Tóm Tắt & Review Sách Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời
Có thể bạn quan tâm
Bài viết tương tự:
- Tóm tắt & Review sách Những em bé đang lớn - Làn
- Tóm tắt & Review sách Vụn vỡ từ những vì sao - Châu Sa Đáy Mắt
- Tóm tắt & Review sách Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao - John Green
- Tóm tắt & Review sách Những bước đơn giản đến ước mơ – Steven K. Scott
Tóm tắt & Review sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời – Nguyễn Thiên Ngân
Mục lục
- 1. Giới thiệu tác giả
- 2. Giới thiệu tác phẩm
- 3. Tóm tắt nội dung sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời
- 4. Cảm nhận và đánh giá sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời
1. Giới thiệu tác giả
Nguyễn Thiên Ngân là một nữ tác giả khá trẻ, cô tốt nghiệp khoa văn học và ngôn ngữ – trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn Tp.HCM. Cô sinh ra tại Buôn Mê Thuật và từ khi còn là học sinh tại Đắc Lắc, Thiên Ngân đã đoạt giải nhất truyện ngắn cuộc thi viết chân dùng tuổi Mới lớn lần 2 (2005) của báo Mực Tím. Năm 20 tuổi Nguyễn Thiên Ngân đã có 4 cuốn sách được xuất bản: Những phố dài ướt mưa (NXB Kim Đồng), Hai chiếc xe khóa chặt vào nhau (NXB Kim Đồng), Cặp vòng mây (NXB Văn Hóa Sài Gòn) và gần đây nhất, cuối năm 2008, là Ngôi nhà mặt trời (NXB Phụ Nữ).
Cô là một người khá đa tài, ngoài các tập truyện Nguyễn Thiên Ngân còn ra mắt bạn đọc tập thơ “Mình phải sống như mùa hè năm ấy” (2012).
2. Giới thiệu tác phẩm
Điều làm cho “ÔM MỎ NEO NẰM MỘNG NHỮNG CHÂN TRỜI” trở nên đặc biệt đó là loạt tranh minh hoạ của Eric Nguyễn – nhẹ nhàng và đầy xúc cảm. Tập thơ là một quyển art book với thơ và tranh sóng đôi bên nhau theo cách dòng sông uốn quanh một vùng đồi.
Bạn có thể nhìn chúng như một bức tranh chung. Nhưng bạn cũng có thể đi lên đồi, để tìm được những khóm hoa; hoặc xuống sông để thích thú nhận ra sau đám rêu kia có biết bao loài cá. Thơ Nguyễn Thiên Ngân, dẫu ngắn hay dài, tự thân đã có “trường cảm xúc” của chính nó.
Tranh Eric nối dài những suy tưởng ấy, nhưng một buổi chiều nọ khi không màng đọc chữ nữa, bạn lật sách ra nhìn một bức tranh bất kỳ thì vẫn thấy có nhiều ý tứ tinh tế rất cần được nhận ra. Tập thơ sẽ là đồng hành thinh lặng của bạn trong những chuyến đi của mùa hè đã đến.
3. Tóm tắt nội dung sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời
Sau đây hãy cùng mình trích ngẫu nhiên và thưởng thức những câu chuyện từ cuốn sách nhé.“Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcNắng ngoài kia dù lấp lánh niềm vuiRồi nó cũng sẽ làm mình bỏng rátLỡ khi ta say ngủ dưới mặt trời.Rồi sẽ có một ngày ta biết cáchTự trồng nên cả một mảnh vườn xinhThay vì cứ buồn sầu chờ ai đóHái dăm hoa rồi mang đến cho mình”.” Thường những người có trái tim tan vỡTrong đám đông rất ít nhận ra nhauSau nụ cười ấm áp trên môi họLà những mảnh ước mơ nát vụn, u sầu.Họ học được cách giữ lòng thanh thảnTrước trận mưa, con nắng; lúc buồn vuiHọ tập được cách giữ hồn an tĩnhDẫu tha nhân sao quá dễ thay dời.Họ cười mãi lúc nghe lời điêu tráTìm loay hoay trong đó chút chân thànhHọ tự nghĩ chẳng có gì vĩnh viễnDối lừa này rồi cũng sẽ qua nhanh.Họ nhắm mắt để lần theo ánh sángNhững vì sao đang tắt lịm giữa trờiHọ khép cửa để chờ nghe tiếng gõHay một lời đồng vọng, dẫu xa xôi.Thường những người có trái tim tan vỡTrong đám đông rất ít nhận ra nhauHọ chẳng muốn trận buồn lây nhiễm nữaNên một mình đóng cửa, một mình đau.”” Giữ em xa khỏi chúng ta.Xa nhau em mới được là chính em”“Ta với người ừ tri kỷ tạmĐàn ca một chuyến, vậy rồi điKẻ trú non cao nhìn gió thẳmNgười xuôi sông lớn mộng kinh kỳ.”“Đừng đem một nửa rất gầnĐổi trao một thoáng ân cần rất xa”“Có người chỉ chờ mình nói một câu để ở lại Có người chỉ chờ một lần mình dại để bỏ đi.”“Tôi không hiểuKhi ngoài kia gió bãoNhững hàng cây cũng ngả rạp cả rồiKhi sinh mệnh dễ tàn như bóng nếnSao con người vẫn bền bỉ ghét nhau?”“Yêu một người là khiMình rất yêu người đóDù có gọi bằng “nó”Thì cũng tại mình yêu”“Một mai mở mắt nhìn raThấy sông đầy nước và hoa đầy đồng.”“BÀI THƠ MÀ NGƯỜI ĐÀNG HOÀNG KHÔNG THÍCH.Rồi cũng đến.Cái mùa mình cất gánhNhững âu lo cho gió cuốn lên trờiĐể dám nghĩ đến những điều vông viểnVà thả lòng theo hướng giấc mơ trôi.Từng có lúc tưởng hoài: mình hăm mốtNgỡ tuổi mình ngang đến đó, rồi thôiCó những chuyện buồn quá, bèn ngưng nhớVà quên luôn tuổi tác đến đâu rồi.Từng có lúc quên mình chân sông núiQuên lá buồm nhức nhối ở bờ xaNgỡ yên ổn với mảnh đời cao ốcBỗng đêm kia trong thang máy khóc oà.Gửi những kẻ giận mình phiêu du quá:Mỗi chúng ta sống nổi mấy cuộc đời?Có những đứa xây hoài rồi cũng pháNhư dã tràng.Nên tốt nhứt là chơi.”“Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcSự khác nhau tinh tế giữa hai điềuMột thứ là cái nắm tay thật chặtVà gông xiềng mà ngỡ đó là yêu.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcYêu không hề là dựa dẫm hoàn toànVà nếu có một đồng hành dai dẳngThì cũng chưa ai chắc sẽ bình an.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcHôn nhau không có nghĩa ký hợp đồngNhững món quà không hề là tín vậtHôn và quà đâu có nghĩa là xong.Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhận“Mình đã thua” theo cách một quý bàMắt thẳng nhìn, đầu ngẩng cao đĩnh đạcChứ không như một đứa trẻ lu loa.Rồi sẽ có một ngày ta biết cáchChọn ngay cho mình những nẻo yên vuiAi biết được lỡ ngày mai bất trắcChuyện tương lai thì quá dễ thay dời.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcNắng ngoài kia dù lấp lánh niềm vuiRồi nó cũng sẽ làm mình bỏng rátLỡ khi ta say ngủ dưới mặt trời.Rồi sẽ có một ngày ta biết cáchTự trồng nên cả một mảnh vườn xinhThay vì cứ buồn sầu chờ ai đóHái dăm hoa rồi mang đến cho mình.Rồi sẽ đến một ngày ta hiểu đượcDù lòng ta có tha thiết thế nàoNgười cứ vẫn lạnh lùng không cảm độngVậy thì thôi, chứ còn biết làm sao.Rồi sẽ đến một ngày ta thấu suốtMột người kia dù có tốt cách gìCũng có lúc sẽ làm mình đau đớnVà mình cần phải học cách quên đi.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcMột lần sai ôi mất cả thành trìMối giao tình xây nhiều năm khó nhọcChút sai lầm là có thể tan đi.Rồi sẽ có một ngày ta thấu rõBạn bè kia không máu mủ ruột ràNhưng họ là anh em mình có đượcMà chả cần xin xỏ ở mẹ cha.Rồi sẽ có một ngày ta chấp nhậnBạn đổi thay là một chuyện rất thườngAi mà chẳng có khi này khi khácChả lẽ rồi mình đổi bạn mình luôn.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcChính ta nên là bạn tốt của mìnhVì những người trên đời ta yêu nhấtChẳng bên ta trong mọi nẻo hành trình.Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcĐời sống kia dẫu cay đắng thế nàoThì mình cũng chả nên hùa theo nóMà quên đem gieo xuống chút ngọt ngào…Rồi sẽ có một ngày ta hiểu đượcQua đớn đau, mình mạnh mẽ chừng nàoTa sẽ hiểu, và rồi ta sẽ hiểuMọi chuyện đời qua những cuộc ly tao.”“Hẳn cuộc đời đã làm sai gì đóNên ít năm gặp lại, bạn khác nhiềuLòng thơ dại giờ hoài nghi tất cảNhững thành trì nay cỏ mọc, tường xiêu.Hẳn cuộc đời đã làm sai gì đóHẳn chúng mình đã rời khỏi giấc mơHẳn sau đó mỗi người đi mỗi ngảChuyện hôm xưa không nhắc lại bao giờ.Hẳn là mình đã làm sai gì đóGiữa hai ta nay dâu bể, non ngànDẫu chỉ cách một chiếc bàn dăm tấcMà tuyệt mù như vạn lý quan san.Ừ, cuộc đời đã làm sai gì đóChứ tụi mình đâu hẳn có gì sai.Duyên phận lắm mới cùng đi một đoạnCòn so đo chi kể ngắn hay dài.”“Có khi đau đớn quen rồiCó đau thêm nữaCũng đã thôi bất ngờ”“Nếu anh thấy yêu em quá khó khănEm sẵn sàng nhường anh cho kẻ khácNgười nào đó, dễ yêu hơn một chútĐể anh sống cuộc đời anh thỏa thíchChả cần lo hay gắng gỏi gì nhiều.”“Anh đừng tin những kẻ không biết nhường nhịn ngồi phán về tình yêuEm vẫn nghĩ trên đời này Chẳng thứ gì là sẵn.Để có ga tàu, cần phải chặt hàng câyĐể có ngôi nhà, cần phải biết đắp xâyĐể có tình yêu, cần phải biết quên mình nhiều lúc.Đâu có trái tim nào tự runĐâu có hạnh phúc nào tự mọcTìm đâu ra một tình yêu không đòi ta phải thay đổi chút gì?Đâu có đỉnh cao nào không đánh đổi bằng gian khổ khó nguyĐâu có con tàu nào không ra khơiMà biết yêu sự yên bình trong hải cảng.Nên nếu anh thấy yêu em là quá khó,Biển kìa anh!Em sẽ đợi anh về.” “CHO TRI KỶBởi lúc trông anh ngồi giở sách Những ngón tay xương, cái nhíu mày Em hiểu vì sao còn thương vậy Dẫu đã qua rồi những đám say. Anh ngồi im ắng bên khung cửa Bó cúc mua lâu lặng lẽ tàn Tách cà phê nóng đang uống dở Ngoài phố mùa thu sắp sửa sang Anh đọc gì thế, em chẳng rõVùng đất xa xôi, thế kỷ gần Hay trong sách có người phải khổSao ngước nhìn em, dáng bâng khuâng?Anh có thể buồn, tri kỷ ơiCuộc đời cơ bản rất chơi vơiMặc kệ ai bảo em đa cảmRiêng em, điều đó rất con người.Em là cốc nước trên bàn rượuLà kẻ lặng im giữa đám đôngLà bông hoa nhỏ nơi mép phốBàn tay thấu hiểu để anh cầm.”“NHỮNG NGƯỜI YÊU BƯU THIẾPBỗng gần đây mình rất yêu bưu thiếpYêu nhất là những tấm viết vu vơDẫu bạn có nguệch ngoạc rồi quên gửiMình đâu nguôi háo hức đợi và chờ.Mình hình dung bạn đứng trên cầu cảngTrông tàu xa, nắng chiếu ở trên đầuHay tẩn mẩn chọn lựa từng tấm thiếpTrước quầy hàng bao kẻ lạ chào nhau.Bạn có trải qua nhiều đêm lãng đãngViết linh tinh trong góc quán cô đơn?Những dòng chữ thuần nhiên tràn xúc cảmGửi cho mình mà tự sự nhiều hơn.Mình giữ cả, dẫu chẳng theo thứ tựTháng ngày hay là nơi chốn bạn quaĐời lạ vậy, cứ như là bắt buộcNhững người yêu bưu thiếp dễ đi xaVà có thể khi chúng mình gặp lạiThì rất nhiều năm tháng đã trôi qua.Bạn có tìm được đồng hành lý tưởngTrong những ngày ôi những bướm cùng hoa?Hay bạn nhớ đến cồn cào gan ruộtChốn đông vui chợt thấy bóng quê nhà?Mình đọc mãi những dòng trên bưu thiếpTừ chốn nào xa lắc của hành tinhKhông tưởng nổi đời bạn giờ sao nữaBạn thành ai sau mỗi dặm hành trình?Bưu thiếp vẫn giữ hộ mình ký ứcNhững chân trời xa lắm ở ngoài kiaNơi mình giấu trong tận cùng khiếp sợHay những nơi mình thực đã mơ về.Đời lạ vậy, cứ như là bắt buộcNhững người yêu bưu thiếp dễ đi xaVà có thể khi chúng mình gặp lạiThì rất nhiều năm tháng đã trôi qua.”“Chỉ cần em nắm tay anhBao nhiêu giông gió sẽ thành tình yêu”“Ẩn sau một vết thương lành Là mê cung gió hay thành quách mưa?”“Bỗng ngày nọ, người nhìn ta khẽ nói“Những diệu kỳ nằm ở phía xa khơi!”Chúng mình là tàu bé trong hải cảngÔm mỏ neo nằm mộng những chân trời.”
4. Cảm nhận và đánh giá sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời
Tập thơ có kết cấu vòng tròn khi mở đầu và kết thúc cùng một mệnh đề, dựa trên ý tưởng mô tả một hành trình nhưng không đi tìm gì cả, nó đơn giản là chuyến hải trình của cảm xúc tuổi trẻ. Những hải cảng mà con tàu của tác giả đã đi qua không chỉ có tình yêu mà còn là chuyến hành trình của cuộc sống, đã neo đậu qua nhiều hải cảng ký ức đa cung bậc, nhưng chưa có ý định sẽ dừng lại ở một nơi cố định.
Thơ của tác giả Thiên Ngân lúc nào cũng thế, kiểu có thể sẽ vang lên trong tâm trí bất cứ lúc nào. Như minh chứng cho cái câu “ở thời đại này cảm xúc của chúng ta là câu trích dẫn”. Ở hoàn cảnh này nó hoàn toàn đẹp biết bao nhiêu. Chả ai có thể miêu tả những nỗi buồn, sự chia ly và cô đơn mất mát của tuổi trẻ vừa bình dị mộc mạc vừa động lòng như Ngân.
Nếu bạn thấy nội dung phù hợp, hãy mua sách ủng hộ tác giả nha Xem giá ưu đãi |
Tóm tắt & Review sách Ôm mỏ neo nằm mộng những chân trời – Nguyễn Thiên Ngân
Cungdocsach.vn
Click to rate this post![Total: 16 Average: 4.8] Cảm nghĩ của bạn 8.293Từ khóa » Bài Thơ ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời Quotes - Goodreads
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời - Goodreads
-
[BÀI VIẾT] ÔM MỎ NEO NẰM MỘNG NHỮNG CHÂN TRỜI...
-
BLOG CHUYÊN VĂN - Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời Đề...
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời | Tiki
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời (Tái Bản 2018) - Bookbuy
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời - Vinabook
-
ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời
-
Tập Thơ: Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời - Làm Cha Mẹ
-
Bài Thơ Mà Người đàng Hoàng Không Thích - Pinterest
-
Ôm Mỏ Neo Nằm Mộng Những Chân Trời - TIẾNG THƠ