Top 5 Sự Tích Cầu Vồng Hay Nhất Bạn Nhất định Phải Xem - Wowhay

Em ạ ngày xưa vua nước Sắc Có một nàng công chúa gọi Lung Linh Advertisement Nàng đẹp như sao trên đỉnh núi và diễm kiều hơn cả tiên nữ giáng trần.

Nàng công chúa tháng ngày rong ruổi Cùng tùy tùng đi khắp thế gian. Nàng mang theo vải bông và gạo muối Giúp đỡ dân đói khổ cơ hàn. Nàng công chúa yêu một chàng thủy thủ Có tiếng hát trầm hùng vang vọng khắp đại dương. Tiếng hát giúp cho ngư dân vững dạ lái con tàu vượt sóng dữ muôn phương. Mối tình đó dạt dào như biển cả và mặn nồng hơn cả nước đại dương Nhưng than ôi ý Trời sao nghiệt ngã Vua cha bắt nàng lấy con của Long Vương. Đất khi đó khô cằn hạn hán trời thu gió về gây bão tố trùng khơi Cây khô khát, mặt người héo úa Tàu thuyền bể xa sóng vùi dập tơi bời. Vì cuộc sống của dân nghèo đi biển Vì tính mạng người yêu gắn với những cánh buồm Vì sự bình yên của quê hương xứ sở Lung Linh vâng lời mà nước mắt trào tuôn. Thật diệu kỳ đất trời như bừng tỉnh mưa ngọt ngào tưới tắm khắp nơi nơi. Gió nhẹ nhàng dìu thuyền chàng thủy thủ thong dong bình yên tận góc biển chân trời. Và em ạ sau mỗi lần mưa đổ Lung Linh hiện ra rực rỡ sắc cầu vồng Chiếc cầu hiển linh của tình yêu bất tử Nối từ đất liền ra đến biển mênh mông. (Theo Thúy Hằng) 2. Sự tích cầu Vồng (bài 2) Ngày xưa ở một bản nọ có một đôi trai gái rất yêu nhau. Ngày ngày họ rủ nhau đi chợ, đi hết nơi này đến nơi khác không chịu về nhà. Đến khi tiền bạc đã tiêu hết không còn cái gì để ăn nữa, cô gái mới rủ người yêu về nhà mình, nhưng anh ta không chịu. Vốn là con nhà khá giả, anh ta rất lười làm việc, ăn xong chỉ biết đi chơi. Anh ta nghĩ về cũng chẳng làm được việc gì, sợ dân làng chê cười. Còn người yêu của anh vốn xuất thân trong một gia đinh nghèo, quen với lam lũ, nên cô chỉ muốn trở lại với quê nhà để đi làm nương, kiếm củi, chứ đi mãi như thế rồi cũng đến chết đói. Rủ mãi người yêu không về, cô đành từ biệt anh ta rồi bỏ về nhà, trở lại cuộc sống làm ăn như cũ. Chăm chỉ đi làm nương rẫy, cô nhanh chóng ăn nên làm ra và quên đi cái thói lêu lổng lười biếng và quên luôn cả người yêu cũ. Một hôm bỗng nhiên cô thấy người yêu của mình quay trở về và tỏ lòng ăn năn, hứa sẽ về làm ăn và ở với cô. Nghe anh thề thốt, cô tin ở sự chung thuỷ của anh ta. Cô chấp nhận lời hứa hẹn của anh. Từ đó hai người trở thành vợ chồng, sống với nhau rất hạnh phúc. Họ làm việc rất chăm chỉ, dân làng không có ai nói xấu về họ nữa. Cuộc sống ngày một đầy đủ, thóc gạo, ngô ăn đã thừa nhiều lắm. Một hôm chồng lại bảo vợ: Mình làm như vậy đã thừa ăn, đi làm mãi nhà cũng không có chỗ mà đựng – bây giờ bỏ ngày tháng đi chơi cho thoải mái một chút chứ, lâu quá chỉ có vùi đầu mà làm chẳng đi đâu được cả. Vốn xót thương chồng, nể chồng nên cô gái nhận lới đi chơi. Họ ra đi, không đi về đâu mà chỉ biết là mang theo rất nhiều thức ăn. Họ cứ đi mãi, không kể ngày đêm và cái tật mải chơi trở lại với họ. Đi xa lắm rồi. Thức ăn cũng đã hết. Bây giờ họ không biết tìm kiếm cái gì để ăn được cho qua ngày đoạn tháng. Họ đành dựng tạm túp lều để ở và phải đi tìm kiếm rau rừng để ăn cho qua bữa qua ngày. Người vợ vốn rất thương chồng, đến bữa ăn lại dành hết miếng ngon cho chồng. Còn anh chồng thì lười chỉ biết ăn xong lại nằm. Cứ sống như vậy người vợ thấy khổ sở quá, có lúc cô muốn quay trở lại quê cũ nhưng lại sợ dân làng, bạn bè chê cười. Người vợ chán nản và buồn bã lắm nhưng không biết làm thế nào được, đành phải chịu ở với chồng. Một hôm bỗng trời mưa to, gió lớn. Hai vợ chồng ở nhà. Đang lúc đó thì thấy một ông già chống gậy, đầu tóc bạc phơ, râu dài đến xin nghỉ trọ. Người vợ thấy ngại vì thấy chồng mình lười, nhà cửa thì rách nát không có chỗ ngủ. Chị đang phân vân thì anh chồng vốn đã lười biếng lại có tính kiêu căng, thấy ông già ăn mặc rách rưới, bẩn thỉu anh ta không thèm trả lời và bảo vợ đuổi ông già đi. Nghe lời chồng chị vợ nói với ông già là chồng không cho nghỉ vì nhà chật quá, ông già đáp lại: – Ta là người trên trời xuống đây để xem các người dưới trần gian ăn ở như thế nào? Đến đây ta thấy hai vợ chồng mày nghèo mà lười biếng không có ăn, nhà có lại rách nát và tính tình lại còn rất xấu, không có tình thương đối với mọi người. Ta sẽ trừng phạt hai vợ chồng mày. Từ nay trở đi, chúng mày sẽ không được sống ở trần gian nữa. Ta hóa phép cho chúng mày biến thành cầu vồng sống lơ lửng trên trời. Khi trời vừa mưa vừa nắng mới được ra nhìn thiên hạ. Còn ngày thường thì phải chui vào trong mây mà ở. Nói xong, ông già biến mất. Hai vợ chồng nghe vậy vừa sợ hãi vừa ân hận nhưng đã muộn rồi. Hai vợ chồng liền biến thành cầu vồng lơ lửng ở trên mây mà nửa lờ mờ là người chồng lười biếng, kiêu căng, còn phần sáng đẹp là người vợ chăm chỉ, thương người nhưng chẳng may lấy phải anh chồng xấu nết. Ngày nay, khi trời đang nắng lại mưa to thì ta thấy cầu vồng xuất hiện, đó chính là hình ảnh của đôi vợ chồng lười bị trời trừng phạt.
Sự tích cầu Vồng hay nhất
3. Sự tích cầu Vồng hay nhất (bài 3) Xì Pứ là con gái một nhà nghèo. Nàng chỉ có một bộ quần áo bảy màu do tay nàng thêu là đẹp nhất, còn toàn là quần áo vá. Nhưng đôi tay Xì Pứ chăm làm, đôi chân Xì Pứ hay leo rẫy, nên ai cũng mến cũng thương. Nàng đẹp không gì sánh nổi. Tiếng nàng thánh thót hơn tiếng hót của chim mì xí, mái tóc nàng mượt dài hơn dây móc, da nàng trắng hơn gốc cây chuối rừng chớm nở. Nhiều chàng trai khỏe, đẹp, khắp bản gần bản xa kéo đến xin ở rể nhà Xì Pứ nhưng bụng nàng vẫn chưa ưng ai. Vào một ngày đẹp trời, Xì Pứ cầm dao đi phát rẫy xa. Nàng đi tới đâu dưới chân nàng hoa rừng nở rộ, trên đầu nàng chim chóc hót ca, cảnh vật như thêm sức sống. Đến những sợi nắng vàng rực trong trẻo cũng cố tình đậu mãi trên bộ ngực nở nang và mái tóc xanh đen óng ả của nàng. Vừa tới nương, Xì Pứ gặp một chàng trai trông rất hiền lành mặc một bộ quần áo chàm thô, dáng khỏe mạnh nhanh nhẹn. Sau một lúc ngập ngừng, chàng trai lên tiếng hỏi Xì Pứ: – Người đẹp ơi! Đừng sợ thế! Ta chờ người đẹp đã lâu rồi, lòng ta héo như cỏ tranh cắt để lâu ngày vì mong vi nhớ! Vừa trông thấy chàng lòng Xì Pứ đã như lá rừng gặp gió. Giờ lại được nghe tiếng nói ngọt hơn nước mật ông của chàng, lòng nàng lại càng ưng hơn. Chàng trai giúp Xì Pứ chặt cây to, phát cây nhỏ. Vừa phát, miệng họ vừa nói chuyện vui vẻ. Khi con mắt hai người không dám ngó thẳng nữa thì họ hứa hẹn cùng nhau nên vợ nên chồng. Xì Pứ không ngờ rằng chàng trai kia chính là rắn thần ở núi này. Vì quá mê vẻ đẹp và tính tình của nàng, thần rắn đã hiện thành người để tỏ lòng mến thương của mình. Khi rắn thần kể rõ về mình, lòng Xì Pứ vẫn như ngọn núi không suy suyển. Họ thề thốt một lòng sống bên nhau. Biết được chuyện, lòng bố mẹ Xì Pứ đau nhiều, vừa thương mà vừa giận Xì Pứ đầy ruột. Đên nằm hai ông bà cùng to nhỏ bàn tính chuyện giết thần rắn để trừ hậu họa cho con gái. Hai ông bà lấy ba con dao nhọn mài thật sắc cắm cán xuống đất, mũi lên trên giữa lối rắn thường qua lại. Đêm ấy chàng rắn quen lệ bò tới chỗ người yêu để được nhìn, để được nghe giọng nói của nàng. Chẳng ngờ chàng liền bị lưỡi dao rạch bụng, máu túa ra lênh láng. Chàng rắn chỉ kịp kêu lên: – Trời ơi! Sao ai lại nỡ hại tôi thế này. Giết được rắn rồi bố mẹ Xì Pứ chất củi và gianh khô để đốt. Thấy người yêu bị chết lại bị thiêu xác, lòng Xì Pứ như có ai dội lửa. Không ngăn được ý muốn của bố mẹ, nàng bèn mặc bộ quần áo đẹp nhất có thêu bảy màu sặc sỡ đến bên xác người yêu đang cháy rừng rực khóc lóc: – Người ta thương đã chết. Lòng ta héo như cánh hoa phơi nắng lâu ngày. Ta không thể sống thêm được nữa, ta phải chết theo người ta thương thôi. Làng xóm ơi! Nếu ai thương tôi, muốn thấy tôi thì ngay sau lúc trời mưa rồi lại nắng tôi sẽ hiện ra! Nói xong nàng nhảy vào đống lửa đang cháy hừng hực. Lửa từ thân chàng rắn quấn lấy người nàng. Hai người ôm nhau chết trong đống lửa rừng rực. Bỗng trời đổ mưa sầm sập. Lửa tắt, mối đùn lên lấp kín xác hai người thành một ngôi mộ lớn. Trời vẫn mưa, nắng bỗng hửng lên. Người ta nhìn thấy hai chiếc cầu vồng rực rỡ bảy màu hiện lên. Từ đó, nếu trời đang mưa mà lại có nắng hửng lên thì hai chiếc cầu vồng lại cùng hiện lên và cùng biến đi như vậy. Ta thường thấy một chiếc cầu vồng màu đen viền một vết đỏ mờ mờ bên cạnh. Đó là hồn của chàng rắn. Máu đỏ mang màu ngọn lửa thiêu, màu đen là màu áo rắn khoác ngoài lúc bị thiêu. Còn chiếc cầu vồng có bảy màu rực rỡ chính là màu áo quần của nàng Xì Pứ xinh đẹp mặc lúc lao mình vào ngọn lửa. Ngày nay, mỗi khi cầu vồng hiện ra ở đâu người ta đều cho rằng nó đang vươn vòi xuống suối, xuống khe để uống nước cho bõ cơn khát vì bị ngọn lửa thiêu nóng ngày nọ vậy. 4. Sự tích bảy sắc cầu vồng hay nhất (bài 4) Xưa lắm rồi, các màu trên mặt đất bỗng dưng cãi nhau. Màu nào cũng tự cho rằng mình là tuyệt hảo, quan trọng nhất, hữu ích nhất và được ưa chuộng nhất. Màu lục bắt đầu: Dĩ nhiên là tôi quan trọng nhất. Tôi là biểu tượng của sự sống và niềm hi vọng. Tôi được chọn để tạo thành cỏ cây. Thiếu tôi cảnh vật sẽ tiêu điều. Hãy nhìn vạn vật xung quanh, các bạn hẳn thấy tôi đúng. Màu xanh ngắt lời: Bạn chỉ nghĩ đến những gì trên mặt đất, hãy ngước nhìn trời xanh và dõi ra biển biếc. Từ đáy biển sâu đến chín tầng mây cao, sự sống tồn tại được đều nhờ vào nước. Trời xanh bao la mang hình ảnh của sự thanh bình. Nếu không có thanh bình muôn loài ai nấy cũng sẽ xác xơ. Màu tím cãi lại: Tôi là màu của sức mạnh. Từ vua quan đến hàng giáo phẩm đều chọn màu của tôi vì tôi tượng trưng cho quyền uy và thông thái. Ai ai cũng sẵn sàng lắng nghe và tùng phục. Màu vàng cười vang: Sao toàn là chuyện nghiêm túc quá thế. Tôi cho rằng chỉ có tôi mới mang lại niềm vui và sự ấm áp cho đời mà thôi. Này nhé, mặt trời vàng, mặt trăng vàng, các vì sao vàng, tất cả đem lại sự vui tươi và nụ cười cho toàn thế giới. Vắng tôi là thiếu hẳn đi niềm hân hoan. Đến lượt màu cam tự khen: Tôi là màu của sức khỏe, của sự đổi mới. Có lẽ tôi là một màu quí vì tôi phục vụ mọi nhu cầu của con người. Tôi mang các sinh tố quan trọng nhất, hãy nhìn các loại trái cây thì biết. Tôi ít khi có mặt nhưng khi tôi nhuộm bầu trời bình minh hay bầu trời hoàng hôn, vẻ đẹp mê hồn của tôi khiến không còn ai nhớ đến các bạn nữa. Màu chàm tiếp lời, giọng nhỏ nhẹ nhưng quyết liệt: Các bạn hãy nghĩ đến tôi xem nào. Tôi là màu của sự tĩnh lặng. Phải để ý đến tôi vì thiếu tôi, các bạn sẽ trở nên hời hợt, thiếu sâu sắc. Tôi đại diện cho tâm hồn, ý tưởng và sự tinh tế. Ai cũng cần tôi để có được một cuộc sống cân bằng cũng như tạo nên sự khác biệt. Tôi hữu dụng cho lòng tin, những giây phút trầm tư, an lạc nội tâm. Đến lúc này màu đỏ không thể kiềm chế được nữa, quát to: Ta đây mới đích thị là “xếp sòng”. Ta là máu, là sinh lực. Ta là màu báo nguy, màu của sự can đảm. Ta là lửa. Ta là màu của đam mê, của tình yêu, của hoa hồng, của hoa anh túc… Thiếu ta, địa cầu sẽ ảm đạm như mặt trăng kia. Và rồi các màu lại tiếp tục khoe khoang; mỗi màu tự cho mình mới là quan trọng thật sự. Cuộc tranh cãi càng lúc càng căng thẳng, bỗng nhiên một tia chớp xẹt đến, tiếp theo ngay sau là một tiếng sét to. Mưa như thác đổ xuống các màu khiến chúng phải sát cánh lại để che chở cho nhau. Mưa nói: Thật là ngốc nếu các bạn mãi chống đối nhau. Các bạn không biết rằng mỗi màu được tạo ra cho một mục đích rõ ràng sao? Mỗi màu đều có một tính cách độc nhất và đặc biệt trong thế giới này. Hãy bắt tay nhau và cùng đến với tôi. Các màu nghe có lý và làm theo đề nghị của mưa. Chúng đến bắt tay nhau. Mưa khuyên tiếp: Từ giờ trở đi, khi nào mưa mỗi bạn hãy nổi lên thành một cầu vồng trên bầu trời để chứng tỏ các bạn đã chung sống hòa bình. Cầu vồng là hình ảnh của sự hy vọng và hòa giải. *** Tình bạn rực rỡ như bảy sắc cầu vồng: đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím. Đỏ là quả chín, cam là ngọn lửa bất diệt, vàng là ánh dương chiếu rọi, lục là cây cỏ bừng mạch sống, lam là dòng nước trong xanh, chàm là niềm mơ ước trong tim, tím là nụ hoa sắp nở. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay chăm sóc tình bạn để tình bạn trổ nụ đơm hoa nhé! 5. Sự tích cầu Vồng hay nhất (bài 5) Chang chang giữa trưa hè. Trên cánh đồng lúa đang đơm bông. Chàng họa sĩ ra rìa làng, say sưa ngắm cảnh đồng quê và chàng quyết định vẽ một bức tranh phong cảnh. Chàng chọn một chỗ trên đồi sao cho tầm nhìn thật phóng khoáng, rồi bầy các màu ra, chuốt lại bút lông và bắt đầu vẽ. Chàng mải miết vẽ, chẳng để ý gì đến thời gian. Sang chiều, mặt trời ngả dần về phía chân trời. Bỗng mây đen ùn ùn kéo đến. Chẳng mấy chốc, mặt trời bị che khuất. Trời đổ mưa. Họa sĩ vội lấy ô ra để che đầu và che cả bức tranh vừa vẽ xong đang bị thấm vài giọt nước. Các màu mệt bã người vì làm quần quật từ sáng sớm dưới nắng chói chang, rồi lại bị mưa ướt như chuột lột nên càng thấy ngao ngán. Chúng bắt đầu càu nhàu. Màu Đỏ thấy thế bèn lên tiếng bảo: – Các bạn chán thật, chưa chi đã chán nản. Hãy kiên trì lên nào và đừng than vãn vớ vẩn nữa. – Cậu nói ai thế? – Màu Da Cam như tôi đây, nổi tiếng toàn thế giới. Tất cả các quả cam đều phải sơn mầu của tôi. – Thôi đi, đúng là cái đồ vỏ cam. Màu vàng chanh chua nói: – Hãy nhớ rằng mặt trời, ờ, chính mặt trời, còn ai vào đây nữa. Mặt trời màu vàng. Nói gì thì nói mặt trời cũng quan trọng hơn cái vỏ cam hàng tỉ lần. Vậy mà màu Da Cam có là gì so với màu Vàng không! – Cứ cho là thế đi. Màu xanh lục điềm tĩnh nói: – Nhưng các bạn nhầm rồi! Màu quan trọng nhất trên quả đất là màu của cây cỏ, của thiên nhiên. Chính con người nói, khi họ nhìn vào màu xanh là cây, mắt của họ chả được nghỉ ngơi còn gì… – Thế còn bầu trời. Màu Xanh Lam thốt lên, giọng nghẹn ngào: – Làm sao các bạn có thể quên được màu xanh của bầu trời trên đầu mình. Vậy còn gì tuyệt vời hơn màu Xanh Lam này… Nói xong Xanh Lam bật khóc òa lên vì ấm ức. – Xem kìa, họ oách thật. Màu Xanh Chàm mỉa mai. – Thế còn sắc biếc của đại dương, của sông suối thì sao. Cả bầu trời nữa, đâu chỉ xanh lam, nhìn kìa, còn có những khoảng xanh lơ nữa. Thưa các bạn, Xanh Chàm mới là màu quan trọng nhất trên thế gian. – Các bạn bình tĩnh. Màu Tím thì thầm nói: – Khoe khoang màu sắc của mình như thế thật là lố bịch. Muốn gì đi nữa, màu sắc đằm thắm, huyền ảo nhất vẫn là màu Tím, cứ nhìn hoa violet thì biết… Họa sĩ lắng nghe câu chuyện từ đầu chí cuối, chàng hiểu ngôn ngữ của các màu. Chàng yên lặng mỉm cười và vẽ lên bức tranh một cây cầu vồng trên cánh đồng lúa vàng rực. Đúng lúc đó, mưa vụt tạnh, mây đen tan biến, mặt trời ló ra và trên cánh đồng lấp lánh muôn ánh hào quang từ một cầu vồng thật. Tất cả các màu cùng bừng sáng. Các màu nắm tay nhau và trong vòng tay ấy các màu cùng rực rỡ hơn cả ngàn lần khi đứng một mình. Chàng họa sĩ lại mỉm cười rồi vẽ thêm một bông cúc đại đóa có các cánh hoa mang tất cả bảy sắc cầu vồng. Bông cúc trông thật là đẹp. Top 5 sự tích cầu Vồng hay nhất chắc rằng mang đến cho bạn những giây phút giải trí ý nghĩa. Hãy đọc cho các con bạn cùng nghe và giải thích nội dung sâu sắc của sự tích cầu Vồng nha các bạn!

Từ khóa » Sự Tích 7 Sắc Cầu Vồng