Bài Văn Mẫu Lớp 7: Văn Biểu Cảm Về Cây Phượng

Bài làm

Khi trời bắt đầu nắng nóng, mặt trời bắt đầu chiếu những tia nắng chói chang xuống mặt đất, tiếng ve vang lên gọi hè thì cũng là lúc hoa phượng nở rực trời. Hoa phượng rất gần gũi và thân quen với tuổi học trò, nó gắn liền với những kỉ niệm vui buồn của học trò chúng tôi.

Nhìn từ xa, cây phượng như khoác lên mình một chiếc váy đỏ thật tráng lệ. Gốc phượng to sần sùi vì bao năm tháng trải qua mưa nắng. Rễ cây ngoằn ngoèo bò trên mặt đất như những con rắn đang vui đùa và cùng nhau mừng mùa hè đến. Hoa phượng đỏ bao nhiêu thì lá cây của nó có một màu xanh um bấy nhiêu. Những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như cái ô khổng lồ xòe rộng để che nắng cho lũ học trò chúng tôi. Cuống hoa xanh mơn mởn, thon dài, nối liền giữa bông hoa và cành hoa. Hoa phượng nở thành từng chùm. Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được màu đỏ rực rỡ của nó - một màu đỏ từ sự tinh khiết của gió, của nắng như muốn tô điểm thêm vẻ lộng lẫy của ngày hè.

Hoa phượng trông thế mà mỏng manh lắm. Chỉ cần có một làn gió nhẹ thổi qua cũng đủ làm phượng rơi xuống đất. Nhưng không vì thế mà phượng lấy làm buồn bã, cứ mỗi ngày, phượng lại cho ra những bông hoa đẹp đẽ và rực rỡ của tuổi học trò. Có ai biết rằng, giữa chùm hoa màu đỏ rực đó là nỗi nhớ thương của học trò nhớ thầy cô, bạn bè, trường lớp. Năm cánh hoa phượng mịn như nhung, lung linh dưới nắng hè, có lúc rực lên như chứa nắng. Giữa năm cánh hoa là nhụy hoa vàng tươi đang tỏa hương thơm ngát, lan tỏa khắp cả sân trường. Màu vàng của nhị hoa như màu da của con người Việt Nam. Hoa phượng như lá cờ đỏ sao vàng thể hiện cho sự anh dũng, yêu Tổ Quốc của bao đồng bào dân tộc đã hi sinh vì đất nước thân yêu. Màu máu đỏ như hòa quyện với màu hoa phượng, để nhắc nhở lũ học trò chúng tôi nhớ đến những hy sinh của những chiến sĩ mà cố gắng học tập thật giỏi để mai sau góp phần xây dựng Tổ Quốc ngày một giàu đẹp hơn.

Cây phượng lúc nào cũng đứng âm thầm và thầm lặng bên sân trường để chứng kiến những cột mốc và sự trưởng thành của lũ học trò chúng tôi. Có lẽ không chỉ tôi mà hầu như mọi người những ai được sống trong những năm tháng học trò thì sẽ luôn cảm thấy yêu hoa phượng bằng một tình yêu thật đặc biệt. Nhớ những giờ ra chơi, lũ học trò quây quần bên gốc phượng. Nhớ ngày chia tay, “những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng”, chở cả tiếng cười giòn tan trong nắng, chở cả nỗi nhớ, nỗi buồn sầu chia li. Nhớ cánh phượng mong manh ép chặt trong trang lưu bút, lưu giữ lại một thời hồn nhiên, mơ mộng của tuổi học trò. Phượng vui buồn với tuổi học trò, chứng kiến biết bao cuộc chia li để rồi chỉ còn lại một mình phượng cô đơn, buồn bã.. Mỗi khi nhìn phượng rơi là lòng tôi lại chênh vênh một nỗi buồn nôn nao khó tả, đó là dấu hiệu báo với chúng tôi rằng, chúng tôi sắp xa trường, xa bạn rồi. Cánh phượng mỏng nhưng màu hoa thì đỏ thắm, không phai nhạt, cũng giống như tình cảm học trò với thầy cô, với bè bạn thân yêu không bao giờ nhạt phai.

Hoa phượng mãi là một biểu tượng đẹp của tuổi học trò, những chiếc giỏ xe vẫn chở những mùa phượng vĩ đi qua thời gian và lưu lại trong kí ức mỗi người về một thời học sinh không thể nào quên dưới mái trường yêu dấu.

“Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng. Em chở mùa hè của tôi đi đâu…”

Từ khóa » Tả Bài Văn Cây Cối Lớp 7