[[ VKook ]] TRỌNG SINH CHI CẬU VỢ NHỎ NGỌT NGÀO - Chap 1

Mình đã hiểu và tiếp thu vấn đề tên, bộ truyện này đã viết 4 năm, vấn đề tên mới được đề cập gần đây, mình cũng hiểu và mình sẽ sửa, bây giờ sức khoẻ của mình thật sự không tốt và mình còn phải bỏ nhiều thời gian cho việc học nữa, nên đợi khi mình khoẻ và thời gian dư giả, mình sẽ beta lại hết. Làm ơn...

Tuấn Chung Quốc mở bừng mắt.

Cậu bị đau tỉnh. Dưới thân vẫn bị người đàn ông mạnh mẽ ra vào. Đối mặt là đôi mặt lạnh lùng nhưng sâu trong đấy chứa đầy ưu thương của người đàn ông phía trên. Hắn trầm giọng nói bên tai cậu:

" Em còn trốn nữa không? Còn muốn rời xa tôi nữa không? "

Giọng nói mang theo vạn phần bất đắc dĩ cùng đau lòng. Cậu nghe đến lệ rơi đầy mặt. Nỗi đau đớn bên dưới làm cậu biết đây không phải là mơ, cậu sống lại, sống lại và trở về bên cạnh người kia. Người đàn ông này trước giờ lúc nào cũng vậy, lấy lạnh lùng che giấu đau thương, luôn khiến cậu sợ hãi nhưng hiện tại cậu không phải là thiếu niên 18 tuổi năm đó nữa. Cậu trải qua một đời, cậu thấu hiểu được tâm tư người đàn ông này, hắn sủng cậu, hắn đau lòng cậu.

Nhưng giam cầm là biện pháp duy nhất hắn có thể làm để giữ cậu, để cậu không trốn khỏi hắn.

Người đàn ông nhìn thấy những giọt lệ trong suốt cùng thần tình đau đớn của người bên dưới khiến tâm hắn trùng xuống.. ha, người này mãi mãi cũng không nguyện ý ở bên hắn.

Nhưng hắn không thể buông tay.

Cậu không nguyện ý thì hắn sẽ bức ép, dùng mọi cách để trói buộc cậu bên mình... luật động bên dưới càng mạnh mẽ hơn, hắn cuối xuống bên tai cậu cường điệu nói:

" Dù em chán ghét đến đâu tôi cũng không buông tay."

Tuấn Chung Quốc lúc này bị hắn thúc đến muốn bay lên. Nhẹ giọng rên rỉ cố gắng tiến sát bên tai hắn nói:

" Xin lỗi" rồi ngất đi.

Kim Tại Hưởng chạy nước rút thêm vài lần cuối cùng cũng tiết ra bên trong Tuấn Chung Quốc. Ôm cậu vào lòng tự hỏi:

Xin lỗi? Em xin lỗi tôi vì điều gì? Vì không yêu tôi sao? Ha, em cũng quá tàn nhẫn rồi... Tuấn Chung Quốc, Tuấn Chung Quốc... dù ra sao tôi cũng không để em rời đi. .

.

Lần thứ hai Tuấn Chung Quốc mở mắt ra, bầu trời đã không còn tối đen. Cậu khó khăn nhịn đau ngồi dậy. Kim Tại Hưởng này cũng mạnh tay qua rồi.

Hic~

Tuấn Chung Quốc nhìn quanh, Kim Tại Hưởng sớm đã không còn trong phòng. Cậu cố sức đứng dậy nhưng chân tay mềm nhũn, thắt lưng mỏi muốn đứt đôi. May là Kim Tại Hưởng sau khi xong việc đã tẩy rữa sạch sẽ cho cậu nên không có cảm giác dính nhóp. Cậu ngồi tựa vào thanh giường suy nghĩ về chuyện đời trước.

Cậu cùng Kim Tại Hưởng nhận thức nhau rất sớm đến năm 16 tuổi cậu bị Kim Tại Hưởng bắt ép đem về. Ngày ngày thầm lặng yêu thương cậu nhưng cậu làm sao có thể để ý khi trong lòng cậu chỉ có tên Trầm Đình Hạo kia? Lúc ấy cậu cực kì chán ghét Kim Tại Hưởng vì hắn mà cậu không được ở bên Trầm Đình Hạo, vì hắn mà cậu mất đi lần đầu tiên vốn dĩ thuộc về Trầm Đình Hạo, vì hắn mà cậu suốt 2 năm bị giam trong căn phòng chỉ có bốn bức tường ngày ngày chịu sự tra tấn bằng hoan ái vô độ từ hắn, vì hắn... ( vì là Quốc nhi nghĩ nên mình dùng " hắn" còn bình thường sẽ dùng " anh" ).

Từ khóa » Trọng Sinh Chi Cậu Vợ Nhỏ