Tiếng Việt Thời QT | Winterplace

 Dạo gần đây, thỉnh thoảng đi loăng quăng đọc đam mỹ, thấy mà giật mình, đôi khi dở khóc dở cười với cái nạn tiếng Việt, tiếng QT trộn lộn không ra đâu với đâu, nhiều khi editor còn chả tinh ý để hiểu ra tác giả đang muốn nói cái gì.

Tình huống 1: Tiểu công khổ sở van xin tình yêu của tiểu thụ được miêu tả là: “tư thế thấp như vậy mà nói”.

Câm nín-ing!

Khổ cái đời anh chưa, anh không thể “hạ mình nói”, mà phải có 1 hành động, ờ, hơi bị khó hiểu (trong tiếng Việt) để nói chuyện.

Tình huống 2: Thề dạy dỗ kẻ thù, một anh nói: “để cho hắn rốt cuộc không lật người được!”

Hãi hùng-ing!

Người ta có phải em bé sơ sinh đâu mà lật liếc gì ở đây, người ta có thể nói Nhật Bản trở mình sau bla bla…, nhưng mấy ai dám mạnh mồm Nhật Bản lật người sau bla bla….

Chung quy là ứ hiểu, tại sao không thể là hắn không trở mình lên được mà phải là lật người vậy ta?

Tớ nói một điều mà nhỡ editor nào đó đi ngang qua đọc cũng đừng để trong lòng nhé. Nhiều editor hay bảo thích giữ nguyên văn phong TQ càng nhiều càng tốt, vì dầu gì cũng là truyện bên ấy, càng giữ nhiều càng có phong vị chứ.

ấy chớ, đấy rõ là lời nguỵ biện. Bởi vì có 1 cái sự thực khó nói như thế này nè: Những người tiếng mẹ đẻ càng bất ổn thì càng dễ nhập tâm tiếng QT ( chứ ko phải tiếng TQ nhé ). Nếu có nền tảng tốt, dù có đọc QT nhiều, tiếng mẹ đẻ của người ta cũng ko có xu hướng thụt lùi nặng nề kiểu đó. Tớ tự hỏi những ai đã từng edit mí câu đại loại như tư thế thấp như vậy mà nói với không lật người nổi, có bao giờ họ băn khoăn về sự méo mó, mất trong sáng trong thứ tiếng Việt họ đang sử dụng ko? Hay mục đích tối thượng là chạy theo năng suất, còn chất lượng thì ra sao mặc bay?

Còn về việc giữ y sì đúc ngôn ngữ QT, tráo đi vài trật tự ngữ pháp cho phù hợp với tiếng Việt hơn 1 tí mà ai đó nói là để giữ nguyên văn phong cho tác giả, tớ xin lỗi khi nói rằng suy nghĩ ấy non nớt lắm, nền tảng của nó thì rất dễ lung lay. Có lần 1 bạn cũng đã nói như vậy, tớ bèn hỏi bạn í, bạn nè nếu đúng nguyên văn của tác giả thì chỗ đây phải là thuần 1 chứ bạn, chớ tác giả có phán tinh khiết 1 bao giờ? Bạn nói bạn thích giữ nguyên văn phong của tác giả, nhưng vô tình tự bạn đã bóp méo văn phong của người ta, bằng cách răm rắp làm theo QT. Vậy có xem là bạn tôn trọng tác giả và tác phẩm hay chưa?

Cơ khổ! QT nó có phải cái gì thần thánh lắm đâu! Nó cũng do con người tạo ra thôi. Tức là những gì nó mần ra đã có bàn tay con người xía vô rồi. (Người ta sợ mình ko hiểu chữ thuần nghĩa là như thế nào, nên người ta cài cho nó chữ tinh khiết. Chao ôi, thế là chúng ta cùng bập vô chữ tinh khiết, nhét vào mồm tác giả bằng cách tung hô văn phong của ảnh, của chỉ như vậy đó = =!! ). Một lời khuyên chân thành là đừng bao giờ để QT lấn lướt vai trò của mình editor ạ, tức là bạn đừng đề cao vai trò nó quá, đừng cho nó ở vị trí cao hơn mình. Ví von kiểu này nhé, QT nó là 1 công cụ do con người làm ra, tức nó là 1 cái cày, người làm việc với QT ( mà chúng ta chuyên gọi bằng editor ó ) chính là người cày ruộng chứ còn ai! Xưa nay chỉ thấy ca dao, tục ngữ khen người nông dân, chưa từng thấy ai khen cái cày. Dù nói thật hồi xưa mà ko có cái cày hay công cụ gì đó làm ruộng, chỉ có bản thân người nông dân thôi thì họ cày bừa kiểu nào? Dùng tay cào á? Vậy đấy, ko có QT rất có thể nhiều người trong chúng ta ko làm được những bản edit, nhưng ko có 1 editor chân chính thì sẽ ko có bản edit cho ra hồn. Công cụ được tạo ra để phục vụ 1 mục đích nào đó của con người thôi, chứ đâu phải để người ta tôn sùng nó lên trên bản thân mình.

Thứ nữa, đâu phải ko thuần QT là ko tôn trọng văn phong của tác giả. đã chấp nhận đọc bản dịch hay bản edit là đã chấp nhận nhìn tác phẩm qua lăng kính của người dịch hay editor rồi, làm gì còn chuyện y chang như mình đang đọc bản gốc đc. Muốn thế thì đọc bản gốc cho gọn, đừng đọc cả QT. Tớ nói thật, nhiều khi edit mà tớ cũng nhăn mặt, vì mình quá tôn trọng tác giả, đến nỗi ít dám có sự thêm hay bớt. Bởi vì sao à? Bởi vì ngay cả những câu bản raw dài lòng thòng lễnh thễnh, thấy chữ nghĩa nó cứ thừa thãi sao đó, mà quăng ra tiếng Việt tớ cũng đắn đo xem có nhất thiết phải bỏ chữ nào ko, cố gồng mình lên mà giữ cái câu dài lê thê (dù đọc vô thấy chán lắm luôn), chứ đừng nói đến chuyện biến đổi cả câu. Vậy mà tớ chả đời nào dám nhận tôi đã truyền tải lại y chang ý muốn của tác giả (mà ko có chút gì của tôi trong đó). Kiểu như khi nhân vật thốt ra lời đó, thì anh ta nói nó với tâm trạng như thế nào? Dùng từ nào mới truyền tải được câu nói đó theo tâm trạng và tính cách của anh ta?… Khi đặt ra cho mình 1 vài câu hỏi như thế, tức là đã nhìn câu chuyện, tình huống trong truyện bằng lăng kính của mình rồi còn gì nữa. Nhưng mình vẫn tôn trọng tác giả, vì sao ư? Vì đã luôn cân nhắc các chi tiết, yếu tố trong truyện (như những cái tâm trạng, tính cách đã nói ở trên…) trước khi đặt tay lên bàn phím.

Thật tình là đọc những bản edit như vậy, tớ ko dám lưu dấu dép của mình ở đó. Khổ nỗi truyện cũng chả hấp dẫn tới mức phải lần mò vớt bản raw, thế là cắn răng đọc đại, vừa đọc vừa tự edit lại 1 lần nữa trong đầu (nhiều khi ngôn ngữ QT đã bị xuyên tạc tới mức ko thể nhìn vô edit lại được, buông xuôi luôn, coi như chưa từng có câu đó). Nói tớ là đứa vô ơn cũng được, nhưng tớ chả cảm thấy mình phải mang ơn gì những bản edit kiểu như vậy, và cũng chẳng cần vờ vịt là tớ biết ơn. Kể cũng là thường. Giống như khán giả xem truyền hình, thấy phim VN đầy sạn, có thấy mang ơn gì đâu, nếu ko muốn nói đôi khi quạu lên còn lên báo chê chán tới chán chê. Nói đừng buồn, nhưng đọc sách của 1 nước khác để rồi hất hủi tiếng mẹ đẻ mà chạytheo thứ ngôn ngữ QT dở dơi dở chuột kiểu này chẳng thà ko đọc gì còn tốt hơn.

Trên đây là tâm sự của một reader buồn thay cho sự trong sáng của tiếng Việt. Editor nào vừa bắt đầu hay chuẩn bị bước vào con đường edit, nếu có lòng, xin hãy cân nhắc về những điều tớ đã tâm sự ở trên nhé. đừng để tiếng Việt bị bôi nhọ như vầy.

Đánh giá:

Chia sẻ:

  • Facebook
  • X
Thích Đang tải...

Có liên quan

Từ khóa » Cách đọc Qt