Tôi Có Ngu đâu Mà Làm Vợ Anh Thêm Lần Nữa, Loại Chồng 'rẻ Rách' Vứt ...

- Chồng ơi, sao 2h rồi mà anh không ngủ lại đó luôn đi, còn mò về làm gì cho chết cóng?- Em nói gì thế? Anh không hiểu? “Ngủ lại đó” là ở đâu?- Anh làm gì em biết cả rồi, đừng vờ vịt nữa. Đêm nào cũng thế chắc mất sức lắm phải không anh? Ở nhà em nào dám “vắt chanh bỏ vỏ” như thế đâu? Để mai em đón cô ả đó sang đây sống cùng anh nhé, đỡ phải lén lút ra nhà nghỉ với nhau?- Em đừng có ăn nói linh tinh. Tôi tức quá, ném luôn tập ảnh anh đang trai trên gái dưới với một cô ả lẳng lơ ra trước mặt khiến chồng cứng họng.- Mấy năm nay tôi đã cho anh quá nhiều cơ hội rồi. Nhìn tờ đơn tôi cầm trên tay, anh cười nhếch mép rồi thản nhiên nói:- Không ngờ em cũng dám chủ động đòi ly hôn đấy.- Tôi thà sống cô độc còn hơn ở cùng cái loại đàn ông rẻ rách như anh.- OK, kí thì kí.- Tài sản chia đôi, chúng ta đường ai nấy đi. Mẹ chồng tôi ở bên ngoài thấy hai đứa to tiếng thì nghe được cả, bà vội vàng chạy vào nắm lấy tay tôi:- Con ơi, phải bình tĩnh, chúng mày mà ly hôn thì cái Bông biết phải làm sao? Mẹ chỉ có mình con là con dâu thôi.- Con xin lỗi mẹ nhưng con không thể tiếp tục sống với anh ấy nữa. Con mới 27 tuổi thôi, chẳng lẽ đêm nào cũng nằm một mình, chờ chồng đi với gái về hả mẹ? Sau đó một ngày tôi dọn hết đồ đạc của hai mẹ con vào va li. Dắt con bước ra đến cổng, tôi chẳng mấy ngạc nhiên khi thấy anh khoác tay ả nhân tình ưỡn ẹo bước vào.- Từ giờ chị sang tên chồng cho em đấy, cứ từ từ mà hưởng thụ nhé.- Sau này có hối hận thì cũng đừng có quay về mà đòi lại anh ấy nhé. Em xinh đẹp, khéo léo mà kĩ năng lại giỏi thì tất nhiên phải chiều anh ấy tốt hơn chị rồi. Tôi nghĩ thầm trong đầu: “Để xem các người hạnh phúc được bao lâu” rồi đi thẳng. Tôi và con sống trong một căn hộ chung cư nho nhỏ ở gần nơi làm việc. Làm trưởng phòng quảng cáo, chẳng khó để tôi có thể tự lập, nuôi con một mình. Lúc trước cứ nghĩ đàn bà bị chồng bỏ thì vứt đi nhưng giờ chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy, tôi có cảm giác như được giải thoát, nhẹ nhõm và thoải mái hơn rất nhiều. Sau giờ làm, thay vì cuống cuồng lao về nhà để cơm nước cho chồng, dọn dẹp nhà cửa, ngồi ủ rũ bên mâm cơm nguội ngắt đợi anh ta tới nửa đêm hay nằm ôm gối khóc sưng cả mắt khi biết chồng đi với gái mà không thể làm gì thì giờ tôi được tự do. Lúc rảnh rỗi, tôi đưa con đi dạo, ra các khu vui chơi hay mấy các bộ phim hoạt hình. Ai cũng nói sau ly hôn tôi xinh đẹp và trẻ hơn lúc trước gấp mấy lần. Cái thân hình núng nính mỡ thừa chỉ sau vài tháng tập gym của tôi đã thon gọn, săn chắc chẳng kém gì gái đôi mươi. Biết tôi đã từng ly hôn chồng nhưng vẫn vô số trai trẻ sẵn sàng trở thành người đàn ông đứng bên cạnh tôi. Túi xách hàng hiệu, váy áo, nước hoa đắt tiền tuần nào tôi cũng được nhận từ những gã tán tỉnh mình. Nhưng tôi chẳng mảy may rung động bởi đàn ông với tôi không hề có chút giá trị nào sau 1 ông chồng như vậy. Một năm trôi qua, thi thoảng tôi vẫn gọi điện về hỏi thăm mẹ chồng cũ bởi lúc trước bà luôn đối xử với con dâu rất tốt. Lúc nào bà cũng khóc lóc tỉ tê với tôi rằng:- Mẹ từng này tuổi rồi nhưng sống cũng chẳng được yên thân con ạ. Cái con vợ mới của thằng Thành hỗn láo, đỏng đảnh, chẳng bằng gót chân con. Thằng Thành có mắt như mù nên mới rước cái của nợ ấy về nhà. Vào bữa cơm nó cũng chẳng thèm mời mẹ, cứ lườm nguýt mà thằng chồng không hé răng nửa lời.Tôi thương bà nhưng chẳng có quyền gì mà can thiệp vào chuyện của nhà họ nữa. Bẵng đi một thời gian, sáng ấy tôi đang định dắt con đi dã ngoại cùng hội chị em thì chồng cũ xuất hiện trong bộ dạng phờ phạc, đầu tóc rối bù chứ chẳng còn quần áo là lượt, sang trọng như lúc xưa:- Sao anh lại đến đây?- Anh không được tới để gặp em và con sao?- Tôi không muốn cô ta hiểu nhầm rằng tôi có dây dưa gì với anh. Anh về đi, hôm nay mẹ con tôi bận rồi.- Em đừng đi, vào nhà nói chuyện với anh một lát được không? Chỉ 5 phút thôi. Ngồi xuống bàn, tôi nhìn vẻ qụy lụy của anh mà thấy hả hê vô cùng:- Anh sai thật rồi, đáng lý ra ngày đó anh không nên ly hôn với em để lấy cô ta. Từ ngày lấy ả, chưa khi nào anh được sung sướng như khi em còn ở nhà. Anh thèm bữa cơm nóng hổi do em nấu, thèm sự ngăn nắp, gọn gàng trong nhà mình. Càng sống lâu với cô ta anh mới thấy mình vẫn cần em vợ ạ.- Hóa ra anh cần tôi cũng chỉ như cần 1 người giúp việc thôi.- Không, mình bắt đầu lại được không em? Anh muốn chuộc lại lỗi lầm ngày xưa.- Anh quên đi, không bao giờ có chuyện đó đâu. Những ngày sau đó, anh thường xuyên lấy cớ tới thăm con để qua lại và ăn cơm với hai mẹ con tôi. Dù chẳng vui vẻ gì nhưng tôi vẫn phải chấp nhận cho anh ở lại vì không nỡ nhìn thấy con bé khóc đòi bố. Anh sẵn sàng vào bếp nấu ăn, việc mà trước giờ anh chưa từng động tay. Nhưng từng đó còn lâu mới khiến tôi thay đổi suy nghĩ, bởi một gã đàn ông đã từng ngoại tình thì sẽ không bao giờ thay đổi, kiểu gì cũng ngựa quen đường cũ thôi. Sáng đó, anh lại mon men tới cổng công ty tôi với một túi đồ ăn trên tay. Đúng lúc đó thì Hải – anh Giám đốc cũng có tình ý với tôi xuất hiện. Để cắt đứt cái gã chồng cũ chẳng ra gì ấy, tôi khoác tay Hải, tươi cười bảo:- Anh đến đây làm gì?- Anh mang đồ ăn sáng tới cho em mà, em hay nhịn bữa sáng không tốt đâu.- Tôi vừa đi ăn với bạn trai về này. Anh không nhìn thấy anh ấy đang đứng cạnh tôi à? Biết khó mà vớt vát được, chồng cũ đánh bài cuối cùng, lôi ra một chiếc hộp rồi đưa trước mặt tôi:- Anh vừa đi mua nhẫn để cầu hôn em.- Xin lỗi, tôi không có hứng làm vợ anh thêm lần nữa. Tôi quay đi thì chồng cũ liền gân mặt lên chửi rủa:- Cô dám làm thế với tôi sao?- Giờ thì lòi cái bộ mặt thật của anh ra rồi nhé, gã như anh có vứt ngoài đường cũng chẳng ai thèm nhặt về đâu chứ đừng nói là lấy làm chồng. Bước vào thang máy, Hải khẽ nắm lấy tay tôi thì thầm:- Cảm ơn em vì cuối cùng cũng đồng ý làm bạn gái anh.- Em xin lỗi, khi nãy chỉ là đóng kịch cho gã chồng cũ của em xem thôi. Thang máy mở ra, tôi đi thật nhanh vào phòng làm việc để né tránh câu nói của Hải. Ở cái tuổi này, tôi thấy hạnh phúc, vui vẻ khi làm một quý cô độc thân, quyến rũ và không cần đàn ông. Người như Hải tốt thật, nhưng có ai đảm bảo rằng trong tương lai anh sẽ không trở thành phiên bản 2 của gã chồng cũ tôi cơ chứ.

Từ khóa » đàn ông Rẻ Rách