Con Giả Vờ - Báo Nhân Dân

Học xong, khi các cô dự giảng ra khỏi lớp cô hỏi bạn Minh lớp trưởng: Sao hôm nay cô ba, bốn lần hỏi cả lớp, sao em không giơ tay xin phát biểu lần nào. Mọi khi không có các cô giáo dự giờ em xin phát biểu nhiều lắm cơ mà? Bạn Minh bảo: Em thưa cô, tại hôm nay em không hiểu câu hỏi. Thế là cô bảo: Em định đóng vai con giả vờ đấy à? Thế là cả lớp cười ơi là cười'. Nghe chuyện của cô con gái, anh nhíu mày: 'Cô giáo nói đùa ấy mà'. 'Thế con giả vờ là con gì? Con ấy xấu hay con ấy tốt hở bố?'. 'Không có con vật nào có tên là con giả vờ. Ðấy chỉ là một cách nói. Còn, giả vờ có khi tốt, có khi xấu'. Nghe anh giảng giải cho con gái thế, chị không chịu: 'Nói chung, cái trò giả vờ giả vịt là xấu'. Nghe mẹ nói thế, cô con gái chồm lên bàn: 'Thế hôm nọ chú xe ôm gọi mẹ là con giả vờ...'. Nói đến đấy, như chợt nhớ ra điều gì, cô con gái chợt bịt miệng, nhìn mẹ nó như người có lỗi. Nó đâu ngờ mẹ nó cười rõ tươi: 'Cái con bé này, mẹ đã dặn đừng kể với ai, thế mà...'. 'Hai mẹ con có chuyện gì giấu bố à?'. Chị vẫn cười cười: 'Chuyện có gì đâu. Hôm nọ em với con đi từ nhà bà ngoại về nhà mình. Vẫy mãi xe tắc-xi không được thì có một thằng xe ôm chạy tới. Hỏi giá, nó ỡm ờ bảo một đồng. Cứ nghĩ, đi xe tắc-xi từ đó về đây cũng chỉ mất mười hai, mười ba nghìn đồng vậy thì một đồng của nó là mười nghìn đồng. Nào ngờ, về đến đây nó giở mặt lưu manh đòi một trăm nghìn đồng. Trời tối, đường vắng, lại sợ nó đang sặc mùi rượu, ngộ nhỡ... em đành phải mất cho nó một trăm nghìn đồng. Ðã thế, trước khi đi nó còn chửi: Trông cái mặt rõ là dân thành phố thế mà lại giả bộ làm con giả vờ...'. Anh chẳng ngạc nhiên: 'Người tử tế gặp phải hạng xe ôm như thế thì đến đàn ông cũng đành chịu mất tiền nữa là đàn bà, con gái'. Chị dứ tay về phía cô con gái, nói vui: 'Con làm lộ bí mật của hai mẹ con rồi đấy. Con đã hứa gì với mẹ? Xấu'.

Trong lúc chị loay hoay bưng bê cơm canh, anh tranh thủ giảng giải tiếp cho cô con gái hiểu từ ngữ giả vờ.

Mâm cơm đã dọn xong, chị khoát tay: 'Thôi dẹp chuyện con giả vờ lại. Nói mãi, ăn cơm mất ngon'.

Những tưởng chị nói thế là hết chuyện con giả vờ. Vậy mà trước khi đi ngủ, khi chỉ còn có anh, chị lại khơi chuyện ấy: 'Em rất ghét cái tính giả vờ giả vịt. Bà trưởng bộ môn của trường em cũng có cái thói ấy. Chuyện gì bà ấy cũng biết, vậy mà trong cuộc họp, câu chuyện bên bàn nước bao giờ bà ta cũng giả bộ lần đầu nghe chuyện. Ai hỏi chuyện gì cũng... Bà chị dâu cả nhà mình cũng thế...'.

Anh không thích nghe những chuyện như vậy. Anh giả vờ thở thật đều, tiếng thở to dần... Ngay cả khi chị ngừng kể, ngạc nhiên: 'Anh đã ngủ thật đấy à?' thì anh vẫn làm như không nghe thấy gì.

PHƯƠNG NGUYÊN

Từ khóa » Giả Vờ Hay Giả Vờ