Bài Thơ: Nói Với Con Chồng (Nguyễn Thị Mai) - Thi Viện

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký 33.33Thể thơ: Lục bátThời kỳ: Hiện đại1 người thíchTừ khoá: thơ đoạt giải (71)
  • Chia sẻ trên Facebook
  • Trả lời
  • In bài thơ

Một số bài cùng từ khoá

- Nhật ký (Hoàng Nhuận Cầm)- Bài thơ lục bát của anh (Đinh Thị Thu Vân)- Vịnh cảnh gần sáng (Phạm Lam Anh)- Chợ đêm Long Biên (Nguyễn Thị Mai)- Anh bộ đội và tiếng nhạc la (Hoàng Nhuận Cầm)

Một số bài cùng tác giả

- Buổi học cuối cùng- Lục bát - anh và em- Qua hàng trầu nhớ mẹ- Khúc tâm tình gửi tháng 6- Tự nhiên

Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/06/2019 10:59, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 13/06/2019 11:01

Sao con không nói một câuNhư lời nũng mẹ từ lâu chẳng còn?Sao con chẳng thể xưng “con”Cho dì cảm thấy ấm hơn căn nhà?Cứ lầm lũi bước vào raCho dù tủi phận mẹ gà con… nganĐời dì quá buổi chợ tanNhà con xảy nghé tan đàn khổ đauDì không hoa trắng cài đầuVề nhà con chỉ cơi trầu nồng sayCon là con gái thơ ngâyĐàn ông, cha chẳng bù đầy được đâuDạy con tết tóc, gội đầuNấu ăn, giặt giũ, vá khâu áo quầnBàn tay hiền dịu tảo tầnBưng cơm, rót nước ân cần trước sauDì không mang nặng đẻ đauĐứt dây mà xót thương bầu, bí ơi!Kệ cho bánh đúc mấy đờiNgười ăn người lại nói lời nghiệt caySang ngang một chuyến đò đầySông sâu run cả vòng tay đôi bờĐêm nay cánh cửa khép hờDì không ngủ được nằm chờ bước con.

Bài thơ đoạt giải nhì (không có giải nhất) Cuộc thi thơ viết về gia đình do Báo Phụ nữ Việt Nam tổ chức năm 1994.

© 2004-2024 VanachiRSS

Từ khóa » Bài Thơ Nói Với Con Chồng