221. Sám Hối Nguyện Văn
Có thể bạn quan tâm
TUYỂN TẬP CÁC BÀI SÁM VĂN
Thích Đồng Bổn sưu tập
---o0o---
Tuyển tập V
55 Bài Sám Văn kết tập
PHẦN I SÁM HỐI - PHÁT NGUYỆN221. SÁM HỐI NGUYỆN VĂN
(Sám hối nguyện 13)
Tất cả chúng con,
Từ kiếp vô thủy,
Cho đến ngày nay,
Ðều bị vô minh,
Che lấp chân tính.
Sáu căn ba nghiệp,
Mê mờ không biết,
Vì thế mới gây,
Nên bao ác nghiệp.
Không bến không bờ,
Nếu chẳng ăn năn,
Sao giải thoát được?
Mười phương chư Phật,
Thường ở thế gian,
Tiếng pháp không dứt.
Diệu lương tràn đầy,
Thường buông ánh sáng,
Soi chỗ tối tăm,
Diệu lý còn mãi,
Như áng mây lớn,
Che khắp hết thảy,
Như vị đề hồ,
Rưới cho bốn loài,
Như nước cam lộ,
Thấm nhuần sáu ngả.
Vậy mà chúng con,
Không thấy không nghe,
Không hay không biết,
Bởi tại sáu căn che lấp,
Ba nghiệp ngăn ngừa,
Vì thế cho nên,
Trôi giạt mãi mãi.
Trong bể sống chết,
Trăm nghìn muôn kiếp,
Không có hẹn nào,
Thoát ly ra khỏi!
Trong kinh nói rằng:
Ðức Phật Tỳ Lô,
Ở khắp mọi nơi,
Mà chỗ Phật ở,
Thường được gọi là,
Cõi Thường Tịch Quang.
Vì thế nên biết,
Hết thảy mọi pháp,
Ðều là Phật pháp.
Thế mà chúng con,
Không hề tỏ ngộ,
Rồi cứ trôi lăn,
Theo dòng mờ mịt.
Bởi thế cho nên,
Trong đạo Bồ đề,
Lại thấy nhơ nhớp,
Trong đạo giải thoát,
Khởi tâm ràng buộc.
Ngày nay giác ngộ,
Chúng con chí thành,
Ðối trước chư Phật,
Và đại Bồ Tát,
Ai cầu khẩn đảo,
Giải bày sám hối,
Tất cả trọng tội,
Chúng con đã phạm.
Từ kiếp vô thủy,
Cho đến ngày nay,
Hoặc tự mình làm,
Hoặc dạy người làm,
Hoặc nghe hoặc thấy,
Người khác gây tội,
Sanh lòng vui mừng.
Nếu nhớ hay quên,
Hoặc rõ hay ngờ,
Hết thảy tội chướng,
Ðều xin sám hối.
Nguyện rằng từ đây,
Tất cả chúng con,
Tiêu trừ ác nghiệp,
Tinh tiến tu hành,
Trang nghiêm Tịnh độ.
Lại nguyện hết thảy,
Chúng sanh sáu ngả,
Ðều được sinh sang,
Cõi nước Cực lạc,
Ðức Phật Di Ðà.
Thường đến tiếp dẫn,
Hiện ở đời này,
Bồ đề tăng trưởng.
Tới phút lâm chung,
Lòng được chánh niệm,
Gặp Phật Di Ðà,
Cùng các Thánh chúng,
Tay cầm đài sen,
Thân đến tiếp dẫn.
Chỉ trong giây lát,
Sinh về cõi Phật.
Tu hạnh Bồ Tát,
Thành tựu Bồ đề.
Rộng độ chúng sanh,
Cùng thành chánh giác.
——————————
— Trích “Mục Liên Sám Pháp” của Phúc Tuệ dịch, Thành Hội Phật giáo Tp. Hồ Chí Minh ấn hành, 1995
222. SÁM NGUYỆN
(Sám phát nguyện 24)
Trang nghiêm đài sen ngự toạ,
Ðại hùng Từ phụ Thích Ca.
Ðệ tử lắng lòng thanh tịnh,
Bàn tay chắp thành Liên hoa.
Cung kính hướng về Ðiều Ngự,
Dâng lời cầu nguyện thiết tha.
— Ðệ tử phước duyên thiếu kém,
Sống trong thất niệm lâu dài,
Không được sớm gặp chánh pháp,
Bao nhiêu phiền lụy đã gây.
Bao nhiêu lỡ lầm vụng dại,
Vô minh che lấp tháng ngày.
Vườn tâm gieo hạt giống xấu,
Tham sân tự ái dẫy đầy.
Những nghiệp sát, đạo, dâm, vọng,
Gây nên từ trước tới nay.
Những điều đã làm đã nói,
Thường gây đổ vỡ hằng ngày.
Bao nhiêu não phiền nghiệp chướng,
Nguyện xin sám hối từ đây.
— Ðệ tử thấy mình nông nổi,
Con đường chánh niệm lãng xao.
Chất chứa vô minh phiền não,
Tạo nên bao nỗi hận sầu.
Có lúc tâm tư buồn chán,
Mang đầy dằn vặt lo âu.
Vì không hiểu được kẻ khác,
Cho nên hờn giận oán cừu.
Lý luận xong rồi trách móc,
Mỗi ngày mỗi chuốc khổ đau.
Chia cách hố kia càng rộng,
Có ngày không nói với nhau.
Cũng không muốn nhìn thấy mặt,
Gây nên nội kết dài lâu.
Nay con hướng về Tam Bảo,
Ăn năn khẩn thiết cúi đầu.
— Ðệ tử biết trong tâm thức,
Bao nhiêu hạt tốt lấp vùi.
Hạt giống thương yêu hiểu biết,
Và bao hạt giống an vui.
Nhưng vì chưa biết tưới tẩm,
Hạt lành không mọc tốt tươi.
Cứ để khổ đau tràn lấp,
Làm cho đen tối cuộc đời.
Quen lối bỏ hình bắt bóng,
Ðuổi theo hạnh phúc xa vời.
Tâm cứ bận về quá khứ,
Hoặc lo rong ruổi tương lai.
Quanh quẩn trong vòng buồn giận,
Xem thường bảo vật trong tay.
Dày đạp lên trên hạnh phúc,
Tháng năm sầu khổ miệt mài.
Giờ đây trầm xông bảo điện,
Con nguyền sám hối đổi thay.
— Ðệ tử tâm thành quy ngưỡng,
Hướng về chư Phật mười phương.
Cùng với các vị Bồ Tát,
Thanh Văn, Duyên Giác, Thánh Hiền.
Chí thành cầu xin sám hối,
Bao nhiêu lầm lỡ triền miên.
Xin lấy cam lồ tịnh thủy,
Tưới lên dập tắt não phiền.
Xin lấy con thuyền chánh pháp,
Ðưa con vượt nẻo oan khiên.
Xin nguyện sống đời tỉnh thức,
Học theo đạo lý chân truyền.
Thực tập nụ cười hơi thở,
Sống đời chánh niệm tinh chuyên.
— Ðệ tử xin nguyền trở lại,
Sống trong hiện tại nhiệm mầu.
Vườn tâm ươm hạt giống tốt,
Vun trồng hiểu biết thương yêu.
Xin nguyện học phép quán chiếu,
Tập nhìn tập hiểu thật sâu.
Thấy được tự tánh các pháp,
Thoát ngoài sanh tử trần lao.
Nguyện học nói lời ái ngữ,
Thương yêu, chăm sóc sớm chiều.
Ðem nguồn vui tới mọi nẻo,
Giúp người vơi nỗi sầu đau.
Ðền đáp công ơn cha mẹ,
Ơn thầy nghĩa bạn dày sâu.
Tín thành tâm hương một nén,
Ðài sen con nguyện hồi đầu.
Nguyện đức từ bi che chở,
Trên con đường đạo nhiệm mầu.
Nguyện xin chuyên cần tu tập,
Vuông tròn đạo quả về sau.
——————————
— Trích trong “Nghi thức Sám hối” của Ðạo tràng Mai Thôn ấn hành, Pháp quốc, 1997
— Có sửa vài từ cho thích hợp phổ biến đại chúng.
223. TÙY HỶ HỒI HƯỚNG VĂN
(Sám phát nguyện 25)
Các đức Thế Tôn,
Thường trú trên đời,
Xin thương xót con:
Vì ngay trong kiếp này,
Và những kiếp xa xưa.
Từ đời vô thủy,
Con đã từng lầm lẫn,
Ðã gây khổ đau,
Cho chính bản thân,
Và cho kẻ khác.
Tự mình gây ra lầm lỗi,
Hoặc xúi người khác,
Làm nên lầm lỗi,
Hoặc tán đồng theo.
Giết hại, trộm cắp,
Dối trá, tà dâm,
Với những tà nghiệp khác.
Trong mười nghiệp bất thiện,
Hoặc có che giấu,
Hoặc không che giấu,
Những tội lỗi ấy,
Ðưa về địa ngục,
Ngạ quỷ, súc sinh.
Làm cho kiếp sau,
Sinh nơi biên địa,
Sáu căn khiếm khuyết,
Không có điều kiện,
Lớn lên thành người.
Những tội chướng ấy,
Hôm nay con nguyền nhất tâm,
Cầu xin sám hối.
Xin chư Phật Thế Tôn,
Chứng biết cho con,
Thương tưởng đến con,
Con phủ phục trước mặt các ngài,
Phát lời nguyện rằng:
Nếu trong vô lượng kiếp xa xưa,
Cũng như trong đời này,
Nếu con đã từng bố thí,
Dù chỉ một nắm cơm,
Hoặc một manh áo.
Nếu con đã từng nói lời ái ngữ,
Dù chỉ một vài câu.
Nếu con đã từng,
Biết nhìn với con mắt từ bi,
Dù chỉ trong chốc lát.
Nếu con đã từng,
Có cử chỉ an ủi vỗ về,
Dù chỉ một vài lần.
Nếu con đã từng,
Lắng nghe diệu pháp,
Dù chỉ một buổi.
Nếu con đã từng,
Cúng dường Trai Tăng,
Dù chỉ một lần.
Nếu con đã từng,
Cứu mạng chúng sanh,
Dù chỉ là vài con sâu con kiến.
Nếu con đã từng,
Tụng đọc kinh văn,
Dù chỉ một vài câu.
Nếu con đã từng xuất gia,
Dù chỉ trong một kiếp.
Nếu con đã từng,
Nâng đỡ kẻ khác,
Trên đường tu học,
Dù chỉ giúp được vài người.
Nếu con đã từng,
Tu học tịnh giới,
Dù chưa được hoàn toàn thanh tịnh.
Tất cả những công đức ấy,
Ðều là những thiện căn,
Con đã gieo trồng.
Hôm nay xin gồm thâu tất cả lại,
Kính dâng lên chư Phật,
Như một tràng hoa ngát hương.
Và xin hồi hướng,
Tất cả những công đức ấy,
Về quả vị Bồ đề.
Con xin mở lòng rộng lớn,
Hướng về vô thượng chánh giác.
Nguyện đạt tới hiểu biết lớn,
Nguyện thành tựu thương yêu sâu,
Nguyện tu tập chuyên cần,
Chuyển hóa khổ đau.
Cho con và cho tất cả mọi loài,
Tất cả mọi động tác,
Của thân miệng ý.
Ðều xin hướng về,
Làm hạnh phúc cho mọi người mọi loài.
Ðó là ước mong,
Sâu sắc nhất của con.
Ngoài tâm Bồ đề,
Ngoài khát khao hiểu biết lớn,
Ngoài nguyện ước thương yêu sâu.
Con không còn ước mong nào nữa cả.
Chư Phật trong mười phương và ba đời,
Ðều đã từng hồi hướng như thế.
Hôm nay con cũng xin,
Hồi hướng như thế.
Bao khuôn lầm lỗi đều xin sám hối,
Bao nhiêu công đức đều xin tùy hỷ,
Biển công đức vô lượng,
Cũng là núi trí tuệ cao vòi vọi.
Chư Phật và Thầy tổ,
Là ánh sáng soi chiếu cho con.
Trong giờ phút trang nghiêm,
Xin đem thân mạng này,
Quay về và đảnh lễ.
————————————
— Trích trong “Nghi Thức Sám Hối”
của Ðạo tràng Mai Thôn ấn hành, Pháp quốc, 1997
— Có sửa vài từ và ngắt câu cho phù hợp phổ biến đại chúng.
224. VĂN PHÁT NGUYỆN TU THẬP THIỆN
(Sám pháp nguyện 26)
Hòa Thượng Thích Trí Tịnh
Ðệ tử khắp vì,
Tứ ân tam hữu,
Pháp giới chúng sanh,
Phát nguyện tu trì,
Thập thiện nghiệp đạo.
Hồi hướng Cực lạc,
Cầu thành Phật đạo.
Ðệ tử chúng con,
Nhờ lời Phật dạy.
Rõ biết nghiệp quả,
Họa phước do mình,
Vui khổ tự gây,
Nguồn gốc nơi tâm,
Tánh vốn như huyễn.
Không chủ không ngã,
Vọng chấp điên đảo,
Khởi lòng tham sân,
Ngu si mê muội.
Phát thân ngữ ý,
Sanh nghiệp hữu lậu.
Thế nên từ lâu,
Trôi lăn lục đạo,
Sanh tử luân hồi.
Ngày nay phát nguyền,
Tu trì Thánh hạnh:
Thân không sát sanh,
Trộm cướp dâm dật,
Tinh tấn làm lành,
Phóng sanh hộ mạng,
Bố thí cúng dường,
Thiểu dục tri túc.
Miệng không dối láo,
Ác khẩu mắng rủa,
Gièm pha đâm thọc,
Thêu dệt phỉnh phờ.
Cố gắng giữ lời,
Chắc thật dịu hiền,
Hòa giải thuận thảo,
Chân thật đúng nghĩa.
Tâm ý không hề,
Tham lam bỏn sẻn,
Giận hờn ganh ghét,
Mê si tà kiến.
Siêng năng quán xét,
Thêm lòng hỉ xả,
Tùy hỉ nhẫn nhục,
Chánh kiến sáng suốt.
Mười nghiệp đạo lành,
Chỉ thiện tác thiện,
Rành rẽ như trên.
Con nguyền tu tập,
Suốt đời không dám,
Sai sót phân ly.
Lại thêm hằng ngày,
Niệm Phật tụng kinh,
Trau giồi định, huệ.
Nguyện con và khắp,
Pháp giới chúng sanh,
Tội diệt phước sanh,
Căn lành thêm lớn.
Phật chủng sâu dày,
Bồ đề kiên cố,
Sớm sanh Cực lạc.
Mau tròn hạnh nguyện,
Ðầy đủ ba minh,
Sáu thông, bốn trí,
Mười lực, ba thân,
Ðộ khắp chúng sanh,
Ðồng sanh Tịnh độ.
Ðồng thành Phật đạo.
Chư Phật chứng minh,
Xót thương nhiếp thọ.
Nam Mô Thập Phương Thường Trụ Tam Bảo.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô A Di Ðà Phật.
—————————
— Bài do HT. Thích Trí Tịnh soạn,
chùa Vạn Ðức, Thủ Ðức ấn hành, Sài Gòn, 1970
225. VĂN PHÁT NGUYỆN SÁM HỐI
(Sám hối nguyện 14)
Nguyện cầu sám hối quy y,
Ngưỡng mong Tam Bảo chứng tri lòng thành.
Con xin bỏ dữ theo lành,
Từ bi hỷ xả thật hành cho nên.
Ngày nay con nguyện ăn năn,
Quy y Tam Bảo ngăn ngừa lỗi xưa.
Một lòng khuya sớm tối trưa,
A Di Ðà Phật thường ưa niệm hoài.
Cúi xin Tam Bảo các Ngài,
Từ bi tiếp độ những loài thiếu căn.
Quy y theo Phật Pháp Tăng,
Dứt vòng sanh tử mau thăng Liên đài.
Nay con trước Phật tỏ bày,
Phát lòng thệ nguyện, từ rày quy y.
Xưa nay phạm lỗi điều chi,
Con xin sám hối chứng tri Phật đà.
Khỏi đọa địa ngục cùng là,
Khỏi đường sanh tử mà qua Phật trường.
Quy y Pháp bảo cúng dường,
Thọ trì đọc tụng khỏi đường tà ma.
Quy y Tăng bảo xuất gia,
Khỏi đọa súc vật, khỏi qua sáu đường.
Phật pháp huyền diệu phi thường,
Từ rày con nguyện được thường nương theo.
Thọ trì Bồ Tát, Tỳ Kheo,
Chúng sanh thấy biết tu theo Phật thừa.
Noi theo Hiền Thánh thuở xưa,
Rõ nghĩa nhứt thừa trí huệ rộng sâu.
Chúng sanh khắp hết tu mau,
Nguyện vì đại chúng không lao nhọc lòng.
Ðời đời vẹn giữ cho đồng,
Thề không bỏ Phật theo dòng quỷ ma.
Nay con biết rõ gần xa,
Phật là vô thượng là cha muôn loài.
Có tưởng, không tưởng đồng loài,
Sanh sanh tử tử nối hoài khổ lao.
Không sanh không tử không sao,
Có sanh có tử có đau khổ hoài.
Sanh mà chẳng sanh cao tài,
Tử mà không tử là Thầy chúng sanh.
Phật là không tử chẳng sanh,
Hoàn toàn thấy biết tánh linh rõ ràng.
Xuống lên ba cõi sáu đàng,
Ðộ sanh độ tử vô vàn hàm linh.
Ðồng về Tịnh độ Niết bàn,
Thật là Cực lạc an nhàn không lo.
Con xin nhờ Phật độ cho,
Mau mau thành Phật tự do độ đời.
Ðền ơn trả nợ cho đời,
Thân con dầu có rã rời như tro.
Lòng không phiền não rầu lo,
Cầu cho đời đặng ấm no thanh nhàn.
Chúng sanh chưa nhập Niết bàn,
Con không làm Phật rõ ràng chẳng sai.
Chúng sanh không còn một ai,
Con mới thành Phật vào ngay Niết bàn.
——————————
— Trích trong “Bài Sám Hối Phát Nguyện Văn” của Huệ Nhựt Ðại Sư soạn, chùa Linh Bửu, Cầu Hang ấn hành, Sài Gòn, 1948
— Có sửa chữa một số từ của văn phong cho khỏi điệp ngữ. Ðồng thời chia làm hai bài vì quá dài.
226. SÁM HƯỚNG VỀ KÍNH LẠY
(Sám phát nguyện 27)
Hướng về kính lạy đức Như Lai,
Hải đăng chiếu soi biển trần khổ,
Xin đức Từ bi thương nhiếp thọ,
Chúng con khẩn thiết nguyện quay về.
- Ðệ tử chúng con,
Bốn ơn mang nặng,
Chưa kịp báo đền.
Nhìn ra ba cõi bốn bên,
Thấy muôn loài còn chìm trong khổ nạn.
Bỗng giật mình kinh hãi,
Biết rằng dù đã quay đầu nhìn lại,
Vẫn thấy rằng bến giác còn xa.
May thay trong cõi Ta bà,
Ðâu cũng có cánh tay đức Từ bi cứu độ.
- Nay chúng con một lòng quay về nương tựa.
Nguyền xin làm đệ tử đức Như Lai.
Hợp nhất thân tâm,
Quỳ dưới Phật đài,
Buông hết trần tâm,
Một lòng quy kính.
Xin tiếp nhận diệu pháp,
Tinh chuyên tu tập mỗi ngày.
Nuôi giới định lớn lên,
Quả Bồ đề một mai thành tựu.
Chúng con cầu hồng ân đêm ngày che chở,
Cúi xin Phật, Pháp và Tăng xót thương.
- Chúng con biết rõ,
Tự thân nghiệp chướng còn nặng,
Phước đức còn mong manh,
Tri giác vẫn thường hay sai lầm,
Tuệ căn vẫn còn chưa vững chắc.
Tâm nhiễm ô còn dễ phát khởi,
Văn tư tu chưa thật sự vững bền.
Giờ phút này ngưỡng vọng đài sen,
Năm vóc cùng gieo xuống,
Mong lượng Từ mở rộng,
Chúng con xin trải hết lòng ra.
- Ðệ tử chúng con,
Từ muôn kiếp xa xưa,
Vì không nhận diện được bản tâm thanh tịnh.
Nên đã chạy theo trần cảnh,
Ba nghiệp nhiễm ô,
Ðắm trong tham ái mê mờ,
Ghét ghen hờn giận.
Nay nhờ chuông đại hồng khua vang tỉnh mộng,
Quyết một lòng làm mới thân tâm.
Bao nhiêu tội ác lỡ lầm,
Nguyền xin hoàn toàn gột sạch.
- Chúng con giờ phút này đây,
Lập nguyện sâu dày,
Xa lìa tập khí cũ,
Suốt đời về nương tựa Pháp, Tăng.
Xin Phật đưa cánh tay ân cần,
Từ bi nâng đỡ.
Nguyện trong khi thiền tập,
Nguyện những lúc pháp đàm,
Lúc đứng, khi đi,
Nấu cơm, rửa bát,
Nằm, ngồi, làm việc,
Giặt áo, kinh hành,
Trì niệm hồng danh.
- Thắp hương, lạy Phật,
Mỗi bước chân sẽ đem về an lạc.
Mỗi nụ cười sẽ tỏa chiếu thảnh thơi.
Sống chánh niệm trong mỗi phút giây.
Là chỉ dạy cho người,
Thấy con đường thoát khổ.
Nguyện được thấy Tịnh độ,
Dưới mỗi bước chân mình,
Nguyện tiếp xúc pháp môn,
Trong mỗi khi hành xử.
Bước trên thật địa,
Thở giữa chân không.
Thắp lên trí sáng diệu tâm,
Màn vô minh quét sạch,
Thân tâm tịnh lạc,
Tư thái thong dong,
Ðến phút lâm chung,
Lòng không luyến tiếc.
Thân không đau nhức,
Ý không hôn mê,
Chánh niệm rõ ràng,
Tĩnh lặng sáu căn,
Buông bỏ sắc thân,
Như vào thiền định.
Nếu cần thọ sinh kiếp khác,
Sẽ làm lại đệ tử đức Như Lai.
Tiếp theo sự nghiệp cứu đời,
Ðưa mọi loài về bến Giác.
Thành tựu ba thân bốn trí,
Sử dụng năm mắt, sáu thần thông.
Hóa hiện ngàn vạn ứng thân,
Có mặt một lần trong ba cõi.
Ra vào tự tại,
Hóa độ mọi loài.
Không bỏ một ai,
Tất cả đều đưa lên bờ không thoái chuyển.
Thế giới vô tận,
Chúng sanh vô tận,
Nghiệp và phiền não,
Cũng đều vô tận.
Nguyện con cũng thế,
Sẽ là vô tận.
- Con nay xin lạy Phật phát nguyện,
Tu trì công đức,
Chia sẻ với muôn loài hữu tình,
Ðể báo được trọn vẹn bốn ơn,
Và giáo hóa khắp nơi trong ba cõi.
Nguyện xin cùng tất cả,
Mọi loài chúng sanh,
Hoàn thành tuệ giác lớn.
————————————
— Trích “Nghi thức hộ niệm cầu an” của Ðạo tràng Mai Thôn xuất bản, Pháp quốc 1997.
— (Người soạn) có sửa vài từ cho phù hợp phổ biến đại chúng.
227. SÁM NGÃ NIỆM (V)
Hòa Thượng Huệ Ðăng
Ta từ kiếp trước không lường,
Thất chơn bổn tánh nên duyên cõi trần.
Chết đi sống lại xoay vần,
Thay hồn đổi xác mấy lần vào ra.
Phước lành mới đặng thân ta,
Gặp chơn giáo pháp xuất gia tu hành.
Cạo đầu mặc áo làm lành,
Cớ sao phá giới lòng đành dạ ưng?
Giết loài cầm thú không chừng,
Ham ăn cá thịt dưỡng thân nhơ này.
Của người lấy đã liền tay,
Của trong Tam Bảo ăn rày tham lam.
Làm theo tà mị không nhàm,
Ðắm dâm thèm rượu mê man chơi bời.
Hủy Tăng báng Phật khinh người,
Nghịch cha cãi mẹ, dể lời Thầy răn.
Thấy người tài đức áp dằn,
Khua môi đánh lưỡi khoe khoang lẫy lừng.
Ở chùa tụng niệm bần thần,
Ra đi hớn hở việc trần thời siêng.
Bề ngoài hình dạng tướng thiền,
Trong lòng quỷ quyệt đảo điên khi người.
Ăn no biếng nhác ngủ chơi,
Cộc cằn ham hố người đời ghét thay!
Tranh danh đua lợi tối ngày,
Thây trôi bể cả ai rày xét đau?
Việc làm không chút cấp thâu,
Ba đường lợi hết dễ hầu dung tha!
Ngưỡng cầu đức Phật Di Ðà,
Quan Âm Thế Chí cùng là Thánh Tăng.
Oai thần cứu độ chúng nhân,
Khỏi sa đường dữ mất thân tu hành.
Tội từ muôn kiếp thiên sanh,
Sáu căn ba nghiệp loanh quanh buộc vòng.
Nhứt tâm tội tánh đều không,
Thảy trong pháp giới đều đồng thanh lương.
———————————
— Bài do Tổ Huệ Ðăng trước tác (khoảng 1930-1950), được truyền khẩu tụng niệm trong sơn môn. Do Ðại đức Thích Chánh Ðức ghi lại cung cấp.
— Do truyền khẩu, nên thiếu mất một số câu. Biên giả soạn bổ sung 8 câu cho đủ đối chiếu với nguyên tác chữ Hán. Xá Lợi, 1997.
228. SÁM QUI MẠNG (VII)
Cúi đầu qui mạng mười phương Phật.
Diễn dương thanh tịnh pháp nhiệm mầu.
Ba cõi bốn ân nhờ đức ấy,
Mong đức Từ bi tiếp độ mau.
Ðệ tử chúng con,
Xét chơn tánh nhiều điều sai trái,
Gây lỗi lầm chìm nổi sông mê,
Theo đàng sanh tử trôi đi,
Sắc thinh tham luyến mê si nhiễm liền.
Ðắm đuối cõi thập triền thập sử,
Tích chứa nên hữu lậu gieo nhân,
Sáu căn thúc đẩy sáu trần,
Vô cùng tội lỗi vô cùng oan khiên.
Biển khổ não ngửa nghiêng lội mãi,
Ðường chông gai bừa bãi bước đi,
Tạo nhân trước ngã tham si,
Ðã thành kẻ chẳng ra gì cong queo!
Từng sa đọa lăn theo biển nghiệp,
Hoặc thác sanh muôn kiếp oán hờn,
Nguyện cầu Tam Bảo ban ơn,
Cầu xin sám hối sạch trơn tội đời.
Lòng sở nguyện Phật trời cứu vớt,
Ý hằng mong thiện hữu đỡ nâng,
Biển sầu phiền não thoát lần,
Bến vui giác ngộ ân cần theo lên.
Khiến đời nay tu lên quả phước,
Ðể đời sau hưởng được thiện duyên,
Nguyền xưa trí nọ vững bền,
Cùng nhau phát nguyện tới miền Tăng sinh.
Gặp thiện hữu thật tình dắt dẫn,
Ðược minh sư cẩn thận bảo ban,
Tâm thành nhứt niệm cầu xin,
Dâng lên Tam Bảo lòng xin chí thành.
Sáu căn nọ quang minh thông lợi,
Ba nghiệp kia tiến tới thuận hòa,
Thế duyên chẳng nhiễm lối tà,
Tu theo chánh pháp thoát qua não phiền.
Ðiều giới hạnh giữ gìn chẳng bỏ,
Trần hoặc kia không có lấn chen,
Oai nghi vâng giữ trang nghiêm,
Oán hờn dứt bỏ, tội khiên sạch lần.
Tám nạn nọ mau mau phủi hết,
Bốn duyên kia chẳng khuyết duyên nào,
Trí tu Bát Nhã càng cao,
Tâm Bồ Ðề chẳng khi nào thoái lui.
Theo chánh pháp miệt mài sang sửa,
Ðạo Ðại thừa biểu lộ thiện chơn,
Hạnh môn lục độ chuyên cần,
Vượt dòng kiếp hải lánh thân tam kỳ.
Dựng pháp tràng chỗ kia nơi nọ,
Phá lưới mê thoát khỏi đường mê,
Ma vương hàng phục tức thì,
Thiệu long Tam Bảo nguyền kia vẹn toàn.
Lại thừa sự muôn ngàn đức Phật,
Chẳng khi nào khó nhọc kêu rên,
Pháp môn học hết chí bền,
Thông kinh đạt kệ cố lên đến cùng.
Ðiều phước huệ những mong rộng mở,
Chốn trần sa nâng đỡ cộng đồng,
Ðược liền sáu thứ thần thông,
Tròn đầy quả Phật cùng trong kiếp này.
Rồi sanh trưởng ở nơi cõi nước,
Dù nhọc nhằn sau trước gần xa,
Quan Âm hạnh nguyện đại từ,
Phổ Hiền nguyện hải, bây giờ làm ngay.
Dẫu nơi khác, chỗ này cũng thế,
Bóng theo hình không thể xa rời,
Sắc thân ứng hiện khắp nơi,
Hiển dương diệu pháp an vui không bì.
Ngay trong cảnh Nê Lê đau khổ,
Hay trong loài ngạ quỷ khát khao,
Hào quang chiếu sáng rọi vào,
Hiện thân biến hóa trần lao diệt trừ.
Thấy tướng diện đại từ đại lực,
Nghe đến tên lập tức quy y,
Phát tâm xu hướng Bồ đề,
Luân hồi các ngả tội kia san bằng.
Cảnh lửa vạc, sông băng hãi sợ,
Kíp biến ngay thành chỗ hương lâm,
Uống đồng nuốt sắt giam cầm,
Hóa thành Tịnh độ rất gần chẳng xa.
Loài lông lá hay là sừng giốc.
Cảnh trái oan cười khóc khổ thay.
Dẹp tan hết thảy chua cay,
Mọi điều lợi lạc từ đây thấm nhuần.
Mùa tật dịch thuốc thang chạy chữa,
Bệnh trầm kha cứu độ mau lành,
Ðói thời thóc lúa xây quanh,
Bát cơm đạo lý cũng thành no lâu.
Có ích lợi, bất câu kia, khác,
Quyết hưng sùng đạo Giác Thế Tôn,
Khiến cho lụy thế oán hờn,
Coi như quyến thuộc chẳng hơn kém gì.
Cùng tứ sanh, xa lìa hoạnh nghiệp,
Bỏ ái triền, vạn kiếp như không,
Hàm sanh chúng chúng một lòng,
Quy y Phật đạo dung thông mọi bề.
Cõi hư không tứ vi như một,
Ðạo như cùng nguyện được như lời,
Chúng sanh khắp thảy bốn loài,
Tu tròn phước quả, cùng vui đạo mầu.
Nguyện các nơi đồng về Tịnh độ,
Nương từ bi cứu khổ nhân sanh,
Khắp cùng pháp giới hữu tình,
Ðồng thành Phật đạo vãng sanh sen vàng.
——————————
— Trích từ “Kinh nhật tụng” Chùa Ðại Giác. Phụ trang 166-170.
— Chưa rõ dịch giả. Sài Gòn, 1974
229. SÁM QUI MẠNG (VIII)
Thích Minh Phát
Kính lễ mười phương Phật ngôi cao,
Pháp mầu thanh tịnh đã truyền trao,
Bốn quả, ba thừa Tăng giải thoát,
Xin đức Từ bi thương trần lao.
Chúng con bởi sanh trong cảnh khó,
Mất tánh chơn chìm đắm sông mê,
Nổi trôi sanh tử bộn bề,
Sắc thanh tham nhiễm quên về cội xưa.
Mười triền mười sử tham ưa,
Nghiệp nhơn hữu lậu dây dưa buộc ràng.
Sáu căn cùng với sáu trần,
Mê man biển khổ trầm luân nhiều đời.
Ðường tà lối hiểm dạo chơi,
Mến thân chấp ngã nhiều nơi không lường.
Bao đời nghiệp chướng hằng vương,
Tội khiên chất chứa nhiều đường trả vay.
Mong Tam Bảo từ bi thương xót,
Con một lòng thành thật ăn năn,
Nguyện cầu các bậc Năng nhân,
Tay vàng cứu vớt khỏi cơn đắm chìm.
Cùng thiện hữu đề huề đưa đón,
Ra khỏi nơi phiền não sâu dày,
Lên bờ đến chốn Bồ đề,
Ðời nay nền phước đều mong tốt lành.
Sinh mạng lớn nối dòng Phật Tổ,
Ðến kiếp sau tuệ giác lung linh,
Lớn tươi cùng khắp chúng sanh,
Ở trong nước Phật vẹn tình Tăng luân.
Gặp các bậc minh sư thiện hữu,
Lại mở lòng chánh tín xuất gia
Ðồng chơn đến cửa Tăng già,
Lục căn xán lạn ra nhà trần lao.
Ba nghiệp thảy thuần hòa vắng lặng,
Không nhiễm đời chẳng bận thế duyên,
Thường tu phạm hạnh tinh chuyên,
Giữ gìn giới luật luyện rèn thân tâm.
Bụi trần không để cho xâm phạm,
Giữ oai nghi chẳng dám dễ duôi,
Lòng không hại đến côn trùng,
Chúng sanh các loại vô cùng xót thương.
Hằng thư thả không vương tám nạn,
Và bốn duyên là bạn đồng hành,
Hiện tiền Bát nhã quang minh,
Bồ đề không thoái giữ gìn tiến tu.
Ðạo chánh pháp cần vui thực hiện,
Lời Ðại thừa sáng tỏ chơn như,
Mở ra sáu độ tròn dư,
Ba kỳ biển khổ diệt trừ cho xong.
Pháp tràng dựng gần xa khắp chốn,
Nghi võng đều phá vỡ mấy trùng,
Ma quân hàng phục qui tùng,
Kế thừa Tam Bảo xương long đạo mầu.
Mười phương Phật theo hầu phụng sự,
Chẳng sợ chi mệt nhọc tấm thân,
Quyết lòng dự hết pháp phần,
Hiểu lời Phật dạy hầu gần Như Lai.
Lại mở rộng giồi trau phước huệ,
Khắp cuộc đời vì lợi chúng sanh,
Thần thông sáu phép đắc thành,
Nguyện cho Phật quả viên minh kiếp này.
Trong Pháp giới bước quay trở lại,
Chốn bụi trần lui tới độ sanh,
Noi gương Bồ Tát Quan Âm,
Phổ Hiền nguyện lớn quyết tâm học hành.
Cõi này với bao nhiêu cõi khác,
Ðồng hiện thân nói pháp diệu mầu,
Tận nơi địa ngục khổ đau,
Cùng đường Ngạ quỷ bước vào tận nơi.
Phóng ánh sáng phá màn hôn ám,
Hiện thần thông đến chốn u quan,
Nếu ai thấy được thân vàng,
Hoặc nghe danh hiệu mở mang Bồ đề.
Ðều thoát khỏi luân hồi khổ não,
Nước sông băng, lò lửa tiêu tan,
Rừng hương biến hiện rõ ràng,
Uống đồng ăn sắt được sang Liên trì.
Nào những giống lông mang sừng đội,
Cùng những người mắc nợ trái oan,
Thảy đều dứt hết buộc ràng,
Thấm nhuần lợi lạc vẹn toàn an vui.
Ðời bệnh dịch hiện ra dược thảo,
Cho thuốc thang điều trị mạnh lành,
Ðói nghèo lúa thóc hóa sanh,
Cứu người no ấm phước dành từ lâu.
Việc lợi ích dù to hay nhỏ,
Ðều làm cho sáng tỏ phước duyên,
Oan thân bao kiếp triền miên,
Bà con tộc họ hiện tiền hưởng chung.
Ra khỏi chỗ bốn loài chìm ngập,
Dứt ái ân muôn kiếp ngày xưa,
Cùng nhau đến chốn Phật thừa,
Vẹn toàn trí tuệ mới vừa nguyện con.
Hư không cõi nọ tiêu mòn,
Nguyện trên còn mãi vuông tròn chẳng thôi.
Không tình cùng với các loài,
Ðồng thành Phật đạo chung ngồi đài sen.
———————————
— Trích “Lễ Phật nghi thức” do Thượng Tọa Thích Minh Phát biên soạn. Chùa Viên Giác ấn hành, TP.HCM 1992.
230. SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (VI)
Bích Liên Pháp Sư
Xây mặt phương Tây cúi lạy Thầy,
Lạy Thầy tiếp dẫn chúng sanh này,
Tôi nay phát nguyện sanh về đó,
Xin hỡi thương cùng dắt díu đây.
Chúng con đệ tử khắp vì,
Bốn ơn ba cõi cả thì chúng sanh,
Cầu trên các Phật viên thành,
Nhất thừa vô thượng đạo lành cho ra.
Vậy nên chuyên niệm Di Ðà,
Hồng danh vạn đức đặng mà cầu sanh.
Lại vì nghiệp nặng phước khinh,
Chướng dầy đã lắm, huệ đành còn lưng!
Lạ thay lòng nhiễm dễ hừng,
Khốn thay tịnh đức một phần khó nên.
Hôm nay trước Phật thưa lên,
Cúi đầu kính lạy gắng bền vóc năm.
Tỏ bày trong một chơn tâm,
Thật lòng sám hối lỗi lầm những bao.
Rằng con với chúng nao nao,
Mê lòng bổn tịnh kiếp nào đến nay.
Buông lòng tham với sân si,
Nhuộm trong ba nghiệp đã dày dơ tanh.
Biết bao nhiêu chứa tội tình,
Biết bao nhiêu buộc trong mình nghiệp oan.
Phật tiền nguyền thảy tiêu tan,
Tội kia nghiệp nọ hai đàng sạch trong.
Từ nay thề lập một lòng,
Xa lìa ác pháp thề không lại làm.
Ðạo thiền gắng gỗ công tham,
Thề không lui bỏ mà ham thế tình.
Thề sao chánh giác cho thành,
Thề ra độ hết chúng sanh mới là.
Cúi xin đức Phật Di Ðà,
Hỡi đem từ nguyện chứng qua với cùng.
Xin thương con có một lòng,
Xin thương giúp đỡ cả trong lúc nào.
Nguyện khi thiền quán chiêm bao,
Ðặng thường thấy Phật bạch hào kim thân.
Ðặng chơi lầu các thất trân,
Bửu nghiêm cõi ấy thường tầng trải qua.
Ðặng nhờ đức Phật Di Ðà,
Lấy cam lồ rưới đầu ta dầm dề.
Quang minh soi khắp mình này,
Tay thì vò trán, áo thì che thân.
Khiến con chướng cũ bỏ lần,
Thiện căn thêm lớn mấy phần tươi xanh.
Chóng tiêu phiền não bụi tình,
Lại mau bỏ khối vô minh trong lòng.
Lòng mầu viên giác mở thông,
Tịch quang cảnh thiệt thường trông thấy liền.
Ðến khi thọ mạng gần viên,
Trước đà dự biết nhân duyên đến ngày.
Thân không một chút khổ chi,
Lòng không một chút sự gì tham mê.
Sáu căn vui vẻ đủ bề,
Rõ ràng chánh niệm chẳng hề đơn sai.
Báo thân khi xả êm tai,
Thể như thiền định thảnh thơi những laø.
Một ngôi đức Phật Di Ðà,
Quan Âm, Thế Chí nữa mà thiếu chi.
Thánh Hiền các vị đông vầy,
Phóng quang dắt díu thả tay nâng bồng.
Tràng phan lầu các mấy trùng,
Thanh thao thiên nhạc đượm nồng dị hương.
Nghinh ngang cõi Thánh Tây phương,
Hiện ra trước mắt rõ ràng chẳng mê.
Khiến cho kẻ thấy người nghe,
Vui mừng mà phát Bồ đề tâm ra.
Con trong khi ấy thì là,
Theo hầu bên Phật cỡi tòa kim cang.
Móng tay chừng thí khảy sang,
Sanh về Cực lạc Tây phương đã rồi.
Trong ao thất bảo hẳn hòi,
Bông sen thượng phẩm mình ngồi vào trong.
Nở ra thấy Phật kim dung,
Các ngôi Bồ Tát lại cùng thấy nhau.
Nghe xong tiếng pháp diệu mầu,
Phút đà liền đặng chứng vào vô sanh.
Phút đà hầu khắp quang minh,
Các Ngài thụ ký cho mình xong xuôi.
Khi ta đặng thụ ký rồi,
Rõ ràng trí bốn, hẳn hòi thân ba.
Nhãn năm thông sáu những là,
Trăm ngàn vô lượng môn đà la ni.
Bao nhiêu công đức cũng thì,
Thảy đều thành tựu trong khi ấy rồi!
Rồi sau con mới phản hồi,
Lòng nương an dưỡng thân lui Ta bà.
Ðem thân vô số phân ra,
Ứng trong thế giới khắp và mười phương.
Lấy trong thần lực chẳng lường,
Chước kia phương nọ cứu đường chúng sanh.
Khiến đều lìa các nhiễm tình,
Mau mau đem đặng lòng thanh tịnh về.
Ðồng sanh về cõi phương Tây,
Vào nơi bất thoái dựa kề ao sen.
Lớn như thế ấy một nguyền,
Kìa bầu thế giới nọ miền chúng sanh.
Nghiệp và phiền não minh minh,
Còn bao nhiêu lại nguyện mình bấy nhiêu.
Nay xin lễ Phật nguyện đền,
Tu hành thí kẻ đắm xiên hữu tình.
Bốn ơn đền trả đủ dành,
Cả trong ba cõi minh minh đều nhờ.
Biết bao pháp giới mờ mờ,
Chúng sanh chủng trí bây giờ đồng viên.
———————————
— Nguyên bản diễn ca của Hòa Thượng Bích Liên soạn, Hòa thượng Khánh Anh chép lại trong “Phật hóa gia đình.” Nhà in Sao Mai ấn bản, Sài Gòn, 1951. Thư viện Phật học Xá Lợi tàng bản.
— Sao y nguyên bản, không sửa đổi thêm bớt, để độc giả làm tư liệu về văn phong của soạn giả.
231. SÁM KHỂ THỦ NGHĨA (VII)
Khánh Anh Pháp Sư
Cúi đầu về hướng nước yên vui,
Thầy Cả dẫn đường chúng tới lui,
Ðệ tử nguyện sanh về cõi Phật,
Từ bi thương tưởng nạp thâu rồi.
Nay chúng tôi bồi hồi vì ba cõi,
Và bốn ân pháp giới chúng sanh,
Nên cầu chư Phật chứng minh,
Một thừa tột bậc rạng danh Bù đì.(1)
Chuyên tâm niệm Phật A Di,
Xưng danh vạn đức, định kỳ cửu liên.
Vả, nghiệp khiên nặng, duyên phước nhẹ,
Chướng thẳm sâu, trí huệ lưng vơi,
Lòng trần đắm nhiễm tơi bời,
Dễ dơ, khó sạch, khó ngời đức ra.
Nay sám hối trước Phật Ðà,
Ân cần năm vóc, thiết tha một lòng.
Chúng con ngông mênh mông nhiều kiếp.
Quên tịnh tâm, nhớ tiếp uế tình,
Tham sân... ba độc hoành hành,
Khẩu thân... ba nghiệp khó thanh tính lường.
Kết oan trái, gây tội ương,
Không ngằn chừng kể, có tan tiêu nguyền.
Nay chí thiền, cần quyền phát nguyện,
Thề xa lìa điều kiện ác hung,
Thề siêng tu học chí công,
Tiến lên đạo Thánh, chứ không lui phàm.
Thề nên Phật, nguyện phải làm,
Chẳng từ khai ngộ, không nhàm độ mê.
Phật A Di từ bi nguyện lực,
Phải: chứng, thương, giúp sức cho con,
Ngồi thiền quán tưởng ngủ ngon,
Ðều trông thấy Phật mình son ánh vàng.
Chơi nước Phật, báu vẻ vang,
Cam lồ rưới đỉnh, hào quang rọi mình.
Ðẹp thân hình áo xinh Phật đắp,
Và duỗi tay rờ khắp đầu tôi,
Khiến cho chướng trước dứt rồi,
Không còn phiền não, sanh sôi căn lành.
Trí sáng suốt vẹt vô minh,
Cảnh chân thường rỡ, tâm linh vẫn tròn.
Chốc, hao mòn mạng con sắp mãn,
Cho biết giờ ngày tháng trước đi,
Thân không đau nhức mỏi chi,
Lòng không ham mến những gì giả danh.
Sáu căn tỏ, một niệm rành,
Tợ hồ vào định, an lành bỏ thi (thây).
Ðức Ðạo Sư A Di Ðà Phật,
Cùng Quan Âm... các bậc Thánh Hiền,
Phóng quang hiển hiện nhãn tiền,
Nắm tay dẫn dắt về miền Lạc bang.
Nào lầu các, nào tràng phan,
Hương thơm cõi thánh, tiếng vang nhạc trời.
Khiến người đời mọi nơi nghe thấy,
Ðều trầm trồ lòng dấy Bồ đề,
Rày, con theo Phật sau kề,
Nương đài vàng, khảy móng về nước vui.
Ao hồ báu, thai sen nuôi,
Nở hoa thấy Phật, các ngôi Ðại thừa.
Tiếng Pháp đưa con vừa nghe đặng,
Quả vô sanh trong ngắn ngủi giờ,
Vâng hầu chư Phật đều nhờ,
Các Ngài thọ ký: trao cơ, ghi phần.
Rỡ bốn trí, chói ba thân,
Mắt thiêng năm nhãn, phép thần sáu thông.
Tất cả công đức đồng vô lượng,
Môn tổng trì đều hưởng trọn nên,
Nước nhà an dưỡng không quên,
Cõi này trở lại hóa thân rất nhiều.
Cả mười cõi, hiện đủ điều,
Không nghĩ bàn phép để siêu độ đời.
Lòng sạch ngời lìa nơi trần tục,
Về phương Tây lên bậc “chẳng lui”,
Nguyện to như vậy nào nguôi,
Bởi còn thế giới và người dại, khôn.
Phiền não chất, nghiệp chướng dồn,
Gì chưa... chửa hết, nguyện con còn hoài.(2)
Công tu trì hôm nay lạy Phật,
Phát nguyện đều thí tất cả loài,
Bốn ơn lo trả thảo ngay,
Giúp giùm ba hữu ra ngoài thế gian.
Sanh bốn loại, giới ba ngàn,(3)
Ðồng tròn quả Phật đều sang cõi vàng.
——————————
—Trích nguyên bản diễn Nôm của Hòa Thượng Khánh Anh soạn, đăng trong “Phật hóa gia đình”. Nhà in Sao Mai ấn bản, Sài Gòn, 1951
—Thư viện Phật học Xá Lợi tàng bản.
(1) Bù đì: Bouddhi, là tiếng phiên âm chữ Phật, sở dĩ Hòa Thượng dùng từ này chỉ để cho hợp vần mà thôi.
(2) Gì chưa...: Ý nói tất cả mọi thứ, như nguyên bản là: “Nhứt thiết vô tận, ngã nguyện vô tận”.
(3) Sanh bốn loại: Tứ sanh: Noãn, thai, thấp, hóa sanh.
232. SÁM TỤNG HẠNH PHÚC
(Sám phát nguyện 28)
Chúng con được ngồi đây,
Trong giây phút hiện tại,
Bao bọc bởi chúng Tăng,
Thấy mình thật may mắn:
Sinh ra được làm người,
Con sớm gặp chánh pháp,
Hạt Bồ đề tưới tẩm,
Lại có duyên được sống,
Hòa hợp trong chúng Tăng.
— Năng lượng của Tăng đoàn,
Giới luật và oai nghi,
Ðang bảo hộ cho con,
Không để gây lầm lỗi.
Không bị nghiệp xấu đẩy,
Ði về nẻo tối tăm,
Lại được cùng bạn hiền,
Ði trên đường chân thiện.
Có ánh sáng chiếu soi,
Của Phật và Bồ Tát.
— Tuy có mặt trong con,
Những hạt giống khổ đau,
Phiền não và tập khí,
Nhưng chánh niệm hiện tiền,
Vẫn thường luôn biểu hiện.
Giúp cho con tiếp xúc,
Với những gì mầu nhiệm,
Có mặt trong tự thân,
Và có mặt quanh con.
— Sáu căn còn đầy đủ,
Mắt được thấy trời xanh,
Tai nghe tiếng chim hót,
Mũi ngửi thấy hương trầm,
Lưỡi nếm được pháp vị,
Thế ngồi con vững chãi,
Ý hợp nhất với thân.
Nếu không có Thế Tôn,
Nếu không có Diệu pháp,
Nếu không có Tăng đoàn,
Làm sao con may mắn,
Ðược pháp lạc hôm nay?
— Công phu tu tập này,
Con cũng xin hành trì,
Cho gia đình, dòng họ,
Cho thế hệ tương lai,
Và cho cả xã hội.
Niềm an lạc của con,
Là vốn liếng tu tập,
Con xin nguyền vun bón,
Tưới tẩm và nuôi dưỡng,
Bằng chánh niệm hằng ngày.
Trong xã hội của con,
Bao nhiêu người đau khổ,
Chìm đắm trong năm dục,
Ganh ghét và hận thù,
Thấy được những cảnh ấy,
Con quyết tâm hành trì.
Ðiều phục những tâm hành,
Tham đắm và giận ghét,
Tập khả năng lắng nghe,
Và sử dụng ái ngữ,
Ðể thiết lập truyền thông,
Tạo nên sự hiểu biết,
Chấp nhận và thương yêu.
— Như đức Bồ Tát kia,
Con nguyện xin tập nhìn,
Mọi người chung quanh con,
Bằng con mắt từ bi,
Bằng tâm tình hiểu biết.
Con xin tập lắng nghe,
Bằng lỗ tai xót thương,
Bằng tấm lòng lân mẫn,
Nhìn và nghe như thế,
Là hạnh của Bồ Tát.
Có thể làm vơi nhẹ,
Khổ đau trong lòng người,
Ðem lại niềm an lạc,
Về cho cả hai phía.
Chúng con ý thức rằng,
Chính phiền não si mê,
Làm cho thế giới này,
Trở thành nơi hỏa ngục.
Nếu tu tập chuyển hóa,
Chế tác được hiểu biết,
Cảm thông và thương yêu,
Chúng con sẽ tạo được,
Tịnh độ ngay nơi này.
— Dù cuộc đời vô thường,
Dù sinh lão bệnh tử,
Ðã có đường đi rồi,
Con không còn lo sợ.
— Hạnh phúc thay được sống,
Trong Tăng đoàn Thế Tôn,
Ðược hành trì giới định,
Sống vững chãi thảnh thơi,
Trong từng giây từng phút,
Của cuộc sống hằng ngày,
Và trực tiếp tham gia,
Vào sự nghiệp độ sinh,
Của Phật và Bồ Tát.
— Giờ phút này quý báu,
Niềm biết ơn tràn dâng,
Xin lạy đức Thế Tôn,
Chứng minh và nhiếp thọ.
———————————
— Trích trong “Nghi thức tắm Bụt” của Ðạo tràng Mai Thôn ấn hành. Pháp quốc, 1997
— Người soạn có sửa chữa vài từ cho phù hợp phổ biến đại chúng.
233. VĂN SÁM HỐI KHUYẾN THIỆN
(Sám nguyện 15)
Con nay quỳ giữa đạo tràng,
Cầu xin sám hối tột đàng không trung.
Bao nhiêu tội lỗi ác hung,
Dầu cho lớn nhỏ đều chung diệt cùng.
Bởi xưa mê tối điên khùng,
Khinh chê Phật Pháp Tăng cùng Thánh nhơn.
Nói rằng: mê tín dối nhơn,
Cho rằng: chết mất không ơn oán gì!
Phạm nhằm đoạn kiến mê tình,
Nói rằng: người chết hết sinh đó mà!
Phạm nhằm thường kiến nói là:
Sống sao chết vậy mà không khác nào.
Luận không nói có hô hào,
Lưỡng biên tà kiến mắc vào hai bên.
Ðọa vào khoảng giữa thêm lên,
Ngoan-không đoạn diệt cho nên mắc lầm.
Tà ma dắt dẫn “Tham” lần,
Sân si hiện đến chẳng cần ai than.
Miễn mình vui thú hỷ hoan,
Làm càn, tính dối, ưng oan qua ngày.
Bao nhiêu tội ác tỏ bày,
Lỗi xưa dứt bỏ từ rày về sau.
Lòng ngay nguyện dứt hết mau,
Tâm trung phát hiện biết bao phép mầu.
Ðời đời hóa hóa sanh sanh,
Y theo Phật pháp nên danh giúp người.
Không tham không giận sự đời,
Giữ lời Phật dạy chẳng dời lòng không.
Những điều giới cấm chánh tông,
Cấm không nói dối, có không chẳng đồng.
Sát sanh, sát chẳng sanh lòng,
Tà dâm, trộm cướp để hòng hại nhau.
Phóng sanh, hoan hỷ biết bao,
Buồn rầu lo sợ, chúng đau khổ đời.
Mình làm hoặc dạy người thời,
Thấy nghe hay biết, ý mời tâm gieo.
Vui theo hay chẳng vui theo,
Cũng đều có tội bởi điều tà ma.
Từ đời vô thủy sanh ra,
Ðịa ngục ngạ quỷ cùng là súc sanh.
Luân hồi sáu thú vây quanh,
Biết bao tội chướng tử sanh chập chồng.
Cầu xin sám hối hết lòng,
Mong nhờ chư Phật thảy đồng chứng tri.
Từ bi hỷ xả một khi,
Con nguyền bố thí, lễ nghi chí thành.
Giữ gìn tịnh giới thường hành,
Thí tài thí pháp tâm thành thẳng ngay.
Không lòng chia rẽ đông tây,
Khiến nên người vật chứng ngay đạo mầu.
Y theo Phật pháp hồi đầu,
Phát lòng quy hướng cần cầu Tây phương.
Ba đời chư Phật mười phương,
Chứng minh công đức con đương nguyện cầu.
Chúng sanh đều đặng quả mầu,
Vô lường công đức trí mầu vô biên.
Khứ lai hiện tại mãn viên,
Ðắc thành Phật đạo hóa duyên độ đời.
Nguyện cầu sám hối hết lời,
Chúng sanh hồi hướng hồi tâm đủ điều.
Rèn lòng sửa tánh mai chiều,
Công phu tu tập đặng nhiều thêm lên.
Chớ nên giả dối mà quên,
Thấy người lầm lỗi mà nên vui cười.
Phải mau hòa giải khuyên người,
Khởi lòng bác ái cầu người hồi tâm.
Bỏ tà theo chánh pháp âm,
Bất sanh bất diệt thậm thâm vô cùng.
Muốn cho phước huệ trùng phùng,
Giữ thân khẩu ý hòa cùng lòng ngay.
Như vậy thật cũng là may,
Phước duyên hội ngộ ngày nay chẳng lầm.
Dày công nghiên cứu sưu tầm,
Mau đem hồi hướng vững cầm về Tây.
Chúng sanh khắp cả xưa nay,
Tự tha bình đẳng thẳng ngay Niết bàn.
Hưởng an vui vẻ thanh nhàn,
Cùng là phước báo vững vàng không hư.
Chư Thiên chư Thánh chư Thần,
Cùng chung hưởng thọ vô lường vô biên.
———————————
— Trích trong “Pháp môn đáo bỉ ngạn”, Linh Bửu Tự ấn hành, do Huệ Nhựt Ðại Sư soạn, Sài Gòn, 1948
— Người soạn có hiệu đính văn phong cho phù hợp và bỏ đoạn cuối bài vì trùng lặp.
--- o0o ---
Mục Lục Tập V
Phần I | Phần II | Phần III | Phần IV
--- o0o ---
Mục Lục tuyển tập
TẬP I | TẬP II | TẬP III | TẬP IV | TẬP V
--- o0o ---
Trình bày: Nhị Tường
Cập nhật: 6 -2003
Từ khóa » đệ Tử Lắng Lòng Thanh Tịnh
-
Sám Nguyện - Diệu Đan
-
Đệ Tử Lắng Lòng Thanh Tịnh Bàn... - Truyền Thông Hương Sen
-
SÁM NGUYỆN Trang Nghiêm đài Sen Ngự Tọa, Đại Hùng Từ Phụ Thích ...
-
Bài Sám Nguyện - An Bình Trong Tâm | Đi Lễ Chùa
-
Công Phu Chiều Chủ Nhật - Làng Mai
-
Sám Nguyện - Diệu Đan - Zing MP3
-
Sám Hối – Days Of Mindfulness Practice
-
[PDF] NHỮNG BÀI SÁM NGUYỆN - Tu Viện Trúc Lâm
-
[PDF] Nghi Thức Sám Hối - CHÙA GIÁC NGỘ
-
Kinh Nhật Tụng - Chùa Hoằng Pháp
-
Lắng Tâm, Tịnh Niệm | Thư Viện | Sách
-
Nghi Thức Sám Hối Sáu Căn Và Hồng Danh - .vn
-
NGHI THỨC SÁM HỐI - Hồi Hướng - Đạo Phật Ngày Nay
-
C. Phần Sám Nguyện - Đạo Phật Ngày Nay