[TOP] Thơ Viết Về Cô Gái Thôn Quê Hay, Loạt Thơ Ca Ngợi Con Gái ...

Những bài thơ ca ngợi vẻ đẹp dịu dàng của những cô gái thôn quê rất hay, nhẹ nhàng mà ngọt ngào. Thơ ca ngợi vẻ đẹp nội tâm của những cô gái chân quê, chất phát..

YÊU EM CÔ GÁI QUÊ

Thơ: Lê Minh Thuận

Gái quê như đóa hoa hồng Đẹp không chải chuốt mặn nồng tự nhiên Không son chẳng phấn lại hiền Tóc dài mắt biếc anh liền lao đao

Câu ca tiếng hát ngọt ngào Nói năng thưa dạ dạt dào lòng anh Váy đen yếm đỏ nước xanh Em tôi khờ khạo lạc quanh sen hồ

Mãi nhìn cứ tưởng anh mơ Tiên nàng giáng thế trong thơ ai rồi Nhũ cao sen hạt khoe trời Lá to, eo chặt, chẳng lời để khen

Tương tư tình gửi cho em Tay đưa mắt liếc mơ thèm ở bên Bùn nhơ sen trắng ngoan hiền Anh mê, anh mẩn, chẳng quên bóng nàng

Gái quê em nhất cả làng Da thơm môi ngọt lở làng cũng cam .

GÁI QUÊ Thơ: NT

Năm nay thời tiết thuận hoà, Cánh đồng lúa chín quê nhà bội thu. Nhờ cơn mưa đổ tháng tư Lúa xanh mơn mởn, trông từ xa xa.

Nhìn cây phượng vĩ nở hoa Báo mùa gặt tới mẹ cha mong chờ. Phận gái không thể làm ngơ, Nên em tranh thủ thì giờ về quê.

Cánh đồng lúa tốt ven đê, Mẹ cha chăm bón bốn bề vàng tươi. Nhìn xa, xa tận chân trời, Cánh đồng lúa chín tuyệt vời làm sao

Phải chăng trời đất đáp lao, Mẹ cha vất vả đã bao tháng ngày Ôi sao hạnh phúc tràn đầy, Làm em vui sướng ngất ngây trong lòng

Hôm nay gặt lúa giữa đồng, Mình em một ruộng mà lòng vẫn vui. Được mùa lúa chín vàng tươi. Tặng cho cô gái nụ cười trên môi.

Nhìn em đẹp lắm em ơi, Với đôi mắt biếc đẹp tươi rất hiền. Nhìn em sao thật hồn nhiên, Ơi người em gái ở trên cánh đồng.

em gái quê
nụ cười em gái quê (ảnh minh họa)

EM GÁI QUÊ Thơ: Hoàng Kiến Bảo

Nụ cười em nhé gái quê Nắng nghiêng giọt nắng, đợi chờ cánh hoa. Ong vờn bướm lượn la đà Thoảng nghe đâu đó bóng xa thuở nào.

Cánh cò lấp lánh ca dao Đẫm trong tiếng mẹ nao nao ru hời. Anh về nối lại người ơi Buông vòng kỷ niệm một thời xuyến xao .

==================

EM GÁI QUÊ (bài họa) Thơ: Quỳnh Hoa

Em là cô gái miền quê Nụ cười duyên dáng không chê chỗ nào Có thêm giọng nói ngọt ngào Làm anh ngây ngất thấy xao xuyến lòng.

Hỏi rằng anh có yêu không? Mời cha mẹ đến song thân giao hòa Ta cùng dệt bản tình ca Xây đài hạnh phúc một nhà cười vui..

=============================

DUYÊN QUÊ (bài họa)

Thấy em đằm thắm nụ cười Như mùa xuân đến bao người si mê Rạng rỡ trong sáng thế này Anh như say đắm hồn ngất ngây tình

Hỡi em thôn nữ đẹp xinh Ước gì anh được kết tình trao duyên Em là cô gái thuyền quyên Cùng anh sánh bước quyện hương xuân nồng..!!

cô gái quê xinh đẹp
cô gái quê – nàng thôn nữ xinh đẹp (ảnh minh họa)

EM GÁI QUÊ Thơ: Long Vương

Em là con gái nhà quê Ruộng nương ao cá say mê tháng ngày Quanh năm chăm chỉ cấy cày Vụ mùa lúa chính đong đầy niềm vui.

Mặc ai rong ruỗi ngược xuôi Đổi đời vọng ước nổi trôi quê người Riêng em vẫn mãi nụ cười Hồn quê chơn chất ánh ngời tương lai.

Sớm chiều thoăn thoắt chân tay Xong mùa gặt hái đến say ngọc trời Mùi thơm đám rạ kêu mời Chở về no bụng chứ thời đàn trâu.

Bốn mùa cuốc bẫm cày sâu Nhọc nhằn chí thú nào đâu xá gì Gái quê xế buổi xuân thì Không son chẳng phấn dám bì cùng ai.

Mong sao đến một ngày mai Gặp người hiền đức chung xây mộng vàng Đẹp đôi ý thiếp tình chàng Ngôi nhà hạnh phúc rộn ràng sắc xuân !

***Xem thêm: [HAY] Thơ viết về Làng Quê Nông Thôn với hình ảnh cánh đồng lúa, con trâu,..

?? EM GÁI QUÊ ?? Thơ: Nguyễn Thảo

Em đây là gái nhà quê. Quanh năm suốt tháng mãi mê ruộng đồng. Nắng vàng chiếu rọi xuống sông . Bờ đê ruộng lúa mênh mông bạc ngàn

Đêm về nghe tiếng hò vang. Cùng bao trai gái trong làng hát ca. Tánh em đây rất thật thà Tuy không được đẹp nhưng mà đáng yêu. ?

Anh ơi em tỏ mấy điều . Có ưng thì hãy mua nhiều trầu cao. Đặng sang hỏi cưới đi nào . Bằng không lỡ mối duyên đào đó nha. Hihi.

gái nhà quê đẹp dịu dàng
gái nhà quê đẹp dịu dàng (ảnh minh họa)

GÁI QUÊ Thơ: Trần Ngọc Hòa

Em là con gái thôn quê Tóc thơm bồ kết chẳng hề phấn son Eo thon trong bộ nâu non Thật thà chất phác vẹn tròn xuân xanh

Thương nhau từ thuở chiến tranh Thủy chung son sắt kết thành lứa đôi Đảm đang hiền thục lên ngôi Gái quê nay vẫn bên tôi trọn đời

Dù đi khắp bốn phương trời Trong tôi vẫn đẹp rạng ngời gái quê.

GÁI QUÊ… Thơ: Hồ Bất Tri

Đời em vẫn chịu tiếng quê mùa Mẹ bảo “chăm làm…hãy chớ đua…” Bữa chặt vườn cây rồi nhổ sắn Ngày lo chợ búa lẫn thêu thùa Đôi người ghé cửa mong nhờ việc Những bạn sang nhà rủ bắt cua Mỗi bận ra đồng vui thoải mái Lòng luôn giữ vẹn chẳng chơi đùa…

gái quê ăn mặt sành điệu
gái quê ăn mặt sành điệu (ảnh minh họa)

GÁI QUÊ…! Thơ: Bùi Thảo Liên

Em là cô gái nhà quê Quanh năm vẫn cứ mãi mê ruộng đồng Nhiều khi em cũng ước mong Có người thật dạ đem lòng yêu thương

Dẫu rằng dãi nắng dầm sương Gái quê xinh đẹp ngát hương cho đời Hồn nhiên, vui vẻ rạng ngời Siêng năng chịu khó tuyệt vời đáng yêu…!

NGƯỜI QUÊ.. Thơ: Hồng Loan

Về quê vơ rạ thổi cơm Khói nồng cay mắt gạo thơm trắng ngần Ráng chiều đỏ quạch ngoài sân Cô gà mái đẻ tần ngần đống rơm

Ngoài vườn hoa bưởi hương thơm Ổi vàng chín rụng mận cơm xanh lè Bờ rào rên rỉ tiếng ve Khế sai lúc lỉu hàng me chải đầu

Dịu dàng thoang thoảng hoa ngâu Sải dài trong nắng bồ câu hòa bình Người quê hiền hậu chân tình Nụ cười tỏa nắng lung linh dáng chiều

Bà ba lả lướt yêu kiều Năm châu bốn biển liêu xiêu ngỡ ngàng Gái quê mộc mạc đoan trang Người xa lưu luyến dịu dàng …chân quê..

cô thôn nữ xinh đẹp bên ruộng lúa
cô thôn nữ xinh đẹp bên ruộng lúa (ảnh minh họa)

? EM GÁI QUÊ ? Thơ: Trúc Hạnh

Gái miền Tây thật thà chất phác Nét quê mùa nhút nhát dễ thương Chổng mông cấy lúa bên đường Mưu sinh ngày tháng gió sương cuộc đời .

Hoa toả nắng ở nơi đồng nội Sắc hương trời đắm đuối chim sâu Che nghiên nón lá qua cầu Thướt tha kiều diễm mắt nâu tự tình .

Vầng dương ngã lung linh bến nước Bấp bênh xuồng gió lướt trên sông Cô em má đỏ hồng hồng Cất câu giọng cổ ấm lòng hay hay .

Ơi lữ khách có ai tìm mộng Thích nơi này cuộc sống an nhiên Thảnh thơi quên hết muộn phiền Nam thanh sẽ lấy vợ hiền dễ thôi .

Vùng sông nước con người thân thiện Có những mùa điên điển nở hoa Mời anh hãy ghé thăm nhà Trao duyên đám cưới ta là của nhau .

THÔN NỮ Thơ: Trường Nguyễn

Quê tôi giản dị thanh bình Ruộng đồng bát ngát lung linh nắng vàng Xa xa mây trắng mơ màng Gió vờn giáng ngọc rẽ ngang tóc thề

Mặn mà thiếu nữ thôn quê Áo nâu nón lá vụng về phấn son Thướt tha nhẹ gót vẫn tròn Chẳng cần chau chuốt chân thon má hồng

Nồng nàn ấm áp đêm đông Dịu êm tần tảo lo chồng chăm con Sắt son lòng mãi không mòn Nhẹ lòng quân tử dời non tháng ngày.

thiếu nữ miền quê mặt yếm đào xinh đẹp
thiếu nữ miền quê mặt yếm đào xinh đẹp (ảnh minh họa)

GIỮ MÃI NÉT QUÊ Thơ: Lê Xuân Đại

Em ơi giữ mãi nét quê Đừng như gái phố khoe mề khoe mông Yếm đào váy lĩnh đẹp không Nó vừa duyên dáng trông càng xinh tươi

Hồn nhiên thả dáng em cười Chứ đừng ăn mặc nửa người nửa yêu Giản đơn nhưng rất yêu kiều Đua đòi khoe thịt nhiều người cười chê

Yếm đào giữ mãi chân quê Hồn nhiên nét đẹp say mê lòng người Đâu giống cái bọn đười ươi Ăn mặc suồng sã nửa người nửa ma

Nét quê nhưng vẫn mượt mà Thật thà đôn hậu ai nhìn cũng yêu Xã hội thay đổi rất nhiều Nét quê giữ mãi đáng yêu nhường nào..

THƠ VUI CHÂM BIẾM: GÁI QUÊ

Thơ: Lê Hòa

Gái quê…giờ đã khác rồi… Chẳng còn thùy mị…như thời xa xưa Thích vào…nhà nghỉ – quán bar… Áo dây – váy ngắn…điệu đà…làm duyên…

Chạy theo…vật chất – đồng tiền… Không còn duyên dáng…dịu hiền – nết na Chẳng nghe…dạy bảo mẹ cha… Ăn chơi lêu lỗng…sa đà – sớm khuya…

Cũng thuốc…cũng rượu…cũng bia… Em đây dùng tất…không chừa – chẳng tha Xì me – thuốc lắc – bù đà… Tỏ ra sành điệu…hơn là…dân chơi…

Mẹ cha…sầu khổ – lệ rơi… Thân gầy lam lũ…mồ hôi – trên đồng Tiền nong…chiu chắt từng đồng… Nuôi con khôn lớn…thầm mong nên người…

Gái quê…giờ đã quên rồi… Môi son-má phấn…như người thành đô Nấu cơm…rửa chén -giặt đồ… Em đây hổng biết…xin chào…chẳng lo…

Quên đi…gốc chuối – buồng cau… Nương ngô…ruộng lúa từng ngày bên ta Đua đòi…kiều nữ – đại gia… Chẳng còn nhớ đến…ta là…gái quê…!

Từ khóa » Thơ Về Con Gái An Giang