Chuân Chiêu — “Cậu Biết Không, Tớ Chỉ Muốn Một Lần Trong đời...
Có thể bạn quan tâm
See, that’s what the app is perfect for.
Sounds perfect Wahhhh, I don’t wanna- Posts
- Ask
- Submit a post
- Archive
“Cậu biết không, tớ chỉ muốn một lần trong đời được làm người quan trọng nhất trong lòng ai đó. Một người mà họ luôn chọn làm lựa chọn đầu tiên. Cả đời này tớ đã sống với cảm giác mình chỉ là kẻ thừa thãi, rằng sự tồn tại của mình chẳng hề quan trọng chút nào. Ngay cả cha mẹ tớ. Ngay cả những người tớ từng yêu. Ngay cả bạn bè thân nhất. Sự phân biệt rõ ràng đến nỗi tớ phát khóc, tại sao những người đáng lẽ mình có thể yêu thương họ mà không phòng bị lo nghĩ gì, mà cuối cùng lại thành ra phức tạp đến thế?”
- trích Bên kia bờ biển, coming soon in 2016
Source: chuanchieu chuanchieu benkiabobien truyện ngắnSee more posts like this on Tumblr
#chuanchieu #benkiabobien #truyện ngắnMore you might like
“Cậu có nhớ những cái ống xi măng buổi chiều bọn mình hay ngồi đấy, lũ mòng biển thì chao lượn vây quanh rồi lại tan tác bay đi? Việc cậu bỏ đi, không cần giải thích, tớ biết mình có thể tự bịa ra một lý do. Dù cái hành động đó là để tốt cho cậu hay cho tớ, thì cũng đều đáng cả.
Tớ nghĩ tớ đã sống đủ cho một đời này để không làm phiền gì cậu nữa.”
- trích Bên kia bờ biển, coming soon in 2016
Source: chuanchieu chuanchieu benkiabobien truyện ngắn Source: chuanchieu chuanchieu benkiabobien truyện ngắn soundcloud.comSeurasaari Liveshow - The Last Time (Cover)
Một buổi chiều cuối hè, chúng tôi mang đàn và niềm vui ra đảo. Ngắm mặt trời rụng xuống chân mây. Một trong những khoảnh khắc vô lo nhẹ bẫng trong đời.Nhớ cảm giác ngồi nghêu ngao hát giữa biển trời ghê, tự do vô ngần chẳng sợ gì cả, thể rằng biển này trăng này không khí trời đêm này đều của chúng mình. Nhạc tới mặt nước loang loang. Gió phà qua mặt rười rượi. Tiếng mình tan vào màn đêm.
Con người luôn mất một khoảng thời gian để yêu nơi mình đang sống. Có điều, đến khi nhận ra nơi này cũng đẹp biết bao, thì có khi đã đến lúc rời xa.
Em ơi, yêu thì luôn ở trong tim, có phải không?
Source: chuanchieu chuanchieu Source: chuanchieu thơ chuanchieu Source: chuanchieu thơ chuanchieu soundcloud.comGiot Nang Ben Them
Anh KhangHôm bữa ở “lớp tư vấn tâm lý hôn nhân” của anh bạn tôi, ảnh nhắc đến soulmate của ảnh, người mà chia sẻ được những thứ mà vợ ảnh không còn chia sẻ được cùng ảnh nữa. Lúc đó, chúng tôi đang nói về chủ đề người thứ ba.
“Nhất là những người làm nghệ thuật.”
Nghệ thuật là một thứ nếu bạn tìm được người đồng cảm gần nhất với cảm xúc trong lòng bạn, đó sẽ là niềm hân hoan lớn. Như tôi, khi tôi tìm được soulmate-nghệ-thuật, tôi sẽ cố hết sức để không yêu người đó dù có “phải lòng” đến đâu. Không, tôi không muốn đánh đổi thứ quý giá vậy lấy một định nghĩa mỏng manh. Nhưng tầm thường như một con người, “thường” thì tôi không làm được.
Thường thì, sẽ khó biết bao để không có sự trân trọng đặc biệt cho người làm bạn rung cảm mãnh liệt với câu chữ họ viết ra, hay vẽ những nét nuốt gọn tâm hồn bạn. Bạn cũng biết đúng không, thường thì điều đó đâu dễ xảy ra.
“Và còn để có cảm hứng sáng tác nữa.” - tôi tiếp
Lũ mong manh là lũ bội bạc lắm, bạn ơi. Nhưng nếu bạn mạo hiểm đặt cược vào họ rồi, rất có thể bạn sẽ có thứ loài người cả đời tìm kiếm.
Source: chuanchieu chuanchieu Source: chuanchieu chuanchieuA poet told me that if I give this up, I will give anything up. If I give this to you, I will have given you everything. I keep thinking that I’m staying away for you but maybe she’s right. Maybe it’s for me too. Maybe I still want something to hold onto.
I guess that’s selfish, which I am told “love” isn’t. I guess that’s why we aren’t in it anymore.
My phone lights up in the dark and I get out of bed to look at the stars. I keep your name curled up at the base of my tongue just in case I ever have to use it. I hope that it’s you, but it never is. It’s an email from the bank, a Twitter notification. I am plagued by late night snapchats from people who have never heard me talk about you before.
You are getting married in eleven days and sometimes when I want to text you about it, I write about it instead. You are either sick of reading about yourself by now or you don’t pay attention to my poems anymore. I don’t know which is worse. Sometimes instead of picking up the phone, I pick up the last poem you wrote for me. The one where you lay everything out eloquently: “YOU have a heart like an animal in a snare”; “YOU are going to die alone”; “YOU are empty”. YOU YOU YOU. Me, me, me. Someone told me once that it helps to remember why we stopped talking in the first place. They weren’t wrong.
My phone lights up in the dark and I get out of bed to look at the stars. I take a walk. I think a lot about the moon. About how if I am small then you-and-I are smaller still. A blip somewhere on some cosmic radar. Something that has already happened. Something that is somewhere finished and tucked away. If we both look at the same moon and you still don’t want to call to say goodnight then maybe we’re not looking at the same moon anymore. Maybe the moon has nothing to do with it. Maybe you’re not the same person. Maybe I’m not.
My phone lights up in the day and there is no moon to contemplate. How easy it would be to make a misdial that rang in your kitchen. Instead I grab a coffee with another girl. I put my phone away. I pour myself like sugar into everything she has to say. I don’t try to make metaphors out of anything. We stop by a book store and I go straight to YA or sometimes I’ll search through children’s books for things that would have caught my eye when I was younger. I remember that this is a habit you used to look at with disdain. I hold it close. I buy more than I can read in a week.
Sometimes when my fingers itch for the phone, I pick it up. Letting myself get that far already feels enough like a battle half lost and won. I call a friend instead and talk to them like a sponsor. I say, “I’m thinking about using again.” They say, “baby, you don’t want to go down that road.” I say, “I know, I know, I know.”
I take out your contact information and put it back in again.
“11 Days (Instead Of Calling You)” Trista Mateer (via tristamateer)
(Nhạc để nghe cùng: https://soundcloud.com/adamyoungmusic/10-return-to-earth)
Nếu em trao điều-này cho anh, em rồi sẽ trao anh tất thảy. Em cứ nghĩ mãi rằng, em làm thế để cho anh. Nhưng có lẽ nó còn để cho em. Có lẽ em vẫn còn cần một thứ để bám víu vào.
Em đoán việc em làm là ích kỉ. Và em được bảo rằng “tình yêu” thì không như thế. Vì thế nên chúng mình chẳng còn “yêu” nhau.
Màn hình điện thoại sáng lên trong đêm và em nhìn lên bầu trời. Tên anh vẫn luôn nằm sẵn nơi cuống lưỡi. Nhưng đó không bao giờ đã là anh. Đó đã luôn là tiếng báo email ngân hàng, tiếng noti Twitter hay Snapchat. Từ những người chưa bao giờ nghe em kể về anh.
11 ngày sau đó anh kết hôn. Lẽ ra nên nhắn tin, nhưng em đã viết. Em không biết cái nào tệ hơn, việc anh phát ốm khi đọc về bản thân hay việc anh không còn hứng thú với thơ em nữa. Lẽ ra nên gọi điện, nhưng em đã đọc những dòng cuối cùng anh viết cho em. Rất rành rọt. “EM là đồ hèn nhát và rỗng tuếch.” EM EM EM. Em, em, em. Rồi em nhớ ra đấy là lý do chúng ta ngừng nói chuyện.
Màn hình điện thoại sáng lên trong đêm và em nhìn lên bầu trời. Em quyết định đi bộ và nghĩ về mặt trăng một chút. Em-và-anh bé nhỏ và đã kết thúc và chỉ như chớp tắt trong vũ trụ này. Nếu chúng ta cùng nhìn lên một mặt trăng và anh không còn muốn gọi cho em nữa, chúng ta không còn nhìn lên cùng một mặt trăng.
Màn hình điện thoại sáng lên trong đêm và không còn mặt trăng ở đó. Gọi nhầm cho anh thì dễ thôi, nhưng em đã đi cafe với bạn. Đổ bản thân mình ra như đường. Hòa vào từng câu chuyện của cô ấy mà không nghĩ ngợi. Thảng hoặc, em vào nhà sách và mua những cuốn truyện thiếu nhi mà anh đã từng nhìn qua hờ hững.
Thảng hoặc, khi cầm điện thoại lên, em tự nhắc bản thân mình đã đi xa thế này qua cả chuyện hơn thua. Thay vì gọi cho anh, em gọi cho bạn bè và nói với họ như thể nhà tài trợ: “Tớ bắt đầu muốn dùng lại nó.”. Họ sẽ nói: “Nào, không, không, cậu sẽ không muốn tuột dốc thế đâu.”. Và rồi em sẽ nói: “Ừ, tớ biết.”.
Ừ, em biết.
chuanchieu lược dịchxa vào chốn cùng tận của thương đau, người bỏ ta hay ta bỏ người, cũng là niềm cay đắng mà cả hai phải cùng chia sẻ.
See this in the app Show moreTừ khóa » Cậu Biết Không
-
CẬU BIẾT KHÔNG In English Translation - Tr-ex
-
Cậu Biết Không ,ba Mình Mới Chuyển Sang Ngân Hàng Làm Việc đấy ...
-
125 Views - YouTube
-
Uh, Tớ Nhớ Cậu, Cậu Biết Không !? - YouTube
-
Cậu Bé Không Biết Chữ Min Min TV Minh Khoa - YouTube
-
Cậu Biết Không? - Home | Facebook
-
Nam:-Cậu Biết Không ,ba Mình Mới Chuyển Sang Ngân Hàng Làm ...
-
"Hôm Nay Tớ Muốn Nói Cho Cậu Biết, Không Phải Vì Cậu Xinh Nên Mới ...
-
'Này Lewandowski, Cậu Biết Tiếng Tây Ban Nha Không?!' - PLO
-
[Truyện Tranh] [Bác Chiến] Tôi Yêu Cậu, Cậu Biết Không?
-
Tiền TiêuNam: - Cậu Biết Không Ba Mình Mới Chuyển Sang Ngân ...
-
Môn Ngữ Văn Lớp 5 Nam:-Cậu Biết Không ,ba Mình Mới Chuyển ...
-
Cậu Ngốc Thật Đấy, Tớ Thích Cậu Mà Cũng Không Biết - NhacCuaTui