Bài Thơ: Sự Tích Cây Khoai Lang (Bùi Thị Ngọc Điệp)

Thi Viện ×
  • Tên tác giả/dịch giả
  • Tên bài thơ @Tên tác giả
  • Nội dung bài thơ @Tên tác giả
  • Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
  • Tên chủ đề diễn đàn
  • Tìm với Google
Toggle navigation
  • Tác giả
    • Danh sách tác giả
    • Tác giả Việt Nam
    • Tác giả Trung Quốc
    • Tác giả Nga
    • Danh sách nước
    • Danh sách nhóm bài thơ
    • Thêm tác giả...
  • Thơ
    • Các chuyên mục
    • Tìm thơ...
    • Thơ Việt Nam
    • Cổ thi Việt Nam
    • Thơ Việt Nam hiện đại
    • Thơ Trung Quốc
    • Đường thi
    • Thơ Đường luật
    • Tống từ
    • Thêm bài thơ...
  • Tham gia
    • Diễn đàn
    • Các chủ đề mới
    • Các chủ đề có bài mới
    • Tìm bài viết...
    • Thơ thành viên
    • Danh sách nhóm
    • Danh sách thơ
  • Khác
    • Chính sách bảo mật thông tin
    • Thống kê
    • Danh sách thành viên
    • Từ điển Hán Việt trực tuyến
    • Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập ×

Đăng nhập

Tên đăng nhập: Mật khẩu: Nhớ đăng nhập Đăng nhập Quên mật khẩu? Đăng nhập bằng Facebook Đăng ký

Bình luận nhanh 0

Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.

Tên của bạn: Thông tin liên hệ: Xác nhận bạn không phải người máy: Gửi bình luận 64.00Từ khoá: cổ tích (34)
  • Bình luận
  • In bài thơ

Một số bài cùng từ khoá

- Cây tre trăm đốt (Bùi Thị Ngọc Điệp)- Tấm Cám (Bùi Thị Ngọc Điệp)- Lưu Bình - Dương Lễ (Bùi Thị Ngọc Điệp)- Cóc kiện trời (Bùi Thị Ngọc Điệp)- Sự tích bông hoa cúc trắng (Bùi Thị Ngọc Điệp)

Một số bài cùng tác giả

- Long An- Bánh bột lọc Huế- Bánh đậu xanh Hải Dương- Cây tre trăm đốt- An Giang Đăng ngày 14/05/2020 19:53, số lượt xem: 4196

Xưa có hai bà cháuSống ở ven bìa rừngNhà họ thường thiếu gạoPhải đào thêm củ rừng.Bởi thương bà cặm cụiCậu bé nói với bà:“Ngày mai cháu kiếm củiĐổi thóc giống về nhà.Cháu sẽ trồng cây lúaTrên nương ở quanh nhàBà sẽ ngày hai bữaCó gạo ăn thôi mà.”Cậu cày cấy chăm chỉChăm chút lúa trên nươngĐêm nằm, cậu thường nghĩĐến chén cơm yêu thương.Nhưng thật không may mắnCả khu rừng cháy khôSau bao ngày cố gắngNương lúa đã thành tro.Cậu bé khóc tức tửiLòng buồn biết bao nhiêuNghĩ phận mình đen đủiRồi đây, bà khổ nhiều.Bụt hiện lên bảo cậu:“Cậu bé hiếu thảo ơi!Một điều ước cho cháuCháu hãy ước đi thôi!”“Cháu mong bà không đóiBà già yếu lắm rồi.”Bụt nhìn cậu không nóiChỉ gật đầu mà thôi.Vào buổi trưa hôm đóCậu đi đào củ màiNhưng đào mãi không cóBà ăn gì hôm nay?Nhưng rồi cậu kinh ngạcTrong lớp đất vừa đàoHiện củ ruột vàng nhạtNhìn mới ngon làm sao!Bị lửa rừng hun nóngNên củ đã chín rồiBên trong lớp vỏ mỏngLà lớp bột mềm tơi.Cậu bẻ thử một miếngNhai thấy bùi và thơmVị ngòn ngọt trong miệngVà no như ăn cơm.Mừng rỡ, cậu bé vộiĐào thêm mấy củ toBà ở nhà đang đóiPhải cho bà ăn no.Ăn xong mấy củ lạBà tấm tắc khen ngonVà nói: “Bà no quá!Ở đâu có vậy con?”Cậu bé kể sau trước:“Gặp ông Bụt rất hiềnÔng cho một điều ướcĐào được củ khoai thiêng.”Nghe xong, bà liền bảo:“Vậy là thứ củ nàyLà ông Bụt cho cháuVà người nghèo quanh đây.Cháu hãy vào rừng gấpTìm giống cây này ngayVà đem trồng đều khắpGiúp người nghèo qua ngày.”Nghe lời bà, cậu béXăng xái đi vào rừngGặp loài dây mập khoẻCứ quấn mãi vào chân.Chắc là loài cây ấy?Cậu mang ngay về trồngKhắp bìa rừng, ven suốiNhư lòng bà ước mong.Sau mấy tháng trồng thửDây xanh tốt làm saoRễ phình to thành củVỏ tím ngắt một màu.Cậu cắt củ đem luộcHoặc nướng trên lửa thanĐều có vị thơm ngọtCậu gọi củ khoai lang.Từ đó cậu tất bậtDạy mọi người trồng câyChỉ vùi dây vào đấtRồi chăm bón mỗi ngày.Khi đến mùa thu hoạchCủ bám đầy theo dâyBên lửa hồng tí táchMùi khoai nướng thơm bay.Dây khoai lang ngày ấyGiờ xanh bãi, xanh nươngGiống khoai cậu tìm thấyThơm ngát mỗi nẻo đường.

© 2004-2025 VanachiRSS

Từ khóa » Thơ Về Khoai Lang