Tuyển Tập Thơ Viết Về Hồ Gươm Thật Hay & Cảm Xúc (100+ Bài)

Tuyển tập những bài thơ viết về Hồ Gươm thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Hồ Gươm còn được biết với tên gọi khác là hồ Hoàn Kiếm – Đây là hồ nước ngọt nổi tiếng nằm ở khu vực trung tâm thủ đô nước ta.

Chùm thơ cảm xúc khi đi dạo bên Hồ Gươm

HỒ GƯƠM MỘT SỚM – Thơ: Sơn Thủy

Dạo cùng em quanh Hồ Gươm một sớm Sắc phượng hồng xen màu tím bằng lăng Hồ phẳng lặng e ấp tấm gương trong In mây trời lung linh hồn non nước.

Lý Thái Tổ tượng uy nghi phía trước Đền Ngọc Sơn phủ kín áo cây xanh Ngọn bút tháp ngạo nghễ đất Hà Thành Cầu Thê Húc ưỡn cong mình đỏ rực.

Tháp Rùa đứng vẫn đơn côi tấm tức Nhìn phía nào bóng cũng đổ nghiêng theo Kem Thủy Tạ hoài niệm thuở đói nghèo Vị ngọt ngào nhớ ước ao khao khát

Hồ Gươm reo du dương vang khúc nhạc Nhịp sống đời mặt nước bỗng xôn xao Bến tầu điện sôi động những ngày nào Vào dĩ vãng gợi leng keng nỗi nhớ.

Dạo một vòng biết bao điều trăn trở Bước chân ai chợt đến chợt chia xa Hồ Gươm đó sâu lắng ở trong ta Dẫu thoáng qua mãi nhớ về Hà Nội./.

Hồ Gươm xanh
Hồ Gươm xanh (ảnh của Hoan Vu).

CHIỀU HỒ GƯƠM – Thơ: Nguyễn Văn Cư

Chiều nay ghé Hồ Gươm Ngắm Tháp Rùa rêu phủ Hàng liễu xanh lá rủ Soi bóng hồ… xôn xao

Đền Ngọc Sơn cờ đào Phất phới bay trước gió Cầu Thê Húc rực đỏ In mặt hồ lung linh

Bên tượng đài Thái Tổ Tôi lặng đứng nghiêng mình Mỗi lần ra Hà Nội Mỗi lần thêm niềm tin

Thủ đô mình đẹp quá Ôi đây trái tim mình Bên bờ hồ dạo bước Cảnh đẹp người thêm xinh.

HỒ GƯƠM CHIỀU MƯA – Thơ: Thuy Vu

Hồ Gươm ơi .. chiều nay mưa giăng lối Nhớ bàn tay em hứng vội giọt sa Hoa mộc miên vẫn đỏ rực tháng ba Lòng chợt thấy vỡ oà bao kỷ niệm.

Tôi độc bước mà nghe lòng lưu luyến Mùi hoa sưa cùng hoà quyện bồi hồi Bóng Tháp Rùa vẫn trầm mặc xa xôi Mưa hiu hắt hay lòng tôi vụn vỡ.

Lưu luyến chi .. mà gió hoài trăn trở Để chiều nay nhẹ đỡ giọt mưa rơi Muốn gọi em mà sao cứ nghẹn lời Mưa vẫn đổ ..đầy trời phơi xác lá.

Đợi hạ về mà sao còn xa quá Hoa gạo buồn rụng tơi tả nhớ mong Tháp Rùa ơi .. ngàn năm mãi rêu phong Lời hẹn ước .. vẫn nằm trong cổ tích.

Tôi lắng nghe trong nỗi buồn cô tịch Hạt mưa rơi rả rích đã ngưng rồi Nắng đã bừng tô điểm nét son môi Hồ Gươm đó trong tôi niềm nhung nhớ.

Hồ Gươm vừa lên đèn
Hồ Gươm vừa lên đèn (ảnh của Hỏa Sơn).

ĐÊM HÈ Ở HỒ GƯƠM – Thơ: Việt Hoàng

Ai đã từng dạo bước đêm ngoài phố Mới thấy lòng thổ lộ nỗi niềm riêng

Đền Ngọc Sơn tĩnh mịch và linh thiêng Qua dãy phố Tràng tiền bưu điện cũ

Ngắm mặt hồ với sắc màu hội tụ Cảnh về đêm quyến rũ đến vô cùng

Trong lòng ta đang cảm thấy mông lung Nhớ hôm nao ta cùng chung lối bước

Những cảm xúc mà ta đang có được Là tình yêu, mộng ước của một thời

Rồi bây giờ còn lại chút tình rơi Kỷ niệm ấy,xa rời còn đâu nữa

Vẫn phảng phất đâu đây mùi hoa sữa Mùa Thu qua hai đứa hứa đợi chờ

Công viên buồn mình ta thấy bơ vơ Ngồi viết lại câu thơ tình gửi lại.

***Xem thêm: Những bài thơ tình yêu viết về Hà Nội hay nhất

Chùm thơ Hồ Gươm khi Mùa Xuân đến thật cảm xúc

ẢO ẢNH HỒ GƯƠM – Thơ: Giọt Mưa Thu

Mịt mờ ảo ảnh trong sương. Tháp rùa soi bóng vấn vương nhạt nhoà. Xuân về Đào, Cúc nở hoa. Mặt hồ Liễu rủ la đà đong đưa.

Vẳng ngân lời hát khi xưa. Nhẹ bay trong gió như vừa thoảng qua. Nâng niu chút giọt Đông tàn. Cầu cong mái đỏ còn đan sợi tình.

Gom về chồi búp non xinh. Ủ từng tia nắng lung linh cuối mùa. Tình xuân còn mãi tương tư Bồng bềnh lan tỏa dư hương ngọt ngào…!

Hoa khoe sắc cùng Hồ Gươm trong đêm mùa Xuân
Hoa khoe sắc cùng Hồ Gươm trong đêm mùa Xuân (ảnh của Triệu Ngọc Nga).

HỒ GƯƠM ƠI – Thơ: Đào Bá Trường

Xuân trở về bao nhung nhớ vấn vương Chiếu trong tim bóng Hồ Gươm..Hà nội…

Hồ Gươm ơi…mặt gương xanh vời vợi Soi vào lòng những nguồn cội xa xăm Trang sử xưa đẹp mãi ánh trăng rằm Sống ngàn đời…đất ngàn năm văn hiến

Lưỡi gươm thiêng sáng trong ta hiển hiện Cùng muôn đời quyết chiến diệt ngoại xâm Chiến tranh qua lũ hung bạo không còn Còn lại đây mây xanh cùng non nước

Tay trong tay anh bên em dạo bước Yêu anh hơn… em ngước mắt ngỏ lời Tháp Bút vươn lên sừng sững ngang trời Vần thơ say hào hùng rơi mặt sóng…

Yêu mãi em…yêu hết bầu máu nóng

CHIỀU HỒ GƯƠM THÁNG BA – Thơ: Phạm Anh Tài

Tháng ba về cho lòng ai xao xuyến Hương Bưởi thơm lưu luyến bước người đi Kìa dáng ai tha thướt nét nhu mì Tháp Hòa Phong khắc ghi thêm niềm nhớ.

Chiều Hồ Gươm để lòng ai trăn trở Kỷ niệm xưa bỡ ngỡ phút ban đầu Dòng thời gian cứ vậy vụt trôi mau Cuộc tình nào chôn sâu vào dĩ vãng.

Tháp Rùa thiêng rêu phong cùng năm tháng Trải qua bao ngày nắng với đêm mưa Người đi xa lòng nhớ mấy cho vừa Gửi vào những vần thơ lời ước hẹn.

Chiều Hồ Gươm tháng ba thêm gắn quyện Hương nồng nàn quyến luyến của mùa xuân Ánh mắt em thật rạng rỡ, trong ngần In nền trời lững lờ làn mây trắng.

Chiều Hồ Gươm tháng ba nhạt nhòa nắng Vần thơ tình gửi tặng một người xa…

***Xem thêm: Chùm thơ lục bát chào đón mùa Xuân về hay nhất

Chùm thơ Hồ Gươm & Mùa Hạ cảm xúc nhất

HỒ GƯƠM VÀO HẠ – Thơ: Bùi Hiển

Sớm nay… Hoàn Kiếm hạ về. Mây lồng bóng nước, say mê lòng người. Ngọc Sơn, Thê Húc buông lơi. Gương hồ biêng biếc, soi đời thanh cao.

Hàng Đào… Hàng Bạc xôn xao. Gió giăng tơ lụa, nắng trao sợi vàng. Đầu hè, sắc nắng dịu dàng. Vàng ươm quấn quýt, cho nàng cho anh…

Ven hồ… Cây rợp mát xanh. Líu lo chim hót, trong lành Hồ Gươm. Dẫu xa Hà Nội muôn phương. Nhớ về chốn ấy, yêu thương ngập tràn. Lim dim khép mắt, mơ màng. Bóng hồ Hoàn Kiếm, mênh mang…Hạ về.

Cây bằng lăng bên bờ Hồ Gươm
Cây bằng lăng bên bờ Hồ Gươm (ảnh của Thùy Giang).

NẮNG Ở HỒ GƯƠM – Thơ: Nghiêm Mẫn

Phố cổ chiều nay, nắng quá thôi Hồ Gươm, nước nóng cứ như sôi Mưa trốn vào mây rồi đi mất Chỉ còn mây trắng lững lờ trôi

Tiếng ve trốn nắng sau vòm lá Phượng vĩ đỏ như thắp lửa trời Gió chẳng vuốt ve nhành tơ liễu Lối nhỏ lung linh hoa nắng rơi

Tháp cổ Hòa phong, nơi hẹn cũ Chiều nay, thiếu vắng bóng ai rồi Thơ thẩn mình tôi…gom hoa nắng Gửi về nơi… Không có nắng rơi.

***Xem thêm: Chùm thơ lục bát viết về mùa Hạ rất hay

Chùm thơ Hồ Gươm và Mùa Thu thật cảm xúc

MỘT MÌNH – Thơ: Hồ Như

Chiều Hồ Gươm lặng gió Lãng đãng bước đều chân Bỗng em muốn một lần Tựa vai như ngày ấy…

Thu ơi! Sao yêu vậy Gió se lạnh mơn man Để em muốn nồng nàn Bên anh chiều buông xuống

Chẳng thích đâu… tình muộn Nhưng tại em… yêu anh Cả tại chiều buông mành Nên muốn dành … anh hết…

Sáng Mùa Thu bên Hồ Gươm
Sáng Mùa Thu bên Hồ Gươm (ảnh của Di Nguyen).

THU HỒ GƯƠM – Thơ: Phạm Thu

Thu vàng nhuộm ánh nắng mai Nhẹ bay làn tóc liễu dài thướt tha Long lanh muôn hạt sương sa Tháp cổ soi bóng, Rùa thần hiển linh.

Hồ thu trăng nước hữu tình Giọt thu lất phất, tóc mình – áo anh Gió thu hương cốm thơm lành Trời thu giang rộng cánh chim rộn ràng.

THU CÙNG EM BÊN HỒ GƯƠM – Thơ: Chử Văn Hòa

Em ơi thu đã đến rồi Để cho nỗi nhớ bồi hồi trong ta Thu về rực rỡ màu hoa Tình yêu dịu ngọt đậm đà sắc hương

Nhìn thu vẻ đẹp khiêm nhường Hàng cây liễu rủ bóng vương mặt hồ Nắng vàng sóng lượn nhấp nhô Theo từng đợt gió đẩy xô hôn bờ

Tháp Rùa buổi sáng mộng mơ Chuông đồng hồ điểm từng giờ âm vang Cùng em dạo bước nhẹ nhàng Kìa cầu Thê Húc rộn ràng đón ai

Đền Ngọc Sơn buổi sớm mai Bên ngoài Bút tháp bóng dài vươn xa Quanh hồ Gươm thảm cỏ hoa Bên em bách bộ giao hòa cùng thu.

Sáng sớm mùa Thu bên Hồ Gươm
Sáng sớm mùa Thu bên bờ Hồ Gươm (ảnh của Di Nguyen).

MÙA THU HỒ GƯƠM – Thơ: Nghiên Cao Thi

Hà Nội đẹp nhất mùa thu Dịu dàng gió thoảng mây đu ngang trời Hồ Gươm ngấn nước đầy vơi Thê Húc thân thiện gọi mời khách qua

Tháp Rùa ẩn hiện không xa Tích xưa còn mãi trong ta Gươm thần Kim Quy hiện hữu góp phần Diệt quân xâm lược, xa gần vang danh

Hồ Gươm lộng lẫy trong xanh Bốn mùa tươi đẹp an lành thân thương Quanh năm đón khách thập phương Tay trong tay mãi tình thương ngọt ngào

Mặt hồ sóng biếc rì rào Hàng cây rũ bóng liễu trao hương thầm Cội xanh đổ bóng trầm ngâm Thu qua đông tới ươm mầm đón xuân.

***Xem thêm: Tổng hợp những bài thơ Hà Nội Mùa Thu hay nhất

Chùm thơ Hồ Gươm và Mùa Đông lạnh lẽo

HỒ GƯƠM MÙA ĐÔNG – Thơ: Lục Bình

Hồ Gươm thơ mộng tiết giữa đông Gió lạnh hắt hiu vắng bóng hồng Lộc vừng lá rụng cành khiu khẳng Lăn tăn sóng nhỏ chạy lông bông…

Ngọc sơn, Tháp bút phủ rêu phong Thê húc điệu đà uốn dáng cong Cúi soi e thẹn như thiếu nữ Hỏi khách về thăm có động lòng?

Ảnh Hồ Gươm với sương mù
Sớm hôm nay, hồ Gươm có sương mù, và chính sự bắt sáng của sương với ánh đèn đã làm cho khung cảnh hồ có một màu nền khá đẹp. Xin tặng mọi người để cùng ngắm toàn cảnh hồ Gươm (ảnh của Loi Pham).

HỒ GƯƠM – Thơ: Đặng Chấn Hưng

Đây ngọn Bút tả trời lồng lộng Kia Tháp Rùa nghiêng bóng tháng năm Hàng Gai phố lụa tơ tằm Rộn ràng chân bước, đến thăm áo dài

Cầu Thê Húc sớm mai đón nắng Đền Ngọc Sơn đứng lặng trầm tư Bao lâu rồi đến bây giờ Nhìn làn liễu rủ lơ thơ mặt hồ

Chiều đông đến sóng xô dào dạt Như vọng lên bài hát tình ca Ngón tay đan ngón tay ngà Dấu chân để lại người xa …xa dần

Nơi ghi dấu Nước, Dân vời vợi Bóng con thuyền Lê Lợi trả gươm Ngàn đời để lại tiếng thơm Ngàn năm Đại Việt vẫn còn ngàn năm.

Hồ Gươm nhẹ nhàng vào Đông
Hồ Gươm nhẹ nhàng vào Đông (ảnh của Thủy Nông).

HỒ GƯƠM CHIỀU ĐÔNG – Thơ: Phạm Lê Huân

Hoàn Kiếm mộng mơ lặng lẽ yêu, Chiều đông Tháp Bút cảnh cô liêu, Ngọc Sơn tĩnh mịch chờ du khách, Thê Húc uốn cong đợi dáng kiều, Thủy Tạ dập dìu nơi thưởng ngoạn, Tháp Rùa trầm mặc chốn phiêu diêu, Bờ Hồ liễu rủ tình tha thiết, Bảng lảng Hồ Gươm đẹp mĩ miều!

***Xem thêm: Chùm thơ tình hoa Cúc Họa Mi trong mùa đông giá rét

Chùm thơ viết về Hồ Gươm khi về đêm với vẻ đẹp lung linh

ĐÊM HỒ GƯƠM – Lục bát: Nguyễn Thị Thuần

Ánh đèn tỏa sáng lung linh Mặt hồ phẳng lặng in hình Hồ Gươm Khách nhàn du dạo trên đường Gió khuya nhẹ thổi tóc sương của mình Thuở nào còn nét đẹp xinh Mà nay nhìn lại rùng mình ghê đi Chẳng còn biết đến điều chi Chỉ thầm tiếc nhớ xuân thì đã qua.

Hồ Gươm về đêm thật lung linh
Hồ Gươm về đêm thật lung linh.

HỒ GƯƠM VÀO ĐÊM – Thơ: Phan Quốc Phi

Hồ Gươm cảnh đẹp về đêm Đèn, hoa, ánh sáng, tô thêm cảnh hồ Cho ta cảnh đẹp nên thơ Bên bờ liễu phủ mặt hồ gương soi

Tháp rùa đẹp quá đi thôi In hình đáy nước sáng soi sắc vàng Cảnh đẹp mới thật mơ màng Càng thêm yêu quý Hồ Gươm tháp rùa

Bức ảnh cảnh đẹp kiêu xa Hà Nội ta đó thật là thân thương Ngắm cảnh mà lòng vấn vương Hồ Gươm ta đó giữa lòng Thủ Đô.

ĐÊM BUÔNG VÀI NÉT HỒ GƯƠM! – Thơ: Lâm Ngọc Hiệp

Đêm về ánh điện lung linh Cong cong Thê Húc, xinh xinh bóng dừa Xa xa ánh điện lờ mờ Tháp Rùa huyền ảo bên bờ cỏ xanh!

Gió đùa Liễu cũng vươn cành Lòa xòa vờn nước, lá xanh mượt mà Ngọc Sơn ở mãi đằng xa Lung linh ánh điện như là mưa sao!

Ven bờ nước khẽ rì rào Từng đôi nam nữ khát khao tự tình Cảnh hồ buổi tối đẹp xinh Thổi hồn vào gió cho tình nên thơ..!!!

Hồ Gươm trong đêm
Hồ Gươm trong đêm (ảnh của Việt Tú).

ĐÊM HỒ GƯƠM – Thơ: Trần Đại Lượng

Đêm hè tiếng gió lao xao Lá khô rụng xuống xạc xào dưới chân Trên vòm cây tiếng ve ngân Bên hồ văng vẳng trong ngần tiếng ca.

Hồ Gươm mặt nước bao la Lung linh ánh điện nguy nga tuyệt vời Tháp Rùa đứng đó nghiêng soi Giữa lòng Hà nội ngàn đời uy linh.

***Xem thêm: Cầu Long Biên với những ký ức, hoài niệm xưa

Chùm thơ thất ngôn bát cú viết về Hồ Gươm

HỒ GƯƠM TIÊN CẢNH – Thơ: Trần Khoan

Ngàn năm văn hiến thủ đô ta Lục Thủy lung linh ánh nguyệt tà Tháp Bút cao vời muôn cánh phượng Đài Nghiên lộng lẫy triệu nhành hoa Diệu kỳ Thê Húc mờ sương phủ Thơ mộng Ngọc Sơn đượm nắng sa Thái Tổ* hoàn gươm ngời sử Việt Kim Quy** huyền thoại nước non nhà * Vua Lê Thái Tổ ** thần Kim Quy

Nắng ấm Hồ Gươm
Nắng ấm Hồ Gươm.

CẢNH ĐẸP HỒ GƯƠM – Thơ: Nguyễn Uông

Có cảnh nào hơn cảnh ở đây Hồ gươm mờ ảo gió bay đầy Tháp rùa ngả bóng rung rinh nước Thê húc soi mình thấp thoáng mây Rặng liễu bên đường buông lá thắm Bằng lăng cuối phố đẫm sương dày Ngược dòng lịch sử nghìn năm trước Thái tổ hoàn gươm giữ nước này.

1 số bài thơ tự sáng tác mới hơn về Hồ Gươm

HỒ GƯƠM – Thơ: Trương công Lân

Hồ gươm tựa chiếc gương soi Nửa soi mây trắng nửa soi sự đời Tháp rùa vang vọng một thời Vua tôi bái tạ đời đời ghi công

Giúp dân dựng lại non sông Kim quy ẩn hiện giữa lòng hồ xanh Thời nay giặc đã rõ rành Hồ gươm Rùa có lời lành bảo ban

Đưa cho dân chúng luận bàn Ấy là phúc tổ cho vàn đời sau Lòng thành tôi vái nguyện cầu Kim quy thần hỡi hiện mau giúp đời.

Gốc gạo già bên bờ Hồ Gươm
Gốc gạo già bên bờ Hồ Gươm (ảnh của Thùy Giang).

HỒ GƯƠM NGÀY ẤY BÂY GIỜ – Thơ: Hồ Nam

Xin gác lại những bộn bề ở sau lưng Cùng thả bước chân theo dòng người đi bộ Đã lâu rồi mình cũng không giám nhớ Tháp rùa Hồ Gươm kem ốc quế Tràng Tiền

Hà Nội bây giờ cao ốc mọc như điên Vây bọc Hồ Gươm biến chúng thành ao nhỏ Mênh mông hồ chỉ nằm trong nỗi nhớ Về một thời hương hoa sữa thoảng bay

Ngày ấy bàn tay nắm lấy bàn tay Dìu dắt nhau lội đi trong mưa gió Đền Ngọc Sơn dấu son còn tươi đỏ Gốc cây thiêng nơi chốn cũ ta ngồi

Bưu điện bờ hồ thong thả tiếng buông lơi Bốn mắt xa xăm dõi nhìn về một hướng Ngày ấy bây giờ bên hồ Gươm chiều muộn Phố vẫn đông người ly kem cốc có đôi.

THĂM CẢNH HỒ GƯƠM – Thơ: Vũ Văn Long

Lăn tăn sóng gợn mặt hồ Buông dài tóc liễu ven bờ thướt tha Nước xanh in bóng mây xa Say hồn du khách giao hoà thiên nhiên

Tới thăm Tháp Bút Đài Nghiên TẢ THANH THIÊN bút viết lên tận Trời Qua cầu Thê Húc dạo chơi Đền Ngọc Sơn đón bước người dâng hương

Hoà chung vãn khách bốn phương Dưới hàng cây rợp mát đường Vua Đinh Tháp Rùa in bóng lung linh Trang vàng lịch sử lưu danh muôn đời.

Cây Mõ ở Hồ Gươm
Cây Mõ ở Hồ Gươm (ảnh của Pham Hai).

SỰ TÍCH HỒ HOÀN kIẾM – Thơ: Nguyễn Thị Thanh Tỵ

Hồ gươm ta ngắm ở đây. Chao ôi đẹp quá ngất ngây trong lòng. Mặt hồ nước biếc xanh trong Bao nhiêu rùa đẹp lòng vòng lượn bơi.

Bỗng ta nhớ lại sử đời. Tên hồ tảo vọng một thời xa xưa. Lính đang đánh cá lưới thưa. Kéo lên thanh kiếm nặng vừa long lanh.

Bỗng đâu vang tiếng hô đanh. Ta long vương đấy kiếm dành dâng lê. Lính mang kiếm quí thần về. Kể từ ngày ấy nhà lê lẫy lừng.

Đánh đâu thắng đấy tưng bừng. Quân minh bại trận không ngừng chạy thua. Nhà lê từ đấy làm vua. Trong lòng cảm tạ thần rùa long vương. . Thuyền rồng chơi dạo vấn vương. Trên hồ tảo vọng dễ thương tuyệt vời. Bỗng con rùa đẹp ngời ngời. Cất lên tiếng nói tuyệt vời vọng ngân.

Nhà ngươi hãy trả gươm thần. Lê lợi nhớ lại chẳng tần ngần chi. Kiếm vừa rút khỏi tức thì. Bỗng bay nhanh xuống Ly kỳ đẹp thay.

Rùa liền ngậm lấy kiếm ngay. Mang theo lặn xuống hồ này mênh mông. Vua lê vừa ngắm vừa trông. Tên hồ tảo vọng mất không từ rày.

Hồ gươm xuất hiện từ nay. Hoặc hồ hoàn kiếm đời này long lanh. Thủ đô hà nội an lành. Có hồ hoàn kiếm song hành lung linh.

BÊN HỒ GƯƠM – Thơ: Nguyễn Thu Hải

Tháp Rùa tọa giữa Hồ Gươm Nước xanh mây trắng hoa ươm sắc vàng Bóng tàu Thủy Tạ bên đàng Không gian tĩnh lặng liễu nàng bâng khuâng.

Tòa nhà bưu điện mấy tầng Đã bao thương nhớ những lần gửi đi Ngước nhìn theo cánh thiên di Quá khứ hiện tại đến đi nơi này.

Người người dạo gót đến đây Cùng Thê Húc nhớ những ngày xa xưa Gươm thần vật báu như vừa Trao bao thế hệ vẫn chưa đến cùng.

Khi xưa trống ngựa trùng trùng Leng keng tàu điện đến từng phút giây Ta ngồi suy tưởng sau này Cháu con chắt chút tới đây nghĩ gì!?

Sáng sớm mưa lạnh bên hồ Gươm
Sáng sớm mưa lạnh bên Hồ Gươm (ảnh của Di Nguyen).

BÊN HỒ GƯƠM CHỜ EM – Thơ: Thanh Sơn

Anh về với Hà thành rồi em nhé Ngắm Hồ gươm và chờ đợi em đây.. Hạ chưa hết mà hồn anh xào xạc Nghe trong chiều tiếng lá giữa thu bay.

Bao nhiêu năm cứ xa nhau vời vợi Anh đi tìm danh hão lúc thơ ngây Nay cuối chiều tóc xanh giờ đã bạc Thăng long ơi! Tìm em cả chiều nay!..

HỒ GƯƠM CHIỀU – Thơ 5 chữ: Ha Song

Tháp Rùa mù sương đổ Thấp thoáng bóng mờ xa Nhẹ chao cành liễu thả Đùa giỡn gốc bàng già

Mặt hồ ngàn năm tuổi Chứng kiến triệu người qua Người đi hay ở lại Thanh ngọt chát tình trà

Luyến lưu hồ phút chốc Vẫn tụ hội gần xa Từng phút giây chân thật Buồn vui cứ cười khà

Màn đêm buông chẳng vội Đèn lấp lánh hoan ca Cô đơn trên trời vắng Trăng mới nhuộm màu ngà

Mặc dòng đời ngụp xoáy Ngày mai lại đón ta Gương hồ xanh phẳng lặng Quanh năm vẫn đó mà.

Buổi sáng ở Hồ Gươm
Buổi sáng ở Hồ Gươm (ảnh của Lý Thắng).

SUY NGẪM BÊN HỒ GƯƠM – Thơ: Trần Đức Cường

Nước bốn nghìn năm binh lửa can qua Nhân dân bao phen nhà tan cửa nát Hôn quân – minh quân, suy vong – thịnh đạt… Thế nước vần xoay muôn nỗi âu lo

Hào kiệt nơi nơi gây dựng cơ đồ Thù trong giặc ngoài chưa bao giờ dứt Lại là nhân dân đồng tâm hiệp lực Triều đại thịnh cường, triều đại tàn hoang…

Ngắn ngủi kiếp người: giàu – khó, hèn – sang… Lánh chốn thị phi, kiếp rùa lặng lẽ “Im lặng là vàng” giữa dòng nhân thế Một cõi trăm năm dâu bể an nhiên…

“Quanh hồ Gươm không ai bàn chuyện vua Lê Lòng ta đã thành rêu phong chuyện cũ” (CLV) Gươm báu chìm sâu, Rùa về thiên cổ Liếp sóng hôn mê dưới mặt hồ xanh!!!

ĐÊM LẠNH THÁP BÚT HỒ GƯƠM – Thơ: Bùi Hiển

Đêm lạnh… Tháp Bút Hồ Gươm. Rêu phong phủ kín, quầng sương la đà. Ban ngày, sừng sững nguy nga. Đêm khuya gối chiếc, thật là cô đơn…

Đâu rồi… Oanh liệt vàng son. Đêm nay chỉ thấy, chon von một mình. Dẫu Tháp có đẹp, lung linh. Vẫn đau lòng đấy, một mình…đêm nay.

Ngẫm ra… Vẫn thấy mình may. Dẫu nghèo, vẫn có vòng tay gia đình. Đâu cần, hào nhoáng, lung linh. Chỉ cần, những tấm chân tình…Tháp ơi…

Bâng khuâng… Ngẫm sống trên đời. Không gì sánh được, tình người ai ơi. Bình thường dân dã…thế thôi. Còn hơn khối cảnh giầu ơi..là giầu…

Sống nghèo đầm ấm, yêu nhau. Còn hơn danh giá, mà đau tâm hồn. Trời khuya, sương lạnh mưa tuôn. Lãng đãng bên Tháp…chạnh buồn…Cô liêu..!

Khung cảnh hồ Gươm khi thành phố lên đèn
Khung cảnh hồ Gươm khi thành phố lên đèn.

ĐÊM TRĂNG BÊN HỒ GƯƠM – Thơ: Lâm Thanh Sơn

Phố náo nức dù không là thứ bảy Một mình ta đứng lặng trước Hồ gươm Trăng giữa tháng, đêm mười hai vời vợi Lá vàng rơi xao xác ở bên đường.

Đêm trăng xưa có em cùng nhẹ bước Đường Cổ ngư mê mải sóng hồ Tây Lũ Sâm cầm cũng gọi nhau da diết Mỏi cánh bay tìm bạn cuối chân mây…

Biết bao con đường, bao nhiêu ngõ phố Lối ta đi dài hơn cả tháng ngày Lời thầm thì cứ dâng đầy lên mãi Có bao giờ nghĩ đến chuyện chia tay.

Đêm Hồ gươm nhớ vầng trăng thuở trước Em ở đâu? Đêm có ngắm trăng này Người đã xa xôi, bóng hình cũng khuất Trăng đêm buồn…soi bóng một ta đây…..!

HỒ GƯƠM VÀ EM – Thơ: Chử Văn Hòa

Ai đem cái lạnh đầu đông Thoa lên má hồng thiếu nữ Tràng an Mùi hương hoa sữa tỏa lan Nắng sớm ngập tràn trên những lối đi

Bên hồ liễu rủ thầm thì Gợi nhớ những gì nét đẹp đài trang Phố đi bộ dưới nắng vàng Em bước nhẹ nhàng yểu điệu khoan thai

Thướt tha trong bộ áo dài Anh đứng ngắm hoài người đẹp thân thương Bình yên trên những con đường Mỗi góc phố phường kỷ niệm đậm sâu

Hồ gươm rực rỡ sắc mầu Ngắm em lần đầu anh thấy đẹp sao Nước nghiêng soi bóng má đào Giọng nói ngọt ngào em hút hồn tôi.

Hồ Gươm về đêm
Hồ Gươm về đêm (ảnh của Dũng Lưu).
Hồ Gươm 1 ngày không nắng
Hồ Gươm 1 ngày không nắng.

HỒ THIÊNG – Thơ: Nguyễn Hoài Nam

Hồ Gươm bàng bạc màu xưa cũ Tháp rùa trầm mặc chớm đầu đông Tiếng vọng ngàn xưa hồn sông núi Hồ thiêng một thuở mãi ngắm trông.

Hồ Gươm chiều cuối thu
Hồ Gươm chiều cuối thu.
Hồ Gươm ngày không nắng
Hồ Gươm ngày không nắng (ảnh của Quang Trung).

KẾT Các bạn vừa xem qua những bài thơ hay viết về Hồ Gươm (hồ Hoàn Kiếm) từ các thi hữu. Hãy chia sẻ cảm xúc của bạn về Hồ Gươm cùng kyuc.net ở phần bình luận bên dưới bạn nhé!.

Từ khóa » Bài Thơ Hồ Gươm Lớp 1