[TTHCM] Đạo đức | Thi Tốt Nghiệp

Những chuẩn mực đạo đức cách mạng cơ bản :

a- Trung với nước, hiếu với dân

“Trung”, “hiếu” là phẩm chất đạo đức cơ bản của người phương Đông một phạm trù đạo đức phong kiến. Trong thời đại phong kiến, trung hiếu ở đây là trung với vua, hiếu với cha mẹ. Trung hiếu trong đạo đức phong kiến nhiều khi mang tính cực đoan. Đến Hồ Chí Minh ,Người không gạt bỏ khái niệm trung hiếu đó mà đưa vào một nội dung mới , phát triển lên thành một phạm trù đạo đức mới- đạo đức cách mạng :“trung với nước, hiếu với dân”.

“(…) đạo đức ngày nay cao rộng hơn: không phải chỉ có hiếu với bố mẹ, mà trung

với nước, hiếu với dân ( T XII, tr 558)

“Đạo đức, ngày trước thì chỉ trung với vua, hiếu với cha mẹ. Ngày nay, thời đại mới, đạo đức cũng phải mới. Phải trung với nước. Phải hiếu với toàn dân, với đồng bào”.(IV-149)

“Trung”, “hiếu” trở thành một phẩm chất hàng đầu của đạo đức cách mạng(16 lần Bác dùng cụm từ “trung với nước, hiếu với dân” để nói về đạo đức cách mạng )

“Đạo đức cách mạng có thể nói tóm tắt là: Nhận rõ phải trái. Giữ vững lập trường

Tận trung với nước , tận hiếu với dân” (TVII,tr480)

– Nội dung “ trung với nước, hiếu với dân là : Phải đặt lợi ích của Đảng, của Tổ quốc lên trên hết, phải hết lòng hết sức phục vụ nhân dân, tin dân , lắng nghe ý kiến của dân, phải quan tâm đến đời sống của dân.

b- Cần, kiệm, liêm, chinh, chí công, vô tư.

– Ở đây Bác mượn những phạm trù đạo đức Nho giáo để cải biến ,đưa vào những nội dung mới. “Bọn phong kiến ngày xưa nêu ra cần, kiệm, liêm, chính nhưng không bao giờ làm mà lại bắt nhân dân phải tuân theo để phụng sự cho quyền lợi của chúng. Ngày nay ta đề ra cần, kiệm, liêm, chính cho cán bộ thực hiện , làm gương cho nhân dân theo để lợi cho nước cho dân”(TVI, tr 321, 322).

* Thế nào là cần, kiệm, liêm, chính ?

CẦN: là siêng năng, chăm chỉ, cố gắng dẻo dai.

Chữ CẦN chẳng những có nghĩa hẹp, như: Tay siêng làm thì hàm siêng nhai. Nó lại có nghĩa rộng là mọi người đều phải CẦN, cả nước đều phải CẦN. Muốn cho chữ CẦN có nhiều kết quả hơn, thì phải có kế hoạch cho mọi công việc. Nghĩa là phải tính toán cẩn thận, sắp đặt gọn gàng. Vì vậy, siêng năng và kế hoạch phải đi đôi với nhau.

KIỆM: là tiết kiệm, không xa xỉ, không hoang phí, không bừa bãi.

CẦN với KIỆM, phải đi đôi với nhau, như hai chân của con người. CẦN mà không KIỆM, “thì làm chừng nào xào chừng ấy”. Thời giờ cũng cần phải tiết kiệm như của cải. Tiết kiệm thời giờ của mình, lại phải tiết kiệm thời giờ của người. Không nên ngồi lê, nói chuyện phiếm, làm mất thời giờ người khác.

Tiết kiệm không phải là bủn xỉn. Khi không nên tiêu xài thì một đồng xu cũng không nên tiêu. Khi có việc đáng làm, việc ích lợi cho đồng bào, cho Tổ quốc, thì dù bao nhiêu công, tốn bao nhiêu của, cũng vui lòng. Như thế mới đúng là kiệm.

LIÊM

Liêm là trong sạch, không tham lam.

Ngày xưa, dưới chế độ phong kiến, những người làm quan không đục khoét

dân, thì gọi là LIÊM, chữ liêm ấy chỉ có nghĩa hẹp. Ngày nay, chữ LIÊM có nghĩa

rộng hơn; là mọi người đều phải LIÊM.

Tham tiền của, tham địa vị, tham danh tiếng, tham ăn ngon, sống yên đều là BẤT LIÊM. Người cờ bạc, chỉ mong xoay của người làm của mình. Đều là tham lam, đều là BẤT LIÊM.

Dìm người giỏi, để giữ địa vị và danh tiếng của mình là đạo vị (đạo là trộm). Gặp việc phải, mà sợ khó nhọc nguy hiểm, không dám làm, là tham vật uý lao. Gặp giặc mà rút ra, không dám đánh là tham sinh uý tử. Đều làm trái với chữ LIÊM.

CHÍNH : nghĩa là không tà, nghĩa là thẳng thắn, đứng đắn.

Điều gì không đứng đắn, thẳng thắn, tức là tà. Người nêu ra những yêu cầu để thực hiện chữ chính :

Đối với mình : không được tự cao, tự đại, tự phụ, tự phụ, phải khiêm tốn học hỏi, phát triển cái hay, sửa chữa cái dở của mình.

Đối với người : không nịnh người trên, không khinh người dưới, thật thà, không dối trá.

Đối với việc : phải để việc công lên trên, lên trước, việc thiện nhỏ mấy cũng làm, việc ác nhỏ mấy cũng tránh.

– CẦN, KIỆM, LIÊM, CHÍNH là nền tảng của đời sống mới , là “tứ đức”

của người cách mạng. Người so sánh :

“Trời có bốn mùa:Xuân, Hạ, Thu, Đông.

Đất có bốn phương: Đông, Tây, Nam, Bắc.

Người có bốn đức tính: Cần, Kiệm, Liêm , Chính.

Thiếu một mùa ,thì không thành trời

Thiếu một phương, thì không thành đất

Thíếu một đức thì ,không thành người”( T V, tr 631)

* Thế nào là chí công, vô tư ?

– Chí công, vô tư là không nghĩ đến mình trước, hưởng thụ thì đi sau, là lòng mình chỉ biết vì Đảng, vì Tổ quốc, vì đồng bào, là đặt lợi ích của cách mạng, của nhân dân lên trên hết. Thực hành chí công vô tư cũng có nghĩa là phải kiên quyết quét sạch chủ nghĩa cá nhân, vì chủ nghĩa cá nhân trái với đạo đức cách mạng. Tuy nhiên, đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân không phải là “giày xéo lên lợi ích cá nhân”. Mỗi người đều có tính cách riêng, sở trường riêng, đời sống riêng của bản thân và gia đình mình. Nếu những lợi ích cá nhân đó không trái với lợi ích tập thể thì không phải là xấu “ (IX,291).

– Chí công, vô tư còn có nghĩa là phải công minh, chính trực, công bằng, công tâm, không thiên tư, thiên vị

b- Yêu thương con người, chia sẻ stình cảm.

– Người cách mạng phải có lòng yêu thương con người. Con người ở đây không phải là con người trừu tượng ( như nêu lên khát vọng của người theo quan điểm nhân văn tư sản) mà là đồng bào, đồng chí, bạn bè, những người ở xung  quanh ta, biết giúp đỡ nhường cơm sẻ áo khi gặp hoạn nạn, khó khăn “ lúc chúng ta nâng bát cơm mà ăn, nghĩ đến kẻ đói khổ, ta không khỏi động lòng (IV-31)

– Yêu thương con người là tìm mọi cách nâng con người lên khi họ mắc phải những khuyết điểm, chứ không phải dựa vào khuyết điểm mà “đập cho tơi bời “ (XII-588)

– Tuy nhiên, yêu thương con người ở đây không phải là vô nguyên tắc, như kiểu “ yêu thương ngay cả kẻ thù của mình” như trong tôn giáo , mà là “ở đời và làm người là phải thương nước , thương dân, thương nhân loại bị đau khổ áp bức”

– Con người mới phải sống có tình nghĩa, thuỷ chung. Người dạy :”Hiểu chủ nghĩa Mác -Lênin là phải sống có tình có nghĩa . Nếu thuộc bao nhiêu sách mà sống không có tình có nghĩa thì sao gọi là hiểu chủ nghĩa Mác- Lênin được”(XII- 554).

Trong Di chúc Người dặn : “PhảI có tình đồng chí, thương yêu lẫn nhau.

d-Có tinh thần quốc tế trong sáng.

Tình thương yêu con người, theo Hồ Chí Minh không chỉ dành chongười Việt Nam mà còn cho những người cùng cảnh ngộ. Yêu nhân dân mìnhđồng thời biết yêu nhân dân các dân tộc bị áp bức; giải ohóng cho dân tộc mìnhđồng thời giải phóng cho các dân tộc khác, giúp bạn là tự giúp mình.

– Tinh thần quốc tế còn là sự tôn trọng và đoàn kết với các dân tộc, nhândân các nước, chống sự hằn thù, bất bình đẳng dân tộc và sự phân biệt chủng tộc.Người quan niệm : bốn phương vô sản, bốn bể đều là anh em; giúp bạn là giúpmình; thắng lợi của mình cũng là thắng lợi của nhân dân thế giới. Người góp phầnto lớn, có hiệu quả xây đắp tình đoàn kết quốc tế, tạo ra một kiểu quan hệ quốc tếmới: đối thoại thay đối đầu, kiến tạo một nền văn hoá hoà bình trên thế giới.

Share this:

  • X
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Trung Với Vua Hiếu Với Cha Mẹ