Thủy đã chết đi, nó chậm rãi ngồi xổm xuống, mặt vùi vùi vào cơ thể đã sớm lạnh của Thủy Thủy.
Rốt cuộc cho đến kết , thực sự vẫn ko làm mình thõa mãn ( nhưng biết sao bi giờ T.T , tác giả kết rou thì mình cũng chỉ đành ngậm ngùi ) Cá nhân rất muốn viết thêm nhìu về các nhân vật dưng mà đang ngồi ngoài net , lười viết + ngại * cười che mặt* =)) ( hẹn sẽ bổ sung sau ná )
Bonus thêm cái flash
[ Trích 1 đoạn trong Thùy ngôn vô dụng … ]
Buổi chiều yên tĩnh, ánh mặt trời như biết lựa người mà chiếu vào cơn ấm áp dào dạt, gió lặng lẽ thổi qua, vì hai đứa trẻ ánh mắt lộ ra vẻ không hiểu được ưu thương.Vô Dụng quay đầu, thấy Y dựa vào tay vịn, trên mặt lộ chút vẻ mờ mịt và bi thương, lẳng lặng nhìn qua đây.
Vô Dụng đứa lên, ánh mặt trời có chút chói mắt, nó đưa tay lên, để trước trán để chắn cản chắn.
…. Y từng bước đi về phía Vô Dụng, Vô Dụng buôn tay, yên lặng nhìn nàng.
“Bài ca vừa rồi,” Y mở miệng nói, “Hát lại một lần nữa đi.”
Vô Dụng cúi đầu, trong lòng nổi lên nỗi đau đớn. Sau đó, nó nhẹ nhàng, lại hát lần nữa.
[…..]
回忆像个说书的人 hui yi xiang ge shuo shu de ren
用充满乡音的口吻 yong chong man xiang yin de kou wen
跳过水坑绕过小村 tiao guo shui keng rao guo xiao chen
等相遇的缘分 deng xiang yu de yuan fen
你用泥巴捏一座城 ni yong ni ba nie yi zuo cheng
说将来要娶我进门 shuo jiang lai yao qu wo jin men
转多少身过几次门虚掷青春 zhuan duo shao shen guo ji ci men xu zhi qing chun
小小的誓言还不稳 xiao xiao de shi yan hai bu wen
小小的泪水还在撑 xiao xiao de lei shuo hai zai cheng
稚嫩的唇在说离分 zhi nen de chun zai shuo li fen
我的心里从此住了一个人 wo de xin li cong ci zhu le yi ge re
我的心里从此住了一个人 wo de xin li cong ci zhu le yi ren
曾经模样小小的我们 ceng jing muo yang xiao xiao de wo men
那年你搬小小的板凳 na nian ni ban xiao xiao de ban deng
为戏入迷我也一路跟 wei xi ru mi wo ye yi lu gen
我在找那个故事里的人 wo zai zhao na ge gu shi li de ren
你是不能缺少的部份 ni shi bu neng que xiao de bu fen
你在树下小小的打盹 ni zai shu xia xiao xiao de da dun
小小的我傻傻等 xiao xiao de wo sha sha deng
回忆像个说书的人 hui yi xiang ge shuo shu de ren
用充满乡音的口吻 yong chong man xiang yin de kou wen
跳过水坑绕过小村 tiao guo shui keng rao guo xiao chen
等相遇的缘分 deng xiang yu de yuan fen
你用泥巴捏一座城 ni yong ni ba nie yi zuo cheng
说将来要娶我进门 shuo jiang lai yao qu wo jin men
转多少身过几次门虚掷青春 zhuan duo shao shen guo ji ci men xu zhi qing chun
小小的感动雨纷纷 xiao xiao de gan dong yu fen fen
小小的别扭惹人疼 xiao xiao de bie niu re ren teng
小小的人还不会吻 xiao xiao de ren hai bu hui wen
我的心里从此住了一个人 wo de xin li cong ci zhu le yi ge ren
曾经模样小小的我们 ceng jing muo yang xiao xiao de wo men
那年你搬小小的板凳 na nian ni ban xiao xiao de ban deng
为戏入迷我也一路跟 wei xi ru mi wo ye yi lu gen
我在找那个故事里的人 wo zai zhao na ge gu shi li de ren
你是不能缺少的部份 ni shi bu neng que xiao de bu fen
你在树下小小的打盹 ni zai shu xia xiao xiao de da dun
小小的我傻傻等 xiao xiao de wo sha sha deng
我的心里从此住了一个人 wo de xin li cong ci zhu le yi ge ren
曾经模样小小的我们 ceng jing muo yang xiao xiao de wo men
当初学人说爱念剧本 dang chu xue ren shuo ai nian ju ben
缺牙的你发音却不准 que ya de ni fa yin que bu zun
我在找那个故事里的人 wo zai zhao na ge gu shi li de ren
你是不能缺少的部份 ni shi bu neng que shao de bu fen
小小的手牵小小的人 xiao xiao de shou qian xiao xiao de ren
守著小小的永恒 shou zhe xiao xiao de yong heng
[….]
“…Hát một lần nữa đi….”Y thỉnh cầu, Vô Dụng đem ca khúc nhớ lại nỗi ưu sầu của bài hát, lại hát. Cũng không biết đã hát bao nhiêu lần, Vô Dụng dừng lại, ngẩng đầu, thấy Y cắn môi khóc không thành tiếng.
[….]
“…..Nếu có thể thì hãy hận đi, hay vẫn yêu đi….”Y ở trong lòng ngực Vô Dụng nói : “…….Nếu chỉ có thể yêu hay hận….”
“…………..Thật là tốt biết bao nhiêu….”
Chỉ có đôi câu vài lơi, Vô Dụng không hiểu được Y rốt cuộc suy nghĩ cái gì, đã từng trải qua cái gì. Nhưng nó biết, Y hiện tại rất khổ sở, khổ sở đến mức làm cho mình không biết phải làm sao.
Nó từng chút vỗ nhẹ lưng của Y, có chút do dự nhỏ giọng nói : “……….Chúng ta rời đi…….”
“…..Chúng ta cùng nhau rời đi, đến nơi ít người đi, nơi không làm cho nàng khổ sở….”
“……. Cùng nhau rời bỏ nơi này đi, được không…..”
“….. Van cầu ngươi,” Thanh âm của Y mang theo vẻ nồng đậm, bởi vì khóc nên ngữ điệu lúc cao lúc thấp “……Van ngươi, mang ta rời đi………….
Link đọc online :
http://kimleleenglish.blogspot.com/2010/03/ai-ngon-vo-dung.html
Chia sẻ:
- X
Có liên quan
Từ khóa » Thùy Ngôn Vô Dụng Review
-
Review “Thùy Ngôn Vô Dụng” | Narcissa
-
Thùy Ngôn Vô Dụng - Truyện FULL
-
Cảm Xúc Khi đọc Thùy Ngôn Vô Dụng - Hoả Hàn Phong
-
Thùy Ngôn Vô Dụng - Truyện Xuyên Không | TruyenYY
-
Thùy Ngôn Vô Dụng
-
Thùy Ngôn Vô Dụng - Kimtuthap
-
Thùy Ngôn Vô Dụng - Hạ Chi Thanh Nguyệt | TruyenFF
-
THÂM TÌNH VÔ DỤNG Thị Tửu... - Review Đam Mỹ - Ngôn Tình
-
Confession Ngôn Tình - #Review_Giới_thiệu_truyện ... - Facebook
-
Review Ngắn – Đam Mỹ: Cổ đại [Updating] – Page 4
-
Đạo Lữ Hung Mãnh Cũng Trùng Sinh: Ngôn Tình đội Lốt Huyền Huyễn
-
Thùy An's Review Of Đại Mạc Dao - Goodreads
-
Check-in Khu Du Lịch Thuỷ Châu Siêu HOT Gần Sài Gòn - Klook Blog