Bài Thơ Nhớ Con Sông Quê Hương (Tế Hanh) (1956) | GợiÝ.vn

Bài thơ Nhớ con sông quê hương

Quê hương tôi có con sông xanh biếc Nước gương trong soi tóc những hàng tre Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi? Hỡi con sông đã tắm cả đời tôi! Tôi giữ mãi mối tình mới mẻ Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ Sông của miền Nam nước Việt thân yêu

Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy Bạn bè tôi tụm năm tụm bảy Bầy chim non bơi lội trên sông Tôi giơ tay ôm nước vào lòng Sông mở nước ôm tôi vào dạ Chúng tôi lớn lên mỗi người mỗi ngả Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến Nhưng lòng tôi như mưa nguồn, gió biển Vẫn trở về lưu luyến bên sông Hình ảnh cô em đôi má ửng hồng…

Tôi hôm nay sống trong lòng miền Bắc Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc Hai tiếng thiêng liêng, hai tiếng “miền Nam” Tôi nhớ không nguôi ánh sáng màu vàng Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc Tôi nhớ cả những người không quen biết… Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy Hình ảnh con sông quê mát rượi Lai láng chảy, lòng tôi như suối tưới Quê hương ơi! lòng tôi cũng như sông Tình Bắc Nam chung chảy một dòng Không gành thác nào ngăn cản được Tôi sẽ lại nơi tôi hằng mơ ước Tôi sẽ về sông nước của quê hương Tôi sẽ về sông nước của tình thương

6-1956

Tác giả: Tế Hanh.

Bài thơ Nhớ con sông quê hương được sáng tác khi tác giả tập kết ra miền Bắc sau cuộc kháng chiến chống Pháp.

Nguồn: Nhớ con sông quê hương, Tế Hanh, Lòng miền Nam, NXB Văn nghệ, 1956 (theo bản in lại trong Tác phẩm văn học được giải thưởng Hồ Chí Minh: Tế Hanh, Chính Hữu, NXB Văn học, 2006).

Bài thơ Nhớ con sông quê hương được in trong Sách giao khoa Văn học 6 (1990-2002).

Nhớ con sông quê hương, Bài thơ Nhớ con sông quê hương (Tế Hanh): Quê hương tôi có con sông xanh biếc, Nước gương trong soi tóc những hàng tre, Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè, Toả nắng xuống lòng sông lấp loáng, Chẳng biết nước có giữ ngày, giữ tháng, Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa dòng trôi?
Bài thơ Quê hương (Tế Hanh): “Chim bay dọc biển đem tin cá”. Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới: Nước bao vây cách biển nửa ngày sông. Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng, Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá: Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã, Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang… GoiY.vn
Bài thơ Chiều thu (Nguyễn Bính): Thăm thẳm trời xanh lộng đáy hồ, Mùi hoa thiên lý thoảng chiều thu. Con cò bay lả trong câu hát, Giấc trẻ say dài nhịp võng ru. Lá thấp cành cao gió đuổi nhau, Góc vườn rụng vội chiếc mo cau…GoiY.vn
5/5 (3 bình chọn)

Bài viết liên quan:

Quê hương | Bài thơ Quê hương (Tế Hanh)Bài thơ Quê hương (Tế Hanh) (1939) Cháu nhớ Bác Hồ | Bài thơ Cháu nhớ Bác Hồ (Thanh Hải)Bài thơ Cháu nhớ Bác Hồ (Thanh Hải) (1956) Núi Đôi | Bài thơ Núi Đôi (Vũ Cao)Bài thơ Núi Đôi (Vũ Cao) (1956) Tranh tô màu cây dừa | Bài thơ Dừa (Phạm Hổ)Bài thơ Dừa (Phạm Hổ) | Chú bò tìm bạn (1956) Mùa xuân nho nhỏ | Bài thơ Mùa xuân nho nhỏBài thơ Mùa xuân nho nhỏ (Thanh Hải) (1980) Quê hương Việt Bắc | Bài thơ Quê hương Việt BắcBài thơ Quê hương Việt Bắc (Nguyễn Đình Thi) Cảnh quê hương | Bài thơ Cảnh quê hươngBài thơ Cảnh quê hương (Tập đọc lớp 4) Quê hương | Bài thơ Quê hương (Giang Nam)Bài thơ Quê hương (Giang Nam) (1960)Tags: quê hương đất nướcthiên nhiên

Từ khóa » Bài Thơ Con Sông Quê Hương Của Tế Hanh