Bên Chòm Xoan Hoa Tím Rụng Tơi Bời - Anh Thơ - Văn Học Nghệ Thuật

anhthotre
Nữ sĩ Anh Thơ (1919-2005)

VTH – Khi dự Hội nghị những người viết văn trẻ toàn quốc năm 1998, mình may mắn ngồi cạnh nữ sĩ Anh Thơ và chuyện trò rất nhiều cùng bà. Khi bà mất, mình thấy hụt hẫng cho một phong cách thơ lãng mạn, giàu nữ tính và tinh tế, chân thực, một giọng điệu thơ “rất Anh Thơ” không lẫn với ai cả. Ngoài kia đang xuân về, chia sẻ cùng bạn yêu thơ chùm thơ xuân của nữ sĩ Anh Thơ:

>> Nữ sĩ Anh Thơ: Oái ăm đường tình >> Vĩnh biệt nữ sĩ Anh Thơ: Chuồn chuồn thôi nhớ nắng

  • VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ

Nữ sĩ Anh Thơ (1919-2005) tên thật là Vương Kiều Ân (Vuơng là họ cha, Kiều họ mẹ). Anh Thơ sinh tại thị trấn Ninh Giang, huyện Ninh Giang, tỉnh Hải Dương; quê quán: thị xã Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang. Cha bà là một nhà nho đậu tú tài và ra làm công chức cho Pháp nên phải thuyên chuyển nhiều nơi, Anh Thơ cũng phải đổi trường học từ Hải Dương sang Thái Bìnhrồi về lại Bắc Giang mà vẫn chưa qua bậc tiểu học. Ban đầu, bà lấy bút danh Hồng Anh, sau mới đổi thành Anh Thơ.

Anh Thơ sáng tác từ sớm, năm 17 tuổi với tập Bức tranh quê bà được nhận giải khuyến thích của Tự Lực Văn Đoàn. Sau đó bà tham gia viết bài cho báo Đông Tây và một vài báo khác.

NGÀY XUÂN

Trời hơi lạnh và nắng vàng hơi hửng Lúa xanh đồng rợn sóng tận chân mây Vài con én liệng ngang trời lơ lửng, Từng lũ cò phấp phới đậu rồi bay.

Dọc đường cỏ ven sông cùng trẩy hội, Những bà già lần hạt nhẩm cầu kinh, Lũ con gái rộn ràng cười nói, nói Khoe hàm răng đen nhánh, mắt đa tình.

Cùng mấy cậu áo là, quần lụa mới Tập lê giầy như tập nhấc chân đi. Trong khi gió ngang đường tung phấp phới Giải yếm đào cùng với giải khăn thi.

CHIỀU XUÂN

Mưa đổ bụi êm êm trên bến vắng, Đò biếng lười nằm mặc nước sông trôi; Quán tranh đứng im lìm trong vắng lặng Bên chòm xoan hoa tím rụng tơi bời.

Ngoài đường đê cỏ non tràn biếc cỏ, Đàn sáo đen sà xuống mổ vu vơ Mấy cánh bướm rập rờn trôi trước gió. Những trâu bò thong thả cúi ăn mưa.

Trong đồng lúa xanh rờn và ướt lặng Lũ cò con chốc chốc vụt bay ra, Làm giật mình một cô nàng yếm thắm. Cúi cuốc cào cỏ ruộng sắp ra hoa.

AĐÊM XUÂN

Trời quang quẻ, đêm nay không mưa nữa Nước trong ngòi chảy tắm mấy ngôi sao. Tàu chuối láng che mặt trăng xấu hổ, Khóm tre già đợi gió đứng bên ao.

Trong các ngõ, người đi ra từng tụm, Những đàn ông vào điếm họp quân bài; Các cô gái ra bờ sông hát đúm, Mấy bà già cõng cháu đến nhau chơi.

Ngoài đồng vắng – trời đêm mà che nón? Có hai người đi lẻn tới nương dâu. Và lại có cả một đôi đom đóm Bay dập dìu như muốn phải lòng nhau

ĐÊM TRĂNG XUÂN

Đồng lặng lẽ suơng mù buông bát ngát, Ao âm thầm mây tôí ngập mênh mang. Gió im vắng, tự từng không man mác Mây bay trăng nhè nhẹ dệt tơ vàng.

Và nhè nhẹ trong tơ trăng phơ phất, Khóm tre xanh lướt gió uốn cung đàn. Làng xóm lặng say đi trong giấc ngát, Những hương đào, hương lý dậy miên man.

Ngoài sông nước, thuyền im về đỗ ngủ, Mưa mênh mông, trăng xuống, gió tơi bời. Bến bỗng nôỉ một dịp cười như rú, Sông rùng mình, nước rợn bóng ma bơi.

CHỢ NGÀY XUÂN

Mưa vừa tạnh, nắng bừng trên quán mới, Trên cây đa lấp loáng gió lao xao Trên những giải lưng điều bay phấp phới, Các cô nàng lơ lẳng nón quai thao.

Chợ đông quá! Chỗ này vài chiếu bạc, Những chàng trai ô mới mở dương vây; Cười nói, nói luôn mồm và chỗ khác Mấy cụ ngồi nhắm rượu gật gù say.

Nhưng đông nhất quán hàng người đoán thẻ – Một lão già kính trắng, bịt khăn đen – Các cô gái chen nhau vào, vui vẻ Nghe Thánh truyền sắp đắt mối lương duyên.

ANH THƠ (Trích trong tập thơ “Bức tranh quê” năm 1941)

Từ khóa » Xoan Hoa Tím