Cái Nhìn Chung Về Thần Toán Tứ Bộ Hệ Liệt | Hongthao1881988

Vẫn là quà dành tặng cho sinh nhật Cún hay làm nũng của ss

 

Có người đã nhận xét mình giống như con gà con vừa chui ra khỏi vỏ trứng, thứ nhìn thấy đầu tiên sẽ là thứ lưu lại trong ký ức rõ ràng nhất, sâu sắc nhất và yêu quý nhất. Có lẽ người đó đã nói gần đúng. Cho tới bây giờ mình đã đọc được một số tiểu thuyết đam mỹ nhưng lưu lại ấn tượng sâu sắc nhất và các nhân vật mình yêu quý nhất vẫn là trong Thần Toán Tứ Bộ của Nhĩ Nhã. Thần Toán Tứ Bộ không phải là bộ đam mỹ đầu tiên mình đọc nhưng là bộ đam mỹ mang nhiều cảm xúc và được đầu tư nội dung nhất mình đọc cho tới lúc đấy. Mình đã đến với Thần Toán Tứ Bộ bằng những cảm xúc chân thành nhất giống như sự trong sáng của mối tình đầu, có thể không phải là xuất sắc nhất nhưng lại khắc sâu trong ký ức nhất.

 

Lúc đọc các phần của Thần Toán Tứ Bộ, mặc dù cũng có nhiều lúc bực bội vì những tình huống không cần thiết, đề cao nhân vật chính quá đà hoặc sự không trùng khớp giữa các phần nhưng nổi bật trên những điều đó là tính cách và tình cảm của các nhân vật chính trong Hoàng Bán Tiên, Hảo Mộc Vọng Thiên, Thịnh Thế Thanh Phong, Thần Toán Tướng Quốc Gia. Họ sẵn sàng ở bên nhau bất chấp sự khác biệt trong tính cách, bất chấp khoảng cách của thân phận, bất chấp ánh nhìn của người đời và bất chấp cả những sai lầm của đối phương.

 

Giây phút Tư Đồ cúi người vắt nước từ vạt áo của Hoàng Bán Tiên không chỉ có trái tim Tiểu Hoàng lạc nhịp mà khoảnh khắc ấy đã khắc ghi mãi trong tâm trí của mình. Dưới con mưa ấy, một kẻ cao ngạo coi thường thiên hạ như Tư Đồ không cần đắn đo về thân phận, sĩ diện của chính mình mà cúi người trước một quân sư nhỏ bé như Tiểu Hoàng. Trong cả bốn bộ, Hoàng Bán Tiên là bộ mở đầu nên cũng là bộ thi vị nhất, phóng khoáng nhất, lãng mạn nhất. Vì cuộc tình của họ quá êm đềm, quá nên thơ nên sẽ có người cho rằng Hoàng Bán Tiên là bộ nhạt nhất trong Thần Toán Tứ Bộ, thậm chí nếu so sánh Tiểu Hoàng với Ân Tịch Ly thông minh, Hạ Vũ cứng rắn, Tương Vân ôn nhu, Mộc Lăng lương thiện, Tương Thanh kiên cường thì sẽ thấy Tiểu Hoàng mong manh mờ nhạt nhưng Tiểu Hoàng thực ra thông minh và mạnh mẽ hơn vẻ ngoài nhút nhát của mình rất nhiều. Nếu nói Tư Đồ yêu Tiểu Hoàng vì Tiểu Hoàng là người ôn nhu còn Tiểu Hoàng yêu Tư Đồ vì Tư Đồ là người bảo bọc tốt có lẽ cũng không sai nhưng vẫn còn thiếu vì người ôn nhu thấu đáo dịu dàng mong manh lương thiện nhưng sẵn sàng từ bỏ bản chất hiền lành của mình để bảo hộ cho người mạnh mẽ như Tư Đồ chỉ có duy nhất một mình Tiểu Hoàng trên đời này mà thôi. Những kỷ niệm của Tư Đồ và Tiểu Hoàng ngoài cơn mưa năm nào, còn có hồi ức về người tận tâm đánh đàn gảy lên giai điệu rung động lòng người như tẩy sạch mọi bụi trần, ngưng đọng thời gian và kẻ lắng nghe thanh âm ngắm sông, nhận ra tâm tư của chính mình; cả khung cảnh hai người tựa bên nhau nhìn đàn rùa bò ra từ trong vỏ trứng rồi từng con từng con tìm đường ra biển và trao nhau lời hứa mỗi năm sẽ lại quay về nơi này cùng nhau ngắm rùa; thậm chí cả khi Tiểu Hoàng bước đi trong máu và thân thể của đám binh lính để tiến đến bên Tư Đồ đều là một trong những khoảnh khắc đẹp minh chứng cho tình yêu của hai người.

 

Nếu Hoàng Bán Tiên là những khung cảnh tình cảm nên thơ của Tư Đồ và Tiểu Hoàng thì Hảo Mộc Vọng Thiên lại là minh chứng cho mối ràng buộc của số phận Tần Vọng Thiên và Mộc Lăng. Gặp nhau dưới tư cách kẻ trộm và kẻ bắt trộm, nhiều năm sau họ lại gặp lại nhau với tư cách “lang băm giả danh thần y” và “nạn nhân đòi nợ”. Ngay cả người tốt thần y miệng lưỡi độc địa thiên hạ vô địch Mộc Lăng cũng không ngờ tiểu tử mã tặc Tần Vọng Thiên một lòng báo thù hại gia này lại có thể chế ngự được miệng lưỡi của mình cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Dù cho tính cách của cả hai khác biệt như thế nào thì lo lắng và tình cảm của họ cũng đều hướng về đối phương. Tình cảm của họ cũng tiến triển rất đơn giản: cùng nhau tìm hiểu những bí ẩn, cùng nhau thưởng thức những món ngon, cùng nhau châm chích đối phương. Khoảnh khắc khắc ấn cho tình cảm của cả hai có lẽ là chặng đường tìm thuốc cho Mộc Lăng. Nhưng mà thật ra mình lại thích cảnh Vọng Vọng lao về hướng đại mạc khi nhìn thấy bóng dáng của Mộc Mộc trong Thịnh Thế Thanh Phong hơn. Hai người họ là cặp gần như phải đối diện với giây phút sinh ly tử biệt nên càng công khai quấn quýt lấy nhau và lưu luyến nhau hơn bất kỳ cặp nào. Tuy vậy họ cũng là cặp hài hước nhất và đối nghịch nhất trong tất cả các cặp. Tính cách ngang bướng lắm điều ham ăn nhưng tốt bụng của Mộc Lăng cùng tính cách dở hơi cố chấp nhưng chân thành của Tần Vọng Thiên tạo nên nhiều tình huống hài hước trong tất cả những bộ có sự xuất hiện của họ.

 

Mặc dù Thịnh Thế Thanh Phong ra sau nhưng cũng chẳng chịu thua kém hai bộ trước khi trở thành một trong những bộ tiểu thuyết được yêu thích nhất, thậm chí còn được yêu thích hơn cả hai bộ trước chính bởi tình cảm như thủy và hỏa của Tương Thanh và Ngao Thịnh. Một bậc đế vương bất chấp người đời khinh rẻ, mắng chửi vẫn hết lòng si mê phu tử của mình, một nhân sĩ giang hồ vì lo lắng, quan tâm cho vị thế của quân vương mà từ bỏ cuộc sống tự do tự tại chốn giang hồ để trói buộc mình lăn lộn giữa vòng tranh đấu chinh chiến. Một kẻ thể hiện tình yêu bất kể không gian và thời gian, một người âm thầm lặng lẽ hành động vì lợi ích của người kia. Giây phút họ hiểu nhau nhất chính là những ngày tháng trước trận chiến cuối cùng khi xa rời nhau, người nơi đại mạc kẻ nơi cung cấm cùng ngắm ánh trăng tưởng nhớ đến đối phương.

Nhưng cái hay của Thịnh Thế Thanh Phong còn đến từ những mối quan hệ khác như tình anh em, tình bằng hữu, tình thân, tình sư đồ. Những vướng mắc của Hoàng Bán Tiên, Hảo Mộc Vọng Thiên và Thần Toán Tướng Quốc Gia đều được giải quyết hết trong Thịnh Thế Thanh Phong. Trải qua hoạn nạn và sóng gió trên con đường thống nhất đất nước, Ngao Thịnh đã xóa đi khoảng cách giữa mình và Tư Đồ, Tần Vọng Thiên; sau đó lại có thể gỡ bỏ gút mắc với Ân Tịch Ly và cuối cùng là chữa lành hận thù của Man Vương với thế hệ Viên Lạc, Viên Liệt. Có thể nói Thịnh Thế Thanh Phong giống như một hồi kết mỹ mãn sau cùng mà Nhĩ Nhã tặng cho độc giả của hệ liệt Thần Toán Tứ Bộ.

 

Tất nhiên Thần Toán Tướng Quốc Gia dù là bộ sau cùng nhưng cũng vẫn có cách thể hiện tình cảm của mình một cách rất riêng. Tình cảm của Ân Tịch Ly và Viên Liệt không nồng nàn như Tư Đồ và Tiểu Hoàng, không cuồng nhiệt như Tần Vọng Thiên và Mộc Lăng, không mãnh liệt như Ngao Thịnh và Tương Thanh nhưng lại vô cùng sâu sắc, dần dần trưởng thành và ăn sâu vào tâm tưởng qua từng năm tháng, từng sóng gió, biến cố mà hai người cùng nhau trải qua. Đó là loại tình yêu nảy sinh và lớn mạnh theo thời gian, theo sự thấu hiểu và tin tưởng vào đối phương. Khoảng thời gian đẹp đẽ nhất của họ là lúc họ cùng các huynh đệ muội thân thiết cùng nhau nghênh đón sự thử thách của Tước Vĩ rồi cùng nhau nghe Tước Vĩ giảng dạy, đó là những ngày tháng vô tư vui vẻ mà mỗi người trong bọn họ đều luôn hoài tưởng. Những tháng ngày sau này bôn ba với những biến cố khiến họ càng nhìn rõ tâm tư của mình hơn, giây phút hai người họ nhìn nhau với vị thế kẻ đứng trên cao nhìn mọi người quỳ dưới chân mình – kẻ cô độc đứng vững giữa quang cảnh người người đang quỳ rồi thong thả bỏ đi đã đưa họ đến bước ngoặt sau cùng: bỏ đi để cùng đứng bên nhau hay kẻ ở người đi rồi khi gặp lại một người sẽ phải đứng nhìn người kia quỳ dưới chân mình. Sự lựa chọn của họ, sự tin tưởng của họ cuối cùng đã cho họ một kết quả mà cả hai không bao giờ hối hận.

 

Nếu có thể dùng một chữ để hình dung các bộ trong Thần Toán Tứ Bộ, mình sẽ nói rằng Hoàng Bán Tiên là “ái”, Hảo Mộc Vọng Thiên là “mê”, Thịnh Thế Thanh Phong là “si” và Thần Toán Tướng Quốc Gia là “luyến”.

 

P/S: Gửi tặng mọi người clip tổng hợp về Thần Toán Tứ Bộ của Beedance07 làm. Thích thì mọi người nhớ cám ơn Beedance nhé

 

 

Share this:

  • Twitter
  • Facebook
Like Loading...

Related

Từ khóa » Hoàng Bán Tiên Hệ Liệt