Hoa Xoan Tím Biếc Rơi đầy Ngõ Xưa | Tản Văn Hay | Lê Lan

Tôi cũng chẳng biết cây xoan có tự bao giờ, chỉ biết rằng từ khi còn rất nhỏ tôi đã nhìn thấy nó rồi. Mỗi mùa xuân đến, các bà các mẹ thường hay lấy hạt xoan khô để rắc vào hàng rào, rồi nó tự lớn lên, chẳng cần chăm sóc tỉ mỉ như các loài cây khác. Từ bờ ao, góc vườn, ngõ xóm đâu đâu cũng có xoan. Xoan che bóng mát cho chúng tôi mỗi buổi đến trường. Xoan tạo bóng râm cho mẹ làm đồng giữa trời trưa nắng hạ. Quả xoan nhỏ thì được anh trai tôi hái về làm đạn chơi súng tóp. Bố chỉ thích xoan lớn để lấy gỗ làm nhà. Bà thì thường lấy lá xoan vào dấm chuối. Mỗi lần chúng tôi bị mẩn ngứa, mẹ lại hái một nắm lá xoan về nấu nước tắm vài hôm là hết ngay.

Ngõ nhà tôi

ngan ngát hương xoan tăm tắp. Mùa xuân đến, gió đu cành hoa nở rụng đầy ngõ trải kín lối đi. Bố thường dặn tôi con gái phải chăm quét dọn ngõ sạch sẽ, thì mới không bị ế chồng. Chính vì thế mà sáng nào tôi cũng dậy thật sớm, quét hết những nhành hoa xoan rụng rơi vương chắn lối. Ngước nhìn lên cành cao, từng chùm hoa bé xinh e ấp đậu trên cành, những đám mây bồng bềnh trôi trong gió sớm, từng cành lá xanh tươi đang rung rinh vẫy chào. Mấy chú chim ngủ quên bừng tỉnh giấc chuyền cành hót véo von gọi bình minh lên. Đàn kiến vống rủ nhau về kết thành tổ tự khi nào.

Xen giữa những chồi non xanh của lá, những bông hoa dịu dàng khoe sắc. Màu tím của nhụy chen sắc trắng nhẹ nhàng của cánh hoa tạo nên một bức tranh thật hài hòa. Hoa xoan biểu tượng của làng quê bình dị, giúp thanh tĩnh tâm hồn để rồi ai đi xa cũng nhớ, cũng thương! Loài hoa tím mong manh, thanh thoát nhưng không hề yếu đuối, mềm mại nhẹ nhàng nhưng luôn luôn cứng cỏi. Tựa như người con gái thôn quê dù chẳng kiêu sa đài các, vẫn luôn tiềm ẩn một vẻ đẹp của sự mộc mạc, thủy chung.

Từ khóa » Xoan Hoa Tím