Ý Nghĩa Phim The Green Mile: Gánh Nặng Của Phép Màu - Chí Blog

Bất kỳ ai trong chúng ta đều muốn có được phép màu, nhưng chúng ta có đủ sức để mang được “gánh nặng” đó? Dặm Xanh – The Green Mile (1999) sẽ cho bạn câu trả lời. Chúng ta vẫn thường mơ ước đạt được điều này hoặc điều kia, mọi thứ có vẻ rất đơn giản trong trí tưởng tượng, nhưng nếu suy nghĩ sâu xa hơn, thử đặt một con người có khả năng đặt biệt vào thế giới này, chúng ta sẽ hiểu được người đó phải đối diện với những vấn đề gì. IMDb 8.6 , phim được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên của Stephen King.

Chỉ đến khi chúng ta trở nên già nua và đối diện với cái chết sắp đến, thì chúng ta mới phần nào thấu hiểu được cuộc sống và giá trị của nó. Vì đó là lúc những ham muốn và dục vọng gần như tắt lịm, chúng ta có thời gian để ngẫm nghĩ về cuộc đời, về những gì đã trải qua. Sự già nua của thân xác cũng có ý nghĩa của chính nó. Bộ phim được bắt đầu như vậy.

Nhà tù là nơi giam giữ những người phạm tội, và có cả người vô tội. Trong nhà tù có lính canh, có người quản lý, có luật lệ, có tù nhân. Xét về mặt nào đó thì nhà tù cũng giống như cái xã hội mà chúng ta đang sống, nhưng nó nhỏ hơn và khắc nghiệt hơn. Nếu có sự khác biệt, thì đó là cái ác của những tù nhân đã bị “vạch trần”, và họ đang trả giá cho những sự ác mà họ đã làm. Còn những người vô tội thì sao? Đáng buồn là con người bị giới hạn trong những điều mà họ có thể thấy được, nên họ dễ nhầm lẫn.

Tôi sẽ không đi sâu vào cốt truyện, mà chỉ nói về những gánh nặng khi có được phép màu. Tại sao chúng ta mơ ước có được phép màu? Bởi vì … chúng ta tham lam, hãy thú nhận điều đó. Chúng ta muốn sữ dụng phép màu để làm lợi cho bản thân, giả sử chúng ta có được khả năng giống Coffey thì chúng ta sẽ làm gì? Chúng ta sẽ mở một phòng khám để cứu người, chúng ta sẽ trở nên giàu có. Còn với khả năng nhìn thấy những tội ác thì sao? Liệu chúng ta có chịu đựng nổi điều đó?

Những gì mà chúng ta đang thấy bằng mắt thường, những gì đang diễn ra, phần lớn chúng đều là sự tốt đẹp (dù nó có thể là sự giả dối). Còn những gì chúng ta không nhìn thấy, có cả cái tốt và cái xấu. Nhưng liệu chúng ta có chịu đựng được khi cảm giác nỗi đau của nạn nhân? Chúng ta sẽ đau đớn như bản thân bị hành hạ, bị giết, bị cưỡng hiếp. Chúng ta sẽ cảm thấy sự thù hận, sự khoái trá bệnh hoạn, sự tăm tối của kẻ giết người. Tinh thần của chúng ta có chịu nổi không? Chúng ta có trở thành điên loạn không?

Hãy nhìn Coffey, anh ấy có một tâm hồn đơn giản nhưng mạnh mẽ, có một thân xác to lớn, nhưng anh ấy đã phải run rẩy và đau đớn khi cảm nhận được cái ác, anh ấy khóc như một đứa trẻ. Hãy nhìn Percy – cai tù xấu tính, anh ấy đã phát điên khi cảm nhận những tội ác của William; một người như Percy cũng không thể tự ngăn bản thân rút súng bắn chết William. Chúng ta mơ trở thành vị tổng thống này hoặc vị thủ tướng kia, nhưng chúng ta có ngủ ngon khi quyết định gửi một nhóm lính vào nơi chết chóc? Phép màu cũng giống như quyền lực, nếu sức mạnh tinh thần bạn không đủ lớn, bạn sẽ bị “thiêu chết”.

Trong phim, chúng ta thấy Coffey đã khóc lóc và nói “tôi xin lỗi” khi tìm thấy hai đứa bé đã chết, anh ấy cũng “xin lỗi” khi ngồi trên ghế điện. Chúng ta sẽ cảm giác thế nào nếu trong hoàn cảnh của Coffey? Chúng ta có phép màu, nhưng chúng ta không cứu được hai đứa trẻ, không những thế, chúng ta cảm nhận được nỗi đau của hai đứa trẻ khi bị hành hạ. Giờ thì chúng ta tự hỏi “cái chết và tội ác, thứ nào đáng sợ hơn?”. Chỉ có người thật sự hiểu bóng tối mới sợ sống trong bóng tối. Đâu là địa ngục? Sống trong cái ác chính là địa ngục.

Nghĩ xa hơn một chút, con người có “khả năng thấu thị” không chỉ nhờ vào phép màu, chúng ta vẫn có thể có nó nhờ vào trí tuệ và sự nhạy cảm. Bạn nghĩ tại sao có vài nhà văn, triết gia, hoặc nghệ sĩ đã chọn cách tự sát? Có thể có nhiều lý do, nhưng một trong những lý do đó là họ nhìn thấy mặt tối của thế giới mà chúng ta sống. Họ không tìm được tình yêu thương hoặc sự quan tâm, họ chỉ thấy sự vô tình và băng giá. Có lẽ tâm hồn họ yếu đuối, nhưng họ đã cố gắng hết sức để thay đổi thế giới này. Tạo ra một thế giới tươi đẹp là trách nhiệm của những người có “khả năng thấu thị”.

Chí Blog có kịch bản phim điện ảnh, ai mua không?

Sau những chuyện xẩy ra ở “dặm xanh”, Paul và các bạn của anh đã từ bỏ nhà tù, họ làm việc cho trung tâm giáo dục trẻ vị thành niên. Họ muốn ngăn chặn tội ác ngay từ đầu. Trong khoản thời gian nào đó, công việc mà chúng ta làm là do sự ngẫu nhiên, nhưng nếu chúng ta hiểu hơn về cuộc sống, chúng ta sẽ biết nên làm gì để thay đổi mọi thứ.

Ngoài ra phim cũng cho chúng ta hiểu được vài điều, ví dụ như mùi vị của sự thù hận và cái chết. Del đã phạm tội, những người thân của nạn nhân muốn ông phải chết trong sự đau đớn. Và họ đã làm gì khi Del chết trong đau đớn? Họ đã bỏ chạy, họ đã ngửi được mùi của cái chết, sự khủng khiếp của cái chết. Cảnh đó trong phim mang nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Hoặc con người muốn sống bất tử, sự bất tử sẽ là món quà hay gánh nặng? Khi mà chúng ta còn sống trong khi mọi người đều chết. Chúng ta sẽ sống với ai? Chúng ta chia sẻ cuộc sống với ai? Sự bất tử chỉ trở nên tốt đẹp khi mọi người đều được bất tử, không phải chỉ riêng mình ta. Những điều tốt đẹp cũng vậy, nếu chỉ mình ta hạnh phúc còn người khác thì đau khổ, chúng ta có hạnh phúc không?

Tôi thích phim The Green Mile vì Stephen King dùng sự siêu nhiên để xây dựng câu chuyện. Điều đó giúp bộ phim trở nên đơn giản và dễ hiểu, nhờ đó mà người xem nắm bắt được trọng tâm của vấn đề. Hiện tại, chúng ta chứng kiến quá nhiều phim lồng ghép nhiều yếu tố, nó tạo thành những mê cung khiến người xem lạc lối, rồi hiểu sai thông điệp. Ví dụ như phim Midsommar – 2019, Inception – 2010, Cloud Atlas – 2012, The Fountain – 2006 , Pan’s Labyrinth – 2006, The Killing of a Sacred Deer – 2017, 12 Monkeys – 1995. Nhưng bạn cứ an tâm, vì đã có Chí Blog, tôi sẽ cùng các bạn giải mã thật nhiều phim bất hủ.

Bạn đoán xem bộ phim tiếp theo là phim gì? Thật ra là 2 phim nữa, khi kết hợp nó với Dặm Xanh sẽ tạo nên một thể thống nhất về thế giới của chúng ta.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài, nhớ chia sẽ bài viết và giới thiệu Chí Blog đến mọi người, và tích cực “cứu tế” để mình có thêm động lực viết bài nghen.

OCB – ngân hàng phương đông, tk: 0003100008898001, NGUYỄN MINH CHÍ, chi nhánh Thủ Đức. Hoặc: Nguyễn Minh Chí, NH TMCP SAI GON THUONG TIN CN TIEN GIANG, Số TK: 0601 4671 8526

Top 120 Best review phim ý nghĩa trên Chí Blog

Facebook Comments

About Author

Minh Chí

Bạn tôi góp ý là: nhiều người ở VN thích làm màu, nên tôi cần làm màu hơn thế. Cho nên các bạn cứ nghĩ tôi rất “đỉnh” là được!

See author's posts

Từ khóa » Dặm Xanh Imdb