Tổng Hợp List Những Bộ Phim Hay Nhất Mình Từng Xem (ko Giới Hạn ...

5. Zoo: 7 rooms Có lẽ sẽ không ít người tự hỏi không hiểu đây là phim gì vậy mà chưa nghe qua tên bao giờ ^^ Cũng đúng thôi, Zoo là một tuyển tập gồm 5 phim ngắn của Nhật (chìm nghỉm trong cả một dãy phim ngắn khác từ đất nước Mặt trời mọc này), thực ra không có gì quá đặc sắc và cũng chẳng được quảng cáo rầm rộ. Trong một lần quá rảnh rỗi không kiếm đâu ra việc mà làm, mình lang thang trên các diễn đàn xem đủ các review phim kinh dị để giết thời gian và rồi bắt gặp Zoo nằm lọt thỏm giữa một rừng phim kinh dị Nhật. Điều làm mình ấn tượng mạnh nhất ở Zoo (và cũng chính là điều đã thôi thúc mình phải click chuột tải về máy), chính là việc nó có bản HD phụ đề tiếng  Việt :)) Đại đa số những phim được viết review trên diễn đàn đó cùng lắm chỉ có phụ đề tiếng  Anh, thậm chí có phim chỉ độc cái trailer. Vì vậy Zoo đã cuốn hút mình ngay lập tức. Bộ 5 phim mà mình dành hơn cả giờ đồng hồ để tải về máy này không hề khiến mình phải thất vọng. Zoo thực sự quá ấn tượng và ám ảnh, không phải vì yếu tố kinh dị (bởi sự thật là 5 phim ngắn này rất ít cảnh kinh dị, chỉ có 1 chút máu và hình ảnh cái xác chết ở phim cuối, những ai đã từng xem nhiều thể loại horror chắc chắn sẽ không thấy có cảm giác gì là đáng sợ), mà hoàn toàn chỉ vì tình yêu thương của con người, đặc biệt là trong hai phim đầu: “Yoko & Kazari” và “7 rooms”. Ở đây mình xin phép chỉ nói về 7 rooms – phần xúc động nhất trong Zoo và cũng là một trong những bộ phim ngắn tuyệt nhất mình từng xem.

Nếu xem phim, bạn sẽ thấy tên sát nhân bằng cưa xích xuất hiện trong 7 rooms rất giống trong bộ phim kinh dị The Texas Chainsaw Massacre của Mỹ. Nhưng tên sát nhân chỉ xuất hiện trong vài giây và hoàn toàn không cho thấy mặt. Đơn giản vì 7 rooms không nhắm tới hắn. Tên cuồng sát tâm thần có sở thích kì dị đó chỉ là cái cớ để tình cảm chị em trong phim được bộc lộ và trở nên rõ nét nhất. Ở đầu phim, 2 chị em tỉnh dậy trong một căn phòng chật hẹp, u tối bị khóa kín bằng cánh cửa sắt khổng lồ, chỉ có một cái rãnh nước và đĩa bánh mì đặt ở cửa. Người chị ban đầu tỏ ra lo lắng nhưng không hoảng loạng. Cô lạnh lùng yêu cầu em mình bơi xuống rãnh nước để tìm lối ra. Cậu em ngoan ngoãn nghe theo. Dĩ nhiên họ không tìm được lỗi thoát, nhưng cũng nhờ đó mà phát hiện ra còn có 6 căn phòng nữa. Mỗi căn phòng là một cô gái, và đến thời điểm nhất định trong tuần tên sát nhân lại vào một căn phòng theo thứ tự để giết một người, khi ấy sẽ thấy máu và tóc chảy trên rãnh nước.

Người chị thoạt tiên tỏ ra ích kỉ khi một mình ăn hết mẩu bánh mì độc nhất đặt trong phòng và liên tục bắt em trai mình phải đi thám thính tình hình. Cho tới khi cậu em suýt bị tên sát nhân bắt gặp tại phòng một cô gái khác, tình yêu thương mà chị dành cho em mới bừng thức giấc. Nhìn em mình chui lên từ cái rãnh đỏ lòm máu, cô bật khóc nức nở như đứa trẻ vừa chịu đòn và ôm xiết lấy em, dù cho trước đó vẫn nằng nặc không để cho cậu chịu lại gần vì “Em bốc mùi hôi quá.” Có lẽ cũng từ lúc đó, cô mới nhận ra rằng mình cần phải tìm cách để em được sống. “Em muốn về nhà” – chả phải em trai cô đã nói như vậy sao. Em mới chỉ là một cậu bé. Em cần sống. Em buộc phải sống. Chắc chắn rằng chị sẽ không để em chết ở nơi này đâu. Cô chấp nhận làm vật hi sinh để dành cho cậu em mình lối thoát duy nhất. “Hãy nói với những cô gái kia về kế hoạch của chúng ta. Nếu biết sẽ được cứu sống, họ chắc chắn sẽ nhận lời.” “Thế còn chị thì sao?”. Nghe câu hỏi ngây thơ mà đầy đau đớn của em, cô chỉ lặng lẽ mỉm cười, một nụ cười buồn mà rất đẹp. Nụ cười đơn giản nhưng đủ khiến người xem phải day dứt ám ảnh mãi về sau. Ta nhận ra rằng khi nở nụ cười đó, cô đã hoàn toàn chấp nhận cái chết của mình.

Em đừng lo về chị. Hãy về nhà đi nhé. Về nhà và sống thật hạnh phúc cho cả phần chị nữa, được không em?

Cuối phim, cậu em và những cô gái khác đã thoát ra khỏi căn nhà ngục khủng khiếp đó nhờ kế hoạch thông minh của người chị. Người con gái mới lớn đó, người đã luôn lo lắng về tính mạng của mình, rốt cuộc lại chấp nhận trở thành nạn nhân cuối cùng của tên sát nhân để bảo vệ em. Người đã tranh giành mẩu bánh mì tí tẹo với đứa em trai, rốt cuộc lại dành cho em cả phần cuộc đời còn lại của mình. Cảnh cậu em trai mếu máo khóc gọi chị và cứ đứng sát bên cánh cửa đang giam giữ chị mình cùng tên sát nhân bên trong như thể chỉ chực muốn xông vào,  đối với mình là cảnh đẹp nhất của bộ phim. Những hình ảnh cuối cùng của hai chị em ùa về như thể muốn xé toạc tâm can người xem, khiến nước mắt ứa ra không cách nào ngăn được…

“Khi nào về nhà, em phải tắm đi nhé. Người em hôi lắm đấy…”… “Chị ơi, lúc mẹ mới sinh em ra, chị đã nghĩ gì?”. “Chị đã nghĩ rằng, trời ạ, cái quái gì vậy…” Đến tận phút cuối cùng, cuộc trò chuyện giữa hai chị em sao mà vẫn bình yên đến thế. Họ ngồi sát bên nhau, em dựa vào lòng chị, chị khẽ vuốt ve em… Nụ cười gằn dù đau đớn đến rỉ máu nhưng vẫn tràn ngập và hạnh phúc của hai chị em đó, có lẽ mình sẽ mãi không thể nào quên được. Chị yêu em nhiều, rất nhiều đấy, tiếc rằng chị đã không kịp nhận ra sớm hơn. Chỉ tới khi ta chẳng còn thời gian bên nhau nữa, chị mới biết rằng chị yêu em tới mức nào. Xin lỗi em nhé… Nhưng em vẫn hiểu điều đó mà, đúng không? Ngày mai, có lẽ chị sẽ chết. Chị sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế gian này. Chị không sợ đâu, bởi chị biết em sẽ thay chị yêu thương, thay chị ngắm nhìn cuộc sống. Chỉ xin em đừng quên chị nhé…

Tình yêu thương là một thứ thật kì lạ. Nó đem cho người ta mọi cung bậc cảm xúc: hạnh phúc, buồn, vui, đau đớn. Nhưng hơn hết, nó cho con người sức mạnh kì diệu và sự bình yên trong tâm hồn dù là trong hoàn cảnh ác nghiệt nhất.

Bình yên thực sự…

Màu sắc trong 7 rooms dù rất ảm đạm nhưng vẫn tinh tế, nhạc phim từ đầu đến cuối vô cùng êm dịu và man mác nỗi buồn vô tận. 7 rooms là một nốt trầm lắng đọng suy tư, một khoảng lặng giữa cả đám hỗn độn những bộ phim tâm lý dài dòng nặng nề hay các pha kinh dị, hành động nghẹt thở. 7 rooms dù có kết thúc buồn nhưng nhẹ nhàng và sâu lắng, đủ để mang đến hy vọng về tình yêu thương của con người và xoa dịu tâm hồn ta. Nếu một ngày, khi ta đang quá mệt mỏi giữa cuộc sống bon chen xô bồ chỉ đầy tính toán trong xã hội hiện đại, được thưởng thức một bộ phim như thế này, có lẽ chẳng còn gì bằng…

Chia sẻ:

  • Twitter
  • Facebook
Thích Đang tải...

Có liên quan

This entry was posted on Tháng Năm 9, 2012 at 11:51 and is filed under Nơi giải tỏa nỗi niềm phim ảnh ^^. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

Từ khóa » Phim Kinh Dị Zoo