Trời Mưa Nhớ Thịt Chó | MÔ TÊ RĂNG RỨA
Có thể bạn quan tâm
Nguyễn Thị Phương Lan
http://vangtrencat.wordpress.com
Mùa Thu mưa triền miên… Từ cửa sổ nhìn xuống , không gian bên ngoài chỉ hiện ra mờ ảo, những âm thanh ồn ào thường ngày chìm trong mưa ,Không hiểu sao nhìn mưa tôi hay nhớ tới những kỷ niệm, nhớ tới những ngày mưa thủa hàn vi ( kỷ niệm về những ngày như thế này rất nhiều ! ) , nhớ đến những ngày tôi cùng đồng đội TNXP dầm mình dưới mưa để san lấp mặt đường cho xe ra tiền tuyến , gian khổ có nhau…và rồi …bỗng dưng tôi nhớ đến thịt chó …!
Tôi đâu phải là người thích thịt chó đến nỗi thèm để mà nhớ trong lúc này . Hồi bé tôi cũng có lúc ăn , đó là lúc Mỹ ném bom miền Bắc , gia đình sơ tán về miền thôn quê ở nhờ trong nhà dân đia phương , thỉnh thoảng chủ nhà làm thịt chó đem mời . Nhưng khi nhà tôi chuyển ra ở riêng có nuôi chó để giữ nhà , được tiếp xúc với những chú chó dễ thương , thông mình và tình cảm thì tôi không bao giờ ăn thịt chó nữa. Nhiều lần thấy người ta bắt chó nuôi trong nhà để làm thịt , lấy bát cơm lừa cho con chó ăn rồi bất ngờ lấy cái nạng tre đè chặt cổ để trói nó lại . Con chó đang ăn cơm bị đối xử như thế không chống cự quyết liệt vì tưởng chủ đùa quá tay , khi bị trói chặt đem ra chọc tiết nó mới vùng vẫy một cách tuyệt vọng , đôi mắt nhìn chủ nhà van lơn nhưng nó vẫn phải nhận cái chết trước sự thản nhiên của họ . Họ không nhớ rằng trước đây nó là kẻ hàng ngày canh trộm hết sức trung thành , có những đêm đông tiếng sủa của nó ngọng lại vì mõm tê cóng và họ cũng chẳng thèm nhớ những lúc đi làm về nó là kẻ đầu tiên trong gia đình ra đón , đuôi ngoáy tít vì mừng rỡ . Nó bị người ta thui cháy , cạo sạch rồi háo hức chế biến thành nhiều món . Chứng kiến cảnh đó tôi thấy ghê sợ . 
Hôm nay nhìn trời mưa tôi nhớ tới thịt chó , bữa thịt chó gắn với một kỷ niệm không vui .
Năm 1996 , khi nhà nước có chủ trương làm kỷ niệm chương và thương tật cho TNXP , chúng tôi đều nô nức đi khai báo để hưởng quyền lợi , ai còn giấy tờ thì dễ dàng , ai mất giấy tờ thì nhờ đồng đội chứng nhận . Kỷ niệm chương những ai gia nhập TNXP đều có ( Đó là điều tất nhiên ) , nhưng thương tật không phải ai cũng bị . Các bạn tôi nhân cơ hội này đều khai báo thương tật , những vết sẹo do thái rau lợn hoặc do sơ suất trong lao động , cộng với những cái phong bì qua các cửa giám định đã cho họ nghiễm nhiên trở thành người mang thương tật như thương binh , phong bì ít thì thương tật nhẹ , phong bì nhiều thì thương tật nặng . Ai cũng thúc dục tôi đi làm chứng nhận thương tật nhưng tôi không thể làm được mặc dù họ đã chỉ cho tôi đường đi nước bước .
Tôi không trách đồng đội của tôi khi họ khai khống thương tật , sau 3 năm vất vả gian khổ làm nghĩa vụ may mắn sống sót trở về , được tuyển dụng vào làm trong biên chế nhà nước nhưng với đồng lương ít ỏi không đủ trang trải cho cuộc sống gia đình , việc họ làm như thế để kiếm thêm vài trăm ngàn mỗi tháng chỉ thấy tội nghiệp .
Hoàn cảnh tôi còn khó khăn hơn họ , hết nghĩa vụ tôi không đủ sức khỏe vào biên chế nhà nước do bị sức ép của bom Mỹ khi gác trạm Barie ở phà sông Hiếu . Ra viện với một giấy chứng nhận ” Hiện Tại không đủ sức khỏe phục vụ cho công tác ” nên tôi chấp nhận trở về với gia đình . Sau mấy chục năm tự lăn lộn kiếm sống , qua bao lần thay đổi chỗ ở và nhiều lần gặp thiên tai tờ giấy chứng nhận của bệnh viện bị mất . Việc khai thương tật của tôi gặp khó khăn , dù thực sự bị mất sức vì ảnh hưởng do sức ep của bom nhưng không có giấy tờ , không vết thương cụ thể , muốn hưởng chế độ thì cũng phải có phong bì để qua các cửa giám định.
Tôi không thể làm được điều đó , tôi cảm thấy bất bình , bất bình vì mình bị thương tật thực sự mà phải hối lộ , bất bình vì phải khúm núm trước những kẻ nhận tiền không hợp pháp . Thà không được hưởng chế độ còn hơn phải làm như vậy .
Nhờ tháo vát ,năng động biết cách sử dụng đồng tiền đúng lúc nên mấy người bạn của tôi đều trở thành thương binh , họ được thêm vào hầu bao khoảng vài ba trăm ngàn mỗi tháng , so với vật giá leo thang hàng ngày thì những đồng tiền đó chẳng đáng là bao , nhưng dẫu sao có thêm cân thịt hay bình ga để nấu cũng đỡ ( lời của bạn tôi ),thôi thì đó cũng là cách để cải thiện cuộc sống .
Tôi chấp nhận làm thủ tục hưởng trợ cấp 1 lần nghe đâu mỗi người được 1500 000 đ nhưng làm 3 lần mà tiền chẳng thấy đâu .
Vào một ngày mưa như hôm nay , tôi nhận được lời mời tới dự bữa cơm liên hoan nhân dịp các bạn tôi nhận được thẻ thương tật , tổ chức tại nhà N. Bấy lâu ít có dịp gặp gỡ , tôi mua một túi hoa quả đội mưa đến chúc mừng . Gặp nhau vui như tết , hàn huyên đủ thứ , chuyện nhà cửa , chuyện con cái rồi đến chuyện làm thẻ thương tật . chỉ có tôi là không , còn tất cả ở đây đều đã được hưởng chế độ như thương binh .
Thức ăn dọn ra , đó là món thịt chó . Mọi người đều tấm tắc :” Mưa gió thế này thịt chó là số một”. Tôi không ăn được thịt chó nên chỉ ăn mì tôm , thấy vậy ai cũng áy náy , không những áy náy mà còn tỏ ra hết sức băn khoăn đòi đi nhà hàng mua thức ăn khác cho tôi . Tôi ăn mì tôm một cách thật là ngon lành , bảo các bạn cứ yên tâm lấy cớ mì tôm là món khoái khẩu của tôi ,nhưng sự áy náy làm bữa ăn dường như kém vui .
Bữa liên hoan kết thúc , mọi người ra về , lúc này trời càng mưa to . Tôi về cùng đường với H. Khi gần đến lối rẽ qua nhà tôi H. bỗng nói :” Bạn có biết hôm nay tổ chức bữa liên hoan này với mục đích gì không ?” . Tôi ngạc nhiên lắc đầu không hiểu , H. nói :” Mọi người đều có thẻ thương tật , bạn thì không làm nên mình gợi ý nói mọi người tổ chức bữa ăn này mời bạn , nhưng không ngờ bạn không ăn được thịt chó . Bạn đừng để lộ ra việc bọn mình khai khống nhé !
Khi viết ra những dòng này tôi đã biên tập lại câu nói của H. , câu nói đó viết thành văn rất khó vì bạn tôi trình bày lủng củng và nghĩa của nó không đẹp như những dòng tôi đã viết ra . Tôi đau lòng khi thấy mình cũng bị hối lộ , hối lộ bằng một bữa thịt chó .
Cho đến hôm nay tôi vẫn chưa nhận được trợ cấp một lần , nhưng mỗi khi nghe nói trợ cấp thương tật của các bạn được tăng để bù giá tôi rất mừng . Bạn đừng lo lắng về điều bạn đã dặn tôi , chỉ có điều tôi rất buồn vì ngày xưa chúng ta hồn nhiên vô tư sống hết lòng vì trách nhiệm , vì nhau như thế , vậy mà bây giờ miếng cơm manh áo đã làm hoen ố tất cả .
Những gì sai phạm cơ quan chức năng của nhà nước có trách nhiệm quản lý và xử lý , tôi không bao giờ phản bội những người bạn vào sinh ra tử của mình . Nhưng…trời mưa …nhớ đến thịt chó tôi cảm thấy đắng lòng !
Chia sẻ:
- X
Có liên quan
Từ khóa » Trời Mưa Thèm Thịt Chó
-
Tình Yêu Sương Gió Không Bằng Thịt Chó Trời Mưa
-
Trời Mưa Gió Này Lại Thèm Miếng Thịt... - Đất Và Người Tân Lễ
-
Bài Thơ: Chiều Mưa Thịt Chó (Bùi Minh Quốc) - Thi Viện
-
Trời Mưa Thèm Thịt Chó. - FunLand - OTOFUN
-
Quá Thèm Thịt Chó Trời Mưa Gió AE Lão Nông Làm Thịt ... - YouTube
-
Mưa Thèm Thịt Chó!
-
Trẻ Con Không được ăn Thịt Chó - Wikisource
-
Khuyên Dân Hà Nội Bỏ Thịt Chó: 'Trời Thu ăn Khoái Lắm'
-
Thịt Chó – Wikipedia Tiếng Việt
-
Vũ Bằng, “Thịt Cầy” - GOCNHIN.NET - Văn Hóa Việt Nam
-
Thịt Chó Có Tính Hàn Hay Nóng? - Wiki Phununet
-
Thơ Chế: Thịt Chó Với Riềng Tươi - Hài Hước - Việt Giải Trí