Tổng Hợp Thơ Hay Viết Về Nghệ An, Xứ Nghệ Quê Choa Từ Thi Hữu

Nghệ An là tỉnh thành nổi tiếng về học vấn và truyền thống đấu tranh chống giặc ngoại xâm, bên cạnh đó còn nổi tiếng với những địa danh nổi tiếng về văn hóa, du lịch,.. Thân mời các bạn cùng xem qua những bài thơ viết về Nghệ An, Xứ Nghệ Quê Choa mà tôi sưu tầm được từ các thi hữu của tôi…

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #01 QUÊ MẸ Thơ: Kao Hữu

Nhắc đến quê mẹ Nghệ An Thì ai không nhớ sông Lam núi Hồng Quanh năm nước vẫn xanh trong Phù sa bồi đắp lúa đồng tốt xanh

Trải qua bao cuộc chiến tranh Quê hương Xô Viết xứng danh anh hùng Ghi bao thành tích lẫy lừng Tạo nên mảnh đất núi rừng linh thiêng

Dù có đi khắp mọi miền Quê mẹ là nỗi niềm riêng tạc lòng Bốn mừa Xuân Hạ Thu Đông Ơn sâu nghĩa nặng càng đong càng đầy.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #02

VIẾT VỀ NHỮNG NỮ LIỆT SĨ XỨ NGHỆ

Thơ: Phan Trong Tiến

Mỗi độ xuân về ngồi nghe mẹ kể Trên mảnh đất này Xứ Nghệ Miền Trung Đã sinh ra bao thiếu nữ anh hùng Giữa bom đạn dạ không hề nao núng

Nay về đây giữa chân đồi sương đọng Lệ ứa trào anh dang rộng vòng tay Ôm các em sâu dưới dãy mộ này Ủ nhớ thương bao tháng ngày cách biệt

Đốt nén tâm hương dạ buồn da diết Xúc động, ngậm ngùi biết nói răng đây Quê em xưa nơi đạn xới bom cày Nay đã vươn lên tràn đầy nhựa sống

Đồng Lộc quê em ngày đêm gió lộng Tiếng nhạc rừng gieo mộng đẹp hồn em Ngủ đi em hãy ngủ thật êm đềm Đất mẹ nguyện đêm ngày ru em ngủ.

Cửa Lò - Nghệ An
Cửa Lò – Nghệ An.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #03

XỨ NGHỆ QUÊ EM

Thơ: Hahn Nguyễn

Nghệ An sông núi hữu tình Sông Lam sông Cả như hình bóng em Dòng sông nước chảy êm đềm Lời ru của mẹ làm mềm tim ai.

Giọng hò cô gái miệt ngoài … Ngọt ngào sâu đậm ôi lay lòng người Anh đi … xin nhớ… tình đời… Hò lơ… xin chớ … quên lời nghe anh…

Đường vô xứ Nghệ vòng quanh Núi lam cao ngất sông xanh đẹp trời Bức tranh bức hoạ sáng ngời Mờ mờ ảo ảo thắm mời hồn thơ.

Văn nhân thi sĩ ngẩn ngơ Bao nhiêu sáng tác như mơ dạt dào Lại thêm tiếng nói ngọt ngào Người đi kẻ ở chìm vào… hò… lơ…

Anh ơi xa xứ … hò lờ… Ở nhà em đợi đặng hờ… được đâu Xuân này anh có về sao Mừng xuân đón tết ước ao anh à.

Hãy mau xum họp một nhà Ca dao ngân hát mặn mà lắm thay Nâng ly vui cạn chúc may Sân vườn hoa nở đầy mai rực vàng.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #04

NGHỆ AN QUÊ TÔI

Thơ: Văn Lan

Mời bạn về thăm quê tôi Nghệ An Xô Viết rạng ngời năm xưa Về đây nghe hát đò đưa Xem trang lịch sử năm xưa hào hùng

Thành Vinh Bến Thủy đã từng Trường Thi một thuở không ngừng đấu tranh Nam Đàn Nghi Lộc liệt oanh Truông Bồn một thuở thành danh sử vàng

Mười ba thanh niên sẵn sàng Thông đường cho tuyến sẵn sàng xả thân Bom Mỹ dội xuống ngàn cân Cây khô cỏ trụi đất sần vì bom

Đô Lương đỉnh núi cao hơn Ba ra vậy gọi nước bơm cánh đồng Anh Sơn trạm bơm Đò Rồng Sân bay Dừa vang dội chiến công nức lòng

Hôm nay nhà máy thay nòng Khói lên nghi ngút ven đồng bên sông Xi măng như suối theo dòng Đưa đi muôn ngả vui lòng người dân

Con Cuông Phù Mát tĩnh tâm Kỳ Sơn nắng ấm rì rầm suối reo Nậm Cắn cửa khẩu cheo leo Người Kinh người Thái người Mèo hát ca

Quay sang Quỳ Hợp quê nhà Được mùa đá đỏ thật là đẹp ghê Quế Phong hùng vĩ đẹp mê Muôn vàn gỗ quý đi về miền xuôi

Tân Kỳ đẹp lắm ai ơi Số không cột mốc không nguôi một thời Ngói cừa sáng đỏ đất trời Đưa đi muôn ngả ngàn người chuộng ưa

Yên Thành vựa lúa dư thừa Diễn Châu nhớ lại ngày xưa Mỹ nàng Dương Vương sơ ý vô vàn Nỏ thần trao giặc giếng nàng gieo thân

Quỳnh Lưu một thủa đấu tranh Lúa đạt năm tấn để giành miền Nam Nghi Lộc nay đã sẵn sàng Cửa Lò Cửa Hội một làn biển xanh

Về đây tụ hội cùng anh Biển xanh gợn sóng ôm anh với nàng Nghệ An quê Bác huy hoàng Mời bạn đến ngắm biển ngàn non cao.

Con Cuông - Nghệ An
Con Cuông – Nghệ An.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #05

CUNG BUỒN XỨ NGHỆ

Thơ: Nguyễn Nhật

Còn đâu kinh thành tráng lệ Tôi nhìn chẳng thấy Vạn An Ngỡ ngàng hồn Mai Hắc Đế Sầu thương lũ cuốn Nam Đàn

Phượng Hoàng Trung Đô ải trấn Giờ đây mưa gió mịt mùng Xuân Hoà trong cơn lận đận Ông Trời đã phụ Quang Trung

Con Cuông quê nghèo ngập úng Lam Giang nước chẳng xanh màu Cả đời siêng năng làm lụng Mẹ còn sót lại nỗi đau

Chim muông không còn chổ đậu Chẳng nơi em Thái múa xoè Người tình phương xa có thấu Cung buồn Xứ Nghệ ai nghe !

  • [HAY] Thơ viết về Làng Quê Nông Thôn với hình ảnh cánh đồng lúa, con trâu,..

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #06

ANH CÓ VỀ XỨ NGHỆ VỚI EM KHÔNG

Thơ: Hoàng Sông Thu

Anh có về xứ Nghệ với em không Về với câu ca gừng cay muối mặn Về với dòng Lam một màu xanh thẳm Về với giọng quê trọ trẹ đậm ân tình

Anh có về xứ Nghệ với em không Năm tháng dãi dầu làn da rám nắng Về với tiếng ru mẹ nuôi em lớn Với dòng Lam bến vẫn đợi con đò

Anh có về xứ Nghệ với em không Câu hỏi ấy cứ xoáy vào nỗi nhớ Da diết gọi mà lòng thầm nhắc nhở Về với em xứ Nghệ quê mình !

con sông Lam uốn khúc - Nghệ An
con sông Lam uốn khúc – Nghệ An.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #07

CÓ PHẢI EM CÔ GÁI NGHỆ AN

Thơ: Trần Sơn

Có phải em người con gái Nghệ An Ngang vai xõa mái tóc làn óng mượt Bờ môi quyện sắc hồng nhung sóng lướt Ánh mắt ngần trong veo suốt đường tơ

Để từng đêm hiện những giấc mơ chờ Dẫu hoài bóng lượn lờ ngang trước mặt Khi vùng dậy hình dáng em vụt mất Hụt hẫng lòng nếu là thật hay không?

Có phải em đôi má hây ửng hồng Anh chìm đắm mà trông về em mãi Dù xa cách nhưng vẫn muốn xích lại Gữi cho nhau hoa trái ngọt ban đầu

Anh mãi tìm tìm em đã bấy lâu Em gái nghệ đã vào sâu nỗi nhớ Yêu dáng ngọc mà lòng anh tan vỡ Mỗi đêm về Dạ lớ ngớ trong mưa.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #08

XA XỨ NGHỆ

Thơ: Đại Nguyện

Đêm tha hương nghe câu hò xứ nghệ Chợt nhói lòng trong câu giận mà thương Thuyền ai xuôi về nơi miền sương khói Mái chèo khua lớp lớp sóng canh trường

Đêm tha hương ..phòng khuê ..bóng loang tường Đèn thao thức tâm tư buồn le lói Giận mà thương thèm lời ai đó hỏi Ngủ chưa em hay đang thức làm gì

Đêm tha hương lễ ướt đậm bờ mi Lòng tê buốt nghe câu hò xứ sở Giận mà thương tiếng lòng ai nức nở Xứ nghệ mình ơi ..xa cách một miền quê.

Làng Sen Quê Bác - Nghệ An
Làng Sen Quê Bác – Nghệ An.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #09

NGHỆ AN ƠI

Thơ: Nguyễn Hùng

Nghệ an ơi quê mình sao nặng nợ Bão về nhiều xéo nát vở quê hương Tháng bảy về tan nát trời thân thương Cứ ngóng về là thương chi lạ…

Trải bốn mùa quê ta có cả Đông về mùa trời ngập tràn băng giá Hạ ngập ngừng nắng cháy oi nung Thu về mang bão lũ về cùng

Xuân cũng thế mưa vung lạnh giá Bước chân xa ngập ngùng muôn ngà Nhớ quê nhà thương mẹ thương cha Chốn đô thành cuộc sống xa hoa

Thương quê mình đất cằn khô sỏi đá Yêu quê nhiều mà đành phải đi xa.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #10

XỨ NGHỆ YÊU THƯƠNG

Thơ: Thanh Hà

Nơi ta ghé là nơi ta yêu mến Xứ Nghệ ơi gửi lại chút luyến lưu Đâu sông Lam câu ví dặm thân thương Chừ nỏ biết phương mô mà tìm kiếm….

Ta quay quắt lục tìm trong tiềm thức Day dứt lòng thương khúc ruột miền Trung Nghệ An ơi mảnh đất nặng tình đời Yêu quá đỗi câu gừng cay muối mặn

Nhớ dáng mẹ một đời dầm mưa nắng Nhớ đồng chiều vắng những cánh cò bay Nhớ mùa say đưa hương lúa trỗ đòng Và nhớ mãi bóng hình người em gái

Ta thầm hứa sẽ một ngày trở lại Dù ngái xa dù cách núi ngăn sông Ta trở về cho thỏa nỗi nhớ mong Khắc trong lòng tình xứ Nghệ thân thương…

vườn quốc gia Pù Mát - Nghệ An
vườn quốc gia Pù Mát – Nghệ An.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #11

THANH CHƯƠNG ƠI

Thơ: Nguyễn Hùng

Biết ni anh nỏ về Thanh Chương Về rồi đi mang theo lòng viễn xứ Chân bước đi mà lòng do giữ Hồn để lại thể xác phải mang theo

Đất Thanh Chương đồi núi cheo leo Người Thanh Chương dù nghèo chẳng khổ? Chân đi xa hàng trăm cây số Ngoảnh đầu lại nỗi nhớ nao nao

Ôi mảnh đất yêu mến biết bao? Nơi lòng người chẳng nơi nào có Tôi đi xa tâm hồn xin gửi đó? Xin gửi lại đất trời Thanh Chương!

***Các bạn có thể tham khảo thêm chùm thơ viết về Xứ Nghệ rất là hay bên trang iini.net nữa nhé!

  • Thơ Xứ Nghệ hay, loạt thơ ca ngợi xứ Nghệ và tình yêu đôi lứa

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #12

CHỨA CHAN ĐẤT NGHỆ AN

Thơ: Đạt Trần

Cùng Anh nhé về thăm xứ Nghệ Tháng 8 rồi sợ trễ gió Lào. Hướng dương hoa nở lao xao. Bạtngàn đua sắc đón chào thu sang

Tây sứ Nghệ mênh mang sông suối. Ốc đảo chè rong ruổi mướt xanh. Thanh Chương, Pù Mát long lanh Rừng cây xăng lẻ như tranh họa đồ

Vòng ra biển nhấp nhô xanh biếc Đảo Lan Châu núi liếc sóng vờn Thủy triều ríu rít bông lơn Ngẩn ngơ xứ Nghệ chập chờn mơ Em.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #13 NGHỆ AN YÊU THƯƠNG! Thơ: Hương Thơ

Em đã về Nghệ An quê anh Nghe đâu đây ngọt ngào câu ví dặm Biển Cửa Lò chiều nay chẳng xanh màu xanh thẳm Mà đỏ hồng cho thắm má giai nhân.

Em đã về đây nghe tiếng gió ru ngân Xao xác nắng hàng phi lao trong nắng Biển chiều nay chơi vơi theo ngọn sóng Em mải miết tìm trên cát dấu chân anh.

Em đã về quê anh một ngày thu rất xanh Phố phường quê anh giăng giăng làn sương mỏng Quảng trường Hồ Chí Minh thắp tình yêu cháy bỏng Truyền thống anh hùng ngàn thuở cũng là đây.

Em đã về thăm phần mộ thơm hương thơm cỏ cây Làng Trù, làng Sen, ân tình xứ Nghệ Dòng máu lạc hồng bốn ngàn năm như thế Chảy trong anh, trong xứ Nghệ yêu thương.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #14

NGHỆ AN – TÌNH ĐẤT TÌNH NGƯỜI

Thơ: Cẩm Thạch Hoàng

Nghe trong tiếng vọng ngàn xưa Sông Lam – chứng nhân lịch sử Đi qua bao mùa binh lửa Tình người sâu lắng, thuỷ chung

Sông Lam – dòng sông mênh mang Dòng sông xanh từng câu hát Cánh đồng lúa thơm dào dạt Đôi bờ sóng vỗ yêu thương

Núi cao, biển rộng mênh mông Người đi tìm đường cứu nước Cháu con vâng lời, tiếp bước Viết thêm trang sử nước nhà

Quê hương, đẹp tựa bài ca Em thơ tới trường múa hát Cửa Lò sóng reo dào dạt Đồng quê náo nức ngày mùa…

Chiêng cồng, đi hội Hang Bua. Làng quê mừng nông thôn mới. Thành Vinh, tình yêu vẫy gọi. Nghệ An – non nước hữu tình.

Núi sông, rừng biển, địa linh Sinh ra con người hào kiệt Làng Sen toả hương thơm ngát Câu ca Vý Dặm ân tình …

Đất trời xứ Nghệ tươi xanh Ai lên đảo chè, Pù Mát ? Quảng trường ngân nga câu hát Nghệ An – tình đất tình người …

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #15 XỨ NGHỆ QUÊ ANH Thơ: Vô Thường

Em có về anh đất Nghệ An Nắng chan hương lúa gió đại ngàn Thuyền lạc bến yêu sông trăng chảy Đêm vàng đôi lứa ngón tay đan.

Xa xa núi Quyết trắng hoa lan Ngược dòng sông Lam sắn ngút ngàn Đồng quê dào dạt cò thẳng cánh Câu hò ví dặm sống thời gian.

Núi ôm lấy núi đón mây san Rừng rậm sương đan thú lạc đàn Nông trường lớp lớp ven sườn núi Xí nghiệp giăng đầy khói mây tan.

Em có theo về đất Nghệ An Chẳng giống nơi đâu chẳng phải bàn Tình người mộc mạc trong nhút mặn Khách về lưu luyến món tương chan.

Em hãy về anh đất Nghệ An Thầy anh ưng thuận mẹ đã bàn Sang xuân hai đứa duyên hữu ý Lễ hỏi cau trầu chẳng ai can.

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #16 LẮNG ĐỌNG Thơ: Phạm Trọng Tân

Đi mô rồi lòng cũng gửi về xứ Nghệ! Mãi nhớ nhung đất mẹ, dạ thiết tha… Dòng sông Lam lững lờ xuôi ra bể… Hai bờ xanh, nhè nhẹ vọng tình ca!

Cầu Bến Thủy nối hai nơi nặng nghĩa! Rừng thông xanh Hồng Lĩnh cứ rì rào… Vang trên sông, dạt dào câu ví dặm… Đọng trong ai tình thắm tự thuở nào!

Cầu Yên Xuân kết đôi bờ xanh biếc! Vọng triền đê tha thiết giọng ru hời… Nơi đất lành, nuôi chí bền hiếu học… Đất quê nghèo, khó nhọc những phận đời!

Chiều bình yên, khói lam vờn nắng xế! Giọng em ngân câu ví lắng bao tình… Lời “giận thương” đinh ninh lòng lãng tử… Đọng trong ai một thuở thắm “ta mình”!

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #17 QUÊ HƯƠNG Thơ: Nguyệt Hoàng

Hôm qua họp tổ Đồng hương Nghệ An là tỉnh, Đô Lương huyện nhà Tình quê thân thiết mặn mà Gặp nhau thăm hỏi chan hoà, mến thân

Người già đã hao mòn dần Lớp mới thay thế, đa phần trẻ hơn Xứng đáng tầng lớp cháu con Nối tiếp truyền thống quê hương Anh hùng

Đô Lương khởi nghĩa đã từng Đánh tan xâm lược,lẫy lừng chiến công Truông Bồn, Liệt nữ anh hùng Mười cô gái trẻ hiến dâng đời mình

Cho nước nhà được hồi sinh Thông đường xe chạy…Hoà bình về ta Đã hơn mấy chục năm qua Dựng bia tưởng niệm, nước nhà biết ơn

Hôm qua họp Tổ Đồng hương Trên thành phố Cảng thân thương đậm đà Có cả tiệc mặn nữa mà Cùng nhau cụng chúc thật là ấm vui…!

Thơ Viết Về Xứ Nghệ Quê Choa #18 (đang cập nhật..)

Các bạn vừa xem qua loạt thơ về Xứ Nghệ Quê Choa mà tôi tổng hợp từ các thi hữu, những bài thơ mới hơn về Xứ Nghệ sẽ được A4Y.ORG cập nhật liên tục và sớm nhất..

Hãy chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc của bạn về Xứ Nghệ Quê Choa ở phần bình luận bên dưới bài viết nhé!..

Từ khóa » Bài Thơ Hay Xứ Nghệ