Cảm Thấy Lạnh Nhạt Với Cha Mẹ - VnExpress

Trước đây tôi tốt nghiệp đại học Kiến trúc, sau đó lựa chọn ngành khác để làm việc vì cần tiền và công việc ngay sau khi ra trường, không thể theo đúng chuyên môn. Tôi là quản lý các trang mạng xã hội.

Tôi sống cùng mẹ tới năm 15 tuổi, ba đi nước ngoài từ khi tôi lên 3, tôi không nhớ nhiều về ba lắm. Sau đó tôi biết ba đã có gia đình riêng và con trai riêng bên đó. Mẹ tôi liền sang đó giải quyết vấn đề. Tôi ở lại với bà nội. Ba chia tay với người kia nhưng vẫn có liên lạc với con riêng. Mẹ quyết tâm sinh con trai nên sau đó em trai tôi ra đời. Sau đó được sự hỗ trợ của bà nội, mẹ mua đất cất nhà 4 tầng ở Tuyên Quang, gần nhà ngoại, có vay nợ thêm vì muốn xây nhà to; rồi làm giấy tờ, sổ đỏ, hộ khẩu, đứng tên mẹ tôi hoàn toàn.

Rồi mẹ tôi sang nước ngoài, tiếp tục sống vài năm ở đó với ba và em trai tôi. Sau đó vì làm ăn không được nên ba mẹ trắng tay trở về cách đây 5 năm. Mẹ nói giờ ở với tôi vì khi đó tôi đi làm thu nhập ổn định, chừng 7 triệu, có thể lo cho mẹ. Mẹ bảo đã ly hôn ba, em tôi học không giỏi nên sẽ cho em và ba qua Trung Quốc vì nhà tôi có họ hàng ở đó. Tôi phản đối quyết định này vì biết rằng nếu đi sẽ phải vay nợ, trước đó cũng nợ rồi. Vay nợ anh em trong nhà nên những người này cực ghét gia đình tôi, lý do là ba mẹ không thể trả. Tiền học của tôi cũng vay mấy người này, mẹ muốn tôi tự trả tiền đó cho họ.

Cả nhà tôi vẫn ở nhà, sống bằng tiền cho thuê cửa hiệu chừng 4 triệu một tháng. Tôi kêu mọi người đi bán thêm ở chợ hay ngã ba, như mùa hè thì nước mía, mùa đông thì bán khoai nướng để kiếm thêm, cha mẹ nói Việt kiều không làm thế. Tôi đã mua cho em trai điện thoại, máy tính, quần áo; mỗi tháng đưa thêm cho gia đình một triệu vậy mà lúc nào cũng thiếu trước hụt sau. Có đợt tôi thấy ba mang một triệu đó đi mua chiếc áo thun giá 700 ngàn. Ba mẹ còn nói sau này căn nhà đó cho em trai.

Tôi thấy vậy nên quyết định vào Huế sống, cố dành dụm tiết kiệm cho bản thân, tới nay chỉ có khoảng 50 triệu. Do mất công việc đợt dịch vừa rồi, tôi không thể hỗ trợ gia đình thêm nữa. Mẹ biết tôi có khoản tiết kiệm, một mặt giục tôi đi lấy chồng, một mặt muốn mượn số tiền đó. Tôi biết sẽ mất luôn số tiền nếu đưa. Mẹ còn nói mỉa mai rằng tôi không có đầu óc kinh doanh, thu nhập thấp. Ba nghe lời mẹ hoàn toàn. Tôi cảm thấy ba không thể tự suy nghĩ được, luôn cần mẹ. Em trai tôi mới 12 tuổi, khá ngoan nhưng do ở nước ngoài lâu nên khi về có nhiều khó khăn với cuộc sống xung quanh. 

Tôi đang nghĩ về cuộc sống của mình sắp tới và trách nhiệm với gia đình. Cuộc sống quá rộng lớn, bản thân lại nhỏ bé. Thực sự tôi dần thấy lạnh nhạt với các đấng sinh thành dù biết không nên như vậy. Xin quý độc giả cùng chia sẻ với tôi.

Hân

Độc giả gọi vào số 09 6658 1270 để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc.

Từ khóa » Bố Lạnh Lùng