Cố Sự - 5. Tan Vỡ - Wattpad
Có thể bạn quan tâm
- Choang
Kim Chung Nhân lạnh mặt mà dứt khoát cầm chén trà ném xuống đất. Sứ Thanh Hoa tinh xảo thanh nhã mà bây giờ vỡ nát từng mảnh vụn mặc người dẫm đạp. Kim Chung Nhân giận dữ mà hướng vào người đối diệnn hắn quát lớn
- Trương Nghệ Hưg, ngươi biết mình đag nói gì không
- Kim tướng quân, thuộc hạ hiểu rõ những điều hôm nay mà thuộc hạ nói gây ra hậu quả đến mức nào. Nhưng xin người hãy chấp nhận khẩn cầu của ta. Cầu xin ngài
Kim Chung Nhân tâm như tro tàn. Hài tử mà tự tay hắn nuôi dưỡng, hài tử mà hắn yêu thương đến dung túng lại quỳ xuống dập đầu để cầu hắn thả y tự do. Hắn thầm cười lạnh, hỏi y muốn rời khỏi vì điều gì
Y mím môi, đợi gần nửa ngày mới đáp
- Ta chỉ là không chịu được sinh hoạt của quân binh, muốn bình bình an an mà sống qua ngày, chẳng tại vì điều gì khác
- Ngươi cho rằng một năm này, ta thứ gì cũng không biết sao
Ngươi thật sự cho rằng ta đến việc ngươi đem nam nhân đó giấu trong rừng đều không để ý
Y nghe được khẽ giật mình rồi lại hỏi bản thân. Tại sao Kim Chung Nhân lại biết, y đã đem Ngô Diệc Phàm giấu thật sâu
- Đừng lại ôm ấp thêm mộng tưởng gì, ngươi biết hắn là ai mà
- Ý ngươi là sao
- Vậy ngươi không biết hắn nguyên là Thái tử của nước Diệc sao. Sẽ chẳng mấy chốc mà hắn kế vị. Mà đế vương lãnh khốc vô tình, rồi hắn sẽ bỏ lại ngươi thôi. Tỉnh táo lại đi, ngươi và hắn đã định là vô vọng rồi.
Gì cơ? Nguyên lai hắn là thái tử. Là thái tử Diệc quốc dẫn quân sang chiếm đất nước y, sát hại phụ hoàng mẫu hậu, giết huynh trưởng ở bên y từ nhỏ đến lớn. Dù vậy mà chính bản thân y lại ái thượng hắn, lại hòa cùng một thể với người đã làm mình trở nên vậy . Sao y có thể cứu người giết hại hàng ngàn dân chúng Dạ quốc, sao lại cùng hắn mà đồng sàng cộng chẩm, sao lại để chính bản thân dính vào ái tình vạn kiếp bất phục để rồi khi biết được thì chịu cảnh thịt nát xương tànn.
Kim Chung Nhân thấy y khổ đau lại cảm giác nhói lòng, hắn chỉ muốn y quay về ở bên hắn giống khi trước, chẳng cầu đem tâm y này bày tỏ rõ ràng, chỉ cầu mỗi ngày được nhìn thấy người kia thì đã tốt rồi. Hắn dịu lại, dùng ngữ điệu nhẹ nhàng để giữ y lại
- Nếu ngươi đã hiểu thì chuyện này coi như chưa từng được nói ra. Ngươi vẫn là thân tín của Kim Chung Nhân, chưa từng và cũng không bao giờ ly khai.
- Kim tướng quân, xin lỗi. Ta vẫn cần với hắn làm rõ nhiều chuyện. Xin hãy thả ta đi
- Vì sao ngươi vẫn cứ ngang ngược đến vậy. Hắn thở dài - Đến lúc muốn trở về thì cứ về lại.
- Cảm tạ người
Y lập tức hướng trúc lâm mà rời khỏi. Bước chân vì sao cứ nặng nề đạp lên tuyết trở về nhà nhỏ. Mà tại sao tâm trạng biến trống rỗng. Y như lạc hồn lạc phách về đến chỗ cùng sống với người kia bao năm nay.
Sáng nay mưa tuyết thực rất lớn, hại Ngô Diệc Phàm lo lắng cho bệnh trạng của y, người kia mong là không bị cảm lạnh lần nữa đi. Đằng xa dưới trời đổ tuyết mờ mịt, hắnn thấy bạch y như đã hòa lẫn trong tuyết bị gió cuốn. Hắn mỉm cười đầy ngốc nghếch, dùng sức mà gọi thật lớn rồi chạy ra giúp người kia tiến vào bên trong. Ngay tại lúc hắn động vào y, ánh mắt lạnh lùng như chất chứa oán hận của y như cứa lòng hắn. Hắn không hiểu tại sao y lại trong một ngày cải biến đến không ngờ. Rồi hắn tự nhìn lại bản thân làm gì khiến y khổ đau nhưng vẫn mãi không biết.
Mấy hôm sau, ngày nào y cũng giam mình trong phòng, mặc kệ hắn hỏi gì cũng không hé lời. Mỗi khi hắn muốn chạm vào người y, khiến y hoảng hốt tránh đi như tránh tà ma. Hắn cứ tưởng chỉ mấy ngày sau y sẽ hết giận mà lại thân cận với hắn nhưng không phải, đã suốt tháng y không để cho hắn chạm vào người.
Hôm ấy đã hơn một tháng từ ngày y thay đổi, hắn vẫn giống thường lệ vào phòng bếp nấu ăn, chiếu cố y. Nhưng sự bình yên của rừng trúc hôm đó lại bị phá vỡ bởi tiếng binh lính phi ngựa đến trước hiên nhà của bọn họ. Hắn ôm dự cảm không được lành mà bước đến mở cửa. Tiếng nói của người cầm quân vang lên hùng dũng
- Thái tử, thuộc hạ đến chậm, đáng chết nghìn lần, cầu người trách phạt
Thấy vậy, hắn lạnh nhạt mà thầm nghĩ nếu bọn họ không đến thì có phải là tốt không.
- Bọn ngươi quay về đi, ta sẽ ở lại đây
- Cầu xin người trở về, thánh thượng sắp sắp sắp đến lúc rồi. Người trước đó phái bọn thuộc hạ tìm Thái tử theo về kế ngai vị. Đất nước nào có thể một ngày lại không có chủ nhân.
Hắn sốt sắng thầm mong phụ hoàng an yên, xin trời đừng để ngài bị xảy ra ngoài ý muốn. Nhưng mặt khác, hắn lại càng thấy có lỗi với y. Hắn có lẽ sẽ buộc phải rời xa người hắn yêu sâu đậm
Y ngồi trong phòng nhỏ đã nghe thấy hết những lời của binh lính cùng người mà giống như nghe thấy sấm sét giữa ban ngày. Vậy là đến lúc hắn về lại chỗ mà hắn nên có thay vì nơi gạo thô vải rách này. Còn y cũng phải tỉnh dậy rồi
Hắn quay vào gian phòng nhưng không dám đối diện với chính y, làm sao mà y có thể bao dung cho kẻ đã lừa dối vứt bỏ y được. Dù vậy nhưng trước khi đi, hắn vẫn phải từ biệt y một tiếng. Hắn hôn lên dòng lệ của y, vừa nhìn chăm chú như đem y khắc vào xương tủy để dù mười hay trăm năm sau, hắn sẽ vẫn nhớ đến một thời hoa niên vô ưu nhất.
Cầu ngươi một đời này an nhiên vui vẻ
Từ khóa » Cứ Khóc Cứ Tan Vỡ Và Trưởng Thành Wattpad
-
Cứ Khóc, Cứ Tan Vỡ Và Trưởng Thành - Giải Bài Tập SGK
-
Em Đẹp Nhất - Ebook Sách - Cứ Khóc, Cứ Tan Vỡ Và Trưởng...
-
Cứ Khóc, Cứ Tan Vỡ Và Trưởng Thành - Siêu Thị Sách 86
-
[Review Sách] - Cứ Khóc, Cứ Tan Vỡ Và Trưởng Thành - Yến Nhi
-
Download Sách Cứ Khóc, Cứ Tan Vỡ Và Trưởng Thành
-
Blog - Love - #1 - Buồn Thì Cứ Khóc Đi - Wattpad
-
Sulljin Truyện - Wattpad
-
0619 - Wattpad">_pa_ - "Panenka" - 0617 -> 0619 - Wattpad
-
Seungseok | Love In Paris - XXVII. Batailler - Wattpad
-
(BH) Đơn Phương - Chương 7 - Wattpad
-
Hẹn Nhau Phía Sau Tan Vỡ - C2️⃣8️⃣ - Wattpad
-
My Readings - Love-Deidara-4ever - Wattpad
-
Naruto - Yuuchiro0168 - Wattpad