Vượt Qua Mặc Cảm Vừa Xấu Vừa Nghèo - VnExpress
Đồng cảm với câu chuyện "Xuất phát điểm thấp khiến tôi khó khăn trong cuộc sống", độc giả Phutgiaybandau chia sẻ bài học kinh nghiệm từ chính cuộc đời mình: "Tôi 30 tuổi, cao 1m59, ngày xưa bị suy dinh dưỡng, nhà vừa nghèo nhất làng, vừa nghèo nhất họ. Tôi lại học hành rất dở. Năm 16 tuổi, tôi bị tai nạn, phải mổ mắt. Giờ mắt phải gần như không thấy gì. Các cụ bảo "nhất lé, nhì lùn", tôi có đủ cả. Chưa kể, tôi còn cả tá bệnh khác, khiến mọi người xa lánh.
Xuất phát điểm thấp kém, tôi nhận ra nghèo là cái tội. Chẳng ai tôn trọng mình nếu mình nghèo hay thất bại cả. Kể cả nếu bạn tìm được người yêu thương mình thì chính họ hàng, bạn bè của người đó cũng coi thường bạn. Thế nên, 21 tuổi, tôi quyết định lên Hà Nội học liên thông và khởi nghiệp lại từ đầu. Tôi bắt đầu với hai bàn tay trắng theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Cũng trong thời gian đó, tôi yêu và tìm thấy cô gái của đời mình. Chúng tôi yêu nhau năm năm thì kết hôn. Giờ cũng được mười năm nên vợ, thành chồng.
Giờ về làng, tôi nhận được sự ngưỡng mộ của mọi người (ngoại trừ việc có thể họ chê vì ngoại hình của tôi không thay đổi). Tôi có vợ đẹp, con xinh, gia đình hạnh phúc. Nhà lầu, xe hơi tôi cũng có từ lâu. Tài sản tích lũy đủ để tôi sống hết phần đời còn lại. Tôi xây nhà ở quê và gửi tiền báo hiếu bố mẹ...
Giờ tôi thấy hài lòng với cuộc sống và cảm thấy đôi khi mình thật may mắn. Vì khó khăn như vậy đã cho tôi thêm động lực đủ lớn để quyết tâm thay đổi. Trong khi đó, bạn bè tôi đa phần đến giờ vẫn loay hoay cơm, áo, gạo, tiền. Thế nên, hãy ngừng tự ti và cố gắng vươn lên. Số phận của ta có thể không thay đổi được, nhưng hãy thay đổi những thứ ta đang có để tương lai tốt đẹp hơn".
Đồng tình với quan điểm cho rằng gia cảnh, ngoại hình không quyết định thành công của mỗi người, bạn đọc ThienDi bày tỏ: "Chồng và tôi quen nhau trong trường đại học. Tôi cao 1m62 và anh cũng vậy. Anh ngỏ lời yêu tôi khi vừa ra trường. Gia đình anh ở quê cũng chẳng khá giả gì khi mà cái máy tính tử tế để hỗ trợ công việc anh cũng không có, một chiếc xe máy cà tàng để đưa đón tôi cũng không. Tôi toàn qua đón anh, máy tính tôi ít dùng nên cũng cho anh mượn. Tôi biết anh không lợi dụng tôi, vì tôi đã quen anh hơn bốn năm trước khi nhận lời yêu và kết hôn.
Anh có đức tính tốt, rất có chí, giỏi giang trong công việc, bạn bè nể trọng. Lúc xin cưới, ba mẹ tôi không đồng ý vì thấy anh hình thức không có, gia cảnh không tốt và lại còn ở xa (anh người Bắc, tôi người Nam). Nhưng rồi, ba mẹ cũng không thắng được con cái. Sau năm năm kết hôn, giờ chúng tôi đã có đủ nhà, xe. Nói vậy để thấy gia cảnh và hình thức không quyết định tất cả. Bạn không nên mặc cảm mà hãy tự tin với những gì mình đang có".
>> Tự biến mình thành lọ lem để đỡ bị đố kỵ
Nhấn mạnh tầm quan trọng của việc nỗ lực vươn lên thay vì than vãn về nghịch cảnh, độc giả Đạt Nguyễn khẳng định: "Bạn có than trách, oán thán cuộc đời cũng chẳng ai quan tâm, nên dù xuất phát điểm thấp, bạn cũng chỉ còn cách cố gắng thôi. Khi đứng top trong lĩnh vực bạn làm thì mọi khuyết điểm mới lu mờ đi được. Nếu bạn năng lực đứng đầu công ty, thì dù có hơi gầy, hơi xấu, hơi lé, hoặc hơi gù... người ta cũng sẽ bỏ qua được hết. Còn nếu đã ngoại hình kém, năng lực lại yếu thì họ sẽ dìm bạn xuống bùn.
Tôi cũng từ làng quê nghèo, nhà năm miệng ăn nhưng chỉ được mấy thước ruộng. Lớp sáu, tôi còn phải đi dép đứt, dán quai lại để đi học. Đến lớp chín, tôi còn mặc áo khoác rách vá lại. Suốt 12 năm đi học, tôi chỉ có hai bộ đồ mới là đồng phục bắt buộc của trường cấp ba, còn lại đồ cũ đi xin hết. Tôi cũng tự ti, thích một cô gái nhưng cũng không dám nói, nhưng tôi cũng cố gắng để vươn lên.
Cấp hai, tôi làm lớp trưởng, thành tích đứng top của trường, thầy cô yêu quý. Lên cấp ba, tôi cũng làm cán bộ lớp, học ở mức khá của lớp chọn, trường điểm. Sau đó, tôi đậu đại học. Sau sáu năm ra trường đi làm, tôi kiếm được một triệu thì người khác đã kiếm được cả chục, trăm triệu đồng. Khi tôi cầm chục triệu trong tay thì xã hội toàn tiền tỷ, khi tôi có trăm triệu trong tài khoản thì đất đai giờ cũng lên giá chóng mặt.
Trước đây, cũng có lúc tôi than trách này nọ, mình không được ai hỗ trợ. Tôi nhận ra khi mình ngồi than vãn thì xã hội đang chạy vù vù, than thân chẳng được gì, nên tôi cố gắng nâng cao chuyên môn, năng lực, ít nhất cũng phải mức tốt ở chỗ đang làm. Giờ đây, tôi đã có vợ con, cũng hay đùa với vợ rằng hai đứa "môn đăng hộ đối" trong nghèo khó nên cùng phải phấn đấu".
>> Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net. Gửi bài tại đây.
Việt Thành tổng hợp
Bạn bè ngưỡng mộ dù tôi về quê lương 2 triệu đồng 'Không thể đổi đời với tư tưởng giàu ham làm, nghèo ham nghỉ'- Có nhà, xe hơi vì quyết không bỏ chồng lúc nợ nần
- Có nhà, đất Sài Gòn vì liều mình 'cõng nợ'
- 'Thu nhập không ổn định vẫn có nhà vì liều vay ngân hàng'
- Không vay tiền mua đất, tôi sẽ không có nhà to, xe đẹp
Từ khóa » đã Xấu Trai Lại Còn Nghèo
-
Đã Xấu Trai Rồi Lại Còn Nghèo Nữa - YouTube
-
Đàn ông Vừa Nghèo Vừa Xấu - NÊN Và KHÔNG NÊN Làm Những Việc ...
-
Bùi Thế Hiển On Instagram: “Đã Xấu Trai Lại Còn Nghèo ”
-
Ông Trời Lấy đi Vẻ đẹp Trai Của Tôi Nhưng Bù Lại Cho Tôi Sự Nghèo Khó
-
Xưởng Thuốc Bắc Tái Tạo Da - Đã Xấu Trai Lại Còn Nghèo! | Facebook
-
Phê Cần Học - Đã Nghèo Lại Còn Xấu Trai Thì Còn Khó Hơn - Facebook
-
Bí Quyết "công Thành" Của Giai Vừa Nghèo Vừa Xấu
-
Người Yêu đã Nghèo Lại Còn Xấu
-
#CapCut đã Xâu Trai Lại Còn Nghèo. #đơicôngnhân - TikTok
-
Xấu Trai, Nhà Nghèo, Học Dốt, Lại Còn Bị Hoang Tưởng...
-
Xấu Trai, Nhà Nghèo, ít Nói - Liệu Có Ai Yêu? - Webtretho
-
Bí Kíp Tán Gái Xinh Cho Những Chàng Trai Vừa Xấu Trai Vừa Nghèo.
-
"Vừa Xấu, Vừa Nghèo Mà Cũng đòi Tán Gái?" - AFamily
-
Ông Trời Lấy đi Sự đẹp Trai Của Tôi. Nhưng Lại Cho Tôi Sự Nghèo Khó
-
[PDF] Con ñöôøng - World Vision International