Bực Mình - Wiktionary Tiếng Việt

Bước tới nội dung

Nội dung

chuyển sang thanh bên ẩn
  • Đầu
  • 1 Tiếng Việt Hiện/ẩn mục Tiếng Việt
    • 1.1 Cách phát âm
    • 1.2 Động từ
  • Mục từ
  • Thảo luận
Tiếng Việt
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Công cụ Công cụ chuyển sang thanh bên ẩn Tác vụ
  • Đọc
  • Sửa đổi
  • Xem lịch sử
Chung
  • Các liên kết đến đây
  • Thay đổi liên quan
  • Tải lên tập tin
  • Trang đặc biệt
  • Thông tin trang
  • Trích dẫn trang này
  • Lấy URL ngắn gọn
  • Tải mã QR
In/xuất ra
  • Tạo một quyển sách
  • Tải dưới dạng PDF
  • Bản in được
Tại dự án khác Giao diện chuyển sang thanh bên ẩn Từ điển mở Wiktionary

Tiếng Việt

[sửa]

Cách phát âm

[sửa] IPA theo giọng
Hà Nội Huế Sài Gòn
ɓɨ̰ʔk˨˩ mï̤ŋ˨˩ɓɨ̰k˨˨ mïn˧˧ɓɨk˨˩˨ mɨn˨˩
Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh
ɓɨk˨˨ mïŋ˧˧ɓɨ̰k˨˨ mïŋ˧˧

Động từ

[sửa]

bực mình

  1. Cảm giác khó chịu, bức bối trong cơ thể; nổi nóng, nổi cơn. Bực mình vì con hư.
Lấy từ “https://vi.wiktionary.org/w/index.php?title=bực_mình&oldid=2036674” Thể loại:
  • Mục từ tiếng Việt
  • Mục từ tiếng Việt có cách phát âm IPA
  • Động từ
  • Định nghĩa mục từ tiếng Việt có ví dụ cách sử dụng
  • Động từ tiếng Việt

Từ khóa » Bực Cái Mình Là Gì