Bài Thơ: Lên Cấm Sơn (Thôi Hữu - Nguyễn Đắc Giới) - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 213.81Thể thơ: Thơ tự doThời kỳ: Hiện đại1 bài trả lời: 1 thảo luận4 người thích

Tuyển tập chung

- 100 bài thơ Việt Nam hay nhất thế kỷ XX (2007)
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ

Đăng bởi Vanachi vào 11/03/2007 15:32

Tôi lên vùng Cấm SơnĐi tìm thăm bộ độiĐây bốn bề núi, núiHeo hút vắng tăm ngườiĐèo cao rồi lũng hẹpDăm túp lều chơi vơiBộ đội đóng ở đóCách xa hẳn cuộc đờiNgày ngày ngóng đợi tin xuôi ngượcChỉ thấy mây xanh bát ngát trờiHọ đã từng dự trậnTừ Tiên Yên, Đầm HàVề An Châu, Biển ĐộngThấm thoắt hai năm qua Cuộc đời gió bụi pha xương máuĐói rét bao lần xé thịt daKhuôn mặt đã lên màu tật bệnhĐâu còn tươi nữa những ngày hoa!Lòng tôi xao xuyến tình thương xótMuốn viết bài thơ thấm lệ nhoàTặng những anh tôi từng rỏ máuĐem thân xơ xác giữ sơn hà Quây quần bên nến trámChúng tôi ngồi hàn huyênBao giờ vinh nhụcBao nhiêu phút ưu phiềnCủa đời người chiến sĩĐêm thâu kể triền miên:"Có khi gạo hết tiền vơiỔi xanh hái xuống đành xơi no lòngCó đêm gió bấc lạnh lùngÁo quần rách nát lá dùng che thânKhó khăn đau ốm muôn phầnLấy đâu đủ thuốc mặc dần bệnh nguôiCó phen chạy giặc tơi bờiRừng sâu đói rét, không người hỏi han". Đến nay họ về đâyGiữ vững miền núi CấmThổ phỉ quét xong rồiĐồn Tây xa chục dặmKiến thiết lại bản xómBị giặc đốt tan tànhTrên nền tro đen kịtVàng hoe màu mái gianhHọ đi tìm dân chúngLẩn trốn trong rừng xanhVề làm ăn cày cấyTiếp tục đời yên lành Tiếng hát lừng vang trong gió núiNgày vàng ngân giọng trẻ ê aỞ đây bản vắng rừng u tốiBộ đội mang gieo ánh chói loàỞ đây đường ngập bùn phân cũXẻng cuốc khua vang điệu dựng nhàỞ đây những mặt buồn như đấtBộ đội cười lên tươi như hoa. Họ vẫn gầy, vẫn ốmMắt vẫn lõm, da vàngÁo chăn chưa đủ ấmĂn uống vẫn tồi tànNhưng vẫn vui vẫn nhộnPháo cười luôn nổ ran Lòng tôi bừng thức tình trai mạnhMuốn viết bài thơ nhộn tiếng cườiTặng những anh tôi trong lửa đạnQua nghìn gian khổ vẫn vui tươi.

Xếp theo: Ngày gửi Mới cập nhật

Trang 1 trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)[1]

Ảnh đại diện

Góp ý

Gửi bởi Lâm Nguyệt ngày 02/08/2010 04:41Có 1 người thích

Ở khổ 4, câu " Khó khăn đói rét muôn phần" cần sửa lại là: "Có khi đau ốm muôn phần" như vậy mới đúng nguyên văn bài thơ này.Bài thơ này tôi đã thuộc lòng từ thời Kháng chiến chống Pháp, đến nay vẫn còn nhớ như in. Rất cảm ơn Vanachi đã đăng lên mạng để mọi người được biết và thưởng thức!BÙI XUÂN LÂM

LNg.BXL. 113.55Trả lời

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Cuộc đời Gió Bụi Pha Xương Máu