TOP 26 Bài Thơ Ngày 22/12 Hay Nhất

Chào mừng ngày 22/12 - Trần Sơ

Mừng ngày quốc phòng toàn dânMừng ngày thành lập của quân đội mìnhQuân đội cụ Hồ Chí MinhNhững người gìn giữ hòa bình tự do

Biển đông sóng lớn, gió toVẫn chắc tay súng giữ cho vững bềnQuân tướng từ dưới lên trênMột lòng, một dạ không quên lời thề

Giữ từng tấc đất miền quêTuổi xanh không tiếc, chẳng nề gian nanKhó khăn dù vẫn muôn vànĐoàn quân vẫn bước, vẫn vang quân hành

Quân - Dân như bức tường thànhViệt Nam đất nước xứng danh Anh Hùng.

Trái tim người lính - Vũ Dung

Chẳng hiểu từ bao giờ em yêu línhYêu bước chân dũng mãnh lúc hành quânYêu màu áo xanh dân dã thật gầnYêu bài hát " Khúc quân hành" Sôi nổi

Anh yêu em bằng trái tim nóng hổiTrái tim người lính rất đỗi dịu dàngDòng máu nóng trong huyết quản anh mangCủa ông cha bao đời vẫn cuộn chảy

Lũ giặc đến tình yêu thành lửa cháyThiêu đốt kẻ thù giành lại giang sanĐời lính chiến chẳng biết sợ nguy nanBạn với cây với muôn ngàn sóng gió

Giữa khó khăn tình yêu càng sáng tỏBao nhớ thương gửi theo gió theo mâyTổ quốc còn tình yêu mãi còn đâyTim người lính lồng bóng hình đất nước.

Sao anh chưa về lại - Phạm Hùng

Chiến tranh hết anh còn chưa về lạiĐể mẹ buồn đợi bên mái nhà tranhNước mắt mẹ nối đuôi nhau chảy mãiVà nỗi đau khiến giấc ngủ chẳng lành.

Cha ngã xuống nơi cổ thành Quảng TrịNén đau thương ngày chăm chỉ cấy, càyGom hạt thóc nuôi đoàn quân đánh MỹNhiều đêm trường lệ mẹ đẫm bàn tay.

Anh khôn lớn trong những ngày họ ĐặngGieo vành khăn màu trắng khắp phương namMẹ nức nở giữa canh dài khuya vắngLúc được tin anh ngừng việc đang làm.

Vai khoác súng dù chẳng ham chém giếtChàng kỹ sư bỏ cây lúa lên đườngTrong huyết quản sục sôi dòng máu ViệtKhông thể nhìn khi Tổ Quốc tang thương!

Chiến tranh hết sao anh chưa về lại?Đang ở đâu giữa hoang dại núi rừngAnh có biết nhiều năm rồi khắc khoảiMẹ bây giờ đã bạc tóc, còng lưng.

Mẹ chờ mãi anh còn đi biền biệt?Không trở về thăm lại mái nhà xưaChiến trường cũ máu loang giờ đã hếtSao chẳng về hồn dãi nắng, dầm mưa.

Nhiều đồng đội vẫn sớm, trưa tìm kiếmAnh nằm đâu sao chẳng chịu quay vềNước mắt mẹ chưa bao giờ ngừng chảyKể từ ngày.Anh hăm hở ra đi!

Chất lính - Ngô Hạnh

Gian khổ nào bằng vượt dãy Trường sơnThiếu gạo thiếu rau sốt rét mưa nguồnLính vẫn hiên ngang tiến lên phía trướcĐường ra trận đều chung một hướng.Là con đường giải phóng Miền Nam.Có gì quý hơn độ tuổi thanh xuânVì độc lập ta hiến dâng tất cả.Những nét riêng tư cũng không còn nữaTất cả hòa chung nhịp bước quân hành.Tất cả làm nên đại thắng Mùa Xuân.

Hòa bình rồi về đời thường phẳng lặngLính vẫn sẻ chia như chiến trận thuở nàoChút hàng căng tin có đáng là baoChia căn hộ cũng nhường người lấy trước.Cái lý của anh: quý như tính mạngTa dám cho rồi nhường tiếp có sao!Việc khó khăn vẫn hăng hái đi đầuSo vượt Trường Sơn - chỉ là chuyện nhỏ.Cuộc sống đời thường biết bao cám dỗChất lính giữ gìn đâu phải giản đơn.Đời có nghèo chẳng toan tính thiệt hơnSống liêm khiết rồi cũng đâu vào đấy.Không nói ra mà người đời vẫn thấy.Người có quên nhưng trời chẳng thể quênMất cái này được cái khác lớn hơn.Sướng-khổ-buồn-vui luật đời là thếDẫu cuộc đời có thăng trầm dâu bểThì vẫn tự hào chất lính mãi trong ta.

Đại tướng của lòng dân - Hồng Ngoãn

Quảng Bình đó quê cha đất mẹBác lớn lên sức trẻ căng trànKhi mà đất nước gian nanChẳng nề đói khổ, đâu màng hiểm nguy

Điện Biên Phủ mãi ghi một thuởĐờ - Cát kia phải bỏ, quy hàngMường Thanh, Hồng Cúm,Him LamLẫy lừng trang sử, ngỡ ngàng năm châu

Con người ấy mang bầu nhiệt huyếtĐức hi sinh mãnh liệt hơn ngườiTrí tài lớn tựa biển khơiĐánh cho Pháp, Mỹ phải rời khỏi đây...

Quên sao được cái ngày Bác mấtCả nước buồn ấy thật đau thươngTrải bao sương gió dặm trườngBác về với mẹ quê hương Vũng Chùa.

Đẹp thay quân đội nhân dân Việt Nam - Định Thị Hiển

Cả đời em chẳng yêu aiYêu anh bộ đội, có tài đánh tâyCâu hò ngày ấy, còn đâyVang vọng bến nước, đường cày đảm đangNếu không chiến thắng vẻ vangChưa xong nhiệm vụ, đừng màng cưới emEm ơi..đợi nhé không hènSau khi thắng lợi, làm quen cũng vừaRu hời trên võng đò đưaNgủ đi còn giặc, cha chưa thể vềGiọng hò,lời ru đê mêTạo nên sức mạnh, diệt bè xâm lăngBộ đội càng đánh càng hăngBè lũ cướp nước, trực thăng lộn nhàoLời bác dặn dò hôm nàoQuân đội làm tốt, không sao nhãng lòngQuân đội Việt Nam anh hùngLuôn luôn tỏa sáng, trong lòng nhân dân.

Anh ấy về thăm - Phạm Quang Thu

Anh là lính không biết con cựa mình trong bụngCứ thương em, nửa mếu nửa cườiÂu yếm quá, ba lô lụng thụngBất ngờ giầy, tã lót cứ tung rơi

Vợ thương chồng chân tay luýnh quýnhBa lô sờn quên cả đính cúc, khuyVề thăm vợ bụng mang dạ chửaThương vợ con chỉ biết ngồi quỳ!

Tư thế bắn, tư thế ngồi tuyên thệÁp môi hôn khệ nệ một bụng bầuChưa bao giờ thấy Tình yêu lính trẻMộc mạc thôi mà khôn tả chiều sâu!

Trường Sơn bản tình ca bất tử - Hoàng Như Phượng

Hát lên em bản tình ca Đất nướcBên cây đàn, cánh võng giữa bao laTrường Sơn hôm nay đẹp lắm ngàn hoaRíu rít tiếng chim, chan hòa sức sống.

Mỗi ngọn cỏ, nhành cây giữa đại ngàn gió lộngMang trong lòng bao khát vọng vươn lênDấu trong mình muôn vết cứa chẳng thành tênLuôn giữ màu xanh làm nên lịch sử.

Những người lính kiên trung không tiếc thân mình gìn giữTấc đất quê hương can đảm, kiên cườngKhông nề chông gai, bom đạn coi thườngSát cánh bên nhau giữ con đường huyết mạch.

Những chuyến xe đã đi vào sử sáchNhững đoàn quân điệp điệp, trùng trùngNhư còn đâu đây trước hùng vĩ núi rừngTrái tim anh đập trong mạch đường bất tử.

Hát lên em giữa đạn bom rực lửaBản tình ca nối một dải sơn hàRừng Trường Sơn vang khúc khải hoàn caNiềm hạnh phúc mừng nước nhà thống nhất.

Ngày đoàn tụ em trao - Hồng Soi

Đã bao mùa em gom ánh sao đêmGửi vào mây chuyển về nơi đảo nhỏCác vì sao lung linh hòa trong gióNơi quân trường đã sáng tỏ chưa anh?

Ngày anh đi em đơn lẻ mong manhBao hứa hẹn nay lỡ đành gác lạiNụ hôn đầu trao nhau còn nhớ mãiNhớ bờ vai em tựa suốt đêm thâu!

Quê hương ta cuộc sống đã đổi màuNông thôn mới đầu còn nghèo như trướcĐó là điều cả làng hằng mong ướcNiềm vui này không ngăn nổi lệ tuôn!

Chờ anh hoài nỗi nhớ dệt thành khuônNơi đầu nguồn luôn khát khao rạo rựcGió chuyển mùa em trằn trọc thao thứcNhớ thương anh đang gác trực đêm ngày!

Dẫu hiểm nguy xin chớ có lung layBiết đắng cay mới có ngày hái quảTrước kẻ thù đừng bao giờ gục ngãNguyện lời thề mình đã hứa năm nao.

Hết nghĩa vụNgày đoàn tụ em trao!

Màu xanh áo lính - Phan Hoàng

Trên mọi miền Tổ quốc ta quaĐâu cũng gặp màu xanh áo línhCủa Quân đội Việt Nam hùng mạnhMàu biển trời sông núi mênh mông

Đoàn quân từ thôn xóm ruộng đồngLớn nhanh tựa chàng trai Phù ĐổngTừ buổi gậy tầm vông thay súngĐã trưởng thành làm một Điện Biên

Đoàn quân từ kìm kẹp đứng lênĐã phất cao ngọn cờ Giải phóngLàm cuộc Tổng tiến công hùng dũngĐể hoàn thành thống nhất non sông

Ôi màu xanh áo lính yêu thươngSáng trên vai màu cờ Tổ quốcMang sứ mệnh giữ gìn đất nướcĐể màu xanh mãi mãi cho đời!

Đêm hành quân - An Giang Bùi

Đường hành quân qua một cánh rừng,Đơn vị dừng chân ngày mai tiếp bước,Đêm về khuya chị Hằng còn thức,Gió thì thầm, âu yếm trên cây.

Đồng đội ngủ say,Tôi cầm cây bút.Lá rừng bỗng chốc,Gọi nhau xạc xào.Đêm đã vào sâu,Phập phồng chờ đợi.Vì sao le lói,Vén lá nhìn tôi.

Sao Mai thấp thoáng đỉnh đồi,Trầm ngâm suy tưởng, bồi hồi nhớ ai.

Hai đầu nỗi nhớ - Ngô Hương

Em với anh ở hai đầu nỗi nhớ!Tháng ngày trôi sao bỏ ngỏ tìm nhauThương về anh người lính nơi tuyến đầuNơi biển đảo xa xôi ngàn cách trở

Sóng vỗ về ngày đêm mong nhớNơi quê nhà em vẫn đợi chờ anhBờ cát dài ôm trọn biển xanhNhư tình em không bao giờ phai nhạt

Và em sẽ mãi là bờ cát..Ôm tình anh vỗ nhè nhẹ về emYêu anh nhiều vất vả ngày đêmChắc tay súng giữ biển trời tổ quốc

Nơi quê nhà thơ anh em đọc thuộcHậu phương em giữ vững tình anhHẹn ngày về tình ta mãi thắm xanhMình cùng bước trên con đường hạnh phúc

Mỗi câu thơ gửi lời em xin chúcLuôn giữ gìn sức khỏe nhé anh

Cầu tạm - Hồ Viết Bình

Nước lũ ngập tràn cuốn ván trôiChỉ còn trơ lại cáp dây thôiBộ đội xung phong làm cầu tạmNằm ngang thay ván, ôi tuyệt vời

Trong lúc đợi chờ đem ván tớiCó cầu vượt suối khỏi phải bơiTrẻ em thôn bản không bỏ họcÔi sao cảm động nước mắt rơi.

Phát huy truyền thống 74 nămNơi nào đất nước gặp khó khănCũng đều có mặt anh bộ độiCho dù đánh đổi tuổi thanh xuân.

Nghĩa tình đồng đội - Nguyễn Đình Cường

Kính tặng: trung tướng Nguyễn Quốc Thước bài thơ

Giữa nghĩa trang thấy một vị tướng giàVới quân phục chỉnh tề, sao trên mũÔng đi chậm giữa trang nghiêm hàng ngũTrên tay ông nắm hương cháy vơi dần

Như ngày xưa ông vẫn thế - ân cầnDặn chiến sỹ trước lúc vào chiến dịchMuốn tất cả luôn phải về tới đíchMặc quân thù có pháo nổ, bom rơi...!

Nay hòa bình ông chẳng được thảnh thơiĐêm khó ngủ còn bao điều dằn vặtBình minh sáng - nhiều cuộc đời đã tắtĐể bừng lên những giá trị vĩnh hằng...!

Ý chí ông muốn làm cổ xe tăngHúc bẹp lũ nội xâm đang tàn pháVà ngăn cản những sóng ngầm biển cảĐể quê hương đất nước được thanh bình

Viếng đồng đội xong, ông có phút lặng thinhNhư thầm hứa với linh hồn liệt sỹ:Đồng đội ơi! Cứ niết bàn yên nghỉTổ Quốc trường tồn - đã có lớp cháu con!

Lính Cụ Hồ - Nguyễn Thị Khánh Hà

Núi rừng vắng chẳng bóng ngườiChỉ biên phòng với tiếng cười và mâyGiữa biển cả, giữa trời đâyLính Hải quân hưởng ngất ngây gió trời

Mặn mòi nước biển đầy vơiNên khao khát lắm giếng khơi quê nhàBiển trời, hải đảo của taThiêng liêng bờ cõi, bao la nghìn trùng

Trí trai thỏa sức vẫy vùngNoi theo truyền thống anh hùng ông chaGiữ yên bờ cõi nước nhàNghìn năm bất khuất, chúng ta tự hào.

Ngày của lính - Triệu Phú Tình

Có một ngày rất ý nghĩa với tôiNgày quân đội ra đời trong bom đạnNgày tôi khóc mẹ lại cười thỏa mãnThằng lính quèn nhào nặn mãi mới raNăm nay tròn ba mươi tám mùa hoaCũng đủ ngấm thế nào là chất línhNét giản dị ăn sâu vào cái tínhNhững khó khăn kiên định ắt vượt quaPhải biết nhìn về một hướng thật xaPhía đối nghịch chính là thù cướp nướcLính bộ đội luôn làm sau tính trướcQuyết tâm rồi vững bước mạnh tiến lênĐã hòa bình dựng kinh tế lâu bềnCùng góp sức tạo nên rồng đất ViệtTheo kế tục trang sử ông cha viếtNhững hy sinh không tiếc bản thân mìnhLuôn sẵn sàng tay súng nghiệp nhà binhTập rèn luyện giữ yên bình tổ quốcVì kẻ địch vẫn lăm le xâm lượcCảnh giác cao mới được lính ta ơiLính cụ hồ niềm kiêu hãnh rạng ngờiDân yêu quý và đời đời vẫn nhớNgày quân đội thành lập luôn nhắc nhởNgày hai hai tháng chạp ở lòng dân.

Thư Tình Người Lính Biển - Bình Minh

Nhớ không em những ngày anh xa vắngEm đợi chờ như đón nắng mùa đôngNơi hậu phương em chung thủy mặn nồngMuốn gửi tặng má hồng ra phương ấySóng vẫn đấy vẫn xô bờ cát vậyNỗi nhớ người đưa đẩy bóng thời gianNghe đâu đây những cơn gió đại ngànAnh xin gửi những tiếng đàn ân áiHải âu bay sóng bạc đầu hoang hoảiỞ quê nhà em khắc khoải chờ mongNhững ái ân vẫn thầm gọi bên lòngEm vui nhé! Và mong ngày trở lạiDù tuyến đầu gian nan anh không ngạiDù trong lòng trống trải rất cô đơnMong một mai để được thấy em hờnNiềm hạnh phúc như tiếng đờn anh tặng.

Cánh võng

Thủa ấu thơNghe tiếng mẹ à ơi!Cánh võng đu đưaRu con vào giấc ngủTrong mơCon thấy đàn cò trắngThấy con đò bến nước dòng sôngChút lớn khônThương mẹ hiền vất vả lưng còngCon bắt ốc mò cua mót lúaLúc thảnh thơiMắc võng vào bờ tre trước ngõChao võng đều đềuĐón ngọn gió nồm nam.Trưởng thành rồi!Sức trẻ thanh niênXa mẹ xa quê con lên đường nhập ngũBãi khách Trường Sơn buổi đầu bỡ ngỡMắc võng giữa rừngNhớ mẹ, nhớ quê!Đã bao lần “đầu súng trăng treo”Đã mấy lúc mưa dầm nắng gắtĐã bao phen đạp trên đầu giặcĐể lúc yên bìnhMắc võngNgắm trời xanh!Xuất ngũ về trong cuộc sống bon chenTheo quy luật: có con rồi có cháuCánh võng Trường Sơn kỷ niệmmột thời xương máuNay mắc trước hèChăm giấc ngủ cháu con!Ơi! Cánh võng diệu huyền từ thuở ấu thơĐã theo suốt đời tôiNhư một con đò nhỏDẫu chòng chành qua muôn vàn sóng gióVẫn đưa tôi vềBến cũMẹ ầu ơ!

Từ khóa » Thơ Bộ đội Thông Tin