#10. Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em – Kiều Nhất ...

anh-khong-thich-the-gioi-nay-anh-chi-thich-em-1497406379-1-2741439-1497406379.jpg

Thể loại:  hiện đại, điển văn

Tình trạng:  Đã xuất bản (gồm: 19 chương)

Nội dung:

Truyện này khá giống với All in love. Hai nhân vật nữ chính – người kể/viết truyện đều có yêu chàng trai từ hồi thanh xuân vườn trường và sau này cưới thành chồng. Và đều kể về hồi ức và những năm tháng của nữ chính. Một cuốn gần như nhật kí (hay tự truyện) ở dạng ngôn tình đọc để giải trí rất vui. Mình thích AKTTGNACTE (khiếp cái tên dài ghê luôn) hơn là All in love dù cả hai truyện mình đọc xong đều quên sạch sành sanh và phải mò đi đọc lên xuống tới năm sáu lần mới viết review được (không hiểu tại mình não cá vàng hay do truyện không ấn tượng ?). Ở All in love, hay ở cái hài còn ở AKTTGNACTE hay về cái truyện.

Mình nghĩ sẽ có nhiều bạn thích All in love hơn vì nó quá màu hồng, quá hoàn hảo với một Từ Vi Vũ như bước ra từ thế giới ngôn tình. Còn AKTTGNACTE lại khác, nó thực tế, có chia ly, cãi vã, có sức nặng cuộc sống đè lên con người. Truyện vốn dĩ có màu sắc trung tính (không tươi sáng quá cũng không quá u tối) nhưng mình thấy nó lại tươi sáng hơn qua cái nhìn lạc quan của nữ chính, cũng là tác giả – Kiều Nhất.

💓 Trước hết nói về Kiều Nhất. Mình cực kì thích nhân vật này, có thể nói cô chính là một trong những nữ chính ngôn tình-hiện đại hiếm hoi mà mình thích. Kiều Nhất không phải nữ chính vạn năng, tài giỏi, xinh đẹp, hoa gặp hoa nở người gặp người yêu. Kiều Nhất là một cô gái bình thường. Bình thường đến nỗi ai không quen sẽ bảo cô may mắn khi lấy được một người đàn ông tài giỏi như F-kun. Nhưng tiếp xúc rồi mới thấy Kiều Nhất là một đóa hoa rực rỡ đến thế nào.

Cái mình thích nhất của cô chính là sự kiên cường và mạnh mẽ cả về tâm hồn lẫn thể chất. Kiều Nhất có thể chịu đựng việc rút ống trong xương khi tỉnh táo, tuy đau đến nghiến răng, đến nỗi có thể cảm giác cái ống cọ trong xương nhưng cô vẫn không kêu một tiếng nào (lúc này chị còn bé) hay việc khâu hai mũi mà không dùng thuốc tê. Nghe như một cô thanh niên xung phong quả cảm nhưng đó chính là Kiều Nhất. Một cô gái có thể bỏ hết cả tương lai, tiền bạc, địa vị để đến bên người mình yêu không chút chần chừ, một cô gái luôn dũng cảm tiến lên phía trước không gian khổ. Nữ chính như thế, không đẹp sao ?

Cái thứ hai là sự dịu dàng. Kiều Nhất từng nói: “ Có một số người tràn ngập tàn bạo và ác ý, đó là bởi vì họ chưa từng được người khác đối xử dịu dàng. Tôi tin rằng mình có thể luôn luôn dịu dàng, đó là vì khi còn trẻ đã gặp được người tốt bụng.” Nhưng mình nghĩ A Kiều luôn dịu dàng còn vì đó là thứ “lan tâm huệ chất” sâu thẳm trong tâm hồn cô. Vì cô đối xử với người khác dịu dàng, chân thành và tốt bụng nên cô luôn gặp lại được những người như thế. Kiên cường, mạnh mẽ nhưng dịu dàng, lương thiện, đó không phải một nữ chính đẹp sao ?

Thứ ba là nhường nhịn, biết nghĩ cho người khác. Đây là phẩm chất mình khâm phục nhất của A Kiều. A Kiều luôn nhường nhịn người khác bảy phần, chỉ nghĩ về mình ba phần. Có một câu chuyện Kiều Nhất kể rằng: lúc còn học cấp 3 mẫu giày Nike và Adidas thịnh hành, ở lớp ai cũng đi ai cũng mua, nhưng nó rất đắt, nhà cô lại nghèo. Anh trai Quan Triều dẻo miệng đòi mẹ mua. Nhưng cô thì không, cô nghĩ mẹ đã quá khổ rồi, mình không thể để mẹ khổ thêm nữa vậy nên dù có muốn có khao khát, cô cũng không đòi mẹ mua. Thử hỏi ở lứa tuổi ấy, lúc những đứa trẻ luôn có lòng hư vinh cao, thích khoe mẽ, mấy ai có suy nghĩ như Kiều Nhất ? Chính vì biết nhường nhịn nên cô mới có nhiều người yêu quý, khuê mật suốt đời và cả một anh chồng có 1-0-2.

Thứ tư đó là sự lạc quan. Kiều Nhất lúc lớn luôn lạc quan, luôn nhìn mọi chuyện theo hướng tích cực, luôn thấy mảng tươi sáng trong cuộc sống. Kiều Nhất luôn vui vẻ. Một cô gái tràn đầy năng lượng của tương lai. Nhưng xen lẫn những phẩm chất tốt đẹp, A Kiều cũng có một mảng tối lớn trong tâm hồn. Bố ngoại tình li dị, mẹ một mình gồng gánh nuôi con. Là đứa trẻ lớn lên trong cảnh: “Không thiếu gì chỉ thiếu tiền.” Cô đã trở thành một đứa trẻ tự ti, có cái lòng tự trọng mà cô thấy khó chịu nhất. Kiều Nhất tự ti trước mọi thứ, nhỏ chút thì tự ti về việc so sánh với anh trai, lớn hơn lại tự ti về khiếm khuyết gia đình, lớn thêm nữa vẫn là tự ti gia cảnh. Đoạn Kiều Nhất đến chơi nhà F-kun là một trong những đoạn thương tâm nhất của truyện: “Tôi rất thích nhà hắn, thích cái cửa sổ đó, cũng thích mẹ hắn, nhưng tôi sẽ không quay lại, bởi vì tôi không ngẩng đầu lên được, tôi nhục nhã.”

💓 Kiều Nhất có thể nói là một bản thể hoàn chỉnh của những con người đời thường, nếu khác chắc chỉ là cô có một cái tâm tốt đẹp hơn.

Tiếp theo ta nói đến F-kun. F-kun là người bạn cùng bàn, bạn thân, người yêu, người chồng và là “hồng nhan tri kỉ” của Kiều Nhất. Cũng như A Kiều, F-kun thực tế.

F-kun cũng có rất nhiều điểm giống Từ Vi Vũ trong All in love: gia cảnh tốt, đẹp trai, thông minh, hài hước (với Kiều Nhất), vỏ bọc lạnh lùng. Nhưng như đã nói ở trên, anh thực tế hơn. F-kun gia trưởng (cái này mình không thích nhất), bận rộn công việc đến nỗi theo như Kiều Nhất là “không có thời gian nghĩ đến truyện ngoại tình” ). Hơn nữa F-kun là một cậu chàng chảnh và khó tính, kiêu kì nhưng may ra ẩn sâu trong tâm tính như bà dì ở độ tuổi trung niên thì F-kun của chúng ta cũng huệ chất lan tâm dịu dàng không thua vợ ) nói đến đây thôi muốn đào sâu xin mời đọc truyện.

💓 Tiện đây nói về tình yêu của hai bạn trẻ. Mình nhận ra hai bạn này cảm nắng nhau từ cái thời khai thiên lập địa nào rồi chả qua chẳng đứa nào nhận ra thôi. Do người viết là Kiều Nhất nên dưới góc nhìn của cô ấy, ta nhận thấy cô bộc lộ tình cảm rõ hơn : Thấy F bị ốm mà đưa thuốc ngại, thiếu nữ A Kiều tắm nước lạnh để bị ốm rồi chia thuốc chung với F, sau đó F khỏi chớp nhoáng, thiếu nữ A Kiều cảm đến cả tháng ) và rất nhiều đoạn đáng yêu nữa xin phép không trích.

💓 Nói thật mối tình của hai bạn này trước lúc gặp lại nhau thì mong manh như sợi chỉ vậy. Chưa hợp đã ly. Cũng may là trong lòng bạn F chỉ có mỗi bạn Kiều nên sự tình mới tiếp tục biến chuyển. Thêm nữa, trong hôn nhân hay tình yêu thì cả hai người này như closeup băng lửa. F thì vừa dễ dỗi hờn, hay chiến tranh lạnh, nếu không phải gặp Kiều Nhất hay nhún nhường, yêu thương thì có lẽ chả còn AKTTGNACTE đâu (cái này cũng như may là Thanh Khê gặp được Vi Vũ vậy) nhưng trên hết cả hai bạn này đều có bước tiến bước lùi nhất định, hai bên đều cố gắng giữ lửa chứ không như song phương bên kia, vậy nên ai không chịu được Thanh Khê EQ quá thảm thì mau mau tới đây.

💓 Truyện này đọc đi đọc lại vẫn làm mình cảm động và có rất rất nhiều chi tiết đắt giá về gia đình, bạn bè, cuộc sống:

Người mẹ của Kiều Nhất không xuất hiện nhiều nhưng qua lời kể của cô, mình cảm nhận được bà là một người tần tảo, hết lòng vì con cái. Một đoạn khiến mình ấn tượng nhất với mẹ A Kiều: “Mọi người đều cho rằng mẹ lãng phí tiền, mẹ nói có khổ hơn nữa cũng phải học, con của mẹ không thể kém người khác được.”

Anh trai Quan Triều trong truyện là một mẫu người nghĩ cho bản thân nhiều hơn, không kiểu tự ti nhún nhường như em gái, hay chọc phá em gái nhưng không ngờ nhất là bên trong lại có lòng thương em gái vô hạn. Nhìn em gái đau đớn mà rơi nước mắt, mà nói ra một câu bất khả thi mà một kẻ độc mồm độc miệng có thể nói: “Đúng vậy, em gái quá kiên cường, anh trai không giúp được gì, chỉ có thể khóc giúp nó.”

Một gia đình khuyết thể nhưng không vì thế mà khuyết tình.

Bạn bè là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người. Kiều Nhất cũng vậy, cuộc đời A Kiều luôn đi theo hướng tươi sáng là vì cô luôn gặp được những người bạn bè đã đem đến cho cuộc đời cô những mảng màu ngập nắng:

Một Hách Ngũ Nhất “phá gia chi tử” trượng nghĩa đứng ra bênh vực Kiều Nhất khi Kiều lúng túng trước đôi giày quê mùa. Một Kiều Nhất dám đứng về phía nữ thần, giúp bố nữ thần và chống đối lại những con người đầy ác ý. (Nữ thần đây là một nickname A Kiều gọi bạn nhé). Hay cả những người bạn chung kí túc xá sẵn sàng bỏ tiền ra để giúp Trưởng phòng trả nợ (Trưởng Phòng cũng là một nickname). Tất cả đều là những mẩu chuyện ấm áp đến nao lòng, khiến người ta không kìm được ghen tị với Kiều Nhất, rằng cô đã gặp được những con người tốt quá. Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Kiều Nhất tốt đẹp, gặp được những con người tốt đẹp. Vậy chúng ta phải sống sao cho tốt, rồi một ngày sẽ được gặp những con người tương xứng.

(Bonus cách sống tốt của bạn học Kiều Nhất, cũng là đoạn mình thích nhất truyện, và có lẽ ai xem Reply 1997 sẽ thấy đoạn này hơi giống trong đó: Trường chúng tôi có hai bộ đồng phục, một bộ màu lam một bộ màu đỏ. Có một lần lãnh đạo sở giáo dục đến thị sát, chủ nhiệm lớp nhiều lần nhấn mạnh phải mặc đồng phục đỏ thống nhất. Không biết Hách Ngũ Nhất không nghe thấy hay là quên mất, tóm lại đến thứ hai cả trường đều đỏ rực, chỉ có một mình nó mặc đồng phục màu lam, đứng trong hàng ngũ đặc biệt nổi bật. Chủ nhiệm lớp tức giận đứng ngoài hành lang mắng nó một trận thậm tệ: “Vì em mà trường ta không được đánh giá xuất sắc, em là con sâu làm rầu nồi canh, phải trừ điểm hạnh kiểm em thật nặng…”

Hách Ngũ Nhất có vô tâm thế nào thì cũng là con gái, bị mắng trước mặt bao nhiêu người vẫn cúi đầu cố gắng chịu đựng không khóc. Tôi muốn an ủi nó nhưng lại do dự một chút, bởi vì trước đó tôi với nó cãi nhau một trận, cụ thể là vì chuyện gì thì bây giờ tôi không nhớ rõ, chỉ nhớ đoạn tuyệt quan hệ với bạn thân đau lòng không thua gì chia tay người yêu.

Hôm đó hết tiết một bất ngờ có thông báo xuống sân tập hợp, mọi người đều đoán chắc chắn là bởi vì chuyện đồng phục nên hiệu trưởng phải chấn chỉnh lại, Hách Ngũ Nhất sợ đến sắc mặt tái nhợt. Chủ nhiệm lớp vội vàng gọi mọi người xuống sân xếp hàng, trên lớp chỉ còn lại mình tôi. Khi đó tôi quyết định một việc, vì bạn, quyết định cùng chịu phạt.

Tôi thay đồng phục màu lam đi vào hàng ngũ, F cực kì kinh ngạc, bởi vì tôi mặc đồng phục của hắn. Hắn không buồn mang đồng phục về nhà, bình thường luôn nhét trong ngăn bàn.

Nhìn thấy tôi, Hách Ngũ Nhất sững sờ một lát, sau đó ỏa một tiếng bật khóc, khóc rất to. Thấy nó khóc tôi cũng khóc theo, có thể là vì sợ mình cũng sẽ bị trừ hạnh kiểm nặng. Nếu lúc này có camera quay lại, có thể nhìn thấy hình ảnh giữa một đại dương đỏ rực có hai chấm xanh mặt đối mặt khóc nức nở như hai đứa thần kinh. Ngay cả hiệu trưởng đang giáo huấn trên đài chủ tịch cũng dừng lại, trợn tròn mắt nhìn hai đứa tôi.)

Đây, còn một chuyện nữa, mong các bạn kiên nhẫn đọc, cái này bỏ qua thì tiếc quá, đó là câu nói của Nữ thần, cũng là quote mình tâm đắc: “Bạn biết không, những người chê cười người khác là lọ hoa ấy, điểm mạnh duy nhất của họ là họ không thể làm được lọ hoa.” Từ quote này mình đã thông cảm sâu sắc cho Angela Baby, Trịnh Sảng,…và một loạt ngôi sao bị gọi là bình hoa di động biết bao nhiêu.

💓 Văn phong của truyện êm dịu mà gần gũi lắm, đọc mà cứ như đang đọc lại nhật kí của mình không. Truyện này bạn muốn hài có hài, muốn ngọt có ngọt, muốn chiều sâu có chiều sâu. Còn không mau nhảy hố?

Sắp có phim rồi, mọi người nhớ đón xem nheee!!!

Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em Kiều Nhất
Anh không thích thế giới này anh chỉ thích em F-kun

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Từ khóa » Khắp Thế Giới Anh Chỉ Thích Em Wordpress