Bí Mật Kẻ Sát Nhân đồ Tể

"Jack the Ripper" (tạm dịch: Jack - kẻ sát nhân đồ tể) là một trong những cái tên được biết đến nhiều nhất trong những kẻ sát nhân nổi tiếng nhất trên thế giới. Trong khoảng 3 năm từ năm 1888, hắn là nỗi khiếp đảm với người dân Luân Đôn và sự xấu hổ của cảnh sát nước Anh khi lần lượt 11 nạn nhân, trong đó đa phần là phụ nữ, bị sát hại một cách tàn bạo và bệnh hoạn. Tuy nhiên, danh tính đích thực của kẻ giết người cho đến nay vẫn nằm sau bức màn đen bí ẩn.

Hình ảnh mô tả một vụ giết người của “Jack the Ripper”.

Vào cuối thế kỷ 19, thủ đô Luân Đôn dưới sự cai trị của Nữ hoàng Victoria phát triển vô cùng hưng thịnh, trở thành một thỏi nam châm thu hút dân nhập cư khắp thế giới đổ về. Phần đông trong đó là người Ailen, người Do Thái đến từ Đông Âu và người Nga. Họ sống chen chúc trong các khu ổ chuột bẩn thỉu và nhếch nhác ở khu East End, trái ngược với khu West End là nơi sinh sống của giới nhà giàu. East End tập trung những ngành nghề vất vả và ô nhiễm nhất của thành phố: Thuộc da, chưng cất bia rượu, xưởng đúc kim loại, lò thủy tinh, lò mổ…Mô tả Whitechapel trong giai đoạn 1883-1884, diễn viên nổi tiếng Jacob Adler viết: “Càng thâm nhập sâu vào Whitechapel, trái tim của chúng tôi càng nặng trĩu. Đây có phải là Luân Đôn hay không? Sự nghèo khổ ở Luân Đôn giữa thập niên 1880 là cái chúng ta chưa bao giờ từng chứng kiến như ở Nga hay những khu ổ chuột tồi tàn nhất ở New York”.

Một lá thư thách thức cảnh sát của “Jack the Ripper”.

Năm 1902, nhà văn người Mỹ Jack London đã cải trang trong bộ quần áo rách rưới, lang thang nhiều ngày ở Whitechapel để tìm cảm hứng viết cuốn “Những người của đáy vực” (The People of the Abyss), trong đó ông mô tả những kiếp người cơ cực, sống dưới tận cùng của xã hội ngay giữa lòng Luân Đôn. Là người theo chủ nghĩa xã hội, Jack London cho rằng thế giới cần phải biết đến mặt trái của thành phố phồn hoa nhất của quốc gia đẻ ra chủ nghĩa tư bản hiện đại. Với những ngôi nhà xập xệ, xung quanh là cống rãnh và chất thải chảy ra từ các lò mổ, Whitechapel giống như một vết nhơ trên khuôn mặt nguy nga tráng lệ của thành phố Luân Đôn. Cuộc sống khó khăn luôn là mảnh đất màu mỡ cho bạo lực, cướp bóc, mại dâm và các tệ nạn xã hội khác phát triển. Ước tính của cảnh sát Luân Đôn vào tháng 10/1988 cho biết có 62 nhà thổ với 1.200 gái mại dâm “mạt hạng nhất” hành nghề ở Whitechapel. Cách tốt nhất để họ quên lãng cuộc sống khó khăn là những chai rượu gin có giá vài xu.

Những nạn nhân xấu sốCơn ác mộng “Jack the Ripper” bắt đầu vào thứ Sáu, ngày 31/8/1888, khi cơ thể của một phụ nữ tên là Mary Ann Nicholls, 42 tuổi, được tìm thấy ở phố Bucks Row (nay là phố Durwald Street). Mặt mũi nạn nhân bầm tím và cổ họng bị cứa hai vết sâu khiến đầu gần như lìa khỏi cổ. Bụng của Nicholls bị rạch toang. Nicholls sau đó đã được công nhận là nạn nhân đầu tiên của “Jack the Ripper".Ngày 8/9/1888, nạn nhân thứ hai đã được phát hiện. Đó là Annie Chapman, 47 tuổi, một phụ nữ sống bằng nghề “ăn sương”. Thi thể của cô được tìm thấy trên một lối đi bộ phía sau phố Hanbury. Một số tài sản cá nhân vương vãi xung quanh. Cũng giống như Nicolls, hầu như không còn phần nội tạng nào của Chapman còn nguyên vẹn.

Từ khóa » Kẻ đồ Tể