FacebookVân Jenny Cung Nhân Mã. Đơn giản một cách phức tạp.
Jenny on Facebook
Tình ca Phố
Kakafast
Ask me anything
8:20pmJuly 26, 2019
Anh yêu người khác mất rồi
Anh yêu người khác mất rồi
Tại sao anh cứ nửa vời thương em?!
- Vân Jenny -
106 notes6:45pmJuly 7, 2019
Đời người ngắn ngủi, liệu được bao nhiêu lần thực sự “có nhau”?
Những ai đang còn nhau, đừng buông lơi, đừng quên trân trọng từng khoảnh khắc, đời vô thường lắm, ai biết trước được một ngày tất cả những gì mình có thể làm chỉ là “biết đau”.
“Ngày nào mình còn có nhau xin cho dài lâu
Ngày nào đời thôi có nhau xin người biết đau.”
- Vân Jenny -
src 65 notes2:07pmJune 13, 2019
Và cứ thế người ta không yêu nữa Không nhớ thương, không đưa đón, đợi chờ Và thế là người ta không yêu nữa Bỏ tôi đi về với Phố, bơ vơ.
Và thế là người ta không yêu nữa Câu quan tâm, thăm hỏi trở nên thừa Và người bỏ mặc ta trong im lặng Cuộc chơi này, ừ người thắng, ta thua!
Và cứ thế người ta không yêu nữa Còn mình ta đi hết đớn đau này Ta biết chứ, là bởi ta ngốc dại Thương một người mặc kệ cả đúng – sai.
Chúng ta dường như đã sống một quãng đời dài như những kẻ trú mưa, tìm vội một mái hiên nép vào rồi nhanh chóng rời đi khi trời ráo tạnh Chúng ta đã yêu rất nhiều lần, nhưng bằng trái tim của những kẻ bất hạnh, làm đau người yêu mình, và sẵn lòng nhận tổn thương bởi một ai đó mình yêu.
Chúng ta chỉ là những kẻ tham lam luôn muốn nhận thật nhiều, mà chưa bao giờ tự hỏi mình trao đi được bao nhiêu trong muôn vàn những phước phần mà cuộc đời đã ái ưu ban tặng Chúng ta, chưa từng cảm thấy biết ơn những ngày dài đầy nắng, nhưng lại rất giỏi càu nhàu khi bất chợt bị ướt bởi một cơn mưa.
Chúng ta đã sống cả một quãng đời dài với rất nhiều kẻ đón đưa, nhưng lúc nào cũng thấy mình chưa sẵn sàng để nói ra những lời thật lòng với một-người-quan-trọng-nhất Chúng ta mất rất nhiều thời gian để đong-đếm-cân-đo những điều được-mất, mà liệu có mấy ai nhận ra một sự thật hạnh phúc đã từng ở rất gần chỉ do mình cố chấp và đánh mất trong một lần hờ hững lơi tay.
(CHÚNG TA ĐÃ SỐNG MỘT CUỘC ĐỜI NHƯ NHỮNG KẺ TRÚ MƯA - Vân Jenny)
#vân jenny #thơ src 181 notes11:05amJune 12, 2019
antruong23:
Một trong những điều vừa tàn nhẫn vừa nực cười đến mức chẳng buồn trách của nhân gian này đó là, người ta tự tin nói yêu nhau rồi sau đó lại tự tin nói không còn yêu nhau nữa.
- An Trương -
viaroot 304 notes11:04amJune 12, 2019
nguyen-ngoc-sang:
nguyen-ngoc-sang:
“Có những ngày mưa đổĐành nằm nghe vậy thôiTim người không còn chỗDành cho ta nữa rồi.”…
#nguyenngocsang
“Có những ngày mây vội
Bay với gió trở luồng
Tại sao kẻ phản bội
Mình vương hoài chưa buông ?!”
…
#nguyenngocsang 10.06.19 2:16 A.M
viaroot 1,057 notes9:02pmMay 31, 2019
Ai đúng ai sai, giờ đây cũng chẳng còn quan trọng, khi mà chúng ta thà giữ cái tôi của mình, chứ không giữ lấy tình yêu.
- Vân Jenny -
src 163 notes4:11pmMay 16, 2019
Đằng sau hai tiếng thương anhCòn thương hơn thế, mà thành thói quenBao nhiêu chuyện giữ riêng emBao nhiêu buồn bã em đem cất rồiNghĩ cho người, nghĩ cho đờiLàm sao cho trọn để rồi mình đau.Trách người ta, trách được sao?Tại em khờ quá nên nào bận tâm.Người ta sau cuộc ăn nănCũng đâu quay lại nói rằng còn thương.Ngày kia, nắng rẽ giữa đườngNắng không về nữa mà nhường cho mưa.Dưới tàn cây vẫn đón đưaCứ như câu chuyện mới vừa qua thôiLá xanh ngắt dưới bầu trờiMình xanh ngắt bước qua đời của nhau.
Ừ thì mình ngại mưa mauĐưa nhau không tới cây cầu nước xuôiTa về thắt ruột thương ngườiTrái tim lưu lạc chuyến đời rủi mayĐợi cho tàn cuộc hoa nàyCó khi con bướm đồi Tây chết rồiNụ tầm xuân ngốc dại ơiTại sao mi lại nở nơi vườn cà?
- Nguyễn Thiên Ngân -
src 53 notes8:45amFebruary 20, 2019
Tưởng có thể dối mình thêm chút nữa
Ở ngoài kia
Gió bấc hanh màu
Em quàng khăn gói mùa trong túi áo
Mùa đông này mình quên nhau…
Tưởng có thể chịu rét được thật lâu
Nhưng em vẫn nắm tay mình quá chặt
Cà phê đen như màu mắt
Ai đem nỗi buồn thả dưới đáy ly?
Giá mà
Dối mình được - thật nhiều khi
Chắc mùa đông không chỉ là lạnh giá
Em quàng khăn gói mùa về đem trả
Một chút buồn theo gió xuống mép sông
(MÙA ĐÔNG - Nguyễn Thu Thủy)
#thơ #tình ca phố 49 notes4:24pmOctober 11, 2018
Gọi tôi tiếng gọi bồi hồi Đêm, mưa góc phố, người ngồi ghế, khuya Vầng trăng, tôi, cũ, chia lìaEm đi cuối sớm, ai về đầu hôm?
Gọi tôi, tiếng gọi ai, buồn Nhân gian thăm thẳm, ngọn, nguồn cũng xa Người về cây, cỏ tháng ba Hồn tôi tháng bảy mưa sa đầm, đầm
Gọi tôi, tiếng gọi tiêu, trầm Trái tim nhật, nguyệt, mái hồn tử, sinh Núi sông đốm lửa cuối ghềnh Cõi âm: ký ức; cõi trần: lát dao
Gọi tôi tiếng gọi rầu, rầu Ngựa trong tuyệt lộ, chim đầu ải, sương Người còn giữ được mảnh gương? Mai sau soi thấy vết thương tôi, còn.
- Du Tử Lê -
#thơ #du tử lê src 53 notes1:46pmSeptember 25, 2018
“Còn thương em lắm em à!Dìu nhau một đoạn cũng là thanh xuân”
src 171 notes5:02pmAugust 23, 2018
Tôi trả em về với ký ức ngủ yênTrả nhớ cho quênTrả yêu thương cho xa lạTrả nốt cho em cơn mưa rào đầu hạChiếc đàn guitar Giai điệu cũBản tình ca ướp nồng men rượuMột thời ta đã chếnh choáng say.
Tôi trả hơi ấm về cho giá lạnh đôi tayTrả phút bên nhau cho vạn ngày nhung nhớTrả lại thời gian một cuộc tình lưng chừng dang dởTrả mây về trờiTrả nắng lại cho gióTrả phố thênh thang về cho con đường nhỏNơi chúng mình gặp nhau.
Tôi trả em và tôi về giây phút ban đầuĐể chúng mình bước qua nhauVà không quay đầu nhìn lạiTôi trả cho tôi một khoảng trời khờ dạiĐể tìm lại chính mình Sau ngần ấy năm tháng đánh mấtVì yêu em.